Chú thích: Như ngươi thấy được bổn chương tiết nội dung có sai, thỉnh →→ chút: điểm ta báo sai!
Mạc Cửu Khanh dứt lời, trong phòng yến hội lại nhất thời không có người nào nói chuyện, mà ngay cả trên đài cao Hoàng Đế Quân Triệt Miểu, đều ngu ngơ nhìn Mạc Cửu Khanh xuất hiện nhất thời thất thố.
“A… A… Nguyên lai ngươi chính là An Hợp quận chúa a, năm đó trẫm còn gặp qua khi ngươi còn bé, không thể tưởng được cái này nhoáng một cái nhiều năm như vậy, cũng đã trổ mã thành duyên dáng yêu kiều nha đầu nữa a.” Quân Triệt Miểu mặc dù có chút thất thố, nhưng vẫn là rất nhanh liền phản ứng lại, nhìn Mạc Cửu Khanh giống như cảm thán nói.
“Mau mau hãy bình thân, không cần đi cái đại lễ này.” Không đợi Mạc Cửu Khanh nói chuyện, Quân Triệt Miểu lại một lần nữa mở miệng nói.
“Đa tạ Hoàng Thượng.” Mạc Cửu Khanh nghe xong Quân Triệt Miểu nói xong cũng lễ phép liền đứng dậy.
Nói thực ra, nàng chưa từng có nghĩ đến, cả đời này nàng sẽ hướng ai quỳ xuống, mặc dù là lúc trước vào tổ chức, thời điểm trải qua vạn cốt những cái xác chết trôi nổi kia, nàng cũng không có hướng ai quỳ xuống.
Còn lần này, nàng không có lựa chọn nào khác.
Tại đây dạng người tâm hiểm ác, khắp nơi là cạm bẫy dị giới, nàng bây giờ không cành không thế, nếu là đắc tội với đương kim Hoàng Đế, như vậy nàng còn không bằng trực tiếp chết đi coi như xong rồi.
Hơn nữa nhìn cái Ngũ vương gia Quân Diễm Thần kia, cũng không phải là nhân vật có thể gâu vào, mình nếu là làm cho ca ca hắn tức giận, không cần đến Hoàng Đế động thủ, chỉ sợ Ngũ vương gia một bước liền kết liễu chính mình.
Quân Diễm Thần cho nàng cảm giác quá mức nguy hiểm, người nam nhân này vừa nhìn liền cất giấu thật nhiều bí mật, càng là nam nhân thần là như vậy, lại càng là không thể đi trêu chọc.
Nếu là muốn sống dài thêm một chút, về sau có thể càng thêm tiêu sái một chút, như vậy nàng muốn rời xa người nam nhân này, cho dù người nam nhân này rất ưu tú.
Mặc kệ hắn ưu tú đến đâu, ngươi đều khó có khả năng xem nhẹ hắn.
“Mạc Tướng Quân những năm này cũng là đem nữ nhi bảo bối này giấu đi, liền trẫm cũng không có duyên gặp một lần, lần này ngược lại là cam lòng đem nữ nhi bảo bối mang ra rồi.” Quân Triệt Miểu kỹ càng đánh giá Mạc Cửu Khanh một phen, lập tức cao hứng nói.
Mạc Cửu Khanh nghe Quân Triệt Miểu nói xong khuôn mặt lãnh diễm mang theo vài phần điềm tĩnh, nếu đến là kỹ càng nhìn kỹ, sẽ phát hiện hoa đào trong mắt không có chút gợn sóng không chút sóng lớn đang tràn ngập châm chọc.
Mà Mạc Hạo Thiên nghe Quân Triệt Miểu nói xong cũng là lúng túng không được, hắn cũng không thể nói nữ nhi mình choáng váng hơn mười năm, hiện tại đã khá hơn rồi.
Nếu chỉ nói có vậy, chỉ sợ hắn hướng này công chính vô tư Tướng Quân, cũng muốn bị người trong thiên hạ chế nhạo a.
“Xem ra… kiến thức của hoàng huynh so với ta còn nông cạn a.” Một mực không có lên tiếng Quân Diễm Thần, bỗng nhiên nhìn khuôn mặt Mạc Cửu Khanh khuôn thoáng trừng mắt nhìn, giống như lơ đãng nói.
Mà Mạc Cửu Khanh vẫn luôn nhìn mấy khuôn mặt trên đài cao, tự nhiên không sai nhìn qua Quân Diễm Thần nhìn mình trêu tức.
Nghe Quân Diễm Thần nói như vậy, Mạc Cửu Khanh không khỏi nhíu mày.
Tuy rằng trong nội tâm không rõ ràng lắm nam nhân này vì sao phải nói như vậy, nhưng mặc kệ nam nhân này kế tiếp nói cái gì, cũng dựa theo dự đoán tuyến đường rời đi của nàng, bất kể như thế nào, nhân tình này nàng không tiếp cũng phải tiếp.
“Ồ… Tiểu đệ vì sao nói như vậy? Chẳng lẽ là trẫm bỏ lỡ cái gì?” Quân Triệt Miểu nghe Quân Diễm Thần nói xong không khỏi nghi hoặc nhìn Quân Diễm Thần hỏi.
Mà Quân Diễm Thần nghe Quân Triệt Miểu nói xong thân thể hơi chút giật giật, nghiêng người tựa ở trên ghế mềm, tóc đen đổ xuống dưới, dưới ánh trăng chớp động phát lên ánh sáng.
“Như vậy, lại để cho Mạc Nhị tiểu thư vì hoàng huynh giải thích a “
Lời nói của Quân Diễm Thần, tựa như một quả boom vô thanh vô tức đặt ở trong cái này hội yến này, trong nháy mắt liền lại để cho bầu không khí trong yến hội như xào trên lửa nóng.
Đây chính là kỳ văn rồi, thiên hạ này chưa từng có ai, có thể làm cho Ngũ vương gia tự mình mở miệng nói chuyện đấy! Cả thiên hạ hôm nay cũng không có nữ tử nào, có thể làm cho Ngũ vương gia nhìn vừa mắt.
Nhưng Mạc Cửu Khanh này, không khỏi làm Ngũ vương gia níu chuyện, hơn nữa con mắt Ngũ vương gia lại còn nhìn nàng!
Loại chuyện này, vậy mà sẽ phát sinh, mặc cho ai thậm chí đều không có nghĩ đến.
Quân Triệt Miểu nghe Quân Diễm Thần nói xong nguyên bản khuôn mặt nghi hoặc cứng đờ, nguyên bản còn tưởng rằng là tung tin vịt, thật không ngờ đó là sự thật.
Cái này Mạc Hạo Thiên cũng thế, phát sinh chuyện như vậy cũng là âm thầm, chưa bao giờ nói, làm cho hắn cũng không có đi chú ý, hiện tại biến thành bộ dáng như vậy, thật đúng là lúng túng.
“Cái này… Trẫm thật đúng là không rõ ràng lắm.” Quân Triệt Miểu không khỏi lúng túng cười nói.
Mạc Cửu Khanh từ lúc nghe Quân Diễm Thần về sau nói, đại não cũng đã bắt đầu bay nhanh vận chuyển, kế tiếp chính mình nên làm như thế nào rồi.
“Khởi bẩm Hoàng Thượng, Ngũ vương gia nói thật có việc này, thời điểm Cửu Khanh lúc năm tuổi từ trên thang lầu té xuống, về sau rớt bể đầu, trong đầu đọng lại một khối máu đông, cho nên mới dẫn đến việc Cửu Khanh sự ngu dại rồi nhiều năm như vậy, nghĩ đến mọi người cũng rất tò mò Cửu Khanh vì sao bỗng nhiên lại hết bệnh, là vì trước đó không lâu Cửu Khanh đi ngắm hoa, không cẩn thận từ đình nghỉ mát ngã xuống, trùng hợp đụng vào đầu, tỉnh lại về sau người liền thanh minh hơn rất nhiều, phụ thân cũng thỉnh đại phu đến xem, đều nói Cửu Khanh hiện tại đã khỏe mạnh rồi.” Mạc Cửu Khanh khi Quân Triệt Miểu vừa nói dứt lời, liền mở miệng giải thích nói.
Quân Triệt Miểu cùng mọi người ở đây nghe Mạc Cửu Khanh nói xong cũng rõ ràng gật đầu. Đại khái thậm chí nghĩ không đến sẽ là nguyên nhân như vậy, lại để cho Mạc Cửu Khanh lần nữa khôi phục khỏe mạnh a.
Nhưng trong đó các sự việc đã từng trải qua, như thế nào nàng như vậy có thể nói rõ ràng.
“Đã xảy ra chuyện như vậy, trẫm vậy mà không biết, ngươi những năm này thật sự là chịu khổ a.” Quân Triệt Miểu nghe Mạc Cửu Khanh nói xong cũng là cảm thán nói.
Cái này thật đúng là tạo hóa trêu người a.
“Không khổ cực, trong phủ phụ thân bảo mẫu đối với Cửu Khanh đều tốt, không có gì chịu khổ đâu.” Mạc Cửu Khanh lắc đầu, mím môi cười nói.
Phảng phất giống như trong con mắt tinh quang mang theo vài phần sáng chói, khuôn mặt tái nhợt dưới ngọn đèn dầu gần như trong suốt, nhưng thân thể vẫn đứng thẳng tắp, nhưng không có một tia uốn lượn, lộ ra nồng đậm quật cường cùng cứng cỏi.
“Không khổ cực là tốt rồi không khổ cực là tốt rồi, Mạc Tướng Quân có thể có một nữ nhi hiểu chuyện như vậy, thật sự là tam sinh hữu hạnh a.” Quân Triệt Miểu nhìn Mạc Cửu Khanh cảm thán nói.
Mạc Hạo Thiên cũng là thật không ngờ Mạc Cửu Khanh sẽ nói như vậy, trong nội tâm cảm động Mạc Cửu Khanh đối với chính mình bảo vệ đồng thời, lại là như vậy tự trách chính mình đối với Mạc Cửu Khanh nhiều năm sơ sẩy.
“Thần cũng thật cao hứng, có thể có Cửu Khanh nữ nhi hiểu chuyện như vậy.” Hướng về Quân Triệt Miểu đã bái lạy, Mạc Hạo Thiên vui mừng nói.
“Tốt rồi, Cửu Khanh thân thể cũng vừa khôi phục, mau trở về ngồi a, muốn nghỉ ngơi thật nhiều mới phải.” Quân Triệt Miểu gật gật đầu, tự nhiên không có xem nhẹ khuôn mặt tái nhợt của Mạc Cửu Khanh.
“Đa tạ Hoàng Thượng.” Mạc Cửu Khanh cùng Mạc Hạo Thiên đồng thời nói ra.
Dứt lời, Mạc Cửu Khanh liền về tới trên chỗ ngồi, mà một mực bị Hoàng Đế xem nhẹ Mạc Uyển Uyển, cũng đi theo bước chân Mạc Cửu Khanh, đi tới chỗ ngồi của mình, giấu ở trong tay áo tay, hung hăng nắm cùng một chỗ.
Nguyên bản… Hôm nay lsẽ là thời điểm nàng đại xuất danh tiếng, lại bị Mạc Cửu Khanh cái tiểu tiện nhân này đến phá rối! Mặc kệ một lần cái đó, chỉ cần có Mạc Cửu Khanh, hiệu quả của chính mình không thể đạt thành, hiện tại phụ thân cũng không có xem nặng nàng như lúc trước, hết thảy đều cũng có thể vì Mạc Cửu Khanh!
Oán hận liếc nhìn Mạc Cửu Khanh, lại phát hiện Mạc Cửu Khanh đồng dạng nhìn mình, bán thiêu trong đôi mắt mang theo nồng đậm trào phúng cùng khắc nghiệt.
Bị ánh mắt như vậy nhìn chăm chú, Mạc Uyển Uyển trong lòng không khỏi run lên, hung hăng trừng liếc Mạc Cửu Khanh liền rất nhanh vừa quay đầu.
Vừa rồi nhìn ánh mắt Mạc Cửu Khanh thật đáng sợ, căn bản không có một tia từng đã là ngu dại, ánh mắt lạnh như băng khắc nghiệt như vậy, là nàng cho tới bây giờ cũng không từng thấy qua Mạc Cửu Khanh, tựa như một cái sát thủ không chút tình cảm!
Bị nhận thức chính mình dọa sợ, Mạc Uyển Uyển quay đầu nhìn về phía đối diện Mộ Thanh Chi, hai người tâm tư khác nhau gật đầu, về sau liền hết thảy quy về bình tĩnh.
Vừa rồi thời điểm đang chuẩn bị tài nghệ, các nàng cũng đã thương lượng đối sách tốt rồi, chỉ cần chờ nhìn Mạc Cửu Khanh bêu xấu!
Mặc kệ hôm nay nàng làm sao có thể đạt được thưởng thức Hoàng Đế, nhưng chỉ cần tại đây biểu diễn tài nghệ bên trên làm cho nàng xấu mặt, như vậy vẫn như nàng vẫn hoàn toànkhông biết gì kẻ đần Mạc Cửu Khanh!
“Hoàng Thượng, Thanh Chi có một chuyện muốn nhờ.” Nguyên bản chờ trận biểu diễn tài nghệ tiếp theo Quân Triệt Miểu nghe có tiếng người nói chuyện, không khỏi hướng nhìn về phía âm thanh kia.
Chứng kiến Thanh Chi, Quân Triệt Miểu có chút nghi hoặc, đối với những thứ tểu thư quan gia này, hắn là một cái đều không nhớ được, đều cảm thấy lớn lên hầu như giống như đúc.
“Hoàng Thượng, đó là tiểu nữ nhi của Mộ Thừa tướng, cùng thần thiếp quan hệ rất tốt” Một bên Quý Phi vừa nhìn bộ dáng Quân Triệt Miểu, đã biết rõ Hoàng Thượng đại khái là không nhớ được Mộ Thanh Chi, liền nhỏ giọng giải thích nói.
Mà Quân Triệt Miểu nghe ái phi của mình nói xong liền cũng hòa hoãn khuôn mặt nói: “Ngươi lại nói nói ngươi có cái gì thỉnh cầu.”
“Diệp lão tiên sinh chính là Đé sư đương triều được kính yêu nhất, tuy rằng đã ẩn cư đã lâu, nhưng thanh danh hắn một mực truyền lưu, lúc trước Diệp lão tiên sinh dùng hoa đào đề danh qua thơ từ, hôm nay Thanh Chi muốn mời ở đây tất cả tiểu thư quan gia, đều dùng hoa đào làm dẫn, đến ghi vài câu thơ từ, Hoàng Thượng ngươi xem như vậy có thể chứ?” Mộ Thanh Chi cẩn thận từng li từng tí nói.
Phương pháp này là nàng cùng Mạc Uyển Uyển nghĩ ra được, đề nghị như vậy nhìn như không nhằm vào bất luận kẻ nào, nhưng Mạc Cửu Khanh nếu là đáp không được, đến lúc đó bị chê cười cũng không liên quan chuyện của các nàng.
Vừa rồi nàng cũng nghe Uyển Uyển nói, Mạc Cửu Khanh từ khi không ngốc, lại luôn là dùng thân phận đích nữ đến áp chế Uyển Uyển, còn không cho Uyển Uyển tới gặp huynh trưởng mình.
Càng là nghe Mạc Uyển Uyển nói xong nàng lại càng phát sinh khí, không khỏi nghĩ muốn giáo huấn Mạc Cửu Khanh, làm cho nàng hảo hảo thành trò cười cho thiên hạ!
Quân Triệt Miểu nghe Mộ Thanh Chi nhắc tới thầy của mình, không nhịn được cười một tiếng nói: “Đề nghị này tốt! Nếu người nào ghi thơ từ tốt, trẫm sẽ đem thơ từ đưa cho lão sư, đề nghị này trẫm chuẩn.”
Không lâu sau tiểu thái giám liền đưa lên đến giấy và bút mực, đem từng cái giao cho tận tay các tiểu thư quan gia, đã đến nơi đây Mạc Cửu Khanh, tiểu thái giám không khỏi có chút do dự.
“Hoàng Thượng, thần nữ có một thỉnh cầu, cái thơ từ khiến cho thần nữ một người hoàn thành a. Muội muội mới khôi phục khỏe mạnh, thể cốt suy yếu, hơn nữa những năm gần đây này, cũng ít nhiều không có cơ hội học tập, giống như vậy viết ra thơ từ, chỉ sợ có chút khó xử.” Mạc Uyển Uyển nhìn Mạc Cửu Khanh có chút khó xử, lại có chút ít thương tiếc nói.
Nàng cho rằng, chỉ cần mình nói như vậy, như vậy mọi người đều sẽ cảm giác được từ mình khéo hiểu lòng người, như vậy ngược lại càng có thể phụ trợ nghi hoặc Mạc Cửu Khanh.
Nhưng Mạc Uyển Uyển lại đã quên, có chút thời điểm hăng quá hoá ngu.
“Uyển Uyển, láo xược! Ngồi xuống.” Mạc Hạo Thiên thật không ngờ Mạc Uyển Uyển sẽ làm ra cái sự tình, không khỏi lên tiếng quát lớn.