Ở đây có hơn 10 cao thủ, không ai không phải là đệ tử hạch tâm, đệ tử thiên tài của các đại môn phái, vô số ánh mắt đang nhìn vào Dương Kỳ.
Số cao thủ này bị nhốt ở trong Tiên Thiên ma trận đã rất nhiều ngày.
Bọn họ không có cách nào xông ra ngoài, nên chỉ có thể tập trung lại, thay phiên rót chân khí vào trong Hỏa Vương đỉnh.
Vòng sáng của Hỏa Vương đỉnh bảo vệ mọi người không bị xâm hại.
Nhưng chuyện đi ra ngoài lại vô cùng khó khăn.
Mấy ngày nay mọi người đã ở trong tình trạng kiệt sức, giống như đèn dầu đã cạn, các loại linh dược bổ sung chân khí đã dùng hết, hiện giờ có thêm một người, tuy rằng họ không tin Dương Kỳ có bản lãnh lợi hại, thế nhưng trong lòng mọi người đều có một tia hi vọng.
Cho nên mỹ nữ đệ tử hạch tâm mang theo đôi vòng tai phượng hoàng màu bạc của học viện Nhật Nguyệt muốn xem mức độ chân khí của Dương Kỳ hùng hậu tới đâu, nàng ta muốn hắn đưa chân khí vào trong đỉnh để duy trì vòng sáng, giúp mọi người tận dụng thời gian vận công điều tức bổ sung chân khí đã tiêu hao.
“Được!”
Dương Kỳ liếc mắt nhìn mấy người xung quanh: “Các người đều là bằng hữu của Quân Thiên Cừu, vậy cũng là bằng hữu của Dương Kỳ ta.”
“À? Vậy thì đưa chân khí vào trong đó đi.”
Người đang rót chân khí thản nhiên nói:
“Đừng có mạnh mồn, tránh cho việc sau này chúng ta phải chiếu cố cho ngươi, đây là Tiên Thiên ma trận, vào trận rất dễ, thậm chí ngươi không muốn vào, nó cũng sẽ hút ngươi vào trong. Thế nhưng muốn đi ra ngoài thì khó khă nvô cùng, Tiên Thiên ma trận ẩn chứa ma đạo pháp tắc, nếu như không có cao thủ cảnh giới Truyền Kỳ tiến vào trong ma trận, thì hi vọng thoát khốn là vô cùng nhỏ bé.”
Người đang rót chân khí chính là chủ nhân của Hỏa Vương đỉnh, tên là Hỏa Thanh Tuyền.
Hắn không phải đệ tử của bốn đại học viện, thế nhưng gia tộc của hắn lại rất mạnh, bản thân hắn là đệ tử hạch tâm của Hỏa Thần giáo, thậm chí còn là một vị thiếu chưởng môn, tu vi cảnh giới Đoạt Mệnh tầng 8, đã bắt đầu tìm hiểu tạo hóa thiên địa, cho nên hắn mới có thể duy trì lâu như vậy ở trong Tiên thiên ma trận này.
Hắn đối với Dương Kỳ không phản cảm nhưng cũng không quá quan tâm, giọng nói vô cùng thản nhiên.
Trên thực tế, ai ở đây chẳng là anh tài, lúc này lại có thêm một người đoạt mệnh lần 5 tiến vào, tuy rằng hi vọng không lớn, nhưng có còn hơn không.
Dương Kỳ không nói gì thêm, cũng không tức giận với những người xung quanh lãnh đạm, dùng thực lực chứng minh là tốt nhất.
“Đại nhật càn khôn.”
Hắn tiến lên một bước nhìn Hỏa Vương đỉnh ở trên đỉnh đầu của mình, đột nhiên há mồm phun ra một đạo kiếm khí màu đỏ mạnh mẽ.
Đạo kiếm khí này vừa ra khỏi miệng đã phát ra thanh âm đinh tai nhức óc, tất cả mọi người đều cảm thấy nóng bỏng khó chịu vô cùng, chân khí này giống như có thể chọc thủng thiên địa.
Chân khí của hắn như một con hỏa long màu đỏ, nhanh chóng tiến vào trong Hỏa Vương đỉnh, ánh sáng trong bảo bối này tăng mạnh, trong đó còn hiện lên một cái bóng của Dương Kỳ, một thần mặt trời đang phủ xuống.
Vị thần mặt trời này ánh sáng tỏa ra vạn trượng, lửa cháy hừng hực tỏa ra xung quanh, đốt ma quang cháy khét lẹt.
“Chân khí thật mạnh, Đại Nhật Càn Khôn Kiếm, chân khí thuộc tính hỏa, đúng lúc là cội nguồn lực lượng tốt nhất cho Hỏa Vương đỉnh.”
Người kêu lên kinh thán chính là mỹ nữ kia, trong hai mắt nàng hiện lên sự vui mừng:
“Người có tu vi đoạt mệnh lần 5 không thể nào phóng ra chân khí mạnh tới mức này, cho dù 10 cảnh giới đoạt mệnh lần 5 cũng không bằng!”
Dương Kỳ tu luyện đạt tới đoạt mệnh lần 5, chân khí trong huyệt đạo toàn thân đã cô đọng thành xá lợi chân khí, trong cơ thể lại có lực lượng của 99 con viễn cổ cự tượng, kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn cũng như nước lên thuyền, luyện tới trình độ lô hỏa thuần thanh, liên kết với mặt trời, hóa thân thành thần mặt trời nắm giữ ánh sáng.
Đại nhật chiếu khắp càn khôn.
Hắn biết, Thần Tượng Trấn Ngục Kình không thể tùy tiện thi triển, bằng không sẽ hậu hoạn vô cùng, cho nên hắn luôn tính toán dùng một môn kiếm thuật thay thế, Đại Nhật Càn Khôn Kiếm là lựa chọn tốt nhất của hắn hiện giờ.
Tất cả chân khí của Tứ Quý Kiếm Thuật cũng đã truyền cho phụ thân Dương Chiến và hai vị ca ca.
Tuy vậy hắn cũng đã sáp nhập ý nghĩa của Tứ Quý Kiếm Thuật vào trong kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn, bộ kiếm thuật này hiện giờ đã đạt tới trình độ nước lửa dung hòa, chân khí ẩn chứa trong đó đúng là khiến cho tứ phương kinh hãi.
“Chân khí sao có thể cường đại tới mức này?”
Trong lòng Hỏa Thanh Tuyền cũng âm thầm khiếp sợ, hắn có tu vi đoạt mệnh lần 8, là người có tu vi cao nhất trong các anh tài ở đây, lại là thiếu giáo chủ Hỏa Thần giáo, nếu tiến bộ rất có khả năng sẽ là nhân vật cảnh giới Truyền Kỳ, thế nhưng hiện giờ chân khí của Dương Kỳ đã có thể sánh ngang với hắn.
“Ha ha.”
Quân Thiên Cừu cười nói:
“Huynh đệ quả nhiên không để cho ta thất vọng, ta chỉ biết huynh đệ tu luyện sẽ không bình thường. Tới đây, tới đây, ta giới thiệu cho huynh một chút, vị này chính là sư tỷ Hoa Phượng Phượng của học viện Nhật Nguyệt, phụ thân của nàng là đại trưởng lão vô thượng truyền kỳ Hoa Nhân Hùng của học viện Nhật Nguyệt, vị này là Hỏa Thanh Tuyền sư huynh, là thiếu giáo chủ của Hỏa Thần giáo, còn vị này chính là đệ tử hạch tâm của học viện Hải Thần…”
Hắn giới thiệu một lượt 13 người ở đây, nếu không phải đệ tử hạch tâm của học viện thì cũng là thiếu môn chủ của các môn phái, chẳng có ai là bình thường.
Cũng đúng, vật vốn hợp theo loài, lấy thân phận đệ tử hạch tâm học viện Hải Thần của Quân Thiên Cừu, người có thể cùng hắn trảm yêu trừ ma khẳng định là đại nhân vật.
“Dương huynh, không ngờ chân khí của huynh hùng hậu tới mức này.”
Một cao thủ đều gật đầu nói:
“Nhưng chúng ta vẫn khó có khả năng thoát khốn, chân khí có hùng hậu hơn thì cũng có ngày tiêu hao hết, đến lúc đó sẽ không thoát khỏi tay của mấy ma đầu kia.”
“Không sao.”
Dương Kỳ ngừng phun chân khí, nhưng mà trên đỉnh đầu hắn lại có một đạo ánh sáng màu đỏ hiện lên, hợp lại làm một với Hỏa Vương đỉnh, phạm vi của vòng sáng còn lớn hơn lúc nãy vài lần.
Hơn nữa, mọi người còn cảm thấy, vòng sáng màu đỏ này còn có tác dụng bổ sung chân khí cực kỳ hiệu quả.
Đây là khí tức của Sinh Mệnh Chi Tuyền trong chân khí của Dương Kỳ, một khi tỏa ra ngoài có thể bổ sung sự thiếu hụt chân khí.
Hỏa Thanh Tuyền, còn có Hoa Phượng Phượng rõ ràng cảm giác được Dương Kỳ đang bổ sung chân khí cho mọi người, trong mắt hiện lên sự cảm kích.
“Dương huynh quên mình vì người, thật sự là làm cho chúng ta xấu hổ.”
Hỏa Thanh Tuyền nói:
“Trong chân khí của Dương huynh có ẩn chứa khí tức sinh mệnh trong truyền thuyết, không biết có phải là chí bảo Sinh Mệnh Chi Tuyền của học viện Thiên Vị? Nếu như người nào đã dùng qua nó, chân khí sẽ có tác dụng bổ dưỡng chân khí cho người khác.”
“Đúng vậy, ta đã dùng qua Sinh Mệnh Chi Tuyền.”
Dương Kỳ biết trong số đệ tử hạch tâm của học viện Thiên Vị có rất nhiều người đã dùng Sinh Mệnh Chi Tuyền, đây là do Thái tử bồi dưỡng thân tín của mình.
“Dương huynh, không nên tiêu hao chân khí quá nhiều, phải tích lũy chân khí chờ khi chúng ta nghĩ cách xông ra bên ngoài hoặc là đợi cứu viện đến.”
Hoa Phượng Phượng nói.
“Các ngươi bị vây ở chỗ này đã bao lâu rồi?
“Bảy ngày bảy đêm rồi, chúng ta đã gởi tin cho các nguyên lão trong môn phái, nhưng họ vẫn chưa tới được, có một số người nghe tin mà tới, tiến vào đại trận nhưng đáng tiếc toàn là cảnh giới Đoạt Mệnh, không có ai là cảnh giới Truyền Kỳ.”
Một người tên là Triệu Võ Hồn nói.
Hắn là đệ tử hạch tâm của Thánh Võ Môn, môn phái này cũng là một môn phái khổng lồ tương đương với Xuân Thu môn, được xếp hạng nhất trên đại lục Phong Nhiêu, dưới bốn đại học viện.
“Các ngươi gửi tin nhưng chỉ có cảnh giới Đoạt Mệnh nhận được, còn cao thủ cảnh giới Truyền Kỳ không biết?”
Dương Kỳ biến sắc, nói:
“Chuyện này rất nghiêm trọng, rất có thể đây là kế hoạch của đám ác ma kia, họ muốn một lướt bắt toàn bộ chúng ta. Việc cấp bách bây giờ của chúng ta là lập tức xông ra ngoài, không nên làm khổ người khác. Bằng không thời gian càng dài, chân khí tiêu hao càng nhiều, chúng ta càng khó ra ngoài.”
“Dương huynh, đạo lý này mọi người đều biết, thế nhưng hiện giờ không có cách nào ra ngoài cả, Tiên Thiên ma trận vận dụng lực lượng của tầng không gian này, trong mắt trận có một lực hút, chúng ta không cách nào đột phá vòng vây được, nếu tới gần sẽ bị nó hút vào bên trong.”
Lại một nam tử mặc y phục màu xanh cười khổ nói, chỉ xuống dưới chân nói tiếp:
“Dương huynh xem, nếu huynh không tin thì có thể mang theo Hỏa Vương đỉnh lao ra ngoài, xem có ra nổi không?”
Dương Kỳ lập tức nhìn xuống dưới chân, quả nhiên dưới vô số tầng ma khí có một cái mắt trận đang nhìn mọi người.
Tròng mắt này trắng bệch, khiến cho người ta nổi cả da gà, hiển nhiên đây là mắt trận, nó nằm sâu dưới lòng đất.
Dương Kỳ vận chuyển chân khí đánh xuống dưới, thế nhưng mắt trận lại tuôn ra một lực hút hấp thu hết, không cách nào lay chuyển được nó.
“Tử Vong Ma Nhãn.”
Dương Kỳ cả kinh nói.
“Không phải Tử Vong Ma Nhãn.”
Hỏa Thanh Tuyền lắc đầu:
“Tử Vong Ma Nhãn là pháp khí của thi quỷ, đây là Thiên Ma Nhãn của ác ma. Tiên Thiên ma trận vận chuyển được chính là nhờ vào Thiên Ma Nhãn này. Ma nhãn này được tạo thành từ một cỗ tà khí ác ma, chúng ta hiện giờ đang kiềm chế nó, nên mới không bị nó hút vào trong, nếu bị hút thì chúng ta thực sự xong đời.”
“Hơn nữa, năm đại ác ma tử tước kia cũng ở trong Thiên Ma Nhãn, ma ảnh bên trên ngọn núi chỉ là hư ảnh của họ. Trong đó có một ác ma tử tước đoạt mệnh lần 9 lực lượng khủng bố, ở trong Thiên Ma Nhãn thực lực của hắn tăng lên nhiều. Điều duy nhất hiện giờ chúng ta có thể làm là không bị ma quang hút vào trong ma nhãn, bằng không hậu quả khôn lường.”
Lại một vị cao thủ nói.
Vị cao thủ này là cường giả của học viện Chân Long.
Nơi đây hiện giờ đã có đủ đệ tử của học viện Chân Long, Nhật Nguyệt, Hải Thần và cả Dương Kỳ của học viện Thiên Vị.
“Nếu vậy thì chỉ cần có người vào trong ma nhãn tiến hành công kích năm đại ác am, bức bách khiến cho bọn chúng không cách nào vận chuyển lực lượng của ma nhãn thì lực lượng của ma trận sẽ giảm đi, như vậy chúng ta có thể ra ngoài.”
Dương Kỳ suy nghĩ một chút nói.
“Đạo lý là như vậy, nhưng mà chúng ta vào trong mắt trận cũng chẳng ăn thua gì, trừ phi là cao thủ cảnh giới Truyền Kỳ mới có thể phòng thủ trước công kích của năm đại ác ma, người khác đi chỉ có chết.”
Hỏa Thanh Tuyền lắc đầu.
“Ta xuống phía dưới.”
Dương Kỳ đột nhiên nói:
“Ta xuống phía dưới bám lấy bọn họ, các ngươi thừa cơ thoát khốn.”
“Cái gì?”
Mọi người đều thất kinh.
Quân Thiên Cừu chợt quát lớn:
“Huynh đệ điên rồi sao? Một mình xuống dưới chính là hành động tìm chết.”