Chương 423: Hai Con Đường

Hai Con Đường

“Nếu tốc độ của ngươi đã đạt đến tầng thứ chín, như vậy ngươi cũng có thể thử tu luyện trận pháp cấp tiên a. Trận pháp cấp tiên không giống với trận pháp cấp đơn giản, hơn nữa ngươi còn có thể chọn hai con đường.” Trận U Tuyết nhỏ giọng nói, chăm chú nhìn khuôn mặt trầm tư của Lôi Cương, tâm tư thuần khiết của nàng bỗng nhiên rung động.

“Hai con đường?” Lôi Cương khó hiểu nhìn Trận U Tuyết.

“Đúng vậy, một là trận pháp được lưu truyền từ các thế hệ tu luyện trước. Đối với con đường này, chỉ cần ngươi lĩnh ngộ được trận pháp, là có thể biến nó thành trận pháp của chính ngươi. Một con đường khác là chính ngươi tự lĩnh ngộ trận pháp, có điều ngươi phải có được ngộ tính cao siêu, như các vị tiền bối đệ tử trong tông tu luyện trước đây. Có điều, ta tuy thế nhưng là tự mình lĩnh ngộ a.” Trận U Tuyết khúc khích cười nói.

“Tự lĩnh ngộ?” Lôi Cương nghe thấy ngây ngốc, đánh giá Trận U Tuyết nói: “Ngươi nói, trận pháp ngươi tu luyện không phải là do các tiền bối của Trận tông truyền lại mà là do ngươi tự lĩnh ngộ?”

“Đúng vậy, trong Trận tông ngoại trừ sư tôn và ta là tự lĩnh ngộ ra, tất cả các đệ tử đều là tu luyện theo truyền bối của các tiền bối a. Ngươi muốn tu luyện theo truyền bối hay là tự mình lĩnh ngộ?” Trận U Tuyết hoạt bát cười, đôi mắt tròn xoe nhìn Lôi Cương đầy chờ đợi.

“Hai con đường này lợi hại thế nào?” Lôi Cương trầm tư một lát rồi hỏi.

“Đương nhiên là có, nếu ngươi lĩnh ngộ trận pháp của các tiền bối chuyển hoá thành của ngươi, thì khi ngươi đi vào trận pháp do các tiền bối sáng tạo ra, trận pháp càng cao cấp thì càng khó lĩnh ngộ. Còn nếu ngươi tự lĩnh ngộ dựa vào ngộ tính của ngươi thì lại hoàn toàn khác. Các tiền bối đã đưa ra một con đường nhất định rồi, ngươi chỉ cần tìm cách đi, rồi dựa vào ngộ tính của ngươi mà mở ra một con đường khác. Nói như vậy, việc ngươi tự lĩnh ngộ rất khó khăn, tuy rằng lĩnh ngộ trận pháp của tiền bối cũng khó, nhưng so ra vẫn còn dễ hơn rất nhiều. Uy lực của trận pháp cùng phải tuỳ vào ngươi nghiên cứu, ngươi nghiên cứu càng sâu, càng có thể mượn nhiều sức mạnh của trời đất, uy lực càng lớn a.” Xét về trận pháp, Trận U Tuyết tinh thông hơn Lôi Cương là cái chắc.

Lôi Cương trầm tư, suy nghĩ những gì Trận U Tuyết nói, nếu như không tu luyện Ngũ hành thể tu, hẳn hắn sẽ chọn con đường thứ hai. Thế nhưng tu luyện trận pháp chính là cách để hắn mạnh lên, không thể không chuyên tâm. Hơn nữa, hắn có ý cảnh của sư tôn Trận Uy Cổ Quân, tin rằng chỉ cần tìm được phần sau, việc lĩnh ngộ trận pháp của sư tôn không có gì khó khăn. Suy nghĩ một hồi lâu, Lôi Cương nói: “Vậy có thể không lĩnh ngộ trận pháp của tiền bối mà tự mình lĩnh ngộ được không?”

Trận U Tuyết sửng sốt, cúi đầu trầm tư, nói: “Như vậy tâm của ngươi sẽ không thể tĩnh lặng được, cho nên cả hai cách đều khó có thể thăng tiến được.”

Lôi Cương gật đầu, bỗng nhiên, một tia sáng loé lên trong đầu, suy nghĩ chốc lát, hắn gật đầu.

“Vậy ngươi định chọn con đường nào?” Trận U Tuyết mong chờ hỏi.

Lôi Cương cười không nói cũng không đáp lời.

Trận U Tuyết tức giận, trừng mắt nhìn hắn, nói: “Không nói thì thôi, đây là trận pháp cấp tiên của tông phái ta. Ngũ hành đều có, ngươi tự xem đi.” Tay phải nàng xuất hiện một viên tiên thạch đưa cho Lôi Cương xong, liền đứng dậy, xoay người rời đi.

Lôi Cương nhận lấy tinh thạch, nhìn bóng người đi xa, ngập ngừng, lời muốn nói lại nuốt ngược vào trong. Hắn ngồi xếp bằng, tập trung tinh thần, thần thức đi vào trong tinh thạch. Hắn từng bước từng bước phát hiện hơn một nghìn trận pháp hiện ra trong đầu. Đảo sơ qua một loạt các trận pháp này, Lôi Cương nhận ra, uy lực của những trận pháp này đều vô cùng mạnh mẽ, nhưng hắn không tập luyện ngay mà còn bán tín bán nghi. Tức thì, thần thức Lôi Cương rời khỏi tinh thạch, hắn suy nghĩ, hắn đột nhiên nghĩ tới một chuyện, đó là đem trận pháp bố trí vào trong chính cơ thể hắn!! Giống như trước đây bố trí ba trận pháp hợp lại, nếu như đem các trận pháp này vào trong đan điền, vậy có thể có tác dụng như thế nào? Có thể khiến cho khả năng phòng ngự cùng tấn công của hắn tăng lên mấy lần hay không?

Đối mặt với kẻ địch mạnh hơn, Khai thiên là phương thức tấn công chủ yếu của Lôi Cương. Thế nhưng, tự đáy lòng, hắn muốn có sức mạnh vượt trội hơn. Loại sức mạnh này tạo cho hắn một cảm giác vô cùng nhuần nhuyễn, khiến hắn vô cùng mừng rỡ. Hắn diễn luyện Khai thiên cùng lúc là mong muốn có thể mạnh hơn, thế nhưng vì Ngũ hành thể tu, hắn bị vướng mắc ở tầng giữa phần thứ ba. Theo như lời của sư tôn Thái Huyền, chỉ có đạt được phần thứ tư, hắn mới có thể sử dụng tối đa sức mạnh đáng sợ đó. Mà luyện Ngũ hành thể tu không thể nóng vội, sở dĩ, Lôi Cương một mực chờ đợi đó là vì hắn nhất định phải sống sót. Vì thế hắn phải tu luyện Đoạt hồn đạo pháp, Khai thiên cùng Trận pháp a.

Nghĩ đến chuyện đem hợp trận pháp vào trong chính cơ thể mình, Lôi Cương càng nghĩ càng có khả năng. Tức thì, hắn tập trung tinh thần, thần hồn bao vây lấy tiên thạch đi vào trong đan điền. Sau đó, thần thức khẽ động, tiên thạch nhanh chóng xếp thành trận pháp. Lôi Cương mặc niệm pháp quyết, thần thức quan sát trận pháp trong đan điền. Hắn phát hiện tiên thạch phát ra một chút ánh sáng, mà trong các hạt châu màu vàng đất, nâu, tím cùng cây sinh mệnh lúc này lại phát ra linh khí tương ứng. Linh khí ngũ hành trong không gian cũng tập trung lại trong đan điền của Lôi Cương.

Nhìn trận pháp thực sự khởi động, Lôi Cương mừng rỡ, hắn cảm nhận được linh khí ba hành hoả, thổ, mộc cuộn trào mãnh liệt trong cơ thể. Lôi Cương cảm thấy cơ thể mỗi lúc một phình to lên. Hắn gầm nhẹ một tiếng, cốt lân giáp bốn màu nháy mắt bao trùm toàn thân. Lúc này, dáng người Lôi Cương đã cao đến một trượng, hơn nữa, cốt lân giáp khắp người, dường như là chiến thần hạ phàm khiến kẻ khác sợ hãi cùng ngưỡng mộ.

Cảm nhận được sức mạnh đang gia tăng trong cơ thể, Lôi Cương hít sâu một hơi, nhìn linh khí cuộn trào mãnh liệt từ bốn phía, thần hồn hắn vội vã phá vỡ trận pháp, thu hồi cốt lân giáp vào cơ thể, khôi phục nguyên dạng bình thường. Hắn liếc mắt nhìn phía trước, ngồi xuống.

Lôi Cương vừa ngồi xếp bằng được một lúc, mấy bóng người từ phía trước bay tới, thấy hắn đang ngồi liền nhìn quanh bốn phía, quan sát chốc lát rồi mới rời đi. Lôi Cương cũng nhận thấy những biến động bất thường như thế tất nhiên sẽ khiến cao thủ Trận tông chú ý. Cảm nhận được bọn họ thực sự đã rời đi, hắn mở mắt, thần thức đi vào trong đan điền nhìn tiên thạch đang lơ lửng bên trong. Lôi Cương thoáng trầm ngâm, thần thức khẽ động khiến núi tiên thạch bên cạnh nhập vào trong giới chỉ. Đến khi tập luyện sử dụng hình nhân thành công, hắn lại nghĩ ra một phương pháp, không bố trí trận pháp trong giới chỉ, đợi đến khi cần dùng mới trực tiếp gọi hình nhân ra? Tuy rằng một hình nhân không có tác dụng, thế nhưng hàng ngàn, hàng vạn hình nhân thì sao? Lôi Cương càng nghĩ càng kích động, nếu như càng nhiều trận pháp, vậy chẳng phải là một trận pháp cỡ lớn sao? Hơn nữa, trận pháp như vậy không thể nào không tiêu hao nhiều tiên thạch, nếu hắn suy đoán không nhầm, một hợp trận pháp nếu như không bị phá vỡ thì có thể duy trì liên tục trên trăm năm. Hơn nữa, nếu như tiên thạch càng lớn, thì khả năng duy trì càng dài a.

Nghĩ đến đó, Lôi Cương không khỏi thầm than, nếu như Hạo Huyền Lôi phủ có thể mở ra, vậy càng tốt a. Hạo Huyền Lôi phủ có linh khí thuộc tính lôi nồng nặc, như vậy hắn có thể ở trong đó lĩnh ngộ trận pháp lôi hành. Lôi Cương phát hiện tinh thạch Trận U Tuyết đưa không có trận pháp lôi hành, nói cách khác, vẫn chưa có người sáng tạo ra trận pháp lôi hành, hoặc nếu có thì cũng đã thất lạc. Lôi Cương thử mở Hạo Huyền Lôi phủ, thế nhưng thần hồn vẫn như trước không thể đi vào trong đó, hắn bất đắc dĩ lắc đầu, thầm không hiểu vì sao Hạo Huyền Lôi phủ đột nhiên mất đi hiệu lực.

Lúc này, Lôi Cương không trực tiếp bố trí hợp trận pháp trong giới chỉ, mà chỉ nhắm mắt ngồi xuống, thần thức đi vào trong tinh thạch Trận U Tuyết đưa cho. Xem lướt qua trận pháp cấp tiên, hắn nghĩ đã hiểu thấu những trận pháp này, có thể gia tăng sức mạnh cho hợp trận pháp của hắn, như vậy, sức mạnh của hình nhân tất nhiên cũng sẽ tăng lên vài phần.

Lôi Cương từ từ xem lướt qua các trận pháp, muốn qua đó phỏng đoán ra ý cảnh sáng tạo ra trận pháp này. Dần dần, Lôi Cương hoàn toàn nhập tâm, tốc độ xem của hắn nhanh hơn, hơn nữa, mỗi trận pháp chỉ cần nhìn một lần là hắn có thể hiểu rõ cách tạo ra trận pháp đó. Dường như, trong đầu hắn có chứa một biển trận pháp. Khi hắn xem, biển trận pháp này cũng mở ra. Đến khi Lôi Cương xem xong, hắn hít một hơi, trong đầu hắn đã có được những hiểu biết uyên thâm về trận pháp. Thần thức rời khỏi tinh thạch, Lôi Cương trở nên nghiêm túc, vì sao hắn lại hiểu được những trận pháp này? Hơn nữa vì sao hắn có thể biết những trận pháp này được tạo ra như thế nào? Cẩn thận suy nghĩ một lúc, trong đầu Lôi Cương bỗng nhiên vang lên ba chữ “thành Trận Uy”, chẳng lẽ là, ý cảnh của sư tôn vốn ở trong đầu hắn, chỉ có điều hắn chưa từng khai thác đến? Lúc này, xem qua những trận pháp mới này hắn mới khai thác được một phần?

Nghĩ thông suốt rồi, Lôi Cương lần nữa tập trung tinh thần, nhớ lại trận Cự nhân hành hoả, cùng với hai trận Cự nhân hành thổ, mộc. Từ những gì hắn nhớ được mà tìm ra manh mối, từ đó đem trận pháp cấp đơn giản thăng lên tới trận pháp cấp tiên.

Lôi Cương lần nữa đi vào cảnh giới Hư vô, từ ý cảnh lần trước hắn mở ra xem qua các trận pháp cấp tiên, hắn dần tìm ra đạo lý trong ba trận pháp cấp đơn giản, từ đó khiến cho nền tảng ban đầu càng thêm mạnh mẽ.

Lúc này, Lôi Cương đã tạo ra trận pháp của riêng hắn, trận pháp làm gia tăng sức mạnh của hắn. Tất cả những chuyện này cũng không phải đơn giản, thế nhưng, Lôi Cương không dễ dàng bỏ qua. Lúc trước đạt được Ngũ hành thể tu tầng thứ tư, Lôi Cương vẫn muốn tìm biện pháp sống sót là chính. Hắn chưa từng quên, đôi nam nữ đột ngột xuất hiện lúc ở thành Phụng thiên, cùng với kẻ địch của sư tôn Thái Huyền, thực lực đều vô cùng mạnh a. Hắn chỉ biết, nguy hiểm hắn phải đương đầu càng lớn, càng cần hắn tự giải quyết a. Nếu hắn không mạnh lên, chỉ có nước hồn phi phách tán, như vậy cũng sẽ không cần làm bất cứ cái gì. Thế nhưng, với tính cách của Lôi Cương làm sao có thể cam tâm chịu chết?

Mỗi một trận pháp của Trận tông đều là các tiền bối dốc hết tâm huyết lĩnh ngộ mà ra. Lúc này, Lôi Cương chìm vào trong trận người khổng lồ nhằm tăng cường sức mạnh, ý cảnh của Trận Cổ Uy Quân ngầm ẩn chứa trong đầu lúc này cũng phát huy tác dụng. Lôi Cương hiện tại nghiễm nhiên trở thành cao thủ trận pháp, có nghiên cứu sâu sắc về trận pháp. Dần dần, hắn hiểu được một chút, liền từ đó mở ra con đường trận pháp của bản thân.

Thể Tôn

Thể Tôn

Status: Completed Author:

Một cậu bé mới chỉ có mười tuổi tên Lôi Cương, cha mẹ mất sớm, chỉ còn có một người anh trai yêu thương, đùm bọc nhau. Nhưng không ngờ người anh trai của cậu lại là một người có khả năng tu đạo, phải nói là một thiên tài tu đạo thì đúng hơn. Nhờ đó mà người anh đã được một vị đạo sư thu làm đồ đệ. Còn cậu...

- Không có duyên với đạo, nên cậu không thể nào đạt được mong muốn đi theo người anh. Muốn làm được điều đó, cậu phải thực hiện được một điều đó là ngồi dưới thác nước trong một giờ. Mà điều đó với đứa trẻ mười tuổi.

- Cậu sẽ phải làm thế nào để đạt được điều muốn của mình, trong khi mà thực hiện được việc đó chỉ có nghị lực thôi không thể đủ? Mời tất cả mọi người hãy đón nhận những chương truyện của Thể Tôn, cùng bước trên con đường tranh đấu của cậu bé để có thể được sống bên người anh trai của mình.

- Bắt đầu khi một đạo sĩ đi qua Lôi gia thôn và bắt gặp Lôi Ma, anh trai Lôi Cương. Nhận thấy Lôi Ma là tam hành chi thể, thể chất hiếm có trong thất giới nên thu làm đồ đệ, đưa về Tiên Đạo giới tu luyện. Còn Lôi Cương tư chất kém nên không thu, diễn ra một cuộc chia ly khá đau đớn.

- Từ đó, Lôi Cương sống một mình. Mỗi ngày ngồi dưới thác nước để tu luyện(thực ra cũng không phải tu luyện, là do đạo sĩ nói nếu ngồi được một canh giờ thì mới được phép tu luyện). Một hôm "bỗng dưng" lọt vào ý niệm không gian của Đạo Huyền, gặp được Thái Huyền, được truyền thụ bộ Ngũ Hành Thể Tu. Lúc này cuộc đời bước sang một ngã rẽ hoàn toàn mới. Sau đó là đầu nhập vào các tông phải để tu luyện, rồi gặp được Tử Vận. Mấy năm sau thì tình yêu nảy nở. Rồi nàng phải về Hỗn Độn giới, chàng tiếp tục con đường tu luyện để tìm anh trai, tìm tình yêu, và đối mặt với những kẻ thù có sức mạnh thông thiên.

- Nhân vật chính từ một cậu bé ngây thơ, chất phác, chỉ với mong muốn tìm được anh trai đã bước lên con đường của những cường giả từ đó. Cùng với thời gian là những sự lột xác về tinh thần, ý chí, Lôi Cương đã không còn ngây thờ như ngày nào. Tuy vậy, giữa những âm mưu và xảo trá, vẫn có những thứ tình cảm rất chân thành. Đó là tình thân, tình yêu, là tinh thầy trò, tình bạn với Đan Thần, Luyện Hư... Mời bạn đọc cùng khám phá.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset