Chương 1380: Một năm qua đi.

Một năm qua đi.

Trên ngọn núi, âm thanh kinh văn không dứt khiến lòng người mê mẩn.

Chỉ là, đối với những người khác thì nó rất mơ hồ cũng như rất mờ ảo, tựa như từ một nơi thôn quê nào đó truyền tới, như có như không, muốn nắm lấy kinh nghĩa cụ thể nhưng nó lại khẽ lướt qua giữa những kẻ ngón tay.

Thạch Hạo tập trung toàn bộ tinh thần, tâm cùng thân thể đồng thời cộng hưởng, tìm hiểu đại đạo vô thượng, rong chơi bên trong hệ thống tu luyện mới tinh này.

Hắn nhất định phải khiến bản thân lớn mạnh hơn, quật khởi thật sự!

Bởi vì, một khi tiến vào Biên Hoang thì sự thê thảm ở nơi đó chỉ có máu và lửa, sống và chết, nói thẳng ra là, tựa như đang bước trên con đường cửu u dẫn tới địa phủ vậy.

Cho nên, Thạch Hạo hi vọng mình càng mạnh hơn, dành thời gian để tích lũy, lột xác, khiến mình càng trở nên mạnh mẽ.

Thời gian để cho bọn hắn chuẩn bị không phải rất nhiều, hắn nhất định phải tới Biên Hoang để tiếp nhận sự mài giũa tàn khốc nhất, nơi đó có Thiên uyên, có dãy núi thần dược, khu vực mai táng, rừng rậm Thiên thú, nguy cơ và kỳ ngộ cùng nhau tồn tại!

Còn có một tòa thành cũ, Thạch Hạo muốn vào trong để xem rõ mọi chuyện, bảy Vương còn sống hay là đã nằm xuống toàn bộ!

Ngoài ra điểm mấu chốt nhất chính là, hắn muốn bắt đầu việc đối mặt với đám địch nhân dị vực, nghênh chiến nhân vật thủ lĩnh của Vương tộc, càng muốn quyết đấu đỉnh cao với những thiên kiêu trẻ tuổi chân chính của những Đế tộc cổ xưa.

Ai mạnh ai yếu?

Gặp trên chiến trường, cuộc chiến sinh tử, đó là rèn luyện tốt nhất!

Kinh văn vẫn không ngừng vang vọng khiến nhiều người ước ao, hiệu quả kia quá rõ ràng, da thịt của Thạch Hạo lượn lờ ánh sáng lộng lẫy khó tả, tựa như là đang rèn túc kim thân vậy.

Là tiên khí đang lưu chuyển và cũng là một loại khí tức nào đó đang thức tỉnh, đang trưởng thành, đang từ từ lớn mạnh!

Khí tức Tiên đạo!

Hiện tại, loại khí tức này ở trong cơ thể Thạch Hạo mạnh mẽ hơn xưa rất nhiều, thế nhưng nó không phải hóa thành Bông hoa đại đạo mà là bắt đầu hòa quyện vào trong thân thể.

Ba đóa đạo hoa tản đi mất và trở thành ba luồng tiên khí, tiếp đó là phân giải thành từng tia sáng như ánh nắng ban mai ăn sâu toàn thân Thạch Hạo, lần nữa bắt đầu thai nghén.

Việc này khiến người khác sinh ra ảo giác, tựa như toàn thân Thạch Hạo đã biến thành thân thể của Tiên, tràn ngập đạo vận của Chân Tiên!

Hạt giống, đây chính là cuội nguồn của Tiên cổ pháp!

Trước đó, Thạch Hạo đã tích lũy đủ nhiều cho nên sau khi ba luồng tiên khí ngưng tụ thành thì tựa như đã thu hoạch được một hạt giống quý giá nhất, hiện giờ chính là thời điểm đâm chồi nảy lá.

Lúc này, thân thể như là đất đai, tinh hoa thiên địa là đầm nước bắt đầu tẩm bổ cho hạt giống này.

Ba luồng tiên khí sau khi hóa thành hi quang thì ẩn giấu sâu bên trong mỗi một tấc da thịt, Thạch Hạo dựa theo phương pháp tu hành được ghi chép trong cuốn cổ kinh ấy để đào tạo những thứ này.

Ầm!

Tựa như một chiếc lò lớn thiên địa được mở ra, Thạch Hạo phát ra thần quang vạn trượng!

Khung xương cộng hưởng ra âm thanh, tiếng lanh lảnh vang vọng tựa như tiên kim ma sát, mà âm thanh lưu chuyển của huyết dịch bên trong thể phách lại tựa như tiếng biển gầm.

Ngộ đạo lần đầu, ôn dưỡng tiên khí chỉ trong chốc lát mà hắn đã phát sinh biến hóa kinh người như vậy rồi, lỗ chân lông toàn thân được thư giãn và tiết ra một loại vật chất màu xám trắng.

“Đó là thứ gì?” Tất cả mọi người đều giật nảy mình, bởi vì sau khi Hoang tu tới một bước này thì bản thân đã trở nên hoàn mỹ, không thể bài tiết ra nhiều tạp chất như vậy được, quá đáng sợ mà.

Nhưng, mọi người đều thấy được, quả thật bên ngoài cơ thể của hắn đang có một tầng vật chất như thế.

“Không phải là tạp chất mà đạo cốt của hắn đang được sửa đổi, đang được đánh bóng, có một vài xương cốt bị cắt lìa rồi ép ra ngoài thân thể!” Một ông lão bên trên vách đá nói.

Khi đang nói những lời này thì ông ta cũng rất hoảng sợ, không nghĩ tới tiên kinh kia lại bá đạo như thế, chỉ trong thời gian ngắn mà đã rèn cốt tới mức độ như vậy.

Có thể thấy được, cả đầu Thạch Hạo đầy mồ hôi, đây nhất định là quá trình đầy đau đớn, đương nhiên cũng là đang trải qua quá trình ngộ đạo của việc lột xác, mài giũa bản thân.

“Bộ tiên kinh này lại nghịch thiên như vậy ư?” Không ít người đều thất kinh, biến hóa của Thạch Hạo quá nhanh.

“Lần đầu tiếp xúc tới bộ kinh này, vả lại bản thân sớm đã chuẩn bị rất kỹ về ba luồng tiên khí, cho nên hiệu quả sẽ không hề kém!” Một ông lão thở dài.

Mọi người đều thay đổi sắc mặt khi nhìn thấy biến hóa của Thạch Hạo, nó đang không ngừng đi tới chiều hướng trọn vẹn, với xu hướng được gọi là đạo cốt tiên cơ!

“Ước ao với người khác không bằng tự mình đi đột phá, bước ra con đường càng xa hơn!” Tiểu Thiên vương mở lời, hắn sớm đã ngồi xếp bằng bên trên đỉnh núi cao và bắt đầu tu pháp của chính mình.

Một lát sau, cả ngọn núi đều phát sáng, từng luồng khói trắng lan tỏa, được khí tức của “Đại đạo” bao phủ, hắn trở thành một vị thần linh ngồi trong sương mù hỗn độn!

Một bên khác, Kim Triển sớm đã nhắm mắt chẳng hề quan tâm tới động tĩnh bên phía Thạch Hạo, hắn đang tu hành, đang rèn luyện bản thân, cảm ngộ đại đạo của mình.

Một vài chí tôn trẻ tuổi đều có tâm chí kiên định, tuyệt không bị lay động, ví như Đại Tu Đà hợp hai tay thành chữ thập, kết thành pháp ấn cổ tăng, hắn đã dung hợp xá lợi tử Tiên phật, đạt được vận may ngập trời cho nên lúc này tựa như Phật Đà bế quan, ngâm tụng kinh văn, rèn luyện kim thân Trượng lực của chính mình!

Tiếp đó, rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi bắt đầu tĩnh tâm, mượn nhờ tổ mạch thiên địa còn sót lại hơn kỷ nguyên trước để tiến hành tu luyện, tìm hiểu pháp môn thần thông của chính mình.

Nhoáng cái đã ba ngày, vài ông lão bên trên vách đá kia bắt đầu truyền đạo giải mã mê hoặc.

Rất nhiều người mở mắt lắng nghe, chỉ có những người cá biệt đã rơi vào cảnh ngộ đạo thật sâu, bởi vì tổ mạch bên trong lòng đất quá bất phàm, khí tức Tiên đạo đậm đặc rất thích hợp cho bế quan.

Thạch Hạo tỉnh lại, lần đầu tiên nghiền ngẫm bộ kinh này, bước đầu trải nghiệm qua hệ thống tu luyện hoàn toàn mới kia, hắn vẫn chưa có tiến vào trong cảnh tìm hiểu sâu nhất.

“Ố là la, bộ kinh thư kia của ngươi quá lợi hại, nó ghi thứ gì thế hả?” Thỏ nhỏ nhí nhảnh chạy tới hỏi.

Thạch Hạo cũng chẳng phải là người biết mình mình, nói: “Các ngươi đều có thể tìm hiểu.”

Những người quen biết tới từ Ba ngàn châu sau khi nghe được những lời này thì giật nảy mình, đây là báu vật vô giá, bình thường đều sẽ giữ bí mật không một ai nguyện ý nói ra.

“Thời đại đen tối đã tới, bản lĩnh càng nhiều thì sẽ càng thêm tiền vốn để sống sót, ta hi vọng sau này các ngươi đều sẽ ở đây. Huống hồ, mỗi người tu luyện tìm hiểu thì sẽ chưa chắc đã giống nhau.” Thạch Hạo nói.

Đám người Thanh Y, Trường Cung Diễn rất cần bộ kinh này, ngay cả tên mập Tào Vũ Sinh tu luyện Kim Thế pháp cũng đang rì rầm, ngồi nghiêm túc nghiên cứu tới nửa ngày.

“Trước tiên nghe các vị tiền bối giảng đạo cái đã, đồng thời tìm hiểu thêm một vài tình huống của dị vực.”

Ngoại trừ một số ít người ra thì hầu như các thiên tài trẻ tuổi đều tỉnh lại, đi tới bên dưới vách đá để nghe những ông lão này giải thích nghi hoặc.

“Trận chiến Tiên cổ, cường giả cao cấp nhất của giới ta đều bị giết chết ư, tỷ như Thiên Giác nghĩ đại nhân là bị cổ tổ của An Lan tộc dùng trường thương màu vàng đâm chết?”

Đây là một quá trình có đáp có hỏi, đám tu sĩ trẻ tuổi có chí với Biên Hoang, muốn biết càng rõ ràng hơn, cần làm rõ một vài nhân vật vô địch của dị vực.

“Trong trận chiến cuối cùng mang tính chất quyết định ấy, hai vị Tiên vương không quản tới thân xác, chết trận đầy thê thảm, tiên huyết nhuộm đỏ cả chiến kỳ, là hai người nào vậy?” Thập Quan vương hỏi.

“Là Vô Chung Tiên vương cùng với Lục Đạo Luân Hồi Tiên vương.” Một ông lão thở dài.

“Bọn họ chết trong tay người nào?” Đại Tu Đà hỏi.

“Nguyên nhân dẫn tới cái chết của hai vị Tiên vương rất là phức tạp, trải qua vô số lần đại chiến nhưng không người nào có thể ra tay thay thế cho bọn họ được, xem như là chết vì kiệt sức, đặc biệt là cái chết của Vô Chung Tiên vương càng mù mịt hơn, còn Lục Đạo Luân Hồi Tiên vương thì đã ngã xuống từ một cao thủ cái thế tới từ Thần Cô tộc.” Một ông lão đáp.

“Thần Cô tộc?”

“Đúng, một chủng tộc rất đáng sợ, các ngươi nếu như đi Biên Hoang thì sớm muộn gì cũng sẽ gặp cường giả của bộ tộc này, số lượng cực ít thế nhưng lại có đại uy thế vô địch, lực lớn vô cùng, tay trái của chúng có thể cắt đứt không gian, tay phải có thể cắt đứt thời gian, khủng khiếp vô cùng!” Ông lão trầm giọng nói, đồng thời trong con ngươi lóe lên vẻ tức giận.

“Tên của bộ tộc này sao lại tương tự như Thập Hung thế?” Thích Cố đạo nhân không hiểu nên hỏi dò.

“Bởi vì, mạch này chính là Cô tộc thuộc Thập Hung thế nhưng đã phản bội, đồng thời sau khi tiến vào trong dị vực thì đời sau dị biến và càng thêm mạnh mẽ hơn, từ đó xưng là Thần Cô tộc!”

“Cái gì, là Cô tộc của giới ta ư?!” Mọi người khiếp sợ.

Thời gian trôi mau, chớp mắt mà đã gần một năm qua đi, thời gian ước định kia sắp sửa tới gần, người đi Biên Hoang chuẩn bị lên đường.

Trong một năm này, tu sĩ trẻ tuổi đều cố gắng tu hành, mượn nhờ tổ mạch của Tiên cổ này để rèn luyện thân thể, ôn dưỡng nguyên thần, dùng khí tức Tiên đạo bao quanh lấy mình, toàn tâm tìm hiểu kinh văn để tráng kiện bản thân.

Mà trong khoảng thời gian này, sự hiểu biết của bọn họ về kẻ địch dị vực cùng với Biên Hoang càng thâm sâu hơn, biết tới rất nhiều bí ẩn.

“Thời gian không còn nhiều nữa, không lâu sau các ngươi sẽ phải rời đi rồi, nắm chặt thời gian này để chuẩn bị mọi thứ, có những gì không hiểu thì có thể tới tìm đám xương già chúng ta!” Ngày hôm đó có người truyền âm nói.

“Không thể chờ thêm được nữa, sớm phải giết thẳng vào dị vực thôi, ta muốn tới Biên Hoang, ta muốn báo thù, để thần uy của Thiên Giác nghĩ lần nữa vang xa!” Kiến nhỏ màu vàng hét lớn, luồng tức giận này đã bị kìm nén nín nhịn trong cả năm nay!

Đại Tu Đà, tiểu Thánh nhân, Kim Triển, còn có Thạch Nghị, Trích Tiên, đều tắm rửa trong ánh sáng thần thánh, đã chuẩn bị kỹ càng mọi thứ.

Người muốn tới Biên Hoang không hề ít, dù cho có chết cũng không sợ hãi về cảnh khốn khó trên con đường phía trước, tất cả đều muốn mài giũa bản thân trước khi niên đại tối tăm nhất tiến tới, tranh giành để quật khởi sớm một bước!

Thế Giới Hoàn Mỹ

Thế Giới Hoàn Mỹ

Score 7.9
Status: Completed Author:
Kể về quá trình trưởng thành của một đứa trẻ trời sinh Chí Tôn cốt (đứa bé này tương lai có thể sánh vai cùng hung Thái cổ được trời ưu ái, có thể chinh chiến với Chân Hống, Kim Sí Đại Bàng có huyết mạnh tinh thuần đến hoàn mỹ, Nguyên thủy bảo thuật của nó sẽ danh chấn thiên hạ, được ghi khắc vào lịch sử của Nhân tộc). Nhưng làm sao có thể dễ dàng đến vậy, chính vì chí tôn cốt của mình lại khiến hắn bị người thân hãm hại, rút xương đổi cốt, trở thành phế nhân, phải lánh nạn ở một thôn sơn hẻo lánh. Hắn liên tục gặp phải khó khăn trắc trở, mọi thứ không hay đều không ngừng giáng xuống, dường như lần nào cũng làm hắn sống đi chết lại.Nhưng chính những lần chiến đấu vào sinh ra tử ấy đã tôi rèn bản lĩnh của hắn, giúp hắn giành được địa vị, tiếng nói cho bản thân, đồng thời bảo vệ được quê hương thân hữu. Truyện ban đầu khá hài hước về cái tính trẻ con của Thạch Hạo nhưng về sau lại quá bi đát, đạt tới cảnh giới nào thì gặp kẻ thù cảnh giới lớn hơn săn giết, người thân anh em huyết tế để chiến đấu cùng. Những trích đoạn chiến đấu cực kỳ thảm liệt, đọc mà cảm giác như muốn nhập tâm vào từng trận đánh luôn vậy.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset