Chương 927: Trận Đại Chiến Sắp Tới

Trận Đại Chiến Sắp Tới

Một người ra tay, lớp lớp người cùng ập đến. Tên nam tử trung niên hung thần ác sát sớm đã bị thần khí trong cơ thể Lôi mặc làm mê muội cả đầu óc điên cuồng tấn công tới. Các tu luyện giả khác thấy thể cũng vội vã tấn công Lôi Cương. Đúng như lời nam tử này nói, nơi này là Thái Cổ giới, không phải là Thánh giới Hồng Hoang, hơn nữa, Lôi Cương lại là người của Thánh giới Hồng Hoang.

Đối mặt với sự tấn công của mấy trăm vị cường giả, con ngươi của Lôi Mặc chợt co lại, vẻ mặt hết sức nghiêm nghị, y không nhịn được tiến lên trước một bước, định đứng chắn trước mặt Lôi Cương. Lôi Mặc còn chưa kịp bước lên, đã bị Lôi Cương ngăn cản lại.

-Thật to gan!

Lôi Cương rống lên một tiếng khủng khiếp, chân phải của hắn chợt giơ lên, đạp mạnh xuống đất.

-Ầm ầm long.

-Ầm ầm long.

Từng tiếng nổ đinh tai nhức óc như thời thiên địa sơ khai vang lên. Luồng chấn động kinh khủng này phát ra từ dưới chân Lôi Cương, như cơn sóng thần ập tới, lan đi bốn phương tám hướng. Các tu luyện giả đứng quanh đó tất cả đều bị đánh bay đi.

Không ít cường giả cấp đỉnh từ bốn phương tám hướng ở Thiên Thánh tinh cùng chạy tới, nhưng tình cảnh tiếp đó buộc bọn họ phải dừng sững lại trên không trung, kinh hãi nhìn tinh cầu trước mặt. Đó là một cảnh tượng mãi mãi bọn họ không thể quên nổi. Thiên Thánh tinh là một tinh cầu cực lớn vậy mà giờ lại xuất hiện một cái khe lớn. Cái khe này vẫn đang nhanh chóng lan rộng ra, chỉ trong nháy mắt đã lan đi khắp cả tinh cầu. Tiếp sau đó, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, cả tinh cầu bất ngờ vỡ vụn ra.

Có thể đánh nát một tinh cầu siêu cấp, cần có tu vi cường đại cỡ nào đây?

-Hấp…

Tất cả các tu luyện giả đều hít một hơi lạnh. Khi bọn họ nhìn thấy đám tu luyện giả bị đánh bay đi lại càng khiếp sợ hơn nữa. Nhất thời ai cũng ngây người, đờ đẫn, tinh cầu bị phá nhưng lại không làm bất cứ một vị tu luyện giả nào bị thương một chút nào sao? Chuyện này vốn không thể xảy ra được. Nếu ngay đến tinh cầu còn bị phá tung như thế thì tại sao các tu luyện giả trên tinh cầu đó lại không chết được? Phải biết rằng người có thể đánh tan một tinh cầu như thế cần có sức mạnh kinh khủng cỡ nào đây?

Không chỉ có các cường giả xung quanh đó, mà tất cả các tu luyện giả của Thiên Thánh tinh đều sợ đến ngây người. Bọn họ vừa nghe thấy tiếng nổ kinh thiên động địa kia truyền đến tai, thần hồn của bọn họ gần như đã muốn rời khỏi cơ thể. Mọi người chợt thấy mình bị đẩy lùi lại, thấy mặt đất dưới chân mình bất thần dâng lên. Bọn họ chưa kịp phản ứng gì nhiều thì đã phát hiện bản thân bị những vật nặng tấn công. Vô số những tảng đá vụn điên cuồng tấn công lên người bọn họ. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, những tiếng kêu la thảm thiết liên tục vang lên, có điều, những tiếng kêu la này hoàn toàn chìm trong những tràng tiếng nổ kinh thiên động địa kia. Rất nhiều tu luyện giả đến cuối cùng vẫn không thể hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra.

Lôi Cương và Lôi Mặc dường như không bị ảnh hưởng chút nào, vẫn đứng yên tại chỗ. Bao nhiêu viên đá khổng lồ văng đến gần Lôi Cương đều tự nhiên biến mất, dường như có một quầng sáng bao phủ, bảo vệ hắn vậy. Lôi Mặc đứng bên cạnh Lôi Cương ngây người. Y không kịp hiểu mọi chuyện đang xảy ra, chỉ biết nhìn tinh cầu nứt toác dưới chân mình mà ngây dại.

-Trên đời này có những người các ngươi có thể trêu chọc, nhưng cũng có những người mãi mãi các ngươi không thể động đến được. Phàm là người của Lôi gia ta, kẻ nào dám trêu chọc sẽ có chung kết cục như tinh cầu này!

Lôi Cương chợt mở miệng, cất giọng nói rền vang như sấm sét lan đi khắp bốn phương tám hướng. Hắn nhìn các tu luyện giả đang khiếp sợ quanh đó một lượt, rồi biến mất, mang theo Lôi Mặc.

Những lời nói này của Lôi Cương nhanh chóng lan đi khắp cả Thái Cổ giới, đánh thức cả những cường giả đang bế quan tu luyện, khiến hàng tỉ tu luyện giả ở Thái Cổ giới đều khiếp sợ. Không bao lâu sau, tin tức Thiên Thánh tinh, đứng đầu trong chín đại hung tinh bị đánh vỡ vụn cũng lan đi. Bất kể là ai nghe được tin này đều không thể không khiếp sợ.

Tin tức này không chỉ lan truyền ở Thái Cổ giới mà ngay đến Thánh giới Hồng Hoang cũng xôn xao.

Tổng bộ của liên minh Hạo Huyền, Thánh giới Hồng Hoang.

Lôi Cương ngồi trên vị trí của hắn trong đại điện, chăm chú nhìn xuống đại sảnh. Những người đang đứng ở đây đều là những người có quan hệ mật thiết với hắn. Tất cả bọn Ngu Đao, Quân Thắng, Thủy Vô, Chỉ San, Lôi Mặc, Lôi Hư đều tập trung ở đây, ngay đến Lôi Thải cũng được gọi trở về. Lôi Cương nhìn người thân của mình, vẻ mặt phức tạp. Hắn biết thời khắc của trận đại chiến với Đạo Hoang sắp đến, gần như có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Nhìn người thân, Lôi Cương ngàn vạn lần không nỡ nhưng hắn vẫn phải nói lời cáo biệt bởi hắn hoàn toàn không chắc chắn phần thắng. Chính vì vậy, chuyện hắn muốn làm nhất là có thể gặp mặt người thân của mình một lần cuối này.

Dường như cảm nhận được nỗi lòng của Lôi Cương, những người thân thương của hắn trong đại điện này đều nhìn hắn chăm chú, không ai nói gì.

-Hãy cảm nhận ý cảnh này cho tốt, sẽ giúp gia tăng tu vi của mọi người lên mấy cấp.

Lôi Cương thở dài. Ý niệm của hắn cuộn trào mãnh liệt, lan ra khắp đại điện. Đại điện ầm ầm rung chuyển, dường như sắp sụp đến nơi. Lôi Cương vung tay lên, một kết giới bay ra, đại điện sắp đổ nát chợt dừng lại.

-Hãy cảm nhận ý niệm đó cho tốt nhé.

Lôi Cương lại nói. Ý niệm cường đại này đẩy tất cả mọi người ở trong đại điện cùng hôn mê. Lôi Cương biến mất.

Trên bầu trời của tổng bộ liên minh Hạo Huyền, Lôi Cương chậm rãi hiện ra. Hắn nhìn bên dưới chăm chú, thầm thở dài. Ý niệm này phát ra từ thân thể Thái Cổ. Nói cách khác, đây là ý niệm của Thái Cổ, là thứ vô số người cùng mơ ước. Kết giới hắn lập ra cũng rất ít người có khả năng phá ra được, mà chỉ có thể tấn công từ bên trong. Hắn tin rằng những người thân của hắn khi tỉnh lại sẽ có đủ sức để phá kết giới từ bên trong. Để bọn họ cảm nhận ý cảnh này chính là để giải quyết mối tâm sự lớn nhất trong lòng Lôi Cương.

Lôi Cương hít một hơi thật sâu, nhìn về phía xa xa, vẻ mặt phức tạp. Một lúc lâu sau, hắn nắm chặt hai tay, cúi đầu nhìn chăm chú vào thân thể của chính mình. Hắn chậm rãi nhắm đôi mắt kiên định lại, cảm nhận không gian bảy màu của Đạo Hoang. Lôi Cương quyết định sẽ không chờ Đạo Hoang tìm tới cửa mà sẽ chủ động đi tìm lão.

-Thất Hoàng, hãy cùng ta tìm ý cảnh của Đạo Hoang.

Lôi Cương nói trong đầu, đáp lại hắn chỉ là tiếng vọng lại của chính hắn. Thất Hoàng vẫn chưa trả lời nhưng từ thân thể Lôi Cương bắt đầu phát ra ánh sáng bảy màu. Hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, cẩn thận tìm kiếm không gian bảy màu của Đạo Hoang.

Không gian bảy màu của Đạo Hoang không biết đã đạt đến cấp độ như thế nào, nhưng chỉ cần tìm một không gian bảy màu có vô số các trận pháp và cấm chế, Lôi Cương sẽ biết được.

Thần thức của hắn cẩn thận tìm khắp Thánh giới Hồng Hoang. Không biết qua bao lâu sau, hắn chợt cảm nhận được một luồng sức mạnh cường đại không ổn định. Lôi Cương nhanh chóng thu lại thần thức, mở bừng mắt.

-Ha ha, ngươi vội đến thế sao? Là thân thể của Thái Cổ làm ngươi phải vội vã, hay ngươi tin rằng có được thân thể Thái Cổ thì có thể đánh một trận với ta đây?

Một giọng nói già nua vang lên từ bốn phương, tám hướng. Một dòng suối hiện lên trước mặt hắn. Đôi mắt Lôi Cương sáng rực. Hắn trầm ngâm một lúc rồi bay vào trong dòng suối đó.

-o0o-

:73::73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào:99::99:

Thể Tôn

Thể Tôn

Status: Completed Author:

Một cậu bé mới chỉ có mười tuổi tên Lôi Cương, cha mẹ mất sớm, chỉ còn có một người anh trai yêu thương, đùm bọc nhau. Nhưng không ngờ người anh trai của cậu lại là một người có khả năng tu đạo, phải nói là một thiên tài tu đạo thì đúng hơn. Nhờ đó mà người anh đã được một vị đạo sư thu làm đồ đệ. Còn cậu...

- Không có duyên với đạo, nên cậu không thể nào đạt được mong muốn đi theo người anh. Muốn làm được điều đó, cậu phải thực hiện được một điều đó là ngồi dưới thác nước trong một giờ. Mà điều đó với đứa trẻ mười tuổi.

- Cậu sẽ phải làm thế nào để đạt được điều muốn của mình, trong khi mà thực hiện được việc đó chỉ có nghị lực thôi không thể đủ? Mời tất cả mọi người hãy đón nhận những chương truyện của Thể Tôn, cùng bước trên con đường tranh đấu của cậu bé để có thể được sống bên người anh trai của mình.

- Bắt đầu khi một đạo sĩ đi qua Lôi gia thôn và bắt gặp Lôi Ma, anh trai Lôi Cương. Nhận thấy Lôi Ma là tam hành chi thể, thể chất hiếm có trong thất giới nên thu làm đồ đệ, đưa về Tiên Đạo giới tu luyện. Còn Lôi Cương tư chất kém nên không thu, diễn ra một cuộc chia ly khá đau đớn.

- Từ đó, Lôi Cương sống một mình. Mỗi ngày ngồi dưới thác nước để tu luyện(thực ra cũng không phải tu luyện, là do đạo sĩ nói nếu ngồi được một canh giờ thì mới được phép tu luyện). Một hôm "bỗng dưng" lọt vào ý niệm không gian của Đạo Huyền, gặp được Thái Huyền, được truyền thụ bộ Ngũ Hành Thể Tu. Lúc này cuộc đời bước sang một ngã rẽ hoàn toàn mới. Sau đó là đầu nhập vào các tông phải để tu luyện, rồi gặp được Tử Vận. Mấy năm sau thì tình yêu nảy nở. Rồi nàng phải về Hỗn Độn giới, chàng tiếp tục con đường tu luyện để tìm anh trai, tìm tình yêu, và đối mặt với những kẻ thù có sức mạnh thông thiên.

- Nhân vật chính từ một cậu bé ngây thơ, chất phác, chỉ với mong muốn tìm được anh trai đã bước lên con đường của những cường giả từ đó. Cùng với thời gian là những sự lột xác về tinh thần, ý chí, Lôi Cương đã không còn ngây thờ như ngày nào. Tuy vậy, giữa những âm mưu và xảo trá, vẫn có những thứ tình cảm rất chân thành. Đó là tình thân, tình yêu, là tinh thầy trò, tình bạn với Đan Thần, Luyện Hư... Mời bạn đọc cùng khám phá.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset