Chương 386: Tình Người

Tình Người

Lúc này, Lôi Cương, Tiểu Giác và Minh đế đang đứng trước cửa chính cung điện hùng vĩ. Vô số văn tự cổ và mãnh thú thời xa xưa được điêu khắc theo phong cách cổ xưa trên cánh cửa lớn chặn trước đường đi. Đứng trước cửa lớn, một bầu không khí trang nghiêm khiến Lôi Cương nghiêm nghị. Trên cửa lớn chạm trổ bốn chữ cổ rồng bay phượng múa, ngoại trừ chữ thứ nhất Lôi Cương lơ mơ đọc được là “Lục”, ba chữ còn lại thì không biết là chữ gì.

“Lục Huyền cực phủ” Minh Đế đứng một bên lẩm bẩm nói, ánh mắt lóe lên hồi tưởng. Một lúc lâu sau, Minh Đế lắc đầu đành chịu, theo trí nhớ của lão không có cường giả tên Lục Huyền nào cả, chẳng lẽ là cường giả thời cổ xưa? Minh Đế thầm suy nghĩ.

Bỗng nhiên hai mắt Lôi Cương biến đổi nhìn Tiểu Giác đứng ở bên cạnh đang thừ người nhìn cánh cửa lớn, cuối cùng đi về phía đó.

Lôi Cương đang định ngăn lại thì có một bàn tay khác ngăn hắn lại. Sắc mặt Minh Đế hoan hỉ, nhẹ giọng nói: “Không nên ngăn cản, Cửu U Huyết Thú hình như nhận ra điều gì đó.” Thế nhưng cảnh tượng sau đó khiến Minh Đế biến sắc.

Tiểu Giác đi đến trước cửa lớn cũng không dừng lại, chân phải bước vào trong cửa lớn, rồi vẫy tay gọi Lôi Cương và Minh Đế đang ngây ngốc đi vào bên trong.

“Đây…” Minh Đế nói không ra lời, vô cùng kinh ngạc. Minh Đế dùng thần thức thăm dò qua cánh cửa lớn, thế nhưng thần thức không cách nào thâm nhập vào trong, đôi mắt lão ánh lên vẻ suy tư, trầm giọng nói: “Đi, chúng ta cũng đi vào “

Lôi Cương gật đầu, cùng Minh Đế bay vào bên trong.

“Vù…” Vừa mới đến gần, còn chưa chạm đến cánh cửa lớn, một luồng ánh sáng màu vàng đất xuất hiện trước mặt đánh bay Lôi Cương và Minh Đế mấy chục thước.Luồng ánh sáng này cũng nhanh chóng biến mất giống như chưa từng xuất hiện. Lôi Cương và Minh Đế vô cùng kinh ngạc nhìn nhau. Minh Đế không cam lòng lần thứ hai bay về phía cửa lớn.

Cũng như lần trước, luồng ánh sáng màu vàng đất lại xuất hiện ngăn cản lối đi của Minh Đế, liên tục thử lại vài lần, kết quả đều như nhau. Minh Đế đứng trước mặt Lôi Cương, sắc mặt âm trầm nhìn cửa lớn, trầm giọng nói: “Tiểu tử, gọi Cửu U huyết thú ra đây.” Một lúc lâu sau, Minh Đế quát: “Mau!!”

Lôi Cương cả kinh, quay lại nhìn đám sương mù dầy đặc phía sau, phát hiện mấy bóng người ở đó. Trong lòng Lôi Cương kinh hãi, chẳng lẽ Thiết Kiếm Vương đã đánh vỡ kết giới rồi sao? Lôi Cương vội vàng nhắm mắt thử gọi Tiểu Giác. Một lát sau, Lôi Cương tuyệt vọng mở mắt ra. Đừng nói đến gọi Tiểu Giác, ngay cả khí tức của Tiểu Giác cũng biến mất, tựa như Tiểu Giác không còn ở không gian này nữa rồi. Lôi Cương nhìn về phía sau, kiếm tiên kéo đến khắp bầu trời khiến tim hắn đập mạnh liên hồi.

Gương mặt Minh Đế trắng bệch nhìn kiếm tiên khắp bầu trời, ánh mắt tràn đầy vẻ không cam lòng.

“Ha ha. Cửu Minh, ngươi trốn ở đâu? Ngươi có thể trốn ở đâu chứ? Lúc trước bản vương có ý tốt muốn giúp ngươi mà ngươi lòng lang dạ sói, qua cầu rút ván muốn chém giết bản vương. Ha ha…Nhưng bản vương cũng muốn cảm tạ ngươi, nếu như không có ngươi thì làm sao bản vương có thể đột phá Cương thánh đạt được Cương thần.” Trong không gian tiếng Thiết Kiếm Vương ong ong vang lên. Sương mù dầy đặc linh khí thuộc tính thổ giống như bị đám mây kiếm tiên sắc bén che phủ.

Thiết Kiếm Vương vội vàng bay tới, mang theo kiếm tiên khắp bầu trời. Bọn Cửu Xá cũng ở phía sau Thiết Kiếm Vương, sắc mặt thản nhiên nhìn bọn Minh Đế. Hai người Cửu Xá, Cửu Thắng thản nhiên, nhìn Minh Đế như người xa lạ. Ánh mắtgiống như một người không quen biết. Hai người thay đổi như vậy Minh Đế cũng phát hiện ra, trong mắt hiện lên sự phẫn nộ.

Thoáng qua một lúc, Thiết Kiếm Vương đi đến trước mặt Lôi Cương và Minh Đế, nhìn sự sửng sốt trong mắt Lôi Cương và Minh Đế, âm trầm cười nói: “Không thể ngờ được Minh Đế đã trở thành trạng thái thần hồn, sống nhờ trong cơ thể một tiểu tử Cương đế thiên giai. Ha ha.. Lúc trước ngươi chém giết ta có nghĩ đến sẽ có ngày này không? Lúc này, ngươi đối với bản vương chỉ như một con kiến thôi, thậm chí có cũng như không.” Trên khuôn mặt anh tuấn của Thiết Kiếm Vương hiện lên vẻ sảng khoái tươi cười nói.

Hai mắt Minh Đế nhìn Thiết Kiếm Vương chằm chằm, thấp giọng nói: “Thiết Kiếm, lúc trước bản đế đã sai, nhưng nếu không phải bản đế đem ngươi vào trong không gian, ngươi làm sao có thể đột phá Cương thánh thành Cương thần?”

“Thật không? Ta đây cũng muốn đáp tạ lòng tốt của ngươi. Đã như vậy bản vương sẽ không cho ngươi cảm nhận cái đau khổ của nhân gian, mà giết chết ngươi ngay lập tức.” Thanh âm Thiết Kiếm Vương vừa dứt, vô số kiếm đen phía sau trong nháy mắt bắn về hướng Minh Đế. Lôi Cương run bắn trong lòng, phi thân ra một bên đứng ở trước cửa lớn cảnh giác nhìn vô số thanh kiếm đen.

“Thiết Kiếm, ngươi đạt được Cương thần cũng hiểu là phải trải qua bao nhiêu trắc trở mới thăng được một tầng, mà Đại địa chi nguyên đủ để ngươi thăng lên mấy cấp. Nếu như lúc này ngươi chém chết bản vương vậy ngươi cứ thong thả ngày rộng tháng dài mà thăng tiến đi.” Con ngươi Minh Đế hơi co lại, thế nhưng vẻ mặt vẫn thản nhiên. Đối mặt với vô số kiếm tiên mà Minh Đế vẫn giữ được bình tĩnh như vậy quả không tầm thường. Chí ít Lôi Cương lúc này không làm được như vậy.

Đúng như Minh Đế tính toán, những thanh kiếm tiên bay đến trước mặt đột nhiên dừng lại. Thiết Kiếm Vương đi về phía trước vài bước, kiếm tiên ngay lập tức mở ra một con đường. Thiết Kiếm Vương uy phong lẫm liệt ngẩng đầu nhìn Minh Đế, sắc mặt lạnh lùng, cười nói: “Ngươi cho rằng bản vương vì Đại địa chi nguyên mà không dám giết ngươi sao?”

“Đại địa chi nguyên là do Cửu U Giới sinh ra, nếu như có thể hấp thụ đồng thời luyện hóa nó thì đủ để cho ngươi từ cương thần hoàng giaiđột phá đến cương thần địa giai. Lão phu đã đạt đến cương thần địa giai hơn mười vạn năm mà cũng không thăng tiến thêm chút nào, lúc này hẳn ngươi cũng không khác gì ta.” Minh Đế nhìn thẳng vào Thiết Kiếm Vương thản nhiên nói liên tiếp không ngơi.

Thấy Minh Đế vậy, khuôn mặt Thiết Kiếm Vương hơi co rúm lại, cuối cùng cười nói: “Lúc này Đại địa chi nguyên ở ngay trước mặt bản vương, ta nghĩ, muốn đoạt được nó cơ bản không cần tốn nhiều sức.”

Minh Đế cười nhạt nói: “Ngươi thử đi, Đại địa chi nguyên nằm trong Lục Huyền cực phủ, có cửa lớn ngăn cản, muốn phá được cửa lớn ta e còn khó gấp trăm lần phá kết giới.”

Lời Minh Đế nói khiến Thiết Kiếm Vương và bọn Cửu Xá cùng nhau chấn động, cùng nhìn cánh cửa lớn. Ánh mắt Thiết Kiếm Môn nhất ngưng, vô số kiếm tiên điên cuồng oanh kích cửa lớn.

“Ầm, ầm ầm…” Chấn hưởng nổ vang liên miên không ngớt, nhưng chưa kịp chạm đến cửa lớn đã bị một đạo ánh sáng màu vàng đất ngăn cản. Ánh mắt Thiết Kiếm Vương chấn động, thần thức khống chế trên mười vạn thanh kiếm ngưng tụ thành một thanh kiếm to lớn che kín bầu trời tấn công cửa lớn.

“Ầm..” Một tiếng nổ tựa như tiếng sấm dền vang lên, thanh kiếm vĩ đại khiến luồng ánh sáng màu vàng đất khẽ lay động.

Thiết Kiếm Vương hít sâu, ánh mắt hiện lên vẻ khó tin. Hắn đã đem mười vạn thanh kiếp hợp thành một thanh, có thể nói sức mạnh vô cùng đáng sợ vậy mà chỉ làm luồng ánh sáng rung động nhè nhẹ. Luồng ánh sáng màu vàng đất này còn mạnh hơn kết giới tới hơn mười lần. Tuy rằng trong lòng hận chỉ muốn giết chết Minh Đế ngay tức khắc, thế nhưng nghĩ đến những lời Minh Đế nói lúc trước, Thiết Kiếm Vương kìm nén sát khí trong lòng, thầm nghĩ: “Khi nào chiếm được Đại địa chi nguyên, lúc đó giết chết Minh Đế cũng không muộn.” Thiết Kiếm Vương tin Minh Đế không thể chạy thoát khỏi sự truy sát của hắn. Lập tức, ánh mắt sắc lạnh của Thiết Kiếm Vương nhìn chằm chằm Minh Đế nói: “Nói, làm sao để đi vào trong đó? Nếu như bản vương lấy được Đại địa chi nguyên thì mọi ân oán trước đây giữa chúng ta tất cả xóa bỏ. Ngươi thấy sao?”

Minh Đế thả lỏng người, thế nhưng thầm cười nhạt không ngớt, xóa bỏ ư? Nhưng lại không nói ra, lão nói: “Ngươi phải lập lời thề, từ nay về sau chúng ta xóa bỏ mọi ân oán, mãi mãi về sau ngươi cũng sẽ không truy sát bản đế, ngươi làm được không?”

Khuôn mặt anh tuấn của Thiết Kiếm Vương biến đổi, tái mét, thanh kiếm tiên vĩ đại hoá thành vô số thanh kiếm nhỏ, chĩa vào Minh Đế nói: “Ngươi tưởng bản vương không dám giết ngươi.”

Ánh mắt Minh Đế nhìn chằm chằm Thiết Kiếm Vương, khuôn mặt điềm nhiên như không, nửa cười nửa không.

Sắc mặt Thiết Kiếm Vương bất định nhìn chằm chằm Minh Đế, ánh mắt lóe sáng.

“Thiết Kiếm Vương tiền bối, tại hạ cho rằng Minh Đế cũng không biết làm sao đi vào bên trong, nếu biết thì vì sao trước khi chúng ta đến không đi vào trong đó?” U Hoàn đứng bên cạnh nhìn chằm chằm Minh Đế nói.

Trong lòng Minh Đế kinh hãi, tất cả cơn giận dồn nén trong lòng, sắc mặt vẫn dửng dưng thế nhưng khóe mắt cũng co giật vài cái.

Sắc mặt Thiết Kiếm Vương thoáng chốc tươi tỉnh, lập tức hiện lên vẻ tươi cười, quay đầu nhìn U Hoàn nói: “Tiểu bối, ngươi rất thông minh, lão phu lấy thần hồn ra xin thề sẽ không động đến một sợi tóc của ngươi.”

Sắc mặt U Hoàn vui vẻ vội vàng nói: “Lúc trước Minh Đế ở cảnh giới cương thần cũng không phá nổi kết giới, huống chi lúc này trạng thái thần hồn của hắn làm sao có thể công phá nổi kết giới của cửa lớn.” U Hoàn vội vã nói ra, cuối cùng ánh mắt chằm chằm nhìn Lôi Cương nói: “Nếu như ta đoán không sai, Minh Đế có thể đi qua kết giới bên ngoài hoàn toàn đều dựa vào tiểu tử Cương Ma này.”

Ánh mắt Thiết Kiếm Vương nhìn về phía Lôi Cương, sắc mặt bí mật mang theo ý cười, nói: “Có phải vậy không? Cương Ma.”

Minh Đế âm trầm nhìn về phía Lôi Cương, lúc này nếu Lôi Cương trả lời như vậy, lão tất sẽ chết ở đây, điều này làm sao khiến Minh Đế một thời tung hoành khắp một giới có thể cam tâm. Lúc này Minh Đế nín thở nhìn Lôi Cương.

Vẻ mặt Lôi Cương đờ đẫn, lắc đầu nói: “Nếu như không có Minh Đế, tại hạ căn bản không cách gì đi vào kết giới.”

Sắc mặt Minh Đế kiềm hãm, như không tin vào chính tai mình. Minh Đế hầu như đã tuyệt vọng, cũng không ngờ vào lúc này Lôi Cương lại giúp mình.

Không chỉ có Minh Đế, cả bọn Thiết Kiếm Vương và Cửu Xá cũng vô cùng kinh ngạc.

Kỳ thực, lúc này Lôi Cương cũng không còn biện pháp nào khác, dù sao nguy hiểm lớn nhất lúc này chính là Thiết Kiếm Vương. Nếu như để Minh Đế chết thì sự an toàn của bản thân cũng bị giảm bớt. Chỉ cần mở được cửa lớn, Thiết Kiếm Vương sẽ tiêu diệt tất cả mọi người, lúc này cũng nên để cho Minh Đế một cái nợ ân tình.

Thể Tôn

Thể Tôn

Status: Completed Author:

Một cậu bé mới chỉ có mười tuổi tên Lôi Cương, cha mẹ mất sớm, chỉ còn có một người anh trai yêu thương, đùm bọc nhau. Nhưng không ngờ người anh trai của cậu lại là một người có khả năng tu đạo, phải nói là một thiên tài tu đạo thì đúng hơn. Nhờ đó mà người anh đã được một vị đạo sư thu làm đồ đệ. Còn cậu...

- Không có duyên với đạo, nên cậu không thể nào đạt được mong muốn đi theo người anh. Muốn làm được điều đó, cậu phải thực hiện được một điều đó là ngồi dưới thác nước trong một giờ. Mà điều đó với đứa trẻ mười tuổi.

- Cậu sẽ phải làm thế nào để đạt được điều muốn của mình, trong khi mà thực hiện được việc đó chỉ có nghị lực thôi không thể đủ? Mời tất cả mọi người hãy đón nhận những chương truyện của Thể Tôn, cùng bước trên con đường tranh đấu của cậu bé để có thể được sống bên người anh trai của mình.

- Bắt đầu khi một đạo sĩ đi qua Lôi gia thôn và bắt gặp Lôi Ma, anh trai Lôi Cương. Nhận thấy Lôi Ma là tam hành chi thể, thể chất hiếm có trong thất giới nên thu làm đồ đệ, đưa về Tiên Đạo giới tu luyện. Còn Lôi Cương tư chất kém nên không thu, diễn ra một cuộc chia ly khá đau đớn.

- Từ đó, Lôi Cương sống một mình. Mỗi ngày ngồi dưới thác nước để tu luyện(thực ra cũng không phải tu luyện, là do đạo sĩ nói nếu ngồi được một canh giờ thì mới được phép tu luyện). Một hôm "bỗng dưng" lọt vào ý niệm không gian của Đạo Huyền, gặp được Thái Huyền, được truyền thụ bộ Ngũ Hành Thể Tu. Lúc này cuộc đời bước sang một ngã rẽ hoàn toàn mới. Sau đó là đầu nhập vào các tông phải để tu luyện, rồi gặp được Tử Vận. Mấy năm sau thì tình yêu nảy nở. Rồi nàng phải về Hỗn Độn giới, chàng tiếp tục con đường tu luyện để tìm anh trai, tìm tình yêu, và đối mặt với những kẻ thù có sức mạnh thông thiên.

- Nhân vật chính từ một cậu bé ngây thơ, chất phác, chỉ với mong muốn tìm được anh trai đã bước lên con đường của những cường giả từ đó. Cùng với thời gian là những sự lột xác về tinh thần, ý chí, Lôi Cương đã không còn ngây thờ như ngày nào. Tuy vậy, giữa những âm mưu và xảo trá, vẫn có những thứ tình cảm rất chân thành. Đó là tình thân, tình yêu, là tinh thầy trò, tình bạn với Đan Thần, Luyện Hư... Mời bạn đọc cùng khám phá.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset