Chương 415: Thiên Diệu Châu

Thiên Diệu Châu

Dung Luyện giới, Hỏa Huyền tông.

Trên sơn mạch liên miên không dứt vốn dĩ liệt hỏa chiếu cao, nóng như chảo lửa giờ đây đột nhien xuất hiện mây đen cuồn cuộn bay đến, đám kì vân đen thui này bay đến giữ hư không khiến thiên địa biến sắc, khí tức cường hãn cứ từng đợt từng đợt phát ra từ trong đám mây đen này hình thành nên một làn sóng tản mát ra khắp tứ phương bát hướng, khiến đám linh thú tiên thú ẩn dật trong sơn mạch hống lên từng tràng sợ hãi, chạy trốn tán loạn khắp nơi.

Dần dần một thân ảnh màu đen xuất hiện trong không trung từ đám mây đen cuồn cuộn, nếu không nhìn kĩ thì còn tưởng là một đám mây màu đen hình người nữa. Toàn thân thân ảnh này từ trên chí dưới đen thui không gì sánh được, quang mang màu đen kịt không ngừn tỏa ra từ nội thể của thân ảnh này, bay lên thiên không, khiến người ta có cảm giác đám mây đen đang cuồn cuộn trên trời chính là từ nội thể người này phát ra vậy.

Khi cái người toàn thân đen kịt này đến được ngọn cự phong nơi Hỏa Huyền tông tọa lạc thì hơn mười vạn đệ tử của cả Hỏa Huyền tông đều đã cảm nhận được một cỗ áp bức bao trùm trên đầu, ngay đến cả bầu trời sáng chói rực rỡ cũng đã trở nên ảm đạm tối tăm, tông chủ Hỏa Ngạo cùng đám trưởng lão, tinh anh đệ tử của Hỏa Huyền tông ai nấy mở mắt trừng trừng nhìn lên.

– Đạo hữu phương nào giá lâm Hỏa Huyền tông?

Từ trong hư không vang lên một tiếng quát lớn, âm thanh còn vang vọng trên bầu trời thì tông chủ Hỏa Huyền tông Hỏa Ngạo và mấy trưởng lão đã xuất hiện trên không trung, bay về phía người đen thui nọ.

Nam tử toàn thân phát ra màn sương màu đen chết chóc giương đôi mắt đen ngụy dị nhìn đám người Hỏa Ngạo, trong mắt hiện lên sát cơ trùng trùng, trầm giọng quát:

– Chết!!

Cùng với âm thanh của nam tử rơi xuống thì đám mây màu đen đang cuồn cuộn trong không trung đột nhiên phát ra chấn âm uỳnh oàng, dẫn dần ngưng tụ ra một thanh hắc kiếm cao vút tầng mây, thanh hắc kiếm này vừa xuất thì đã liền lao về hướng đám người Hỏa Ngạo.

Hỏa Ngạo chấn kinh nhìn cự kiếm đen thui đang chém xuống, một cỗ uy hiếp khủng bố phủ trùm xuống đầu Hỏa Ngạo, nhìn nam tử ngụy dị toàn thân đen thui kia, trong lòng Hỏa Ngạo liền run lên, Hỏa Huyền tông đã đắc tội với một nhân vật ngụy dị như thế khi nào chứ? Nhưng không còn thời gian cho Hỏa Ngạo nghĩ nhiều nữa, bên tai hắn vang lên âm thanh xé gió, Hỏa Ngạo tế ra một thanh tiên kiếm đỏ lửa, bay lên nghênh tiếp cự kiếm đen thui đang chém xuống. Cùng với chiêu nghênh đòn của Hỏa Ngạo, từ trong nội thể Hỏa Ngạo bạo phát ra một đoàn liệt hỏa, còn mấy trưởng lão kia thì lần lượt công kích về phía nam tử đen thui kia.

– Bình………

Một làn chấn kình màu đen và một làn chấn kình màu đỏ lửa va chạm kịch liệt rồi lan rộng ra bốn phương tám hướng, khiến cho toàn bộ Hỏa Huyền tông rung động kịch liệt, Hỏa Ngạo chỉ cảm thấy cự kiếm màu đen như mang theo sức nặng ngàn vạn cân giáng xuống, cường lực của hắn xuất ra không chút ảnh hưởng len cự kiếm này.trong lúc Hỏa Ngạo còn đang kinh hoàng thì cự kiếm màu đen cực đại đột nhiên bạo phát ra hắc vụ cuồn cuồn, phủ về phía Hỏa Ngạo.

Hỏa Ngạo trong lòng đại kinh, thân hình cấp tốc lùi lại, sau khi gia cố cho chính hắn một lồng chân khí, sắc mặt hắn âm trầm, mục quang hiện lên nét âm hiểm, cao giọng nói:

– Lấy ta làm vật dẫn, mượn thiên địa hỏa chi lực, làm nghịch hỏa long chi thân.

Cùng với tiếng quát lớn của Hỏa Ngạo, linh khí thuộc tính hỏa nồng đậm đang phiêu hốt trong không gian điên cuồng lao đến tập kết về phía Hỏa Ngạo. Trong thời gian vài hơi thở, Hỏa Ngạo đã bị bao bọc bởi linh khí thuộc tính hỏa nồng đậm tột cùng, linh khí thuộc tính hỏa màu đỏ rực nhanh chóng biến hóa, sau cùng, hình thành một con hỏa long màu đỏ kim xuất hiện trên đỉnh Hỏa Ngạo. Hỏa long này không khác gì thủy long của Hỏa Chiến.

Hàn quang trong mắt Hỏa Ngạo xạ ra bốn phía, song thủ thôi động tiên kiếm trong tay, vỗ mạnh một cái, tiên kiếm bay lên nhập vào con hỏa long càng lúc càng to ra trên đỉnh đầu Hỏa Ngạo. Bên trong linh khí thuộc tính hỏa nồng đậm tột cùng thì công kích của Hỏa Ngạo không còn nghi ngờ gì nữa, đã chiếm được thiên lợi. Sau khi tiên kiếm dung nhập vào trong thân của hảo long, con hỏa long này liền ngâm lên một tiếng, thân hình đỏ lửa to lớn bay thẳng về phía cự kiếm đen kịt, miệng há to, một đạo hỏa đoàn cực đại được phun ra từ nội thể hỏa long, mỗi một đạo hoản đoàn được phun ra thì thân hình hỏa long lại nhỏ đi vài phần, nhưng sau đó linh khí thuộc tính hỏa nồng đậm trong không trung cứ cuồn cuộn dung nhập vào trong hỏa long, đến cuối cùng thì hỏa long đã vây lấy toàn bộ cự kiếm màu đen, hỏa long không ngừng phát ra từng trận gầm rống kinh thiên động địa, còn đệ tử Hỏa Huyền tông thì lần lượt xuất hiện trong không trung, chấn kinh nhìn sự việc trước mắt.

Song thủ Hỏa Ngạo không ngừng bắt các loại thủ quyết, một đạo công kích lăng lệ bạo phát ra từ song thủ Hỏa Ngạo, nhưng rồi Hỏa Ngạo kinh hãi phát hiện, cự kiếm đen thui dưới công kích của hắn vẫn mặc nhiên không có lấy một chút động đậy nào. Sau giây lát cấp tốc suy nghĩ, Hỏa Ngạo quyết định từ bỏ ý định công kích hắc kiếm kia mà chuyển hướng sang phía nam tử đen thui nọ. Hỏa Ngạo tin rằng chỉ cần đồ sát nam tử này thì hắc kiếm ngụy dị kia sẽ biến mất, thân hình Hỏa Ngạo nhoáng lên, bay về phía bốn trưởng lão đang vây công nam tử ngụy dị.

Nam tử ngụy dị đứng trong không trung, toàn thân phát ra hắn vụ cuồn cuộn bao phủ lấy chính hắn, tạo thành một lồng phòng ngự mạnh mẽ, công kích của bốn trưởng lão không có cách nào mà kích vỡ được lồng phòng ngự đen thui này. Nam tử ngụy dị dường như đã trầm nhập vào một cảnh giới nào đó vậy, mặc nhiên đứng ở đó, sát cơ trùng trùng trong mắt trước đó giờ đã trở nên bình đạm vô cùng.

Hỏa Ngạo đến bên mình bốn vị trưởng lão, bốn trưởng lão liền dừng công kích, mặt đầy nghi hoặc nhìn Hỏa Ngạo, trong đó có một trưởng lão cung kính nói:

– Tông chủ, người này thần mật tột cùng, mấy người bọn ta toàn lực công kích nhưng không thể kích vỡ được lồng phòng ngự ngụy dị của hắn, ngoài ra, hắn bây giờ vẫn chưa công kích khiến ta vô cùng lo lắng.

Hỏa Ngạo sắc diện âm trầm nhìn hắc kiếm cực đại đang đọ sức với hỏa long rồi lại nhìn nam tử đang bị quang mang đen kịt bao phủ không thể nhìn rõ được diện mạo kia, chần chừ giây lát rồi Hỏa Ngạo cao giọng quát:

– Đạo hữu, không biết vì sao lại công kích Hỏa Huyền tông ta? Lẽ nào Hỏa Huyền tông đã từng đắc tội với đạo hữu hay sao?

Nam tử bên trong hắc vụ đen kịt không có chút động tĩnh nào, song mục không chút sinh cơ nhìn chằm chằm về phía trước, hắc kiếm cực đại trong không trung vẫn không ngừng đọ sức với hỏa long, còn nam tử nọ lại trầm ngâm khiến cho đám người Hỏa Ngạo âm tình bất định không biết phải làm sao.

Mục quang Hỏa Ngạo dần trở nên lạnh băng, nhìn nam tử không có lấy một chút cử động nào Hỏa Ngạo hừ lạnh một tiếng, song thủ lại nhanh chóng bắt ra một khẩu quyết, miệng há to ra, một đạo quang mang đỏ lửa từ trong miệng Hỏa Ngạo bay ra, quang mang đỏ lửa vừa bay ra liền khiến cho không gian ảm đảm tối tăm được chiếu sáng sắc đỏ rựa rỡ, linh khí thuộc tính hỏa nồng đậm vô bỉ ở xung quanh điên cuồng tập kết lại tại vùng bụng của Hỏa Ngạo, bụng Hỏa Ngạo nhanh chòng phìng lên rồi lại xẹp xuống.

– Graooooooo………..

Một tiếng long ngâm phát ra từ miệng Hỏa Ngạo, miệng Hỏa Ngạo nôn ra một hỏa đoàn, rồi sau đó hỏa đoàn hóa thành một long đầu hiểm ác cực đại, long đầu này vừa xuất hiền khiến bốn trưởng lão bên người Hỏa Ngạo ngã lùi cả trăm mét, kinh hãi nhìn Hỏa Ngạo.

Long đầu đỏ lửa vừa xuất thì miệng liền há to, cắn về phía nam tử ngụy dị đen thui, nam tử kì dị nọ dường như không hề cảm nhận được uy hiếp đang giá lâm, vẫn đứng nguyên tại đấy, bị hỏa long to đùng nuốt sống. Nhìn thấy nam tử ngụy dị bị long đầu nuốt vào, sắc mặt Hỏa Ngạo lộ ra nét hiểm ác, song thủ vỗ mạnh một cái về phía long đầu đỏ lửa, long đầu cực đại liền nổ tung.

– Uỳnh uỳnh……………

Tiếng nổ rền vang trong sơn mạch xung quanh, vang lên liên miên bất tuyệt hồi lâu vẫn chưa dứt.

Hỏa Ngạo thở ra một hơi trọc khí, một kích này lấy thần hồn chi lực của hắn làm vật dẫn, cưỡng ép hỏa long chi lực ngưng tụ ra bạo phát, Hỏa Ngạo nắm chắc, cho dù là cao thủ cương thánh, đạo thánh địa giai đi chăng nữa cũng chết chắc.

Thế nhưng sau giây lát sắc mặt của Hỏa Ngạo dần dần trở nên nghi trọng, nhìn đám mây đen trên không trung vẫn chưa tan đi cùng với thanh cự kiếm màu đen vẫn đang đọ sức với hỏa long như cũ, tim hắn liền đập thình thịch, lẽ nào người này còn chưa chết sao? Mục quang Hỏa Ngạo găm vào vị trí mà lúc trước long đầu nổ tung, cẩn thận tìm kiếm, đồng tử co lại, nhìn chằm chằm vào viên trân châu màu đen to bằng bàn tay xuất hiện ở ngay vị trí mà long đầu nổ tung lúc trước.

– Đây là……..

Trong lòng Hỏa Ngạo vô cùng kinh hoàng.

Bên trong viên trân châu màu đen lúc này đang vang ra hai âm thanh.

– Tiểu bối, ngươi đã lấy được Thiên Diệu châu, lúc này, trước mắt ngươi chỉ có hai con đường mà thôi, đó là bị ta cắn nuốt, trở thành cơ thể mới của ta; hai là ta đồ sát ngươi, chiếm cứ thân thể của ngươi.

Trong một quang mang phát ra màu xám đen bên trong viên trân châu vang vọng lên một âm thanh già nua, uy nghiêm.

Lúc này bên trong không gian lại có một nam tử đen thui xuất hiện, mục quang cảnh giới nhìn bốn phía. Nếu Hỏa Ngạo ở đây nhất định chấn kinh, nam tử ngụy dị này thế mà vẫn chưa chết?

Lúc này, nam tử ngụy dị không còn như khúc gỗ giống lúc trước nữa mà đang nghi trọng quét nhìn bốn phía, sau cùng, nam tử ngụy dị cao giọng nói:

– Từ khi ta có được viên trân châu này ta đã cảm nhận được một cỗ uy hiếp bức đến gần, ta cũng rõ sinh mệnh của ta đã không còn nằm trong tầm kiểm soát của ta nữa nhưng ta chưa bao giờ hối hận, tất cả đều là số mệnh. Ngươi muốn thôn tính thân thể của ta, thực lực của ta không thể nói được câu thứ hai, nhưng trước đó ta xin tiền bối, người hãy giúp ta phục thù.

Âm thanh của nam tử ngụy dị rõ ràng rành mạch vang vọng lại trong không gian xám đen này.

Đột nhiên, đồng tử màu đen của nam tử ngụy dị co lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào thân ảnh cao lớn xuất hiện phía trước, thân ảnh này đen thui khiến nam tử không thể nhìn rõ dung mạo thật của hăn, sau khi thân ảnh xuất hiện liền có một cỗ khí tức tử vong dần dần tỏa ra, hai đạo tinh quang bắn ra từ trong song mục của thân ảnh nọ, nhìn chằm chằm nam tử ngụy dị, rất lâu sau đó, thân ảnh nọ nói:

– Ngươi là tiểu bối đầu tiên trong suốt bao nhiêu năm qua dám đặt điều kiện với ta, có điều, nể cái thân thể của ngươi, ta sẽ nhập một phần mười tu vi vào nội thể của ngươi cho ngươi phục thù, thế nào?

– Lôi Ma đa tạ tiền bối!

Nam tử ngụy dị cung kính hướng về phía thân ảnh đen thui khom lưng nói.

Nam tử ngụy dị này hóa ra lại chính là Lôi Ma đang không ngừng tìm kiếm Lôi Cương.

Song thủ của thân ảnh đưa ra, một đạo tử khí màu đen dũng động bay ra từ song thủ hắn, hội tụ trên đỉnh đầu Lôi Ma, sức mạnh cường đại khiến thân hình Lôi Ma rung động kịch liệt, khuôn mặt méo mó, trong đầu như bị hai đó cưỡng ép tách đôi ra. Cái đau đớn tột cùng đó kéo dài mãi nửa thời thân sau mới dừng lại.

Lúc này toàn thân Lôi Ma đã ướt đẫm mồ hồi, cơ bắp toàn thân rung lên, nhưng song mục đen thui của Lôi Ma lại phát ra tinh quang ngời ngời, vào lúc này, Lôi Ma cảm nhận được một cỗ sức mạnh khủng bố cường đại không gì sánh được đang tập kết trong nội thể hắn, hướng về phía thân ảnh màu đen nọ cung kính khom lưng, khi Lôi Ma ngẩng đầu lên thì phát hiện trước mặt hắn đã đứng tầng tầng lớp lớp cao thủ đông như kiến tự bao giờ rồi.

Hỏa Ngạo song mục không ngừng găm trên viên trân châu chấn kinh, không thể tin được nhìn Lôi Ma vừa xuất hiện trở lại. Sau khi hít vào một hơi lãnh khí, Hỏa Ngạo cao giọng hét lớn:

– Giết hắn cho ta!

Âm thanh vừa dứt, hơn mười trưởng lão tụ tập phía sau Hỏa Ngạo liền hung hãn lao về phía Lôi Ma.

Thể Tôn

Thể Tôn

Status: Completed Author:

Một cậu bé mới chỉ có mười tuổi tên Lôi Cương, cha mẹ mất sớm, chỉ còn có một người anh trai yêu thương, đùm bọc nhau. Nhưng không ngờ người anh trai của cậu lại là một người có khả năng tu đạo, phải nói là một thiên tài tu đạo thì đúng hơn. Nhờ đó mà người anh đã được một vị đạo sư thu làm đồ đệ. Còn cậu...

- Không có duyên với đạo, nên cậu không thể nào đạt được mong muốn đi theo người anh. Muốn làm được điều đó, cậu phải thực hiện được một điều đó là ngồi dưới thác nước trong một giờ. Mà điều đó với đứa trẻ mười tuổi.

- Cậu sẽ phải làm thế nào để đạt được điều muốn của mình, trong khi mà thực hiện được việc đó chỉ có nghị lực thôi không thể đủ? Mời tất cả mọi người hãy đón nhận những chương truyện của Thể Tôn, cùng bước trên con đường tranh đấu của cậu bé để có thể được sống bên người anh trai của mình.

- Bắt đầu khi một đạo sĩ đi qua Lôi gia thôn và bắt gặp Lôi Ma, anh trai Lôi Cương. Nhận thấy Lôi Ma là tam hành chi thể, thể chất hiếm có trong thất giới nên thu làm đồ đệ, đưa về Tiên Đạo giới tu luyện. Còn Lôi Cương tư chất kém nên không thu, diễn ra một cuộc chia ly khá đau đớn.

- Từ đó, Lôi Cương sống một mình. Mỗi ngày ngồi dưới thác nước để tu luyện(thực ra cũng không phải tu luyện, là do đạo sĩ nói nếu ngồi được một canh giờ thì mới được phép tu luyện). Một hôm "bỗng dưng" lọt vào ý niệm không gian của Đạo Huyền, gặp được Thái Huyền, được truyền thụ bộ Ngũ Hành Thể Tu. Lúc này cuộc đời bước sang một ngã rẽ hoàn toàn mới. Sau đó là đầu nhập vào các tông phải để tu luyện, rồi gặp được Tử Vận. Mấy năm sau thì tình yêu nảy nở. Rồi nàng phải về Hỗn Độn giới, chàng tiếp tục con đường tu luyện để tìm anh trai, tìm tình yêu, và đối mặt với những kẻ thù có sức mạnh thông thiên.

- Nhân vật chính từ một cậu bé ngây thơ, chất phác, chỉ với mong muốn tìm được anh trai đã bước lên con đường của những cường giả từ đó. Cùng với thời gian là những sự lột xác về tinh thần, ý chí, Lôi Cương đã không còn ngây thờ như ngày nào. Tuy vậy, giữa những âm mưu và xảo trá, vẫn có những thứ tình cảm rất chân thành. Đó là tình thân, tình yêu, là tinh thầy trò, tình bạn với Đan Thần, Luyện Hư... Mời bạn đọc cùng khám phá.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset