Chương 673: Sát trận trước lúc khai thiên

Sát trận trước lúc khai thiên

“Ta chẳng hề có chút quan hệ gì với hắn, hắn đang đuổi giết ta!” Sắc mặt của Tào Vũ Sinh xám ngắt lớn tiếng giải thích.

Bởi vì, một đám người đang tản ra địch ý, đều là những sinh linh có ân oán, chiến bại với Thạch Hạo, lúc này đều nhằm ngay tới hắn.

“Tên mập ăn cướp kia, ngươi bố trí sát cục dẫn dụ chúng ta vào tròng rồi cướp lấy cốt phù tiến vào nơi truyền thừa này, ta từng tận mắt thấy ngươi đi chung với Hoang, nạp mạng đi.” Sơ đại của Thánh Vũ tộc quát lớn.

Hắn có mái tóc dài màu trắng, những chiếc lông cánh sau lưng cứ như là thiên kiếm lượn lờ thần hà, được tinh khí mịt mờ bao vây, lúc này cánh bạc vỗ mạnh bổ về phía tên mập.

Đây là tên đã chịu phải đau khổ khi bị Tào Vũ Sinh dụ vào tròng, hắn bị thương nặng sau đó thì bị Thạch Hạo chém giết, mất cốt phù nên không thể không tìm lại.

Nghe hắn nói những lời như vầy thì những người còn đang chần chờ lập tức nhìn chằm chằm về phía Tào Vũ Sinh, bởi vì bọn họ nghĩ ngay tới sát cục trước kia.

Đầu tiên, có người tung ra một khối cốt phù để hấp dẫn nhằm khiến truyền nhân Tiên điện và chàng trai Kim đăng tử chiến cùng nhau, nhưng sau đó không biết vì sao hai người lại rời đi, dẫn tới một vài sơ đại bùng phát ra đại chiến.

“Tên mập kia, trả ta lại cốt phù!” Có người hét lớn xông về trước, hắn còn thảm hơn sơ đại của Thánh Vũ tộc, trước kia hắn là người đầu tiên xông vào quang môn, kết quả bị sát trận giết chết ngay lập tức, đều không nhìn rõ đối thủ là ai, giờ biết thì vô cùng tức giận.

“Quá thảm.” Tên mập quay đầu lại chạy.

“Huynh đệ đừng sợ, vi huynh đã tới.” Thạch Hạo hô to, đứng đằng sau làm bộ như muốn ra tay, kỳ thật là đang âm thầm vận chuyển thần lực, hình thành nên một tường khí vô hình ngăn cản tên mập trốn ra sau.

“Ầm!”

Sơ đại của Thánh Vũ tộc giết tới, cánh tay hóa thành một pháp kiếm màu bạc, hư không bị chém trở nên mơ hồ, pháp kiếm nhanh chóng bổ xuống dưới mang theo pháp lực ngập trời.

Tên mập cứ như cá bơi trong nước, vô cùng linh hoạt lóe lên sang bên né tránh đòn đánh này.

“Xoẹt!”

Một tên sơ đại khác cũng từng vào tròng, bị trận pháp giết chết mất đi cốt phù giết tới, hắn há miệng phun ra một dãi lụa bằng tơ nhện, thứ này hóa thành một chiếc lưới lớn hòng thu Tào Vũ Sinh vào trong.

Hắn lần nữa né tránh, tuy rằng mập mạp thế nhưng lại vô cùng mềm dẻo nhanh chóng thoát sang bên, tránh thoát đòn đánh kia.

“Cũng khá đấy!” Minh Tử khẽ nói, hắn cũng nhịn không được mà ra tay hòng ước lượng tên mập này.

Trong nháy mắt, khói đen ngập trời, khí tức độc nhất của Minh tộc bùng phát, dường như mở ra cánh cửa địa ngục muốn kéo tên mập vào trong Minh giới!

“Cọp không phát uy thì các ngươi cho ta là mèo bệnh mà!” Tên mập tức giận, thế nhưng gương mặt bầu bĩnh khi giận thì lại rất buồn cười.

Thân thể hắn duỗi thẳng rồi hóa thành một vệt sáng hướng về phía tiên trì đang dâng lên khí lành kia, giơ tay oanh kích, bộ dáng như không thèm để ý tới, vô cùng hung mãnh.

Hắn đang thể hiện, ai dám ép hắn nữa thì sẽ phá hủy luôn nơi này, đừng mơ mà tiến vào cái gì gọi là nơi truyền thừa nữa!

Tiếng hừ lạnh vang lên, có người không vừa lòng.

Con ngươi của vị đại nhân tuổi trẻ Tiên điện sâu thẳm cực kỳ, tròng trắng bình thường thế nhưng con ngươi lại phát sáng hóa thành ký hiệu vô cùng kinh khủng, đi kèm là cảnh tượng nhật hủy sao rơi đầy đáng sợ.

Hắn giơ tay ngăn tên mập lại, lòng bàn tay dâng lên ánh bạc bùng phát ra một đòn kinh thiên.

Tất cả mọi người đều thất kinh, ai cũng đều lùi lại.

Ngay cả Ma nữ cùng thanh niên cầm kim đăng đứng bên cạnh ánh mắt cũng sáng rực lên, lộ vẻ khác thường, hắn tuyệt đối là sơ đại mạnh mẽ, có thể dõi mắt khắp người cùng lứa.

Tên mập hiển nhiên đã bị chọc tức, khi nhìn thấy người thừa kế Tiên điện động võ với hắn thì cơ thể phát ra ánh sáng vô tận, toàn thân đều là ký hiệu lấp lánh hóa thành đại thuật sát sinh.

Sau khi đạt tới Liệt Trận cảnh thì có thể khắc họa những trận pháp đã cô đọng vào trong máu thịt hòng tăng cường sức chiến đấu, mà tên mập này hiển nhiên là đang sử dụng loại phù văn đáng sợ này.

“Ồ, không đúng, tên mập này lợi hại quá!”

Đúng lúc này, tất cả mọi người đều giật mình, khí tức mà tên mập bùng phát ra quá kinh khủng, quả thật tình cảnh như thần cản giết thần vậy, phù quang trùng thiên.

Cùng lúc đó, bên ngoài cơ thể hắn còn có từng tia sương mù, mặc dù chỉ có vài tia thế nhưng mọi người lại khiếp sợ phát hiện rằng, đó tựa như là khí hỗn độn.

Đây là người nào, có thể như vậy?!

“Xoẹt!”

Ánh kiếm động thiên, thân thể của tên mập này tỏa ra kiếm khí như là cầu vồng, lại như là tia chớp khiến hư không vặn vẹo xuất hiện vết rách, lực công kích cực mạnh.

Ngay cả truyền nhân trẻ tuổi của Tiên điện cũng giật cả mình, lộ vẻ khó tin nổi.

Thần quang màu bạc phát ra từ lòng bàn tay của hắn bị chặn lại, đồng thời dần tán đi, hóa giải ở trong hư không.

Tất cả mọi người đều hít vào ngụm khí lạnh, thật sự không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, nước biển không thể cân đo, tên mập này nhìn thật thà chất phác nhưng một khi bùng phát thì lại lợi hại như vầy.

“Sát trận thứ ba!”

Truyền nhân Tiên điện nhìn chằm chằm Tào Vũ Sinh mà nói vài chữ như vậy, kết quả khiến mọi người nơi này đều chấn động, trong lòng dâng lên sóng lớn ngập trời, tỏ vẻ đầy khó tin.

Cái gọi là sát trận thứ ba, từ khai thiên tích địa tới nay, đây chính là tòa sát trận Hỗn độn mạnh thứ ba ở thượng giới này, từ xưa tới nay, hung danh hiển hách, chuyên giết các bá chủ, quét ngang tất cả.

Tòa sát trận này có thể nói là vang dội cổ kim, được dùng máu tươi của bá chủ vô thượng để tạo nên uy danh, nó hình thành trong hỗn độn, là trận pháp vô thượng!

Thiếu niên này lại có thể sở hữu sát trận thứ ba được xưng tôn trên thế gian này, đến cùng là lai lịch gì? Khiến người khác hoài nghi không thôi, tâm thần của hết thảy sơ đại đều chấn động.

Xa xa, Thạch Hạo cũng ngạc nhiên không kém, đụng tới một cái hố lửa rồi, tên mập này có lai lịch kinh người như thế, thật không đơn giản.

“Thật là ghê gớm, hắn khắc một góc nhỏ của tàn trận vào trong cơ thể, lực công kích vô cùng đáng sợ, nếu như lấy công thay thủ thì hơn nửa có thể ngăn được sự tiến đánh của truyền nhân Tiên điện.”

Bên cạnh Ma nữ, thanh niên cầm kim đăng trong tay nói thế, thân thể của hắn được bảo quang bao phủ rất mờ ảo, thế nhưng có thể nhìn thấy được vẻ khôi ngô, anh tư kiên cường.

Tất cả mọi người đều nheo mắt lại, tên mập này chẳng hề đơn giản.

Có thể nắm giữ sát trận thứ ba thì cổ giáo sau lưng của hắn tuyệt đối kinh khủng, vượt qua tưởng tượng của thế nhân.

Tu sĩ bắt đầu từ Liệt Trận cảnh là có thể khắc những trận pháp cô đọng vào trong người, mà hắn lại lựa chọn là sát trận thứ ba, việc này khiến người ta kinh sợ.

“Thú vị.” Truyền nhân của Tiên điện lẩm bẩm rồi ép tới trước hòng bắt lấy Tào Vũ Sinh, hắn đặc biệt khao khát tòa sát trận cấm kỵ vô thượng trước cả khai thiên này.

Trên thực tế, không cần nói tới hắn thì dù là đại Giáo chủ mà biết cũng trở nên điên cuồng.

Chỉ là, khi Giáo chủ tới đây cũng cần phải cân nhắc ước lượng đôi chút, không dễ dàng gì mà bắt lấy Tào Vũ Sinh, bởi vì có loại truyền thừa này thì đại biểu sau lưng hắn có một đạo thống vô thượng!

Nhưng mà, Tiên điện không giống với những giáo khác, bọn họ xa xưa vô cùng, có đồn đại nói rằng, bọn họ thật sự có quan hệ với “Tiên”, vì thế có thể không sợ bất cứ thứ gì.

Hay cũng có thể nói, Tiên điện là một trong những đạo thống cổ lão nhất, mạnh mẽ nhất thượng giới này, cho nên không hề sợ bất kỳ đại giáo nào.

“Chớ có chọc ta, nếu không đừng trách ta đánh nát tòa tiên trì này, ai cũng đừng hòng lấy được.” Tào Vũ Sinh uy hiếp.

Hắn chỉ mới mười sáu mười bảy tuổi, mặt tròn nung núc, trông hiền lành phúc hậu, rất khó khiến người khác liên tưởng tới hắn lại là một kỳ tài ngút trời sở hữu sát trận thứ ba.

Dù là đám sơ đại của Thánh Vũ tộc, Minh Tử cũng phải dừng tay, một là lo lắng, hai là kiêng kỵ, sát trận thứ ba vừa hiện liền khiến bất kỳ ai cũng sợ hãi.

“Ha ha, thật là to gan, ngươi còn dám tới đoạt tạo hóa à.”

Hai con Xích Vũ Hạc hóa thành hai tia chớp đỏ ngòm đáp xuống đất rồi hóa thành hình người chặn ngay trước tiên trì, mặt lộ sát ý, họ chính là hai đại cường giả của cung Hỏa Ma, đều là cao thủ Thần Hỏa cảnh.

“Mắc mớ gì tới ngươi.” Thạch Hạo liếc Xích Lăng Không, cũng chẳng thèm để ý.

“Lớn mật!” Xích Lăng Không bước lên, giơ tay, vô số lông thần đỏ đậm như mũi tên trấn áp về phía Thạch Hạo, đây chính là tuyệt sát.

Thạch Hạo không lơ là, lấy nhanh lò luyện đan rồi mở nắp lò ra, trút thiên hà xuống chống lại người này.

Tiên trì xuất hiện, nơi đây có bảo huyết chí tôn, còn có cánh cửa tới nơi truyền thừa, giờ khắc này nhất định phải liều mạng, không thể để lại chút biện pháp dự phòng nào, nếu không sẽ không cách nào vào được.

Vì vậy Thạch Hạo cũng chẳng hề bảo lưu gì cả, vận dụng tới đại sát khí chống lại người này.

“Ngươi…”

Xích Lăng Không vừa mới tới gần thì nơi đây đã ngập trời tia chớp, lôi đình vạn trượng, tất cả đều là tia điện kích hắn phải lùi về sau, bởi vì vừa mới đụng vào thì đã nhiễm phải nguyền rủa.

Sắc mặt hắn vô cùng khó coi, cả người phát ra ánh tím nhanh chóng luyện hóa.

Việc này khiến lông tóc của hắn dựng đứng, sợ hãi không thôi.

Bởi vì hắn đã biết, Thạch Hạo chính là Hoang, đã từng qua Mộ tiên, nguyền rủa nơi đó dù là Giáo chủ tới cũng có thể tiêu diệt thì sao không làm lòng hắn bồn chồn.

Những sơ đại khác cũng lùi về sau, không muốn đụng phải nguyền rủa và lôi đình kia.

“Ta tưởng là ai hóa ra lại là chó con không biết trời cao đất rộng này, lại còn dám đánh giết khách quý của tộc ta, lại hạ thủ ở lối ra nơi bí cảnh, tiêu diệt hai đại thiên tài, hôm nay sẽ không cho phép ngươi rời khỏi nơi này!”

Người của Tần tộc cũng đã tới, phong ấn của nơi truyền thừa sắp mở ra, các lộ thế lực và sơ đại dồn dập hiện thân.

“Không biết xấu hổ, thuê người của Thiên quốc để săn giết họ hàng của mình, cũng không thấy dị khi đứng đây diễu võ dương oai, chỉ điểm giang sơn, nói người khác phải chịu tội à.” Thạch Hạo chẳng hề khiêm nhường đáp trả.

“Ngươi dám đánh với ta một trận?” Tần Hạo xuất hiện, một thân chiến y Trường sinh lưu chuyển ánh sáng năm màu, tôn hắn lên như là một vị Thần vậy.

Đây chính là thiếu niên sở hữu hai khối Tiên cốt? Tất cả mọi người đều nhìn lại, dù là những sơ đại kia cũng rất tò mò muốn biết thần thông của hắn mạnh mẽ tới dường nào.

“Ngươi có biết ở đảo Ác Ma, bọn họ ép tổ phụ ngươi gần chết không, còn sai cao thủ trong tộc truy sát giết chết không thôi, ngươi không nên bị người khác lừa gạt!” Thạch Hạo mặt chẳng hề cảm xúc trầm giọng nói.

“Ngươi làm sao biết được? Ở chỗ này gây xích mích hòng ly gián chứ gì!” Tròng mắt Tần Hạo bắn ra từng tia thần mang kèm theo sương mù, dưới sự gia trì của chiến y Trường sinh khiến khí tức của hắn trở nên vô cùng kinh khủng.

“Ta là Hoang, từng đi qua đảo Ác Ma, người ở đó đều biết nhưng chỉ mình ngươi không biết!” Thạch Hạo lạnh lùng nói.

Đây là đệ đệ của hắn, trong cơ thể có Chí tôn cốt mà ngày xưa hắn từng tung hoành ngang dọc, lúc này đối diện với thiếu niên này ánh mắt của hắn trở nên sâu lắng, bản thân tựa như là một tòa tiên sơn đại đạo.

“Ít nói nhảm, những việc này ta sẽ điều tra sau, ngươi có dám đánh với ta một trận?” Tần Hạo áp sát về trước.

“Các ngươi là đang tôi luyện hắn sao?” Thạch Hạo quét mắt nhìn những người của Tần tộc, trong đó có mấy vị đã nhen nhóm Thần hỏa nhiều năm, pháp lực hùng hồn, ánh mắt như đèn thần, tinh lực như biển.

“Muốn giết ta thì các ngươi cứ tới, ta cùng các ngươi chiến một trận!” Thạch Hạo tay nâng lò luyện đan bình tĩnh nói, hắn không hề lo sợ gì cả thế nhưng cũng không nghĩ là sẽ giao thủ với đệ đệ mình.

Xoẹt!

Bên trong tiên trì tỏa ra hào quang, điềm lành phồn thịnh, có kim cương máu ẩn hiện, đó chính là tinh thạch thần bí phong ấn Chí tôn huyết, thứ này khiến mọi người đều thèm thuồng.

Nhưng mà, không ai động thủ cả, tiên trì còn biến ảo, khí lành từ trong nguồn suối trào ra, tất cả mọi người chăm chú nhìn vào bên trong.

“Ta đây đánh một trận đi, ngươi chạy trốn không được đâu!” Tần Hạo đi tới, trước khi mở ra nơi truyền thừa thì vừa khéo muốn so hơn thua với người này.

“Vù!”

Bỗng dưng hắn tiến bước về trước, cơn lốc xuất hiện nhưng lại mang theo sấm chớp, mưa to tầm tã, thiên địa chấn động theo.

Ầm!

Tần Hạo xuất thủ, một quyền bổ về trước.

Thạch Hạo với ánh mắt sâu lắng đứng yên tại chỗ, một tay vung tới nghênh tiếp va chạm với cú đấm kia.

Tiếng nổ vang lên, thiên địa run rẩy, hư không rung bần bật không thôi, đi kèm là tiên quang bùng phát, hai người đã giao thủ.

Thế Giới Hoàn Mỹ

Thế Giới Hoàn Mỹ

Score 7.9
Status: Completed Author:
Kể về quá trình trưởng thành của một đứa trẻ trời sinh Chí Tôn cốt (đứa bé này tương lai có thể sánh vai cùng hung Thái cổ được trời ưu ái, có thể chinh chiến với Chân Hống, Kim Sí Đại Bàng có huyết mạnh tinh thuần đến hoàn mỹ, Nguyên thủy bảo thuật của nó sẽ danh chấn thiên hạ, được ghi khắc vào lịch sử của Nhân tộc). Nhưng làm sao có thể dễ dàng đến vậy, chính vì chí tôn cốt của mình lại khiến hắn bị người thân hãm hại, rút xương đổi cốt, trở thành phế nhân, phải lánh nạn ở một thôn sơn hẻo lánh. Hắn liên tục gặp phải khó khăn trắc trở, mọi thứ không hay đều không ngừng giáng xuống, dường như lần nào cũng làm hắn sống đi chết lại.Nhưng chính những lần chiến đấu vào sinh ra tử ấy đã tôi rèn bản lĩnh của hắn, giúp hắn giành được địa vị, tiếng nói cho bản thân, đồng thời bảo vệ được quê hương thân hữu. Truyện ban đầu khá hài hước về cái tính trẻ con của Thạch Hạo nhưng về sau lại quá bi đát, đạt tới cảnh giới nào thì gặp kẻ thù cảnh giới lớn hơn săn giết, người thân anh em huyết tế để chiến đấu cùng. Những trích đoạn chiến đấu cực kỳ thảm liệt, đọc mà cảm giác như muốn nhập tâm vào từng trận đánh luôn vậy.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset