Quản Đông Dậu lập tức quay đầu rời đi, ngay cả tiệc rượu cũng không tham gia.
– Oa, hóa ra ngươi mạnh như vậy!
Hai mắt của Trần Tử Vũ tỏa ánh sáng.
Lăng Hàn cười nói:
– Có phải là động tâm không?
– Đã nói rồi, ngươi không phải loại hình bổn cô nương yêu thích.
Trần Tử Vũ nói.
– Có điều, tỷ tỷ khá thưởng thức loại hình như ngươi, cơ hội của ngươi tăng nhiều!
Lăng Hàn vừa định nói chuyện, đã thấy một nữ tử chập chờn thon thả đi tới, dáng dấp rất quyến rũ, trên người quấn quanh hai đạo màu sắc đặc biệt.
Nàng nhìn Lăng Hàn hơi cúi chào nói:
– Đàm Song Song gặp qua sư huynh!
Lăng Hàn gật gật đầu, xem như đáp lễ.
– Đi đi đi, người này không có phần của ngươi!
Trần Tử Vũ vội vã đuổi người, hiển nhiên nữ nhân này là nhìn thấy Quản Đông Dậu bị trục xuất mới sẽ chạy tới.
Vì sao?
Tầng ba bức đi tầng bốn, đại diện cho tư chất vô thượng, người như vậy chẳng phải là con rể tốt đốt đèn lồng cũng tìm không được sao?
– Sư huynh!
– Sư huynh…
– Vị sư huynh này!
Càng nhiều nữ tử đi tới, thật giống như cá mập nghe thấy được mùi máu tanh, Trần Tử Vũ chỉ có một người như thế nào chống đỡ được, không khỏi tức giận đến kêu to oa oa, trước sao các ngươi làm như không thấy với Lăng Hàn?
Đúng lúc này, chỉ nghe rối loạn tưng bừng truyền tới.
– Thu Vân tiên tử đến rồi!
Có người kinh ngạc thốt lên.
– Tỷ tỷ đến!
Trần Tử Vũ nhất thời như tiêu tán gánh nặng, nàng hoàn toàn chắc chắn, chỉ cần Lăng Hàn nhìn thấy Yến Thu Vân, thì tuyệt đối sẽ bị mê hoặc, không cần lo lắng bị Yêu Tinh nào quyến rũ đi.
Đoàn người phun trào, rất nhiều người đi tới cửa đón, tuyệt sắc đại mỹ nhân xếp hạng thứ tư trên Bách Hoa Phổ khóa này, nam nhân nào không động lòng?
Đây là tiệc rượu ra mắt, người tới đương nhiên cũng là vì ra mắt mà đến.
Như “chúng tinh củng nguyệt”, chỉ thấy một mỹ nữ từ trong đám người đi ra, phía sau đi theo thật nhiều nam tử, đều tặng ân cần.
– Đi, ta dẫn ngươi đi gặp tỷ tỷ.
Trần Tử Vũ nói.
Yên Thu Vân được mọi người vờn quanh, nàng xác thực xinh đẹp phi phàm, so với Nhu yêu nữ còn đẹp hơn một ít, vóc người thướt tha như Thanh Liên, đẹp không sao tả xiết.
Nếu như chỉ nhìn dung nhan, như vậy nàng chỉ là một bình hoa, nhưng nàng còn là một thiên tài võ đạo, khí tràng mạnh mẽ, trên người quấn quanh năm đạo màu sắc đặc biệt, cái này đủ để chứng minh nàng mạnh mẽ.
Trần Tử Vũ lôi kéo cánh tay của Lăng Hàn, dùng sức kéo hắn đi về phía trước.
Muốn chen vào trong đám người, độ khó cực kỳ cao, mọi người đều là Tiên Vương, bắn ra khí tràng mãnh liệt, chỉ cần cảnh giới chênh lệch lớn, thì căn bản không thể xông vào được.
Cũng còn tốt, Trần Tử Vũ vừa đi vừa gọi, hấp dẫn Yên Thu Vân chú ý, cố ý ngừng lại, như vậy mọi người mới ý thức được, dồn dập tránh đường cho Trần Tử Vũ.
– Tỷ tỷ, ta tìm được lang quân như ý cho ngươi!
Trần Tử Vũ có chút thở hổn hển, xông qua bầy người này thật giống như cùng rất nhiều Tiên Vương đánh một trận, làm cho nàng mệt mỏi.
Lời vừa nói ra, nhất thời để rất nhiều người trợn mắt nhìn nàng cùng Lăng Hàn.
Yên Thu Vân nhìn Lăng Hàn một chút nói:
– Há, chính là hắn sao?
Nàng nhẹ như mây gió, ý cười dịu dàng.
Trần Tử Vũ quay đầu nhìn lại, suýt chút nữa tức điên.
Bởi vì tuy một tay của Lăng Hàn bị nàng cầm lấy, nhưng một tay khác vẫn bưng một mâm thức ăn, phóng tới bên mép, còn đang từng miếng từng miếng ăn say sưa.
Ngươi đến cùng đã bao lâu không ăn? Hay ngươi là quỷ chết đói đầu thai?
Trần Tử Vũ sắp khóc, nàng bỏ công như vậy, nhưng người trong cuộc như tại sao Lăng Hàn không hề có một chút để ở trong lòng nào?
– Đạo hữu xưng hô như thế nào?
Yên Thu Vân mỉm cười hỏi, nàng tự nhiên không thể để ý một Tiên Vương tầng ba, nhưng cho rằng Lăng Hàn cùng Trần Tử Vũ có thể đến gần thành một đôi, đương nhiên phải quan tâm một hồi.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười nói:
– Tại hạ Lý Tứ.
Công phu hàm dưỡng của Yên Thu Vân rất tốt, nhưng nghe nói như thế cũng có kích động muốn đánh người.
Coi như ngươi không chịu báo tên thật, cũng không cần lừa phỉnh ta như thế chứ?
– Há, hóa ra là Lý Tứ đạo huynh!
Nàng gật gật đầu, sau đó nhìn Trần Tử Vũ nói.
– Tử Vũ, đến, ta cùng ngươi nói mấy câu.
Nói chuyện là giả, kỳ thực chính là không muốn Trần Tử Vũ cùng Lăng Hàn lại có quá nhiều tiếp xúc, phải tách hai người ra.
Trần Tử Vũ nha một hồi, thả tay của Lăng Hàn ra, đi tới.
Yên Thu Vân khẽ mỉm cười, cất bước mà đi, sau đó quay đầu lại nhìn Lăng Hàn một chút, ánh mắt có chút ác liệt, tràn ngập ý nghĩ cảnh cáo, tự nhiên là nói Lăng Hàn không nên có ý đồ không an phận gì với Trần Tử Vũ, bằng không nàng sẽ không khách khí.
Lăng Hàn đương nhiên sẽ không để ở trong lòng, hắn chỉ nở nụ cười, đang muốn cất bước, lại bị mấy nam tử khuôn mặt không quen ngăn lại.
– Không nên có ý nghĩ gì với Thu Vân Tiên Vương!
– Ngươi căn bản không xứng!
– Bằng không, chúng ta không ngại dạy ngươi làm người như thế nào!
Mấy người này dồn dập nói, ngôn từ cực kỳ nghiêm túc.
Lăng Hàn nhìn bọn họ một hồi, đều là Tiên Vương tầng ba. Hắn lắc đầu một cái:
– Người theo đuổi nàng nhiều như vậy, tại sao chỉ nhằm vào ta? Cái này chứng minh, các ngươi quá yếu, chỉ dám hò hét với ta.
Vài tên Tiên Vương kia đều cười gằn, phí lời, bọn họ chỉ là Tiên Vương tầng ba, chẳng lẽ muốn bọn họ đi đấu với Tiên Vương tầng bốn sao?
– Ngươi nói không sai!
Mấy người này đều gật đầu.
Lăng Hàn lẩm bẩm:
– Ta dễ bắt nạt như vậy sao?
Hắn bỗng nhiên ra tay, oành oành oành, ba quyền hai cước mà thôi, vài tên Tiên Vương kia liền bị hắn đánh đổ.
Rõ ràng là chiến đấu cấp bậc Tiên Vương, nhưng lại biến thành du côn lưu manh tranh đấu, căn bản không có lực lượng quy tắc gì dật động, từng cú đấm thấu thịt, thô tục đến không được.
Nhưng chiến đấu chính là nhanh như vậy liền giải quyết.
Đoàn người Yên Thu Vân vẫn chưa đi xa, nghe được động tĩnh dồn dập quay đầu, liền nhìn thấy mấy Tiên Vương nằm thẳng trên đất rên rỉ, mà Lăng Hàn vỗ vỗ hai tay, đi trở về bên cạnh quảng trường, bắt đầu kiếm ăn.
– Tiểu tử này!
Một thanh niên áo lam nói nhỏ, ánh mắt nhảy một cái, trên người hắn quấn quanh năm đạo màu sắc đặc biệt, khí tức cực kỳ khủng bố.
– Rất bất phàm a, mấy tức liền đánh bại Tiên Vương cùng cấp, hơn nữa còn không
phải một cái, Đế Tinh trở lên sao?
Lại một Tiên Vương cười nói, trang phục màu xanh lục, tuy ngôn từ đánh giá với Lăng Hàn rất cao, nhưng sắc mặt hết sức bình tĩnh.