Lăng Hàn không khỏi cảm thấy may mắn. Thật may Lục Oa không có khuyết điểm của Thất Oa. Nếu không nàng hăng hái nhất là ngủ, ai cũng không có khả năng phát hiện, trăm phần trăm sẽ để mất nàng.
Một lát sau, Lục Oa trở về.
Thật ra là cái dạng này…
Vút.
Một trái cây màu đỏ tươi đột nhiên xuất hiện, rơi trên mặt đất. Sau đó liền nghe Lục Oa nói:
– Phụ thân, bên trong là một tế đàn. Phía trên bày rất nhiều cống phẩm. Chỉ là điều có rất nhiều trận pháp bảo vệ. Ta chỉ có thể lấy được ở phía dưới.
Lục Oa ẩn thân có một đặc điểm, nếu như món đồ nào đó có thể hoàn toàn bị nàng bao vây lại, có thể nắm giữ đặc tính ẩn thân, không chỉ nhìn không thấy, còn có thể xuyên tường các loại.
Bao vây thế nào?
Nhỏ một chút liền lấy tay cầm lấy. Lớn một chút lại nhét vào trong miệng.
Lăng Hàn nhìn trái cây này, có kích thước chừng hột đào. Lấy bàn tay nhỏ bé của Lục Oa căn bản không có khả năng cầm được. Nhìn lại phía mặt trên còn có chút nước bọt. Cái này hoàn toàn có thể khẳng định, đây là Lục Oa ngậm đi ra.
Không có việc gì, rẳ một cái là tốt rồi.
– Đây là Địa Linh Quả.
Nhị Oa liếc mắt thoáng nhìn.
– Có thể nâng cao thể chất. Trên lý thuyết tới, chỉ cần có đầy đủ Địa Linh Quả, có thể nâng cao thể chất của một người bình thường lên tới trình độ chuẩn thần thể.
Lăng Hàn biết thần thể là cái gì. Không chỉ tốc độ tu luyện nhanh đến kinh người, hơn nữa trời sinh nắm giữ thần thông. Nhưng thần thể bình thường là trời sinh. Hậu thiên mặc dù cũng có thể tạo nên, nhưng còn xa mới bằng được thần thể tiên thiên.
Trái cây kia quả thực có thể khiến cho người ta đạt được trình độ chuẩn thần thể?
Quả thật không tầm thường.
– Phụ thân, chúng ta đều là thần thể trời sinh. Địa Linh Quả này chỉ có thể để cho phụ thân ăn.
Đại Oa lấy trái cây lên, thuận tiện một cước đá bay con heo háo sắc. Gia hỏa này tự nhiên âm thầm bò qua, muốn len lén ăn quả.
Nhưng nó cũng không suy nghĩ một chút. Lấy dáng người mập như nó, đi một bước sẽ nghỉ ba bước, dụng ý tất nhiên bị người ta liếc mắt một cái liền nhìn thấy ngay.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút, tạm thời thu Địa Linh Quả vào trong hồ lô, cái này có thể ăn sau, cũng không vội.
Bên kia, hai nhà Kim, Lục cũng đánh xong. Bọn họ hình như đạt được nhận thức chung nào đó, liên thủ đi về phía cửa lớn của cung điện.
Lăng Hàn đang định ra tay, lại bị Lục Oa ngăn lại.
– Phụ thân, ngươi xem trước đã, hì hì.
Lục Oa vẫn rất đáng tin. Lăng Hàn liền theo lời của nàng không hề có động tác, mà kiên trì nhìn.
Người của hai nhà Kim, Lục tới lối vào của cửa cung điện, bắt đầu đi nghiên cứu xem làm thế nào mở ra được cửa lớn. Nhưng sau khi thử một hồi, chỉ thấy ánh sáng rực rỡ quỷ dị hiện lên. Hai ngục thất bằng đá trấn giữ ở cửa tự nhiên “sống” lại xông qua.
Vèo, vèo.
Hai ngục thất bằng đá lập tức chém giết về phía đoàn người, nhất thời dẫn phát hỗn loạn lớn.
– Tình huống gì vậy?
– Thế nào tảng đá lại đột nhiên cử động?
– A, thật là lợi hại.
Dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng, nhất thời có mấy người bị đập thương, chấn động bay ra ngoài.
Thật may, bốn gã Khai Khiếu Cảnh của hai nhà đồng thời ra tay, ra tay trấn áp về phía hai ngục thất bằng đá này.
Ngục thất bằng đá cũng là tu vi Khai Khiếu Cảnh, bởi vậy, cục diện lập tức trở nên ổn định.
Bên phía nhân loại này chiếm ưu thế là có hơn hai Khai Khiếu Cảnh. Ưu thế của ngục thất lại là bọn họ không phải thể sinh mạng, mà là làm bằng tảng đá, hoàn toàn không có điểm yếu hại, không sợ bị công kích.
Hai bên đại chiến, kịch liệt vô cùng.
Lăng Hàn nhìn thấy được, bốn Khai Khiếu Cảnh này ngay từ lúc đầu vẫn giữ lại. Nhưng sau khi bị ép, lại là không thể không lấy ra tuyệt chiêu. Ba lão nhân cũng chỉ sôi trào huyết khí, nhưng này người trẻ tuổi lại trực tiếp lấy ra một phù binh, hóa thành một con chiến tượng, cùng ngục thất đá chiến đấu kịch liệt.
Đó là phù binh Tầm Bí Cảnh, một lấy ra lại chiếm thượng phong tuyệt đối, rất nhanh lại trấn áp được một con ngục thất bằng đá.
Ba lão nhân liên thủ, tốn chút thời gian, cuối cùng cũng trấn áp được một ngục thất bằng đá khác.
Lăng Hàn thấy rõ, ngục thất bằng đá này là do trận pháp huy động. Nhưng bây giờ uy lực của trận pháp này khẳng định không thể so sánh được với trước. Cho nên chiến lực của ngục thất bằng đá cũng chỉ có Khai Khiếu Cảnh.
Nếu không, ở đây có Thiên Văn Ngọc lại có pháp khí cấp nhị tinh, dùng để trấn thủ trận pháp cung điện tế tự, tất nhiên chỉ có thể phát huy ra tu vi Khai Khiếu Cảnh?
Ở trong văn minh đời trước, dưới tiên đồ có thể hoàn toàn không được gọi được là cao thủ. Người bày ra trận pháp lẽ nào chỉ dùng để phòng mấy kẻ trộm nhỏ thôi sao?
– Phụ thân, chúng ta động thủ đi.
Đại Oa hăng hái bừng bừng, bạo lực điên cuồng đã hừng hực phát tác.
Lăng Hàn cười, nói:
– Được!
Hắn liền nhảy ra. Bảy nữ hài tử lại đi theo phía sau, trùng trùng điệp điệp tiến về phía trước.
Nhưng mà, theo những người khác, thế trận này lại tức cười khiến người ta nói không nên lời.
Tình huống gì, một người tuổi còn là nam nhân trẻ tuổi dẫn theo sáu tiểu hài tử phấn điêu ngọc trác đi tới?
Đây cũng không phải là đường cái, mà là di tích cổ.
Người của hai nhà Kim, Lục nhìn Lăng Hàn, sắc mặt đều rất cổ quái.
– Lăng Hàn?
Nhưng sau khi khiếp sợ, những người này đều nhận ra được Lăng Hàn.
Trước đó Lăng Hàn lại có danh tiếng chấn động Đế Đô. Bất luận là Hồng thái sư tức giận oán giận, hay tình yêu cùng Bích Tiêu công chúa, cũng làm cho thanh danh hắn vang dội. Gia tộc ẩn thế cũng chỉ là giấu mình mà thôi, cũng không phải hai lỗ tai đều không nghe thấy chuyện ngoài cửa sổ.
– Thật giỏi, lại dám theo dõi bản thiếu!
Lục Hạo lập tức lộ ra vẻ uy nghiêm đáng sợ, đi nhanh về phía Lăng Hàn.
– Ta đã nói rồi, nếu để cho ta nhìn thấy, ngươi chỉ có hai lựa chọn. Hoặc là làm thủ hạ của ta, hoặc là chết!
Lăng Hàn thở dài, nói:
– Ta phát hiện gia tộc ẩn thế các ngươi đều có cùng một đặc điểm, chính là da mặt dày, cảm giác bản thân cực kỳ tốt.
– Làm càn!
Người của hai người Kim, Lục đồng thời quát.
Bọn họ lại là gia tộc ẩn thế, người thừa kế văn minh đời trước, người thừa kế Thiên Hải Tinh chính thống nhất.
Ngươi là một tên nhà quê, dám làm càn ở trước mặt bọn họ?
– Nhìn ngươi mạnh miệng như thế, hiển nhiên là không muốn đầu nhập vào bản thiếu.
Lục Hạo xông qua, một chưởng đánh về phía thiên linh cái của Lăng Hàn, đây là hạ quyết tâm muốn giết hắn.