Dịch: Ngân
Biên: ronkute
Mũi nhọn đấu với đao sắc, hai đại cao thủ trẻ tuổi đối đầu rồi!
Một người là đại nhân trẻ tuổi của Tiên điện, được xưng áp chế đồng đại Thượng giới không nhấc đầu lên nổi. Một người khác thì mới quật khởi gần đây, thiếu niên Ma vương liên tiếp đánh gục sơ đại.
Keeng!
Truyền nhân Tiên điện nắm đại kích trong tay, lưỡi kích trắng như tuyết phát ra ánh sáng chói mắt, lạnh lẽo mà âm trầm, trong cổ điện dày đặc khí hỗn độn này có vẻ đặc biệt đáng sợ.
Thạch Hạo đứng trên đạo đài hoàng kim, bình tĩnh như không, hai mắt thâm thúy, tay trái nâng lò luyện đan nhìn chằm chằm chí tôn trẻ tuổi được xưng là không thể chiến thắng này.
Bầu không khí nơi này vô cùng căng thẳng, vô cùng ngột ngạt, hai người đối đầu như vậy tác động đến tinh thần của mọi người.
“Những người cùng ta nói chuyện như vậy đều chết cả.” Truyền nhân Tiên điện mở miệng, không có mùi thuốc súng, chỉ có một loại lạnh nhạt, còn có một loại áp lực vô hình.
Hắn không phẫn nộ, tâm tình trước sau như một, như là đá tảng. Tinh khí thần như cầu vồng, hắn cũng không phải tự phụ đơn thuần mà là dưỡng thành tâm chí vô địch.
“Ngươi thật sự coi mình là chí tôn thế hệ trẻ tuổi sao, lúc nữa sẽ chém xuống cái đầu của ngươi, chẻ đôi cái gương mặt tự cho là đúng kia luôn!” Thạch Hạo nói.
Hắn mặc dù biết kẻ địch mạnh mẽ, danh chấn thượng giới, nhưng đã không có đường lui, hắn nhất định phải lấy được tờ giấy màu vàng kim kia, không thể bỏ qua cơ duyên này.
Hắn có một loại cảm giác, tờ giấy màu vàng kim kia rất quan trọng!
Vù!
Hư không run rẩy, truyền nhân Tiên điện rung lên đại kích, chém thẳng về phía trước, tựa như một tia sét chói lóa soi sáng hư không.
Sợi tóc Thạch Hạo tung bay, ánh mắt trong suốt, cực kỳ không linh, thân cùng đạo kết hợp lại, điều chỉnh trạng thái của chính mình đến đỉnh cao, cầm trong tay lò luyện đan đón đánh.
Keeng!
Trong vòm trời này, như là có một tiếng tiên lôi nổ tung, chấn cho cổ điện rung động, tiếng nổ vang vọng khắp đạo đài hoàng kim.
Hai người giao thủ rồi!
Tất cả những người khác đều rút lui, nhường ra một không gian rộng lớn cho bọn họ.
Nguyệt Thiền tiên tử áo trắng xuất trần, da thịt như tuyết, trắng mịn và long lanh, đôi mắt đẹp của nàng lưu chuyển ráng lành, nhìn chằm chằm vào chỗ hai người đang giao thủ, mi tâm rực rỡ sáng ngời.
Một bên khác, Chân Cổ toàn thân vàng óng, hình thành một tầng áo giáp, sau lưng càng là có một đôi cánh hoàng kim, tay cầm chiến mâu đỏ đậm như máu, làm người khác kính nể.
Qua việc giao thủ cùng Thạch Hạo đủ để chứng minh hắn mạnh mẽ cùng đáng sợ, tay cầm ngưng huyết khi mới sinh, lưỡi mâu không có gì không thể đâm thủng!
Tất cả mọi người mắt nhìn chằm chằm, ánh mắt như lửa, lúc nào cũng có thể ra tay, tranh cướp cốt thư màu xanh trên cái bồ đoàn kia.
Rốt cục, thanh niên cầm kim đăng trong tay là người đầu tiên xuất thủ. Trong lúc hai đại cao thủ tranh đấu, có thể nào bỏ qua cơ hội như vậy? Phải đi đoạt cốt thư màu xanh.
Ma nữ quần áo phấp phới, tựa như Tinh Linh từ trong bóng tối đi ra, cùng hắn liên thủ, hướng về bồ đoàn đánh tới.
“Ra tay!”
Đám người Nguyệt Thiền tiên tử khẽ quát, liên hợp lại. Chân Cổ là người đầu tiên ngăn chặn, chiến mâu màu máu trong tay phát ra ánh sáng lạnh lẽo, đâm về phía thanh niên kim đăng.
“Ầm!”
Đòn đánh này, hoàn toàn bùng phát ra ánh đỏ chói mắt, tựa như sấm sét, chấn động cả tòa đạo đài, rõ ràng là một lưỡi mâu, nhưng lại tựa như Thiên Đình giáng lâm trần thế, ầm ầm nổ vang.
“Xèo!”
Cũng trong lúc đó, sinh linh mạnh mẽ bên trong bí cảnh chuyển động, cái đuôi màu xanh lam của Thiên Hạt dựng đứng, sắc bén và xanh thẳm xuyên qua hư không, đến trước mắt!
“Giết!”
Thiểm Điện tử cũng bùng phát, nhào tới, ngăn cản bọn họ đạt được truyền thừa.
Mấy người Thanh Tiên, Thao Thiết, Hắc Lan, Dương tử, Đằng Nhất đồng dạng cả người đều là ký hiệu, ánh sáng rực rỡ, đều ra tay, tất cả đều cướp đoạt cốt thư.
Sơ đại, thần linh cùng tranh đấu, nơi này sôi trào, hỗn chiến diễn ra.
Đương nhiên, nếu bàn về nơi kịch liệt nhất, còn là thuộc về chỗ của Thạch Hạo cùng truyền nhân Tiên điện, hai người đang tử chiến. Mọi người tuy rằng hỗn chiến nhưng đều có bảo lưu, vì bọn họ lưu lại sân đấu đủ rộng.
Rất nhiều người hi vọng, bọn họ đánh đến lưỡng bại câu thương!
Giữa hai người, hàn quang lóng lánh, chiến khí ngút trời, quấn chặt lấy nhau, đại chiến liên tục.
Mà những người khác thì lại dành thời gian tranh cướp truyền thừa.
Ầm!
Không thể không nói, thanh niên kim đăng rất đáng sợ, há miệng thổi một hơi, ký hiệu trong bấc đèn bay ra liên miên, so với lửa càng rừng rực hơn, so với tia chớp còn muốn chói mắt hơn.
Hắn cùng Ma nữ liên thủ phát ra phù quang mạnh nhất, chặn lại áp lực của đạo đài hoàng kim, tốc độ rất nhanh, tới gần cốt thư trên bồ đoàn.
Xoạt!
Ánh kiếm chấn động trời cao, càng có từng tia từng dòng khí hỗn độn, thời khắc mấu chốt tên béo Tào Vũ Sinh ra tay, trên thân thể của hắn có khắc một phần phù văn sát trận thứ ba của thượng giới.
Kiếm khí cùng kim đăng va chạm, tia lửa văng gắp nơi, dị thường khủng bố.
“Bản lĩnh chỉ bấy nhiêu thôi sao? Nạp mạng đi!” Truyền nhân Tiên điện gầm nhẹ, mặc dù áp lực trên đạo đài hoàng kim rất lớn, nhưng hắn vẫn có thể nhảy lên, cầm đại kích trong tay, chém thẳng phía trước.
Lưỡi kích như tuyết phát sáng, chặt đứt một vài cọng tóc của Thạch Hạo khiến cơ thể hắn cảm thấy đau đớn, đây là sát khí vô hình.
Thạch Hạo rất bình tĩnh, lướt ngang né qua một đòn kinh thiên này. Chiến kích hư không lướt sát thân thể của hắn bổ vào đạo đài hoàng kim, một tiếng vang ầm ầm, ánh sáng bùng phát, chấn động nơi đây.
Một số người không đứng thẳng được, suýt nữa rơi xuống khỏi đài cao.
Thạch Hạo tạo ra Động Thiên duy nhất, ngăn cản ánh sáng gần trong gang tấc này, hắn dán vào đại kích vọt tới, một quyền đấm thẳng vào mặt truyền nhân Tiên điện, cương mãnh và thô bạo.
Truyền nhân Tiên điện ngửa người ra sau, tựa như một cây trúc xanh vô cùng dẻo dai trong bão tố, né qua cú đấm này.
Tiếp đó, vai hắn đột nhiên hất lên, phù quang bùng phát, cánh tay phải cực kỳ to lớn tràn ngập ánh sáng trắng va vào thân thể của Thạch Hạo, mang theo khí thế bá chủ ngông cuồng.
Giờ phút này, tất cả mọi người đều chấn động, không nhịn được quay đầu lại, đây tuyệt đối là một loại bảo thuật đáng sợ.
Bạch Hổ tí! (Cánh tay Bạch Hổ)
Loáng thoáng, mọi người nghe được tiếng hổ gầm, chỗ đó xuất hiện một con Bạch Hổ to lớn thoát ra từ hư không, giương nanh múa vuốt, tựa như muốn diệt thế.
Bạch Hổ, không phải hung thú tầm thường, cũng không phải một con hổ trắng dữ tợn trong rừng núi, mà là một trong những chân linh có thể cùng Chu Tước đặt ngang hàng, do sát khí trong thiên địa hóa ra tạo thành ma thân kinh khủng nhất.
Lúc này bả vai của truyền nhân trẻ tuổi Tiên điện run run, cánh tay phải cực kỳ thô to, ánh sáng trắng ngập trời, gợn sóng kinh người, đây chính là một trong những sát chiêu của Bạch Hổ: Bạch Hổ tí.
Thạch Hạo biến sắc, thân thể của đối phương được thúc giục đến cực hạn, ánh sáng trắng chói mắt, cánh tay kia đập mạnh tới, quả thực là không có gì không phá được!
Hiển nhiên, truyền nhân Tiên điện kiêu ngạo và tự phụ, không tin đồng đại trên thế gian này có thể cùng hắn tranh đấu, dù cho là so đấu thân thể cũng không thể không phân thắng bại mà dừng lại!
Lần trước, hai người đại chiến, lòng bàn tay hắn nứt vỡ, về thân thể vẫn chưa có thể áp chế được Thạch Hạo, lần này tinh lực hắn cuồn cuộn, triển khai Bạch Hổ tí, muốn trên lĩnh vực thân thể cực hạn này trấn áp Thạch Hạo.
Gần trong gang tấc, muốn tránh cũng không được.
Thạch Hạo thét dài, bùng phát vô tận lôi đình phù văn, cùng hắn liều mạng.
Cơ thể hắn phát sáng, trong nháy mắt, bảo thuật Côn Bằng bên trong cơ thể điên cuồng vận chuyển gia trì bản thân, đặc biệt là nơi bả vai có màu vàng cùng màu đen đan xen, tinh lực ngập trời.
Dưới sự che giấu của tia chớp, trong lúc nhất thời khó có thể phát hiện loại phù quang khác thường này.
“Ầm!”
Đòn đánh này, hư không bị chấn động vặn vẹo tựa như trống trận rách nát, phát ra tiếng vang rền kỳ lạ, hất bay một số người trên đạo đài hoàng kim rơi xuống khỏi đài cao.
Có thể thấy được đòn đánh này kinh khủng như thế nào, chỉ là gợn sóng đã kịch liệt như thế, khiến người không thể chống đối.
Lúc này, cho dù là mấy con thần linh như bọ ngựa xanh, Thiên Hạt đều biến sắc, đây là người đi trên con đường lấy thân thành thánh trong truyền thuyết sao? Tu hành huyết nhục cùng xương cốt đã đạt đến cực hạn!
Giữa sân đấu, hai người tách nhau, khóe miệng đều có máu tươi chảy ra, đủ thấy lần lấy cứng chọi cứng này kinh người cỡ nào, va chạm chân chính, khiến bọn họ bị thương.
Đây là quyết đấu đỉnh cao, đại biểu thân thể cực hạn ở Tôn giả cảnh!
Đời này, ở cảnh giới này, thân thể mạnh nhất cùng lắm cũng chỉ như thế này mà thôi.
Bạch Hổ chủ sát phạt, sức sát thương của nó lớn biết bao, khó mà phòng ngự, thế nhưng lần này hai người kẻ tám lạng người nửa cân, song phương bị thương, đều chịu thiệt.
Điều này khiến người ta chấn động!
Mà hai người thì lại chăm chú đối mắt nhìn nhau, cả hai đều lộ ra ngạc nhiên nghi ngờ cùng sát ý.
“Xèo!”
Truyền nhân Tiên điện lần thứ hai lao tới, nhanh hơn thần tiễn, lần này bùng phát ra phù văn màu tím, chân đạp hư không, đánh về phía Thạch Hạo.
Thần thông thay đổi, không còn là bảo thuật Bạch Hổ mà là một loại sức mạnh kinh khủng khác, trong nháy mắt mà thôi, toàn bộ thân thể hắn đều hóa thành màu tím, đặc biệt là hai chân, đạp cho hư không như muốn sụp xuống.
Đây là thần thông cỡ nào? Rất nhiều người đều hít một hơi lạnh.
“Kỳ Lân túc*!” Có sơ đại khẽ nói, lộ ra vẻ nghiêm túc.
*: Chân Kỳ Lân.
Tiên điện quả nhiên đáng sợ, gốc gác kinh người!
Bất kể là Bạch Hổ tí, hay là Kỳ Lân túc, đều cũng không phải đạo thống hoàn chỉnh của hai đại chủng tộc kia, chỉ là sát chiêu danh chấn thiên hạ của hai tộc mà thôi.
Thế nhưng, chính vì như thế mới thấy được Tiên điện đáng sợ.
Bọn họ thu thập một ít sát chiêu của chân linh, đều là kỳ thuật chấn động cổ kim, rồi tổ hợp lại với nhau, quá mức khủng bố, tuyệt đối để các giáo kiêng kỵ.
Không như thế lấy cái gì xưng là Tiên điện?
Bọn họ nắm giữ Bạch Hổ tí, Kỳ Lân túc đều là “Tán thủ” của cường tộc vô địch, những “Tán thủ” dạng này đều có thể coi là bảo thuật cấm kỵ.
Hư không nổ vang, tựa như muốn sụp đổ.
Hai chân của vị truyền nhân trẻ tuổi Tiên điện hiện ra một lớp vảy màu tím, trở nên to lớn vô cùng, từ trên trời giáng xuống, giẫm hướng đỉnh đầu của Thạch Hạo.
Hắn cuồng dã mà bá đạo!
Ánh mắt Thạch Hạo lấp loé, sau lưng hiện lên vô tận ánh đỏ, một đôi cánh lộ ra, đỏ tươi trong suốt, đây là sát thuật Chân Hoàng học được từ thứ thân Nguyệt Thiền, cũng chỉ có một thức này mà thôi.
Tuy nhiên đây cũng không phải là “Tán thủ” mạnh nhất của bộ tộc Chân Hoàng mà chỉ là thức mở đầu.
Thạch Hạo quen thuộc Nguyên Thủy Chân Giải, gần đây nhất có thu hoạch to lớn, nắm giữ áo nghĩa hóa mục nát thành thần kỳ, hắn lấy cảm ngộ của bản thân để hoàn thiện thức mở đầu này.
Hai tay hắn khua nhẹ, các loại chim bay cá nhảy hiện lên, ẩn trong đôi cánh thần đỏ tươi hiển hóa ra kia, khí thế khủng bố ngập trời, một tiếng vang ầm ầm, đập mạnh vào Kỳ Lân túc kia.
Lại lần nữa hai người cùng bị đánh bay, lần lượt phun máu.
Hai người kinh dị!
Thân thể được gia trì, hai người đều đã đạt đến đỉnh cao, kết quả vẫn không thay đổi, làm ánh mắt bọn họ càng thêm thâm thúy, chằm chằm nhìn đối phương, sát ý tràn ngập.
“Thái Âm chỉ!”
Truyền nhân Tiên điện hét lớn, cánh tay phải mở rộng, chỉ tay về phía trước điểm một cái, khí Thái Âm dày đặc đen kịt như mực, sau đó bạo động, hướng về phía Thạch Hạo ép xuống.
Một cái chỉ tay đơn giản lại có thể xuyên thủng rất nhiều vật chất thần thánh, tựa như có thể phá diệt vạn vật. Quần hùng đang hỗn chiến cách đó không xa, có pháp khí của cường giả văng ra rơi vào chiến trường này, kết quả một tiếng phù khẽ vang, bí bảo đã bị cái chỉ tay này xuyên thủng, sau đó nổ tung.
“Thái Dương quyền!”
Thạch Hạo hét lớn, duỗi người ra, lần này là triển khai ra một mặt cương mãnh của bảo thuật Côn Bằng, sức mạnh Thái Dương sôi trào, nắm đấm kia cũng biến hóa thành màu vàng.
“Ầm!”
Hai người đụng vào nhau, Thái Âm cùng Thái Dương giao hòa sinh ra biến hóa kỳ dị, vỡ phát ra khí hỗn độn, hư không nứt ra một cái khe hở chấn động lòng người.
Hiển nhiên, tình thế cũng không thay đổi gì, hai người đều nắm giữ bảo thuật “Tán thủ” chí cao, sau khi va chạm thiên địa đều run rẩy.
“A…”
Thạch Hạo bùng phát, chủ động ra tay, trong nháy mắt mà thôi, hắn hóa thành ba đầu sáu tay, toàn thân vàng óng, Thái Dương quyền vung lên, có một tư thế đại sát tứ phương.
“Ầm!”
Quyền chỉ đối kháng, cả người hắn phát sáng, ráng lành màu vàng dâng trào, cả người tựa như một lò lửa lớn, áp bức tứ phương.
“Ầm!”
Bả vai của truyền nhân Tiên điện bị trúng chiêu, nếu không có Bạch Hổ tí nơi cánh tay phải phát sáng chặn lại được, cả cánh tay đều phải nổ tung.