Đây là Hồng Thiên Bộ an bài nhằm vào da Hư Không Thú, Thiên Văn ngọc và mảnh vỡ mộ bia.
A, quả nhiên, hiểu rõ mình nhất chính là địch nhân của mình.
Hồng Thiên Bộ có thể xưng là kình địch của hắn, thiên phú võ đạo cực cao, vận khí vô cùng tốt, hơn nữa trí thông minh không kém.
Thú vị.
Lăng Hàn quả quyết bỏ qua suy nghĩ ra tay, thầm nghĩ may mắn tâm tư Hồng Thiên Bộ không ngoan độc hơn một chút, nếu như chỉ lưu nơi này một Tầm Bí cảnh, cố ý dẫn hắn xuất thủ, kỳ thật còn an bài cao thủ mai phục khắp bốn phía, như vậy hắn có khả năng trúng chiêu.
-… Ta nói, ngươi kéo hai người chúng ta tới nơi này làm gì?
Ba người kia nói chuyện.
– Đúng thế, ngươi đừng quên, ngươi là mồi nhử.
– Móa, ta không thể quên hình tượng Mã Thu Linh khi bị đánh ngất xỉu, tiểu tử kia có bảo vật che dấu thân thể, vạn nhất ta chết thì làm sao bây giờ? Nếu là người chết sẽ vô duyên với bảo vật.
– Cho dù như vậy ngươi cũng không thể tự tiện gọi ta tới đây chứ?
– Đúng vậy.
– Ha ha, nếu không chúng ta trao đổi một chút, người nào trong hai người các ngươi trông coi nơi này, ta về phía sau.
…
Lăng Hàn nghe xong liền đổ mồ hôi lạnh, không phải Hồng Thiên Bộ không nghĩ tới, mà là đám người này làm hư!
Gia hỏa thật độc, cũng tính tới tâm tư của Lăng Hàn, biết Lăng Hàn gặp một Tầm Bí cảnh đơn độc mai phục sẽ dám xuất thủ, ai bảo hắn tức lộn ruột?
Nếu hắn xuất thủ sẽ rơi vào bẫy của Hồng Thiên Bộ.
Độc, thật sự độc.
Chí ít Lăng Hàn không thể bán đồng bạn hay minh hữu như vậy, Hồng Thiên Bộ có thể làm không do dự, cũng không biết hắn lừa gạt đám người này như thế nào, có thể sai bảo Tầm Bí cảnh mai phục tại đây.
Cho tới bây giờ, Tầm Bí cảnh nghĩ tới nghĩ lui lại sợ hãi, từ đó kêu gọi đồng bạn tốt nhất tới đây, vừa vặn bị Lăng Hàn gặp được.
Xèo, bóng người lóe lên, chỉ thấy Kim Ngọc Lộ lao tới, gương mặt nàng không vui.
– Hai người các ngươi ở đây làm gì, không quay trở lại?
Lăng Hàn không có tâm tình xem tiếp, hắn lặng lẽ quay trở ra.
Hắn có áp lực cường đại, nếu như thực lực của hắn đủ mạnh, cho dù là cạm bẫy thì thế nào, hắn hoàn toàn có thể cứng rắn giẫm vào, dựa vào thực lực tuyệt đối, bất cứ âm mưu quỷ kế gì cũng vô dụng.
Thực lực! Thực lực! Thực lực!
Lăng Hàn lặng lẽ vượt qua khu vực này, sau đó cởi da Hư Không Thú ra, nhét vào Dưỡng Nguyên Hồ Lô, mang theo thứ này đi đường không tiện, dù sao không phải mọc ra trên thân, chạy nhanh sẽ lộ ra sơ hở.
Hắn đang muốn đi, đột nhiên tâm thần sinh ra báo động nguy hiểm, hắn không chút do dự dùng sắc trư ngăn cản.
Phốc!
Một đạo công kích đánh tới, đánh vào thân sắc trư, mặc dù chiến lực của sắc trư rất cặn bã nhưng chí ít lực phòng ngự mạnh nhất dưới Tiên đồ, không, đây không phải lực phòng ngự, mà là năng lực hấp thu, hóa giải toàn bộ lực công kích đánh vào.
Hỗn đản, ta đau quá!
Sắc trư phát ra tiếng kêu thảm, nó chảy nước mắt ròng ròng.
Lăng Hàn quay đầu nhìn về phía sau, chỉ thấy Hồng Thiên Bộ đang đứng sau lưng hắn, trong tay có một thanh kiếm, mũi kiếm đâm vào thân sắc trư nhưng không thể tiến thêm một chút nào nữa.
Trên mặt Hồng Thiên Bộ lộ ra thần thái khó tin, hắn không thể dùng một kiếm xử lý Lăng Hàn.
Xoát, hắn lại xuất ra một kiếm.
Lăng Hàn không quan tâm việc khác, hắn phát động Chỉ Xích Thiên Nhai, biến mất trong nháy mắt.
Phanh, lần thứ hai phát động Chỉ Xích Thiên Nhai, hắn đụng vào vách núi, máu mũi chảy ròng ròng.
Hắn đau đớn chảy nước mắt, lại này lập tức chạy nước đại.
Tâm tư của Hồng Thiên Bộ rất cẩn thận, hắn biết trước cạm bẫy có khả năng bị Lăng Hàn nhìn thấu, bởi vậy hắn mai phục ở phía sau.
Cứ như vậy, nếu cạm bẫy phía trước vô dụng, hắn sẽ từ phía sau lao lên đánh một kích trí mạng, nếu Lăng Hàn không mắc lừa, hắn sẽ cảm thấy yên tâm, sử dụng phương thức bình thường đi đường, như vậy khi hắn phát động đánh lén sẽ có chín thành nắm chắc.
Lăng Hàn tự trách, biết rõ tâm tư Hồng Thiên Bộ ác độc, trí thông minh cực cao, tại sao hắn lại sơ suất như thế?
Hắn vẫn khinh thường Hồng Thiên Bộ.
Cũng may, hắn còn lưu lại một tay, không có nhét sắc trư vào trong Dưỡng Nguyên Hồ Lô, bằng không một kiếm kia không đâm vào tim hắn, cũng đánh hắn trọng thương.
Đây chính là trả giá khi chủ quan.
Lăng Hàn dùng thuốc xoa lên mũi, hắn cũng kiểm điểm bản thân sâu sắc, trong hiểm địa mạo hiểm thế này, hắn tuyệt đối không thể có một chút chủ quan và may mắn.
Hắn tự nhắc nhở mình xong, Lăng Hàn tiếp tục đi đường.
Trước kia hoảng hốt chạy bừa, hắn đi lệch hướng, lúc trở lại đường lớn, hắn cầm lấy da Hư Không Thú ẩn hình, vào lúc này, có thể nói hắn đưa mắt nhìn nơi nào cũng có kẻ địch, hắn không thể không cẩn thận.
Hiện tại sẽ không có kẻ nào quan tâm thân phận phủ chủ Ngoại Vụ phủ Phủ của hắn, đều muốn đẩy hắn vào chỗ chết, cướp đoạt thần thạch.
Sau khi trở về “chính đồ”, Lăng Hàn tiếp tục đi lên núi, vào lúc ban đêm, hắn vẫn đi đường, dự định ban ngày nghỉ ngơi, dùng cách ngược đời như thế sẽ gia tăng an toàn hơn rất nhiều.
Sáng sớm ngày thứ hai, hắn ngừng lại, bắt đầu tu luyện, sau khi hoàn thành sẽ nghỉ ngơi.
A?
Lực lượng thiên địa cực kỳ hùng hậu, giống như đã có được sinh mạng lực, hắn chỉ cần hấp dẫn nhẹ đã có lực lượng vô tận tràn vào thân thể.
Việc này là do hoàn cảnh thiên địa biến hóa hay có quan hệ đến Phiêu Miểu phong?
Mặc kệ.
Lăng Hàn vận chuyển công pháp Hầu ca, lại phối hợp công pháp phụ trợ, thôi động kinh mạch trong cơ thể khuếch trương.
Hiệu suất quá kinh người, sau nửa giờ, tu vi của Lăng Hàn tăng lên một mảng lớn.
Dựa theo tốc độ này, căn bản không cần bảo dược gì, nhiều lắm nửa tháng là hắn có thể đạt tới tứ văn đỉnh phong.
Trái tim Lăng Hàn đập thình thịch, nếu như hắn có thể giữ nguyên tốc độ như vậy, một tháng sau hắn sẽ là ngũ văn đỉnh phong, lại thêm nửa tháng là lục văn đỉnh phong, lại đột phá thất văn, chẳng phải hắn sẽ có thực lực đối kháng Tầm Bí cảnh hay sao?
Hắn tràn ngập chờ mong, hắn bị truy sát suốt những ngày qua, hắn đã sớm tức giận phát điên.
Hắn muốn phản công!
Ban ngày hắn trốn vào bên trong Dưỡng Nguyên Hồ Lô nghỉ ngơi, chỉ cần tìm một nơi kín đáo đặt hồ lô vào, có thể nói hắn vô cùng an toàn.
Đến ban đêm, hắn trở ra và đi đường.
A?
Hắn đi không bao lâu, lập tức phát hiện phía trước có một đống lửa, rất nhiều người đang vây quanh.
Hồng Thiên Bộ, Kim Ngọc Lộ và những người khác đều ngồi tại nơi này.
Nơi này tất có bảo vật!
Lăng Hàn nói thầm trong lòng, bằng không lấy tâm tính cao ngạo của Hồng Thiên Bộ, hắn có khả năng nhập bọn với những người này hay sao?
Hắn đi tới gần, chuẩn bị nghe lén những người này nói chuyện.
Nhưng đám người này chỉ khoe khoang tán ngẫu, hoàn toàn không có trọng điểm gì, Lăng Hàn vô cùng nhàm chán, vào lúc hắn định rời đi tự tìm hiểu tin tức, những người này lại đổi đề tài, cuối cùng đã nói ra thứ hắn muốn biết.
Hóa ra, những người này phát hiện một khối Băng Nguyên thạch ở đây.
Băng Nguyên thạch không phải thần thạch xây dựng tiên cơ, mà là một loại bảo vật phụ trợ tu luyện, có thể tụ tập lực lượng thiên địa.
Cho nên nơi này có lực lượng thiên địa nồng đậm, nguyên nhân là vì Băng Nguyên thạch.