Liễu Kiệt cũng không tin Lăng Hàn là người của Thái An Thiên. Bởi vì Thái An Thiên suy yếu lâu ngày. Điều này dường như đã ăn sâu vào tận xương tủy. Hắn lại khuyên:
– Lăng huynh, nếu như ngươi sợ sau khi cùng chúng ta liên thủ, đến lúc đó sẽ vì Liệt Diễm Lôi Kích Mộc phát sinh tranh đoạt, phá hủy hòa khí, vậy thật sự không cần phải lo lắng.
– Ta đã nói qua. Thiên địa bản nguyên sẽ chọn chủ. Chúng ta chỉ cần giành được một lần đi tới trước mặt chí bảo này, cho nó cơ hội lựa chọn mà thôi.
Lời nói này, hắn nói vô cùng thành khẩn.
Nhưng bất luận Liễu Kiệt nói thành khẩn thế nào cũng chỉ là vô dụng. Bởi vì Lăng Hàn đúng là người của Thái An Thiên.
Thật ra theo như Lăng Hàn nghĩ, nếu thiên địa bản nguyên biết chủ động chọn người, vậy cần gì phải phân ra Thái An Thiên, Quảng Long Thiên nữa. Mọi người hòa hòa khí khí cùng nhau liên thủ đi tới trước mặt Liệt Diễm Lôi Kích Mộc không phải tốt hơn sao?
Dù sao ngươi tranh cũng vô dụng.
Đáng tiếc. Không ai sẽ tiếp nhận quan niệm như vậy. Bảo vật đương nhiên là phải tranh đoạt. Nắm đấm của ai lớn, người đó có quyền nói.
Liễu Kiệt chỉ cảm thấy đáng tiếc. Nhưng Lăng Hàn kiên quyết không đáp ứng. Hơn nữa còn vẫn sử dụng lý do có lệ “Ta là người của Thái An Thiên” ra nói với hắn, khiến cho hắn cũng cảm thấy không vui. Hắn cũng lười nói lại.
Dựa theo kế hoạch ban đầu, hắn sẽ lấy ra năm Hoàng giả, cùng hắn và Liễu Hàm cùng thực hiện Thất Tinh Diệu Nguyệt Trận. Như vậy chắc hẳn cũng có thể miễn cưỡng đối đầu với tên biến thái kia.
Sau khi chọn người xong, tiệc rượu tiếp tục. Trọng tâm câu chuyện cũng chuyển đến võ đạo bên ngoài.
Hứng thú của Liễu Hàm đối với Lăng Hàn càng lúc càng lớn. Đế giả nữ tính rất ít. Mỗi một Đế giả lại là người mắt cao hơn đầu, tuyệt không cam lòng gả cho một nam nhân còn không bằng chính mình. Bởi vậy người các nàng có thể chọn lựa hật ra đặc biệt hạn hẹp.
Từ khi ấn tượng đối với Lăng Hàn thay đổi, Liễu Hàm tất nhiên nhìn Lăng Hàn thế nào cũng thấy thuận mắt. Nàng thực sự có ý nghĩ muốn kết làm bạn tri kỉ.
Dĩ nhiên, bạn tri kỉ và tình lữ đó là hai việc khác nhau. Nhưng Đế giả giống như nàng, tình lữ nhất định là bắt đầu từ bạn tri kỉ.
– Liễu Hàm Tiên Tử, nghe nói nàng đã từng truyền ra ngoài. Chỉ có người đánh bại nàng, mới có tư cách theo đuổi nàng?
Có người nhìn thấy Liễu Hàm cùng Lăng Hàn liên tiếp châu đầu ghé tai, không khỏi ghen tỵ.
Đây chính là do tự nàng nói. Không đánh bại nàng, ngay cả tư cách theo đuổi nàng cũng không có. Cho nên, Lăng Hàn muốn theo đuổi Liễu Hàm, vậy làm sao cũng phải đánh bại Liễu Hàm trước, có đúng hay không?
Liễu Hàm lộ ra vẻ không vui. Người này tại sao nhiều lời như vậy?
– Trên đời này, người cùng giai đánh một trận có thể thắng được Liễu Tiên Tử có thể đếm được trên đầu ngón tay!
– Thảo nào Liễu Tiên Tử đẹp như Thiên Tiên, nhưng vẫn còn là khuê nữ.
Người ghen tỵ còn không ít. Không đợi Liễu Hàm tỏ thái độ, bọn họ lại nói. Chính là muốn chia rẽ Lăng Hàn và Liễu Hàm.
Lăng Hàn chỉ vừa mỉm cười uống rượu, vừa cùng Liễu Hàm nói thêm vài câu. Chỉ là đối phương đang cùng hắn thảo luận tiên pháp, hắn lại có vài phần hứng thú, lúc này mới cùng Liễu Hàm nói nhiều vài câu. Hắn căn bản cũng không có ý nghĩ gì khác.
Tư tưởng của những người này thì không thể trong sáng một chút hay sao?
Gương mặt đang tươi cười của Liễu Hàm dần dần trầm xuống. Đột nhiên nàng chớp chớp đôi mắt đẹp, thản nhiên cười, nói:
– Lăng huynh, cùng tiểu muội luận bàn một chút có được không?
Lăng Hàn sờ mũi một cái. Không phải hắn khinh thường Liễu Hàm. Nhưng lấy thực lực của hắn bây giờ, Liễu Hàm hẳn không có tư cách so tài cùng hắn. Là vấn đề có thể tiếp được hắn mấy chiêu.
– Người quái dị, ta tới cùng ngươi luận bàn.
Một âm thanh đột ngột vang lên. Chỉ thấy một thiếu niên lang bước ra ngoài. Nhìn qua chỉ khoảng mười bảy mười tám tuổi, anh tuấn vô cùng.
Lăng Hàn gặp qua không ít nam tử anh tuấn. Nhưng cộng lại cũng không bằng được một phần mười của người này.
Hơn nữa, dáng vẻ của thiếu niên lang này còn đặc biệt trung tính, nếu như toàn thân thay bằng nữ trang, tuyệt đối là một mỹ nhân tuyệt sắc, vưu vật siêu cấp có thể mê đảo chúng sinh.
Vừa khéo chính là, Lăng Hàn vẫn nhìn ra được hình dáng của người này khi thay bằng nữ trang.
Người này không phải là thiếu niên lang gì cả. Mà là Hổ Nữu đóng giả!
Lấy thủ đoạn của tiên nhân, che giấu hầu kết, thu nhỏ ngực lại, đương nhiên chỉ là một chuyện nhỏ. Nếu như đã cố tình giấu diếm, tuyệt đối là nam nữ khó có thể phân biệt. Trừ khi có thể đưa nguyên lực vào trong cơ thể thăm dò. Vậy cấu tạo thật sự sẽ không có cách nào che giấu được.
Người quái dị?
Nghe nói như thế, có ít nhất phân nửa người lộ ra vẻ giận dữ.
Lại dám nói Liễu Hàm là người quái dị? Ngươi chẳng lẽ không biết, người ta có danh hiệu là mỹ nữ đứng thứ hai ở Quảng Long Thiên sao? Chỉ có Thư Nhã Dung Thánh Nữ của Hắc Viêm Giáo mới có khả năng ép nàng một bậc.
Nếu như Liễu Hàm là người quái dị, vậy trên đời này còn có mỹ nữ nữa sao?
Nhưng nhìn lại Hổ Nữu, thiếu niên lang này thực sự tuấn tú đến cực hạn. Tuy rằng nam nhân cùng nữ nhân không thể so sánh được với nhau, nhưng nhìn Hổ Nữu, nhìn lại Liễu Hàm, mỗi người đều có thể cho ra kết luận tương đồng. Đó chính là Hổ Nữu tuấn tú hơn nhiều so với Liễu Hàm.
Liễu Hàm lại nhíu mày. Ở trước mặt Lăng Hàn lại có thể bị người ta gọi là người quái dị. Điều này khiến cho nàng tức giận, hai tay nắm chặt. Nhưng khi nhìn thấy rõ ràng dáng vẻ của Hổ Nữu, nàng không nhịn được, tim đập mạnh. Mơ hồ có chút ý loạn tình mê.
Hổ Nữu và nữ hoàng cũng có thể nói là tuyệt sắc điên đảo thiên hạ. Mà khi các nàng tháo trâm đội mũ nam, lại biến hóa nhanh chóng, có thể làm cho nữ nhân ý loạn tình mê, không có cách nào kìm chế được chính mình.
Lửa giận ngập tràn trong lòng Liễu Hàm nhất thời tiêu tan thành mây khói. Nàng chỉ cảm thấy trái tim mình đập loạn. Thậm chí bản thân mình cũng có thể cảm giác được, hai gò má đỏ nóng lên.
Nàng không tin vào nhất kiến chung tình, càng không cho rằng mình sẽ loại nữ nhân háo sắc, cuối cùng sẽ bị dung nhan của nam nhân thu hút. Nhưng thời điểm nhìn thấy Hổ Nữu, nàng lại không nhịn được, trái tim đập loạn.
Đối với Lăng Hàn, nàng chỉ là có chút ngưỡng mộ. Nhưng đối với thiếu niên lang này lại khác. Nàng thực sự yêu chết.
– Được, luận bàn một chút.
Nàng gật đầu, lướt nhẹ trong gió.
Hổ Nữu hung tợn nhìn “người quái dị” này. Lại dám câu dẫn Lăng Hàn của ta. Nhất định phải đánh nát nàng, để cho nàng không còn có thể câu dẫn Lăng Hàn được nữa.