– Há, thịnh hội gì?
Lăng Hàn không quá cảm thấy hứng thú, hắn một là muốn đi Phổ An Thiên, bỏ qua một hồi đan đạo thịnh hội, hắn làm sao cũng phải đi giải thích nguyên nhân một chút. Thứ hai, hỏi thăm Côn Bằng Cung đến cùng ở Thiên Vực nào.
Bách Long Thành gì đó, không có hứng thú.
– Tương truyền ở thời kỳ thượng cổ, có hơn trăm con Tiên Long táng ở Bách Long Thành, sau đó liền ở phía trên kia xây dựng lên Bách Long Thành. Đây là một Thánh Địa, mỗi cách trở mấy trăm triệu năm sẽ mở ra một hồi Bách Long Tranh bá chiến, có người nói đạt được thứ nhất có thể được rót vào Bách Long tinh hoa, chỗ tốt vô cùng.
– Cùng lúc đó, còn có thể cử hành một hồi đan đạo thịnh hội, vô số thiên tài đan đạo hội tụ ở đây, tranh cướp cơ hội tiến vào Cổ Đan Tháp.
Phó Nhạc hưng phấn nói, hắn đối với đan đạo không hứng thú gì, chủ yếu là về phía Bách Long Tranh bá chiến.
Lăng Hàn cũng có chút hứng thú nói:
– Cổ Đan Tháp là cái gì?
– Cái gì, ngươi ngay cả Cổ Đan Tháp cũng không biết?
Phó Nhạc kinh ngạc, ngay cả hắn chỉ là người thô thiển học được một ít da lông đan đạo cũng biết Cổ Đan Tháp, nhưng Lăng Hàn là thiên tài đan đạo lại mờ mịt.
– Không biết.
Lăng Hàn lắc đầu một cái.
Không biết chính là không biết, có gì phải che giấu chứ.
– Lăng huynh, ngươi thực là một người kỳ quái.
Phó Nhạc chắc chắn nói.
– Cổ Đan Tháp là một tổ chức đan đạo, ở cực kỳ lâu trước đây, do hết thảy Ngũ Tinh Đan Sư ở lúc đó khởi xướng tổ chức.
– Lâu dài sau, Cổ Đan Tháp dần dần từ tổ chức phân tán trở nên chặt chẽ, không chỉ là liên minh của Ngũ Tinh Đan Sư, đồng thời cũng là Thánh Địa của toàn bộ giới đan đạo.
– Đan Sư, không được Cổ Đan Tháp chứng thực, vậy chênh lệch chính là trời cùng đất!
– Hiện tại, mỗi một tên Đan Sư đều lấy tiến vào Cổ Đan Tháp làm vinh dự.
– Nhưng mỗi cách một trăm triệu năm, chỉ có người trong đan đạo tỷ thí của Bách Long Thành tiến vào top 3, mới có tư cách gia nhập Cổ Đan Tháp. Mặc dù nói, Tiên Nhân chúng ta tuổi thọ gần như vô hạn, nhưng nhân số thu lấy như vậy vẫn cực kỳ ít ỏi.
– Lăng huynh, ngươi hẳn có thể tiến vào Cổ Đan Tháp, vậy thì thật trâu bò, bảo đảm bất luận ngươi đi nơi nào, ai cũng phải khách khí.
– Đây chính là bảo mệnh phù vững chắc nhất thiên hạ.
Lăng Hàn nha một hồi, hóa ra Cổ Đan Tháp là như vậy.
– Bách Long Thành ở đâu?
Hắn hỏi.
– Phổ An Thiên.
Lăng Hàn sững sờ, Phổ An Thiên?
Chẳng lẽ nói, lúc trước hắn cùng Mã Đồng Quang muốn đi chính là Bách Long Thành? Có điều, đan đạo tỷ thí cách một trăm triệu năm mới cử hành một lần, vậy lần trước tuyệt đối không phải.
Ngược lại hắn muốn đi Phổ An Thiên, vậy liền thuận tiện đi a.
– Đi tham gia đan đạo luận võ còn phải dẫn tiến?
Hắn lại hỏi.
– Đó là đương nhiên.
Phó Nhạc gật đầu.
– Ngươi suy nghĩ một chút, trên đời này có bao nhiêu Đan Sư, nếu không hạn chế, Bách Long Thành không phải bị chen chết sao?
Lăng Hàn cười ha ha nói:
– Này thật phải cám ơn gia gia ngươi.
– Đương nhiên, chỉ có Tứ Tinh Đan Sư mới có tư cách dẫn tiến, hơn nữa cũng chỉ có thể dẫn tiến một người mà thôi.
Phó Nhạc nói.
Đùng, sau gáy của hắn nhất thời trúng một tát.
Không cần nhìn, khẳng định là Hổ Nữu.
– Người xấu xí, ngươi kiêu ngạo cái gì!
Quả nhiên, âm thanh của Hổ Nữu từ phía sau vang lên.
Lăng Hàn nha một hồi nói:
– Lúc nào xuất phát?
– Sắp rồi, trong mấy tháng tới mà thôi.
Thừa dịp mấy tháng này, Lăng Hàn lại thỉnh giáo đan đạo với Phó lão gia tử mấy lần, thuận tiện cảm tạ đối phương.
Thời gian trôi qua rất nhanh, rất nhanh thì đến thời gian xuất phát.
– Ồ, sao ngươi cũng đi theo?
Lăng Hàn nhìn Phó Nhạc, có vẻ hơi kinh ngạc.
Phó Nhạc không khỏi phiền muộn nói:
– Ngươi đây là ý gì, cho rằng thực lực ta không mạnh bằng ngươi, liền không có tư cách tham gia Bách Long Tranh bá chiến sao?
Lăng Hàn không khách khí gật gù, hắn chính là cho rằng như thế.
– Mẹ kiếp, tuy ta không phải Đế giả, nhưng làm sao cũng là Hoàng giả, lẽ nào ngay cả tư cách tham chiến cũng không có?
Phó Nhạc tức điên nói.
– Tham chiến?
Lăng Hàn cười ha ha.
– Ngươi bị tra tấn còn tạm được?
– Cút!
Bách Long Tranh bá chiến không có hạn chế tu vi, nhưng có yêu cầu tuổi tác, không thể nào vượt qua ngàn vạn tuổi.
Cái niên hạn này, bao hàm năm tháng ở trong thời gian gia tốc vượt qua.
Bởi vậy, người có thể tham dự liền không nhiều.
Đương nhiên cũng có một chút dong tài sẽ đi tham gia, mang may mắn trong lòng, cho rằng người mạnh mẽ hơn mình đều bởi vì tuổi tác mà bài trừ ra ngoài, còn lại chỉ là yếu kém.
Lấy Phó gia giàu nứt đố đổ vách đương nhiên sẽ không để cho bọn họ dựa vào hai cái chân lên đường, mà chuẩn bị một công cụ giao thông, là một chiếc thuyền xuyên đất. Không phải bay ở trên bầu trời, mà là chui qua ở dưới lòng đất.
Tốc độ này cũng rất nhanh, không cần bởi vì chướng ngại vật gì mà đi vòng.
Trên thân thuyền xuyên đất che kín trận pháp hệ Thổ, tiến vào trong mặt đất, thật giống như vào nước, chỉ có một chữ: Nhanh.
Thuyền không lớn, đây là vì tiết kiệm tiền vốn, dù sao bố trí trận pháp càng lớn liền tiêu hao càng lớn.
Ngược lại có Không Gian Thần Khí, sẽ không ảnh hưởng gì.
Đại bộ phận người đều tiến vào Hắc Tháp, sau đó thuyền xuyên đất khởi động, lao về phía Phổ An Thiên.
Lần đi Phổ An Thiên này phải xuyên qua ba Thiên Vực, tốn khoảng bảy tháng thời gian, cái này là bởi vì thuyền xuyên đất của bọn họ đủ cao cấp, tốc độ rất nhanh, bằng không đổi thành loại kém, vậy nhiều thêm năm ba năm cũng cực kỳ bình thường.
Đi ở dưới lòng đất, xác suất gặp phải đồng hành tự nhiên là thấp đến thái quá, mà không hội ngộ được người, tự nhiên không hội ngộ đến phiền phức, bọn họ thuận thuận lợi lợi vượt qua thiên sơn vạn thủy, một đường về phía Phổ An Thiên.
Đương nhiên cũng sẽ gặp phải một chút khúc chiết, tỷ như địa chấn, núi lở, tạo thành một chút phiền phức, nhưng cũng chỉ là phiền toái nhỏ mà thôi.
Bảy tháng sau, bọn họ cuối cùng đi tới Phổ An Thiên.
Phổ An Thiên ở trong Tây Tiên Vực, thực lực tổng hợp có thể đứng vào trung thượng du, nơi này có rất nhiều thế lực cấp Tiên Vương, nhưng nổi danh nhất tự nhiên là Bách Long Thành.
Đây là một phân bộ trọng yếu của Cổ Đan Tháp, mỗi lần thời điểm tiến hành đan đạo tỷ thí đều sẽ ở chỗ này, gánh chịu chức trách cực kỳ trọng yếu.
Thuyền xuyên đất xuất hiện ở ngoài Bách Long Thành mấy chục dặm, không thể tiếp tục tiến lên, nếu không sẽ bị cho rằng là kẻ xâm lấn, bị trận pháp phòng ngự của Bách Long Thành trực tiếp xóa đi.