Chương 374: Cửu U Huyết Thú

Cửu U Huyết Thú

Nghe thấy tiếng hét to bên ngoài, Lôi Cương cùng Chỉ San cùng sửng sốt. Khuôn mặt hồng hào của Chỉ San thoáng cười khổ, liếc mắt nhìn Lôi Cương, thấy hắn nhướng mày, nàng vội vàng nói: “Cương Ma ngươi đừng hiểu lầm, Long Nghĩa đạo hữu hắn…”

Lôi Cương hờ hững cười, lắc đầu nói: “Chỉ San cô nương, ngươi không cần giải thích, ta hiểu mà.”

Chỉ San ngây ngốc nhìn Lôi Cương, nhất thời nàng không hiểu ý hắn là gì. Mà lúc này, một gã thanh niên anh tuấn đứng ở cửa tiểu viện cùng một gã nam tử to béo. Gã nam tử to béo lo lắng cùng bất đắc dĩ, lúc cửa tiểu viện bị đẩy ra, hắn chỉ biết cười khổ nhìn Chỉ San. Mà tên nam tử anh tuấn nhanh chóng đi vào tiểu viện, thấy Chỉ San, hắn cao giọng nói: “Chỉ San tiểu thư, tên mập này nói ngươi không chịu gặp ta? Chuyện đó có đúng hay không?”

Chỉ San nhìn Lôi Cương, rồi bình thản nhìn Long Nghĩa nói: “Long Nghĩa đạo hữu, là Chỉ San không muốn tiếp khách mà thôi.”

Long Nghĩa nhìn chằm chằm vào Chỉ San, nghe được lời nàng nói, sắc mặt hắn chuyển qua cứng ngắc. Sau đó hắn nhìn vào Lôi Cương bên cạnh Chỉ San, đầu tiên là nghi hoặc, sau đó thối lui vài bước, vô cùng kinh hãi nhìn chằm chằm Lôi Cương, khuôn mặt tái nhợt, lẩm bẩm nói: “Minh…Minh Đế?”

Lôi Cương gật đầu, mắt nhìn Long Nghĩa.

Long Nghĩa chấn động toàn thân, nhìn Lôi Cương, rồi quay qua nhìn Chỉ San, những lời muốn nói lúc trước bị nuốt ngược trở lại. Hắn tái nhợt nhìn mắt Chỉ San một lúc, hét to lên một tiếng chạy ra khỏi tiểu viện. Hắn làm sao không hiểu rõ tình huống lúc này? Tuy rằng rất thích Chỉ San, thế nhưng hắn hiểu rõ, nếu như Minh Đế thực sự cùng Chỉ San có quan hệ, thì hắn chính là đi tìm đường chết. Tuy rằng trước mặt người khác hắn có thân phận cao quý, thế nhưng hắn biết trong Liên minh Cửu Minh, địa vị của hắn chỉ là hơn đệ tử thông thường một chút mà thôi, dám tranh giành nữ nhân cùng Minh Đế? E rằng đến lúc sư tôn biết được sẽ trực tiếp phế bỏ hắn. Tuy rằng chỉ là thoáng qua lúc đó nhưng Long Nghĩa hiểu rõ hắn nên làm như thế nào.

Nam tử béo tốt đứng ở cửa run rẩy, đống thịt mỡ trên mặt rung lên, Chỉ San tiểu thư cùng…Minh Đế?? Lúc Lôi Cương quay đầu nhìn vào mắt hắn, gã sợ run cả người, chầm chậm chạy đi. Lôi Cương chuyển hướng nhìn Chỉ San, nửa cười nửa không nhìn nàng.

Chỉ San mải miết mân mê váy, không dám nhìn thẳng Lôi Cương.

Nhất thời, không khí trong tiểu viện trở nên quái dị.

Một lúc lâu sau, Lôi Cương nói: “Không biết mấy năm nay Chỉ San cô nương có biết được tông tích của thiết quyển?”

Chỉ San sửng sốt, lập tức trên mặt lộ ra vẻ thất vọng, cuối cùng không biết nàng lấy đâu ra dũng khí, ngẩng đầu nhìn Lôi Cương, nói: “Cương Ma…Ngươi trước tiên hãy nói cho ta biết ngươi rốt cuộc có phải là Minh Đế hay không?”

Lôi Cương chuyển tầm nhìn về hướng khác. Một lúc lâu sau, hắn mới nói: “Ngươi có thể cho là, Minh Đế là ta, nhưng ta cũng không phải là Minh Đế. Còn lại đừng hỏi nhiều.”

Nghe được lời Lôi Cương nói, Chỉ San nhất thời trầm tư. Một lát sau, nàng phục hồi tinh thần, nhìn chăm chú vào Lôi Cương, tay phải không rõ xuất hiện ba khối thiết quyển đen sì tự bao giờ, nói: “Mười năm nay, tổng cộng dò được tông tích ba khối thiết quyển, Chỉ San đều đã mua hết.”

Lôi Cương tiếp nhận thiết quyển, cẩn thận quan sát một lúc, thầm vui mừng ba khối thiết quyển đều là khai thiên thiết quyển. Lúc này thần thức của hắn đi vào trong giới chỉ, cảm nhận được có biến động khác thường trong giới chỉ, Lôi Cương liền kiềm chế xung động, nhìn Chỉ San nói: “Chỉ San cô nương, ba khối thiết quyển này giá cả…”

“Ba cuốn thiết quyển này coi như Chỉ San tặng Cương Ma thống lĩnh đi.” Chỉ San ngại ngùng cười nói.

Lôi Cương sửng sốt, nghĩ đến giá của thiết quyển trước, hắn hiểu rõ, ba cuốn thiết quyển này giá có thể nói là cao. Lúc này, Lôi Cương liền nói: “Vô công bất thụ lộc, nhiều ít bao nhiêu, không thể ảnh hưởng đến tiêu pha của Chỉ San cô nương.”

Nghe được lời Lôi Cương nói, đôi má Chỉ San đỏ ửng, nói: “Cương Ma thống lĩnh, thiết quyển này tuy quý, thế nhưng Vạn tượng các xuất ra, coi như là Vạn tượng các nhờ tiếng Cương Ma thống lĩnh đi.”

Chỉ San nói như thế, Lôi Cương lại không thể cự tuyệt, lúc này hắn không thể làm gì khác hơn là gật đầu, cười nói: “Như vậy, Cương Ma xin được coi Chỉ San cô nương như bằng hữu a.”

“Lẽ nào Cương Ma thống lĩnh như trước vẫn chỉ coi Chỉ San là bằng hữu sao?” Chỉ San buồn bã nói, ánh mắt ai oán. Hơn nữa khuôn mặt không chút tỳ vết của nàng cũng khiến người khác mê đắm.

Lôi Cương ngẩn ra, liên tục cười khổ, lắc đầu nói: “Chỉ San cô nương cứ đùa, trong lòng Cương Ma, Chỉ San cô nương chính là bằng hữu của tại hạ.”

“Tiểu tử, ngươi còn thời gian ở đây nói chuyện yêu đương hả? Trước hãy chuẩn bị chuyện đại địa chi nguyên cho tốt đi.” Trong đầu Lôi Cương vang lên giọng nói của Minh Đế, khiến hắn bị ngừng lại. Lúc này, hắn nhìn về Chỉ San nói: “Chỉ San cô nương, tại hạ còn có chuyện quan trọng, sau này sẽ tìm đến cô nương.”

Không đợi nàng trả lời, hắn liền biến mất.

Chỉ San thất thần nhìn nơi Lôi Cương vừa đứng, thở dài một lúc, lẩm bẩm nói: “Minh Đế là ta, ta cũng không phải là Minh Đế?”

Rời khỏi Vạn tượng các, Lôi Cương ngăn lại sự rúng động, hướng phía sâu trong thành Cửu U bay đi. Tuy rằng bị đệ tử Cửu Minh nhận ra, thế nhưng nhìn thấy thân ảnh Lôi Cương, cả bọn đều vô cùng cung kính. Cuối cùng, Lôi Cương đi tới đại điện Cửu Minh, trực tiếp đi vào trong. Cảm nhận được linh khí mộc nồng đậm, hắn liền ngồi xuống, thần thức lẻn vào Nê Hoàn cung, nhìn Minh Đế nói: “Minh Đế, chẳng hay đại địa chi nguyên ở đâu?”

“Tiểu tử, U giới cùng trứng Cửu U huyết thú của ngươi đâu?” Minh Đế hỏi.

Lôi Cương suy nghĩ một lúc rồi nói: “U giới hiện tại trong tay ta, thế nhưng trứng Cửu U huyết thú…”

“Thế nào?” Minh Đế vội vàng hỏi, kinh ngạc.

“Lúc trước trứng Cửu U huyết thú đã nở ra, mà linh thú được ấp ra lúc này cũng không ở Cửu U giới.” Lôi Cương thành thực trả lời.

“Trứng nở ra? Ngươi đã ấp nở trứng Cửu U huyết thú?” Minh Đế không những kinh sợ mà còn lấy làm vui mừng.

Lôi Cương gật đầu.

“Lúc trước, lão phu không thể đi vào trung tâm của đại đại chi nguyên, chủ yếu là bởi vì trứng Cửu U huyết thú không nở ra. Không đúng, không phải là không nở ra, mà là lão phu đã thử quan nghìn vạn phương pháp đều không thể nở ra. Tiểu tử ngươi lại có thể làm trứng nở ra được.” Minh Đế kinh ngạc đánh giá Lôi Cương, nói.

“Không thể nở trứng?” Lôi Cương không hiểu được tại sao Minh Đế lại kinh ngạc như thế.

“Trứng Cửu U huyết thú trước vốn ở Cửu U giới, thế nhưng bao nhiêu năm qua không ai có thể làm trứng nở ra được, cũng không ai có thể đánh vỡ trứng. Dù là lão phu ở giai đoạn mạnh nhất cũng không thể đánh vỡ trứng Cửu U huyết thú.” Minh Đế gật đầu nói, kinh ngạc, dường như muốn nhìn thấu Lôi Cương.

Lôi Cương chấn động. Minh Đế lúc mạnh nhất cũng không thể đánh vỡ trứng? Lôi Cương không khỏi cẩn thận nhớ lại, rồi nói: “Trứng Cửu U huyết thú này rốt cuộc có lai lịch thế nào?”

Minh Đế lắc đầu nói: “Trứng Cửu U huyết thú bất quá chỉ là cách gọi của chúng ta, thế nhưng lai lịch chính xác cũng không rõ ràng. Ta chỉ có thể khẳng định trứng Cửu U huyết thú cực kỳ phi thường, được rồi, linh thú nở ra đâu?”

Lôi Cương cười khổ nói: “Không ở Cửu U giới.”

“A?” Minh Đế cứng đờ người, trừng mắt nhìn Lôi Cương.

Thể Tôn

Thể Tôn

Status: Completed Author:

Một cậu bé mới chỉ có mười tuổi tên Lôi Cương, cha mẹ mất sớm, chỉ còn có một người anh trai yêu thương, đùm bọc nhau. Nhưng không ngờ người anh trai của cậu lại là một người có khả năng tu đạo, phải nói là một thiên tài tu đạo thì đúng hơn. Nhờ đó mà người anh đã được một vị đạo sư thu làm đồ đệ. Còn cậu...

- Không có duyên với đạo, nên cậu không thể nào đạt được mong muốn đi theo người anh. Muốn làm được điều đó, cậu phải thực hiện được một điều đó là ngồi dưới thác nước trong một giờ. Mà điều đó với đứa trẻ mười tuổi.

- Cậu sẽ phải làm thế nào để đạt được điều muốn của mình, trong khi mà thực hiện được việc đó chỉ có nghị lực thôi không thể đủ? Mời tất cả mọi người hãy đón nhận những chương truyện của Thể Tôn, cùng bước trên con đường tranh đấu của cậu bé để có thể được sống bên người anh trai của mình.

- Bắt đầu khi một đạo sĩ đi qua Lôi gia thôn và bắt gặp Lôi Ma, anh trai Lôi Cương. Nhận thấy Lôi Ma là tam hành chi thể, thể chất hiếm có trong thất giới nên thu làm đồ đệ, đưa về Tiên Đạo giới tu luyện. Còn Lôi Cương tư chất kém nên không thu, diễn ra một cuộc chia ly khá đau đớn.

- Từ đó, Lôi Cương sống một mình. Mỗi ngày ngồi dưới thác nước để tu luyện(thực ra cũng không phải tu luyện, là do đạo sĩ nói nếu ngồi được một canh giờ thì mới được phép tu luyện). Một hôm "bỗng dưng" lọt vào ý niệm không gian của Đạo Huyền, gặp được Thái Huyền, được truyền thụ bộ Ngũ Hành Thể Tu. Lúc này cuộc đời bước sang một ngã rẽ hoàn toàn mới. Sau đó là đầu nhập vào các tông phải để tu luyện, rồi gặp được Tử Vận. Mấy năm sau thì tình yêu nảy nở. Rồi nàng phải về Hỗn Độn giới, chàng tiếp tục con đường tu luyện để tìm anh trai, tìm tình yêu, và đối mặt với những kẻ thù có sức mạnh thông thiên.

- Nhân vật chính từ một cậu bé ngây thơ, chất phác, chỉ với mong muốn tìm được anh trai đã bước lên con đường của những cường giả từ đó. Cùng với thời gian là những sự lột xác về tinh thần, ý chí, Lôi Cương đã không còn ngây thờ như ngày nào. Tuy vậy, giữa những âm mưu và xảo trá, vẫn có những thứ tình cảm rất chân thành. Đó là tình thân, tình yêu, là tinh thầy trò, tình bạn với Đan Thần, Luyện Hư... Mời bạn đọc cùng khám phá.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset