Trần Thành khắc chế bản thân, không muốn rơi vào trạng thái chiến đấu khó khăn, bởi vì hắn bị bầy trùng gây nên thương tích không nhẹ.
Thạch Hạo cũng không có ra tay, hắn có thể cảm nhận được đang có một sơ đại đang âm thầm theo dõi, xa xa có tiếng gào thét của truyền nhân TIên điện, không muốn để người khác kiếm lợi nơi này.
Trần Thanh không cam lòng thế nhưng cũng phải rút lui.
Tần Hạo, chủ thân Nguyệt Thiền cũng biến mất, không muốn chỉ vì một con trùng vương mà lại quyết sinh tử với Thạch Hạo, bởi vì phía trước còn có tạo hoá vô cùng lớn.
Tất cả đám người đang âm thầm theo dõi kia đều rùng mình, không chút tiếng động rút lui, bọn họ biết bên trong bí cảnh này lại nhiều hơn một vị chí tôn trẻ tuổi, một mình có thể chống lại mấy vị đại cao thủ!
Khóe miệng Thạch Hạo lộ ý cười, hắn lóe lên rồi biến mất, hiện tại hắn muốn tăng cường thực lực, để bản thân tiến bước đại viên mãn.
“Gia gia cũng tới sao?” Đồng thời hắn tự nhủ, “thanh niên” đặc biệt kia nếu là Đại ma thần thì nhất định sẽ theo Tần Hạo tới nơi này.
Mà hiện tại hắn cần phải tăng cường sức chiến đấu, chờ người kia xuất hiện, tới lúc đó thì có thể sẽ xác định có phải là Thập ngũ gia hay không.
“Ầm!”
Tia chớp đầy rời, ánh quyền của một người rọi sáng trời cao, Thiểm Điện Tử đang ra tay đại chiến với người khác, khu vực này khó mà yên tĩnh được, chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Thạch Hạo không rõ.
Mãi tới hơn nửa canh giờ sau thì hắn gặp được một vài tu sĩ có tu vi không cao, sau khi hỏi bọn họ vài ba điều thì dẫn hiểu rõ, nơi đó có thể sẽ xuất hiện một con trùng đế!
Hay có thể xưng là vương vạn trùng.
Trong phạm vi mấy ngàn dặm này sinh sống rất nhiều bầy trùng với những chủng loại khác nhau, các bầy trùng lớn đều có vương, có người phát hiện trong một hang động cổ ra tràng vực cho chí tôn Nguyên Thiên lưu lại, là muốn bồi dưỡng nên vương vạn trùng.
Trải qua thời gian dài đằng đẳng, rất nhiều trùng vương của các chủng tộc khác nhau quyết chiến và nuốt chững, cuối cùng sẽ tiến hóa ra trùng đế!
Có người phát hiện ra di cốt của một vài thần trùng trong một động phủ cổ, khiến người khác giật mình chính là, chúng nó cũng không thuộc về bộ tộc nào cả, mà đôi bên nuốt chủng tiến hóa nên được sinh ra, đạt tới tình trạng đầy đáng sợ.
Mọi người suy đoán, đó là nơi mà dị trùng đã sinh sống, lột xác và tiến hóa, có thể không còn vương vạn trùng nhưng cũng cách không xa.
Việc này đã kinh động tới một vài sơ đại nên đã hấp dẫn bọn họ tới đây tìm kiếm trùng sào, muốn thu và bồi dưỡng lấy ấu trùng của vương vạn trùng.
“Nơi này có ấu trùng của vương vạn trùng?” Thạch Hạo kinh ngạc.
“Chính xác, là có người phát hiện ra cho nên mới khiến một đám chí tôn trẻ tuổi tranh cướp đó.”Một vị tu sĩ lên tiếng, hắn chỉ về khu vực trung tâm ở phía trước, nơi đó có năm tòa thần sơn tràn ngập tiên quang năm màu.
Ở khu vực này, có một vài dấu vết của vương vạn trùng, còn có hang ổ đầy đáng sợ, có cả vài chiếc kén đã niết bàn và tiến hóa.
“Vương vạn trùng thì có lợi gì chứ?” Thạch Hạo không hiểu, đáng để mọi người tranh cướp sao.
“Tác dụng rất lớn, một khi xác dịnh là vương vạn trùng thì chắc chắn nó có linh tính thông thiên, có thể xưng là chí bảo vô giá!” Có người than thở.
Dựa theo lời của những người này, vương vạn trùng không chỉ có sức chiến đấu với sơ đại mà có thể trưởng thành cùng với chí tôn trẻ tuổi, trở thành phụ tá đắc lực cho mình.
Hơn nữa, linh tính của vương vạn trùng rất kinh người, mẫn cảm với một vài kim loại nên có thể khai quật thần quáng dưới lòng đất, khai thác các loại tiên liệu như hư không kim, còn có thể trợ giúp luyện khí.
Còn có một vài vương vạn trùng mãn cảm với đạo tắc thiên địa, có thể nắm bước được những quỹ tích phù văn để tìm kiếm động phủ của tiền nhân ẩn giấu trong thiên địa, có thể phát hiện ra những di tích chí tôn tương tự như bí cảnh Nguyên Thiên.
…
Những năng lực mà những người này nói đều không phải của trùng đế nên khiến Thạch Hạo vô cùng giật mình, vương vạn trùng giá trị quá cao, đáng hơn để sơ đại tử chiến tranh đoạt.
Nếu như ở bên ngoài thì những vị bá chủ kia chắc chắn cũng sẽ ra tay.
Trong lòng hắn hơi động, lập tức nghĩ tới Hoàng điệp chỉ xuất hiện duy nhất một lần ở thời thái cổ, thường ngày gần như không xuất thế, lẽ nào nó lại là… vương vạn trùng?
Thạch Hạo có thể vững tin, Hoàng điệp có một loại uy thế khó tả đối với các bầy trùng, có thể hiệu lệnh đám này, dường như là Vua của các tộc!
Vì vậy, sau khi hắn hiểu được chút tạo hóa đó thì cũng chẳng vội vã đi tranh đấu làm gì, hắn đã có Hoàng điệp, tin chắc không hề kém cái gọi là vương vạn trùng.
“Trước tiên nên tu hành, để bản thân viên mãn!”
Thạch Hạo bay ra nơi xa, không có dừng ở khu vực này, hiện tại sơ đại đang tranh đấu, còn có một vài sinh linh nhen nhóm Thần hỏa lui tới nên vô cùng nguy hiểm, không thích hợp để bế quan.
Trên đường đi, hắn kinh ngạc phát hiện ra rất nhiều bầy trùng cho nên xuất thủ bắt lấy một vài con trùng quý báu.
“Xích thiên ngô, bát túc bích thiền, hàng kim hạt…” Cặp mắt của Thạch Hạo sáng rực lên, những kỳ trùng này đều hiếm có, bên ngoài gần như đã tuyệt chủng nhưng ở đây lại hình thành nên một bộ tộc, là bảo dược của trời xanh ban tặng.
Đồng thời hắn cũng phát hiện, những nơi mà đám sinh linh này cư trú, bên trong những hang động cổ đều có bảo liệu kinh người, đều là những khoáng vật hi hữu cần thiết để luyện dược, tỷ như “ứng long thổ”, “kim hạt thạch”.
“Quá tốt mà!” Thạch Hạo vui mừng, cứ thế này thì cơ bản không cần dùng những vật phẩm khác để thay thế, những trân vật kia đều tìm đủ cả rồi.
Hắn vận chuyển lôi điện hóa thành ánh chớp hình người, rất nhanh chẳng thấy bóng dáng đâu cả.
Sau khi Thạch Hạo rời đi thì Xích Lăng Không cùng với một vị nhen nhóm Thần hỏa của cung Hỏa Ma trốn vào nơi này, chỉ còn lại hai người bọn họ, hai người kia đã mất mạng.
“Tên nghiệt súc, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, nhất định phải tìm cho ra và giết chết người!”Hai người đều hận Thạch Hạo tới thấu xương, sau khi nghe được tin tức nơi đây xuất hiện trùng đế thì động lòng lưu lại.
Thạch Hạo đi xa, thẳng tới tám ngàn dặm thì mới chọn một dãy núi yên tĩnh và an lành dừng chơi, sau đó đào một tòa động phủ và bố trí trận pháp rồi bắt đầu bế quan.
Ở Chu thôn, hắn ngoại trừ bù đắp pháp tắc thì còn trùng tu xong xuôi Bàn Huyết cảnh, lần này cần đắp nặn lại Động thiên, trên thật tế đây chính là cảnh giới mà hắn coi trọng nhất.
Những cảnh giới Hóa Linh, Minh Văn, Liệt Trận có thể không cần tái tạo cũng được, nhưng cảnh giới này phải thật nắm chắt, bởi vì hắn có thể cảm nhận được, bí cảnh này quá mức không tầm thường.
Ngày xưa, lúc hắn mở ra thập đại Động thiên thì đã khiến các tộc ở Hoang vực khiếp sợ, sức chiến đấu vì thế mà ngạo thị đồng đại, có diệu dụng kinh người.
Từ khi hắn phục sinh lại thì vẫn không ngừng nghiên cứu Vạn linh đồ, dựa vào nó để lĩnh ngộ Nguyên thủy chân giải nên có thu hoạch cực kỳ lớn, hắn muốn dựa vào thứ này để đắp nặn lại Động thiên.
Hắn ao ước đột phá, mở ra một con đường khác!
Trong lòng núi, động phủ mà Thạch Hạo đào ra đã ngăn cách với ngoại với, một chiếc đỉnh lấp lánh ánh tím từ xương cổt đang phát sáng, bên trong linh tuyền đã sôi trào.
Chiếc cỉnh này chiếm được từ cung Hỏa Ma, bên trong còn có hơn trăm cây linh dược, đây là một chiếc dược đỉnh cấp Thần dùng để rèn luyện bản thân và bảo dược thì quá đủ rồi.
“Những bí cảnh khác có thể từ bỏ, không cần trùng tu thế nhưng Động thiên cảnh nhất định phải tái tạo!” Thạch Hạo lẩm bẩm, hắn ngồi xếp bằng bên cạnh dược đỉnh.
Rất nhanh, hắn ném từng cây bảo dược vào trong đỉnh, ánh sáng lung linh tỏa ra.
“Hoàng kim tham bổ huyết đứng đầu, có thể giúp bảo huyết tiến hóa.” Linh dược mặc dù không thiếu thế nhưng Thạch Hạo cũng lấy ra một cây thánh dược, ngắt lấy một đoạn rồi nén vào trong dược đỉnh.
Lão tham màu vàng dài tới hơn một thước, sau khi ngắt lấy một đoạn thì có chất lỏng màu vàng chảy ra, hương thơm ngây ngất lan tỏa khiến người khác cảm thấy vũ hóa phi thăng.
Lần luyện dược này vô cùng xa xỉ, sử dụng toàn bộ là thánh dược, đó chính là báu vật được lấy ra từ lò luyện đan trong thiên hà của Mộ tiên.
Chất lỏng màu vàng tiến vào, dược dịch trong đỉnh trỏe nên vàng óng và sáng rực, hương thơm mê người.
Sau đó, Thạch Hạo quăng Hắc ngọc liên, XÍch lan, Hoàng kim thảo… vào trong, khiến dược đỉnh càng thêm lấp lánh, tỏa ra ánh sáng lung linh, dược hương nức mũi.
Hơn trăm cây linh dược bị nén vào trong lò, vô cùng kinh người.
Chính xác, đan phương của Thạch tộc rất thần bí và cực kỳ xa xỉ, đây cũng chỉ là bí phương của Động thiên cảnh mà đã cần nhiều linh dược như vậy rồi.
Đương nhiên, hắn cũng muốn dược hiệu kinh người thêm chút nữa thì có thả thêm chút linh dược nữa.
Cuối cùng, Thạch Hạo cởi bỏ áo quần, chân thân tiến vào trong dược đỉnh, đây là hình ảnh hết sức kinh người.
Hắn ngồi xếp bằng nơi đó, từng cây bảo dược chìm nổi trong chất lỏng, Khuyển diệp đằng màu đen, Thanh thần thảo tỏa ánh chói mắt, lão tham vàng óng, Ly hỏa linh hoa tỏa ra hỏa diễm.
Quá mức xa xỉ, cực kỳ kinh người, dù là những đạo thống bất hủ nhìn thấy cũng líu lưỡi, những đại giáo này cũng chỉ có khả năng cung cấp cho truyền nhân mình sử dụng mà thôi.
Thạch Hạo ngồi xếp bằng trong đỉnh, miệng nhẩm Nguyên thủy chân giải, có rất nhiều cốt văn hiện lên giúp hắn cảm ngộ rất nhiều, từ khi đạt được Vạn linh đồ thì hắn hay so sánh với cốt văn, giúp hắn ngộ ra chân nghĩa.
Trong dược đỉnh, ngoại trừ mấy bảo dược ra thì còn có một vài khoáng vật và thần trùng, ví như Ngô công đỏ thẫm dài bằng cánh tay, Xuyên sơn giáp màu bạc to bằng lòng bàn tay, hay như bò cạp vàng óng… Tất cả những kỳ trùng này đều lơ lững bên trong.
ĐƯơng nhiên, quý giá nhất chính là một con thần trùng cả người trắng bạc, bên ngoài thân thể có Kỳ lân đồ, ẩn chứa dược hiệu kinh thế, chính là trùng vương của trùng tộc Hắc lân.
Nước trong dược đỉnh sôi ùng ục, hơi nước mịt mờ bốc hơi cứ như là tiên cảnh, ráng lành dâng lên, tính khí nồng nặc.
Thạch Hạo ngồi ở giữa, được nước thuốc rèn luyện, thân thể đỏ đậm cứ như muốn luộc chín vậy, kỳ thật huyết dịch đang trùng kích gột rửa toàn bộ các nơi trên thân thể.
Hắn đang vận chuyển cốt văn trong Nguyên thủy chân giải, xác minh lại bản thân!
Cuối cùng, hắn đậy nắp đỉnh lại, niêm phong lại bản thân.
Hắn không ngừng rèn luyện bản thân, dùng đại dược làm chất dẫn để gột rửa huyết nhục và xương cốt, tiến hành đột phá.
Đương nhiên, toàn bộ bảo dược chỉ là phụ trợ, quan trọng là phải dựa vào bản thân hắn, sau khi phục sinh tới giờ thì hắn luôn luôn nghiên cứu Nguyên thủy chân giải, có những cảm ngộ không bình thường.
Lúc này, Thạch Hạo hoàn toàn bộc phát!
Xung quanh, phù văn dày đặc, rực rỡ vô cùng, chiếu rọi hư không, mười tòa Động thiên hiện lên!
Năm đó, hắn cũng từng tái tạo nên hiện tại nước chảy thành sông, pháp tắc viên mãn hiện ra thế nhưng đây cũng không phải là trọng điểm, hắn muốn tiến thêm bước nữa.
Ầm!
Sau một khắc, Thạch Hạo làm ra một hành động kinh người.
Mười tòa Động thiên đang bốc cháy, hắn đang tế sống bản thân mình.
Nếu như để người khác nhìn thấy thì chắc chắn sẽ khiếp sợ, cho rằng hắn bị điên, không muốn giữ tính mạng nữa sao?
“Cam lòng, cam… lòng!”
Thạch Hạo tự nói, cảm ngộ này hắn sớm nắm giữ từ lâu thế nhưng giờ mới tái hiện trong lòng, mạch lạc và rõ ràng, hắn biết mình đang làm gì nên cũng không hối hận.
Lúc này, hắn đang chứng thực lại suy nghĩ trong lòng, không biết sợ là gì, quyết chí thử nghiệm tiến tới.
Thập đại Động thiên bùng cháy, dùng bản thân hiến tế, nói đây biến thành chùm sáng, quả quả thật không muốn tồn tại nữa rồi.
Cuối cùng, thập đại Động thiên héo úa gần như hủy diệt, mà bản thân Thạch Hạo sớm đã thương nặng, tinh lực khô héo, tinh hoa thần tính mất đi cực kỳ nhiều.
Nhưng, nếu như nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hắn hiến tế cũng không phải là toàn bộ bản thân, nhiều nhất chính là Động thiên trong cơ thể, bắt nguồn từ nơi bộ ngực.
Ngày xưa, lúc hắn mở ra thập đại Động thiên thì từng dựa theo Chí tôn cốt mở ra một Động thiên nhỏ trong cơ thể.
Hiện giờ, hắn đã bỏ đi Chí tôn cốt nhưng động thiên nhỏ kia vẫn còn, chỉ là mờ ảo mà thôi, lúc này hắn lại tế luyện.
Cái gọi là cam lòng, chính là muốn thiêu đốt hủy đi thập đại Động thiên, hiến tế cho động thiên nhỏ này khiến chúng sau khi vỡ nát sau đó là dung hợp lại cùng nhau.
Trong lúc này, thân thể hắn làm trung gian cho nên không thể tránh khỏi xung kích, thật sự chẳng khác nào hiến tế chính mình, hết sức nguy hiểm.
“Răng rắc!”
Cuối cùng, bên trong cơ thể của Thạch Hạo truyền ra tiếng vỡ vụn, hắn há miệng phun ra ngụm máu tươi, bọt máu nhuộm đỏ cả dược đỉnh, bởi vì Động thiên trong cơ thể cũng đã vỡ tan.
“Cam… lòng!”
Thạch Hạo nói nói nhỏ, vận chuyển cốt văn, nối liền thập đại Động thiên giao hào với động thiên đã phá nát trong cơ thể mình.
Nếu như là người thường thì tuyệt đối đã bị phế bỏ, bởi vì thập đại Động thiên rất khó khắn để hình thành lại nứt toác, gần như bị phá hủy, đồng thời tự phế cả bản thân mình.
Thạch Hạo cắn răng kiên trì, khiến cho động thiên gần như bị hủy hoai đang bốc cháy kia giao hòa với động thiên trong cơ thể, tiến hành xây dựng lại.
“Hợp nhất!”
Hắn dùng cốt văn được ghi chép trong Nguyên thủy chân giải để “may vá” dung hợp những động thien đã phá nát này, khiến cho chúng liên kết lại hợp thành một thể, trong lúc nhất thời thân thể của hắn phát ra ánh sáng lấp lánh.
Sau đó, Thạch Hạo dùng cảm ngộ của bản thân làm đạo hỏa để rèn đúc, rèn luyện, lại mở ra một động thiên mới!
Ầm!
Âm thanh điếc tai, một động thiên đang phát sáng, giống như là một khu tiên vực!
Đứng ở đây tựa như nhìn thấy được các dị tượng như tiên quang, phi thăng trời cao, nơi đó hoàn toàn mờ ảo, thần bí tới cực điểm!
Động thiên duy nhất, chỉ có một cái!
Thập đại Động Thiên biến mất và dung hợp cùng với động thiên trong người, hóa thành một “tiên vực” mờ ảo đầy đáng sợ!
Thạch Hạo phút chốc mở mắt thì phát hiện dược đỉnh sớm đã bị đánh bay, hắn ngồi xếp bằng trong hư không, bên trong đỉnh đã khô kiệt, toàn bộ dược tính đều bị hấp thụ sạch, nơi đó chỉ còn dư lại chút cặn bã.
“Tái tạo xong xuôi, vực duy nhất, tu đã xong!”
Thạch Hạo tự nói, không buồn mà cũng chẳng vui, toàn thân hắn không dính chút hạt bụi, thân thể lấp lánh, vô tận tinh khí không ngừng xuyên thấu qua động thiên này cuộn trào vào thân thể hắn.
Lúc hắn tái tạo thì gặp phải thương tích, những linh khí tiên thiên mất đi kia nhanh chóng chạy trở lại, sau khi bổ xung toàn bộ thì tinh hoa tiên thiên ấy còn tiến vào trong máu thịt của hắn.
Cũng không biết bao lâu, thân thể Thạch Hạo phát sáng rồi đáp xuống đất, động thiên duy nhất bao phủ lấy hắn, trong ngoài sáng trưng, cảm nhận dược biến hóa của bản thân, ánh mắt của hắn bắn ra hào quang khiến người khác nghẹt thở.
Lúc này, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều ẩn chứa một loại đạo vận, hắn muốn ra ngoài cảm nhận một phen, tốt nhất là có một tên “sơ đại” xuất hiện để cho mình luyện tập.
Hiện tại, hắn có một loại tự tin vô địch, còn có phong thái vô thượng ngoài ta thì còn ai nữa!