Nguyên liệu, khoảng một vạn bảy nghìn Huyền Bắc Tệ một lò. Thành phẩm là ba đến bốn viên. Trên lý thuyết một viên chi phí là khoảng năm nghìn. Nhưng suy nghĩ đến chỉ có Lăng Hàn mới có thể làm được tỷ lệ thành đan trăm phần trăm, bởi vậy chi phí nhất định sẽ không ổn định.
Theo tỷ lệ thành đan là 50%, như vậy chi phí nguyên liệu chính là một vạn, nhân lực lại tính là một vạn. Như vậy lãi ròng chính là tám vạn. Lăng Hàn cầm phân nửa cũng có bốn vạn.
Mấu chốt là, Lăng Hàn không cần động một ngón tay, mỗi một viên bán ra này là có thể kiếm được bốn vạn, tự nhiên thoải mái.
Hơn nữa, còn có Bí Lực Hoàn và Tham Mạch Hoàn bản cải tiến. Tuy rằng giá mỗi viên đan sẽ thấp hơn một chút, nhưng nhu cầu lớn hơn nữa. Tin tưởng sẽ thu được lợi ích cũng không nhỏ.
Đây chỉ là một sự bắt đầu. Sau này hắn còn có thể cải tiến nhiều đan dược hơn.
Được rồi, vấn đề tiền tạm thời không cần suy tính tới. Vấn đề hiện tại là dùng tiền.
Hắn đang tìm bảy loại nguyên liệu chính còn lại để điều chế giải dược Ly Hồn Đan. Đã có manh mối. Không hổ danh là Đế Đô. Thật sự chỉ cần có tiền, không có gì là không mua được.
Lại ba ngày sau, Hiên Viên Định Quốc liền tới tìm hắn. Có thể xuất phát.
Lăng Hàn bảo Liên Tuyết Dung thay mình chiếu cố Hoán Tuyết một chút. Bản thân hắn một mình xuất phát. Suy nghĩ một chút, hắn không có mang theo con heo nhỏ háo sắc kia. Tuy rằng mang cho con heo nhỏ háo sắc này sẽ làm hệ số an toàn của hắn tăng lên, nhưng đồng thời cũng sẽ tăng nhân tố không ổn định.
Thôi đi. Hãy để cho nó ở chỗ này tiếp tục gây tai họa cho nữ học sinh của học viện, ăn đậu hũ.
Lăng Hàn cùng Hiên Viên Định Quốc tới trước cửa học viện, nơi tập hợp những người khác trong lần hành động này.
Chỉ chốc lát, tới một người thanh niên dáng người khôi ngô, nhìn qua khoảng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi.
– Tới đây, giới thiệu một chút.
Hiên Viên Định Quốc nói.
– Vị này chính là cháu thứ bảy của Kim Cương đại soái, Tần Tinh Hỏa.
Lăng Hàn gật đầu, nói:
– Tần huynh.
Thảo nào thể phách kinh người. Thân là hậu nhân của Kim Cương đại soái, vậy khẳng định là am hiểu luyện thể.
Tần Tinh Hỏa ngược lại cũng không có cái gì bất mãn. Tuy rằng Lăng Hàn không có địa vị gì, nhưng tiềm lực quá lớn, được gọi là Hồng Thiên Bộ thứ hai. Sau này thành tựu lại không thể đo đếm, cho nên ngạo khí cũng rất bình thường.
Hắn cũng nhìn về phía Lăng Hàn gật đầu, không nói gì thêm.
Lăng Hàn biết, Hiên Viên Định Quốc chắc hẳn là trả cái giá lớn nào đó, mới khiến cho hắn chen chân vào trong hành trình đi tới hang động. Bằng không ai có thể tự ý dẫn theo nhiều người?
Hắn nhìn về phía Hiên Viên Định Quốc. Hiên Viên Định Quốc lại cười nhìn về phía hắn. Tất cả đều không cần phải nói.
– Hai người các ngươi không nên ở trước mặt ta mắt đi mày lại, phải giải cơ thì nhanh chóng mướn phòng.
Tần Tinh Hỏa cười nói.
– Cái miệng này của ngươi đấy!
Hiên Viên Định Quốc lắc đầu.
Theo lý thuyết, Tần Tinh Hỏa và Hiên Viên Định Quốc chắc là người hai thế hệ khác nhau. Nhưng hai người hình như cũng không có đi tính toán bối phận.
Chỉ chốc lát, lại có một người tới. Chỉ có điều, đây là một nữ tử thiên kiều bá mị.
Hiên Viên Định Quốc lập tức tiến đến bên tai Lăng Hàn nói:
– Đây là tôn nữ của Thực Nguyệt đại soái, Ân Tú Tinh.
Lăng Hàn âm thầm gật đầu. Thực Nguyệt đại soái là nữ tính duy nhất trong bốn đại soái. Hậu đại của nàng cũng ít nhất. Dù sao nàng không có khả năng không có việc gì lại đi sinh con.
Chỉ có điều, tuy rằng nàng chỉ có một con trai, nhưng người con trai này lại thê thiếp vô số, cho nàng thêm thật nhiều tôn tử tôn nữ. Ân Tú Tinh này chính là một trong mấy người xuất sắc nhất.
– Cố gắng hết mức không nên nói chuyện với nàng. Chuyện đóa hoa hồng độc này thích làm nhất chính là trêu ghẹo người không nhịn được, sau đó sẽ một cước giẫm lên trên mặt đất.
Hiên Viên Định Quốc lại nói một câu.
Ách.
– Thế nào? Đang chuẩn bị nói bậy về ta sao?
Ân Tú Tinh lắc lắc eo nhỏ đi tới. Dáng người của nàng đặc biệt nóng bỏng. Chỗ nên nhỏ thì nhỏ. Eo nhỏ thật sự chỉ chịu nổi nắm chặt, hoàn toàn được thân hình như rắn nước.
Nhưng hết lần này tới lần khác, nàng còn có một bộ mông giống như đào mật, di chuyển đến mức gọi là ngàn vạn phong tình.
Hiên Viên Định Quốc và Tần Tinh Hỏa đều cố ý xoay mặt không nhìn tới. Cái này gọi là mắt không thấy tâm không phiền. Chỉ có Lăng Hàn vẫn cười mỉm ung dung, ánh mắt trốn cũng không trốn.
Đôi mắt đẹp của Ân Tú Tinh không khỏi nhất thời sáng lên. Hiên Viên Định Quốc và Tần Tinh Hỏa có thể xem như là bằng hữu cũ của nàng, sớm biết tính cách của nàng, cho nên nàng cũng trêu chọc không được hai người bọn họ. Nàng đang lo không có gì thú vị, hiện này lại có thêm một người mới?
Vậy không cần lo lắng đường đi dài dằng đặc, thời gian khó có thể trôi qua.
– Yêu, vị này chính là Lăng Hàn sao?
Nàng vừa cười vừa nói, thoáng lộ ra một hàm răng trắng như tuyết, có một loại quyến rũ.yêu mị
Trời sinh dụ dỗ.
Đối mặt với phong tình như vậy, trong mười người đàn ông khẳng định có chín người sẽ không khống chế được. Nhưng Lăng Hàn lại thường thấy nhiều loại mỹ nữ. Có người lạnh như nước, có người nhiệt tình như lửa. Còn có người biểu hiện ra vẻ lạnh lùng, thoáng động tình lại nhiệt tình như lửa. Hắn lại làm sao có thể thất thố ở trước mặt Ân Tú Tinh?
– Ân sư tỷ.
Hắn mỉm cười nói.
– Ai da, khách khí như vậy làm gì? Gọi tỷ tỷ.
Ân Tú Tinh ỏn ẻn nói, âm thanh tràn ngập sự quyến rũ.
Hiên Viên Định Quốc và Tần Tinh Hỏa nhìn nhau một cái, trong lòng thầm nghĩ, nữ yêu tinh lại muốn gây tai họa cho người.
Chỉ có điều, bọn họ càng không muốn nhóm lửa trên thân, tất nhiên hoàn toàn không có ý định nói xen vào. Dù sao Ân Tú Tinh cũng có đúng mực. Nhiều lắm chính là khiến người ta đốt người lại không phát tiết được, sẽ không chơi chết chơi tàn.
Lăng Hàn chỉ cười. Nói đùa, hắn là lão quái ở thế giới Nguyên đã sống hơn một kỷ nguyên, gọi một tiểu nha đầu hơn hai mươi tuổi như thế là tỷ tỷ?
Cho dù dòng thời gian khác nhau, đó cũng là chuyện không thể nào.
Lăng Hàn càng chống cự, Ân Tú Tinh lại càng hứng thú mười phần. Bởi vì như vậy sau khi chinh phục Lăng Hàn, cảm giác thành tựu của nàng cũng sẽ càng nhiều hơn.
– Ha hả, xem ra ta là người cuối cùng.
Lại một tên người trẻ tuổi xuất hiện. Trên người hắn đeo một cái bọc, thật lớn.
– A, Đường Duyệt, ngươi không thể mượn được pháp khí không gian sao?
Tần Tinh Hỏa hỏi.