“Huynh đệ, huynh vừa mới đối chọi với cao thủ đỉnh cấp của Quân Tử hội đấy, Viên Côn không phải là người lương thiện gì, năm đó giết lâm hải thất ác, hắn đã chiếm được một bản thiếu của Vạn Ác Kinh, trong đó ghi chép lại khí công vô thượng của ác đạo, mặc dù kinh văn kia sau đó giao cho học viện, nhưng làm gì có ai dám khẳng định là hắn không xem.”
“Đúng vậy, chúng ta đã có một địch nhân là Thái Tử hội, bây giờ lại thêm Quân Tử hội, tương lai sẽ khó sống đấy?”
“Không gia nhập Quân Tử mới chính là một con đường đúng đắn.”
Lý Hạc thấy ba huynh đệ của mình đang lo lắng, không khỏi trầm tư, sau đó tinh tế nói:
“Nếu như hôm nay gia nhập Quân Tử hội, hậu hoạn sẽ vô cùng.”
“Tại sao lại hậu hoạn vô cùng?”
Lương Đông nhịn không được hỏi.
“Rất rò ràng, một năm trước chúng ta mới chỉ là đệ tử tạp dịch, hiện giờ tu vi tăng mạnh đồng thời tấn chức cường giả Đoạt Mệnh, chắc chắn ai cũng nghĩ chúng ta chiếm được kỳ ngộ, hơn nữa kỳ ngộ còn không bình thường. Bọn họ bảo chúng ta gia nhập Quân Tử hội, sau đó bảo chúng ta đem kỳ ngộ cống hiến cho tổ chức, lúc đó chúng ta sẽ làm sao? Tiến thoái đều khó khăn cả.”
Lý Hạc nhìn Dương Kỳ nói:
“Huynh đang lo lắng chuyện này đúng không?”
“Đúng vậy, Quân Tử hội không phải thế lực tốt. để tránh lằng nhằng với bọn họ, cách trực tiếp nhất là cự tuyệt đối phương, cho dù thực lực của họ có lớn, ta nghĩ họ cũng không dám gây bất lợi với chúng ta ngay trong học viện đâu.”
Dương Kỳ cười lạnh:
“Ta muốn nhìn xem các thế lực trong học viện này cậy mạnh đoạt kỳ ngộ của chúng ta như thế nào, chẳng nhẽ họ còn hung ác hơn cả Thái Tử hội.”
“Nói đi cũng phải nói lại, Quân Tử hội lần này bị mất thể diện, họ sẽ không từ bỏ ý đồ, bằng không mấy trăm vạn đệ tử trong học viện sẽ cười họ thối mũi, sau này mời đệ tử gia nhập cũng hết sức khó khăn, cho nên họ nhất định phải lập uy với chúng ta. Khoảng thời gian này chúng ta phải cẩn thận một chút.”
Lương Đông nói.
“Không sao, họ hành sự phải cẩn thận cho nên chỉ chờ lúc chúng ta ra ngoài, sau đó lăng nhục một phen hoặc là thông qua các loại thủ đoạn đả kích gia tộc sau lưng chúng ta, buộc chúng ta phải thần phục.”
Dương Kỳ gật đầu:
“Việc này ta đã có đối sách, mấy hôm nữa sẽ tới đại hội luận võ, các người đều phải ở trong học viện tinh anh tu luyện, ta hiện giờ sẽ giúp các ngươi tăng cường tu vi một lần nữa.”
Dương Kỳ vung tay, bốn luồng sáng tiến vào thân thể bốn huynh đệ của mình, dọc theo kinh mạch thẩm thấu tới đan điền khí hải.
Nhất thời, bốn người cảm thấy sinh mệnh bổn nguyên chấn động mãnh liệt, giống như sắp phá thể ra ngoài.
“Huynh đệ, đây là linh dược gì mà bá đạo như vậy.”
“Không cần biết nhiều như vậy, sau khi luyện hóa xong các ngươi có thể tiến hành trùng kích Đoạt Mệnh lần 2, thậm chí Đoạt Mệnh lần 3, thực lực càng mạnh học viện sẽ càng coi trọng. Bọn họ muốn hạ thủ đối phó chúng ta cũng phải xem sắc mặt của một số trưởng lão.”
Dương Kỳ đem chuyện mình đã gặp nói lại cho các huynh đệ của mình, cho tới ban đêm hắn mới rời khỏi phòng, lặng lẽ di chuyển vào trong Thiên Mạch sơn. Hắn muốn xem Bách Hoa thánh nữ và cô cô của mình tu luyện tới mức nào rồi?
Bảy đại kiếm chiêu kia hắn không truyền cho huynh đệ của mình, bởi vì bọn họ hiện tại không có khả năng tu luyện thành công, ngược lại còn tổn hai tinh lực tu luyện, tốt nhất là tu luyện kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn tới mức tinh thuần, sau đó tu luyện tới Đoạt Mệnh lần 5, ngưng tụ thành xá lợi chân khí, sau đó mới tu luyện 7 chiêu kiếm thuật này.
Hàn Dạ. Phi Tinh. Tùy Phong…
Bảy chiêu kiếm thuật này chính là sát chiêu, bác đại tinh thâm.
Dương Kỳ thực lực tăng mạnh, không cần dùng Thần Tượng Trấn Ngục Kình cũng có thể chiến đấu với cường giả Đoạt Mệnh lần 9. Hiện tại hắn rất muốn xem cô cô và Bách Hoa thánh nữ đạt tới trình độ nào rồi.
Hắn dùng tốc độ cực nhanh, chỉ sau một lát đã vượt qua rất nhiều tháp, thần miếu, các loại học viện, đi tới Thiên Mạch sơn.
Vừa tiến vào trong núi, hắn đã cảm nhận thấy ở trong lòng đất có vô số thủy nhũ dâng lên, huyệt Dũng Tuyền dưới bàn chân của hắn nóng rực, giống như muốn dung hòa với thủy nhũ (nước sữa) của mặt đất.
Hắn không kìm được lập tức vận chuyển chân khí, một luồng chân khí từ huyệt Dũng Tuyền trực tiếp xuyên vào lòng đất, thủy nhũ tinh hoa cuồn cuộn thông qua chân khí tiến vào trong cơ thể, cảm giác thoải mái ập tới, chân khí gia tăng không ít.
Qua chân khí, hắn phát hiện ở dưới Thiên Mạch sơn dường như có một vùng biển toàn bộ đều là thủy nhũ tinh hoa, rất nồng đậm, có khả năng tẩm bổ vạn vật.
Nhưng mà cái biển thủy nhũ này đã bị người ta phong tỏa, không lan tỏa ra phía ngoài.
Nếu đem so sánh con suối trên đảo Đào Hoa và vùng biển dưới Thiên Mạch sơn thì không khác gì đem một con kiến so sánh với một con cự thú.
Học viện Thiên VỊ dù sao cũng là môn phái đứng đầu đại lục Phong Nhiêu.
“Đệ tử hạch tâm có thể ở trong sơn mạch tự chọn một ngọn núi, hóa ra học viện muốn họ hấp thu biển thủy nhũ bên dưới tiến hành tu luyện, nếu so với tộc độ của Vương Đạo Khí Trận đúng là nhanh hơn rất nhiều. Nhưng mà, ở đây chỉ có cảnh giới Đoạt Mệnh lần 5 mới có thể tiến vào và chỉ có thể tu luyện ở ngọn núi của mình. Nếu không dựa vào khả năng đặc biệt của Thần Tượng Trấn Ngục Kình, thì bản thân ta cũng không cách nào hấp thu được thủy nhũ bên dưới.”
Dương Kỳ liếm liếm môi, hắn nhìn vô số ngọn núi trong sơn mạch, hắn biết mỗi một ngọn núi có một con suối thủy nhũ bên tong.
Đương nhiên, con suối này cũng có loại lớn nhỏ, tương đương với việc thủy nhũ nhiều hay ít, chúng được phân cho một số đệ tử hạch tâm và trưởng lão tu luyện.
Ờ phía xa, có một số ngọn núi vô cùng bao la hùng vĩ, hiển nhiên là dành cho một số đệ tử hạch tâm vô cùng đặc biệt, được học viện coi trọng tu luyện.
Rất có khả năng, đây là những đệ tử hạch tâm đã thành công Đoạt Mệnh lần 9, có hi vọng tấn chức tới cảnh giới Truyền Kỳ.
Dương Kỳ vừa quan sát thế phong thủy của Thiên Mạch sơn, vừa đi về phía Bách Hoa phong.
Lần trước hắn tiến vào đây do tu vi còn nông cạn nên không phát hiện ra điều gì đặc biệt, hiện giờ tu vi đã khác trước, phong cảnh trong mắt hắn cũng khác đi.
Mỗi một ngọn ngọn núi ở đây giống như một khóm hoa, tạo thành một bức tranh vẽ, con đường trong này giống như một đường kinh mạch.
Biển địa nhũ linh khí ở sâu trong lòng đất kia giống như đan điền khí hải của con người.
Toàn bộ Thiên Mạch sơn giống như một người khổng lồ đang ngủ đông, vừa ngủ vừa tu luyện khí công, một khi nó tỉnh lại có thể khiến cho hư không khiếp sợ, xưng bá đại lục.
Thậm chí, Dương Kỳ còn loáng thoáng nhận ra dấu vết võ học qua các thế núi.
“Lẽ nào, trong Thiên Mạch sơn này có ẩn chứa võ học, thế núi, thế nước chính là bí mật của bộ võ học này?”
Dương Kỳ âm thầm khiếp sợ, nhưng hắn cũng chỉ biết được tới đó, có suy nghĩ tiếp cũng chẳng nghĩ ra cái gì.
Trong lúc hắn đang trầm tư, đột nhiên dưới chân truyền tới một luồng chân khí.
Luồng chân khí này rất nghịch thiên, khiến cho biển địa nhũ linh khí dưới lòng đất dâng lên sóng lớn ngập trời, giống như một ngọn núi lớn, một ngôi sao lao xuống biển, đâm nát mặt đất, khiến cho sóng thần dâng trào.
Trong lúc Dương Kỳ dùng chân khí thẩm thấu vào trong biển địa nhũ linh khí, ở trên một ngọn núi xa xa có một lực hút đang điên cuồng hút nhũ tinh hoa, giống như một cái vòi rồng trên biển, trong giây lát nó đã hút được ngàn vạn đon vị thủy nhũ tinh hoa.
Ngọn núi kia bây giờ không khác gì một cái lỗ đen có lực hút vô tận.
Gió, thổi qua Thiên Mạch sơn mang theo khí tức cường đại, điều này kinh động vô số người có tu vi cao cường, khiến cho bọn họ không biết chuyện gì đang xảy ra.
Dương Kỳ ngẩng đầu nhìn thấy khá nhiều cao thủ đang bay lên không trung, nhìn ngọn núi xảy ra dị tượng.
Ngọn núi kia bao phủ trong tầng mây, nhưng Dương Kỳ lại nhận ra, đó chính là Bách Hoa phong.
Trên Bách Hoa phong xuất hiện cảnh tượng kinh thiên động địa.
“Không ổn, tại sao có thể như vậy? Khí thế kia quá cường đại, chẳng lẽ trên Bách Hoa phong xuất hiện tuyệt thế cường giả, muốn bắt Bách Hoa thánh nữ và cô cô?”
Dương Kỳ cũng bay lên trời nhìn cho thật rò.
Một số cao thủ ở xung quanh cũng đang khiếp sợ:
“Mạch đất chấn động, nguyên khí cuồng bạo, hiện tượng thiên văn tán loạn, đây là dấu hiệu có người muốn tấn chức truyền kỳ? Là Bách Hoa thánh nữ bế quan thành công tiến vào cảnh giới Truyền Kỳ vô thượng.”
“Cái gì? Bách Hoa thánh nữ tấn chức truyền kỳ?”
Dương Kỳ chưa bao giờ chứng kiến người nào tấn chức truyền kỳ, cho nên khi thấy động tĩnh như vậy có phần hoảng sợ, lúc này trong lòng hắn vui mừng vô cùng:
“Bách Hoa thánh nữ tấn chức truyền kỳ, cô cô lại là đệ tử duy nhất của người, từ nay về sau không còn ai dám coi thường cô cô nữa. Bách Hoa thánh nữ rất lợi hại, hiện giờ mới có 40 tuổi mà đã bước chân vào cảnh giới Truyền Kỳ, đây là cái khái niệm gì? Ờ thành Yến Đô, 40 tuổi mà bước chân vào khí công tầng 7 cảnh giới Tượng Khí đã là người nổi bật rồi.”
Dương Kỳ dừng chân nhìn ngọn núi Bách Hoa, lúc này trên núi sấm sét nổ vang, thiên địa nguyên khí hoàn toàn cuồng bạo, vô số ngọn gió sắc bén bắn phá Thiên Mạch sơn, vô số ma đầu xuất hiện, có một số ma đầu từ trên bầu trời phủ xuống, vô số tiếng chuông vang lên.
“Tấn chức truyền kỳ, dẫn động thiên địa, ma đầu đố kị, thiên ma phủ xuống!”
Dương Kỳ biết, đây là thiên ma, chúng muốn quấy rối Bách Hoa thánh nữ, không để cho nàng ta trờ thành truyền kỳ.
Thiên ma xuất hiện trên bầu trời có hình thù kỳ quái, giống như bạch tuộc, vừa mới xuất thủ khí tức đã bao phủ mặt đất, có con giống như u linh, vô thanh vô tức chui vào trong ngọn núi, lại có rất nhiều ma đầu hình người mặt xanh nanh vàng, khí công cường đại, muốn đánh đổ ngọn núi.
Trên bầu trời sấm sét chi chít, khủng bố tới tột đỉnh, cho dù Dương Kỳ đứng xa cùng bị vô số luồng sét này làm cho tóc gáy dựng lên, vô số tia sét ngưng tụ thành hình người.
Thậm chí, Dương Kỳ còn thấy trong những luồng sét kia xuất hiện một cung điện đè xuống ngọn núi Bách Hoa, muốn nghiền ngọn núi thành bụi phấn, thanh thế mãnh liệt giống ngàn vạn cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh đồng thời tự bạo, đáng sợ, khủng bố vô cùng.
Các loại kiếp số đều xuất hiện, nước, lửa, gió, sát khí vô biên, thậm chí không aian còn vỡ nát, đây là đại kiếp nạn của cảnh giới Truyền Kỳ.
Người tấn chức truyền kỳ đã không còn là nhân loại, mà là bán tiên! Họ bắt đầu tìm hiểu pháp tắc thiên địa, quỳ tích hư không, cho nên bị thiên địa đố kỵ, kiếp số đương nhiên mạnh hon gấp trăm lần người tấn chức cường giả Đoạt Mệnh.
Người độ kiếp thành công sẽ có khí công cực kỳ cường đại, ý chí vô cùng cứng rắn, chỉ có chiến thắng ma đầu, hàng phục đại kiếp nạn mới có thể tấn chức, nếu không sẽ chết không toàn thây.