Chương 1129: Bắt nạt (1)

Bắt nạt (1)

Trong mắt Lâm Vũ hiện lên vẻ khâm phục:

– Nhưng tám vị môn đồ này cực kỳ lợi hại, trong vòng có mười mấy năm thời gian thôi, mà đã dạy dỗ ra bảy mươi hai cao thủ…!

– Bảy mươi hai cao thủ…?

Sắc mặt Sở Mặc quái dị vô cùng:

– Cao thủ như thế nào?

Lâm Vũ cảm thấy rất bất an với giọng điệu trào phúng của Sở Mặc, nhưng giờ y cũng đã hơi quen với phong cách của cái tên “Sở Tiểu Hắc” này rồi, đúng là người sao tên vậy, miệng hắn cũng thật là hắc.

– Chỉ vài năm thôi, bảy mươi hai cao thủ này đã lĩnh ngộ được mộtchữ trong Cửu Tự Chân Ngôn, sau đó, tốc độ nâng cao tu vi bỗng chốc nhanh đến chóng mặt! Từ ban đầu không phải cái gì cả, cho đến kỳ Phi Thăng, bọn họ chỉ dùng vỏn vẹn có vài năm!

Trong mắt Lâm Vũ tràn đầy khao khát:

– Chỉ vài năm! Ca ca, ngươi có hiểu được cảm giác này không? Cho dù con cháu đại tộc trên Thiên giới, thì cùng lắm cũng chỉ đến tốc độ này thôi đúng chưa?

– Thời gian vài năm… bắt đầu từ con số không, trở thành tu sĩ kỳ Phi Thăng?

Sở Mặc cau mày, theo bản năng, hắn cảm giác được… chuyện này phảng phất như có mùi vị của Ma tộc! Bởi vì theo lẽ thường, dù là thiên tài đại tộc trên Thiên giới, muốn chỉ dùng thời gian vài năm bắt đầu từ số không đạt đến kỳ Phi Thăng… chỉ sợ cũng không đơn giản như vậy được! Cần phải cung cấp vô số tài nguyên kia!

Kiểu tiêu tốn tài nguyên này, cho tới nay, Sở Mặc còn chưa cảm thấy bất cứ thế lực nào của Tiên Giới có thực lực như vậy.

– Đúng thế, thời gian vài năm thôi! Từ người thường còn chưa Trúc Cơ, trưởng thành đại tu sĩ kỳ Phi Thăng!

Lâm Vũ nói:

– Hiện giờ cả trưởng môn và tám môn đồ của y đã không ra mặttrực tiếp từ lâu rồi. Rất nhiều người cho rằng, người ta đã sớm phi thăng lên Thiên giới. Mà hơn phân nửa trong bảy mươi hai cao thủ… cũng phi thăng lên trên ấy rồi. Hiện giờ chỗ còn lại, cũng chỉ do cần phải điều hành công việc thường nhật trong Đạo môn thôi. Nếu không người ta cũng đã sớm rời đi rồi.

Sở Mặc gật gật đầu, sau đó nói:

– Rồi Đạo môn liền nổi tiếng? Sau đó bọn họ bắt đầu buôn bán Cửu Tự Chân Ngôn một cách bừa bãi như vậy?

Lâm Vũ gật gật đầu:

– Cũng không chỉ có vậy thôi đâu!

– Hả?

Sở Mặc nhìn Lâm Vũ.

Lâm Vũ nói với vẻ mặt thành thật:

– Thực ra…Cửu Tự Chân Ngôn chỉ là một vật ngụy trang, thật đấy, trong lòng rất nhiều người đều rõ ràng, dù có dùng cả đời… cũng chưa chắc đã lĩnh ngộ được một chữ trong số đó. Nhưng vì sao ai nấy đều đổ tiền ra mua? Vấn đề nằm ở chỗ… quảng trường này!

Sở Mặc nhíu nhíu mày, rồi yên lặng khởi động thuật vọng khí, sau khi nhìn thoáng qua khoảnh quảng trường này, trong lòng Sở Mặc lập tức rùng mình.

Tinh trận!

Không ngờ tinh trận của Đạo môn nằm ngay đây! Bên dưới quảng trường khổng lồ này!

Phát hiện đó khiến cho Sở Mặc vô cùng rung động.

Chẳng những tinh trận nằm ở chỗ này, mà còn bị kẻ khác động tay động chân vào rồi!

Đó cũng chính là nguyên nhân căn bản giúp những thứ như… támmôn đồ, bảy mươi hai cao thủ gì đó chỉ vài năm thôi liền đã tấn tới kỳ Phi Thăng!

Đó là vì có người, trực tiếp thông qua một thủ đoạn hùng mạnh, dẫn nguồn năng lượng vô biên của tinh trận, vào trong cơ thể họ!

Cũng chỉ có thế, mới cho ra lò một đống kẻ mạnh, trong thời gian ngắn như vậy được.

Chẳng trách tên mập chết bầm kia nói cái gì mà không mua Cửu Tự Chân Ngôn, liền không cho ta tiến vào quảng trường nửa bước, chẳng trách lại có bao nhiêu người… tụ tập trên quảng trường này như vậy, chẳng trách trên bảng tin, gần như không tìm thấy chút xíu tin tức nào của Đạo môn!

Hóa ra là như vậy!

Có kẻ dùng mưu đồ cá nhân tác quái!

Nơi này, sớm đã chẳng còn là Đạo môn nữa rồi, mà là một đám tà ma ngoại đạo!

Vấn đề là, sau khi dùng cách này để nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, cho dù thực sự có thể phi thăng lên Thiên giới, nhưng lại hoàn toàn mấtđi hy vọng có thể bước tiếp lên đường lớn.

Tuy nhiên, đối với người thường mà nói, đây hẳn cũng là một chuyện tốt khiến họ tha thiết ước ao phải không?

Sở Mặc không khỏi trầm mặc, có loại cảm giác chẳng biết nên nói gì cho phải.

Hắn nhìn thoáng qua Lâm Vũ đang ngồi bên cạnh:

– Huynh đệ, ngươi có thể vừa ra tay liền tung ra ba ngàn tiên tinh, nói vậy gia cảnh cũng không phải tầm thường rồi?

– Nào có gì là không tầm thường, khuynh lực cả gia tộc, mới nhiêu đó thôi.

Trong nụ cười của Lâm Vũ có chút chua xót, y nói:

– Thực ra, những thế lực lớn chân chính trong Tiên Giới lại coi thường nơi này lắm, bọn họ cảm thấy dùng phương thức này nâng cao thực lực, sẽ chẳng có tương lai gì đáng nói, nhiều nhất là phi thăng lên Thiên giới… chứ chỉ sợ khó có khả năng đột phá Đại La Kim Tiên. Nhưng vấn đề ở chỗ, đó chỉ là ý tưởng của họ mà thôi. Với những người như chúng ta, phi thăng được lên Thiên giới đã là chuyện cả đời này không dám nghĩ đến rồi. Cho nên, dẫu biết nơi này có vấn đề, nhưng ngươi thấy đấy… mọi người vẫn tranh cướp nhau mà đến.

Sở Mặc im lặng gật gật đầu, khẽ thở dài:

– Đúng vậy, ngươi nói có lý, nhưng ngươi có nghĩ tới không, cho dù thật dùng cách này phi thăng lên Thiên giới thành công, thì liệu có mầm mống tai họa nào bị chôn vùi không? Nếu chẳng may, một ngày nào đó mầm mống tai họa này đâm chồi, sẽ thành đòn trí mạng.

Lâm Vũ gật gật đầu:

– Có nghĩ tới chứ, nhưng nói thật, cực chẳng đã mà thôi. Nếu không dùng cách này, cả đời chúng ta cũng chẳng thể nào thoát khỏi Tiên Giới được. Chưa biết chừng lên Thiên giới rồi, còn có thể tìm được cơ may thay đổi vận mệnh ấy chứ. Sở Mặc thở dài nói:

– Vậy vì sao ngươi lại kết bạn với ta? Nói thật, hai ngàn tiên tinh kia cũng đủ cho ngươi tu luyện nhiều năm rồi.

Lâm Vũ cười cười có chút ngượng ngùng:

– Đầu tiên là, chẳng hiểu vì sao khi mới nhìn thấy đại ca ngươi, ta đã cảm thấy rất thân thiết, muốn làm bạn với ngươi rồi, thứ hai, ở đây cũng cần có một người bạn tốt chân chính, nếu không ta nghĩ, sẽ rất dễ bị bắt nạt cho xem. Chuyện như tranh đoạt địa bàn cũng thường xuyên phát sinh, ma cũ bắt nạt ma mới đã chẳng phải chuyện gì mới mẻ. Ta nhìn thấy đại ca, liền cảm thấy ngươi rất mạnh đấy.

– Ha ha, hiện tại ta chẳng qua cũng chỉ là tu sĩ kỳ Luyện Thần thôi.

Sở Mặc liếc qua khóe mắt, thấy vài gã đàn ông vạm vỡ đang đi về phía bọn họ bên này.

Trên mặt Lâm Vũ lập tức lộ ra vẻ lo lắng. Hạ giọng nói:

– Sở đại ca, ngươi chớ mất khống chế, trong tay ta vẫn còn chút tiền, cùng lắm chúng ta dùng tiền mua bình an, chớ nảy sinh xung đột với người khác ngay ngày đầu tiên, nếu không, cuộc sống sau này sẽ rất khó khăn.

Thí Thiên Đao

Thí Thiên Đao

Status: Completed Author:

Giang hồ vô đạo, bạt đao tương trợ, đao xuất ngang trời, không thẹn với lương tâm.

Chúng sinh vô đạo, đao phong thí. Lãnh nhãn tinh không, trì đao bễ nghễ.

Thông thiên đại lộ, nhất lộ kinh cức, một đao chém ra, duy ngã độc tôn!

Một thiếu niên xuất thân cô nhi, được người nhặt nuôi. Thiên phú trác tuyệt, huyết thống hùng mạnh bí ẩn, từng bước vượt qua sóng gió, gặp gỡ cơ duyên, rèn luyện, trưởng thành.

Con đường lên đến đỉnh cao trải đầy những cánh hoa màu hồng thấm đẫm máu và nước mắt. Phấn đấu hết mình để đạt được mục tiêu cao nhất nhưng đôi khi cũng cần biết buông bỏ. Khó khăn tuyệt lộ sẽ là động lực mạnh nhất khiến con người bứt phá. Thói đời bon chen lừa lọc gian dối, đối mặt với những dục vọng sâu thẳm nhất của người đời mới khiến ta cảm nhận được tình thân, tình bạn, tình yêu… chân thực nhất, sâu sắc nhất.

Ngay từ đầu truyện tác giả đã “vạch sẵn” con đường theo dõi cốt truyện từ thân phận bí ẩn của Sở Mặc liên quan đến ngọc bội thần kỳ cùng với đó là “map truyện” rõ ràng Nhân gian – Linh Giới – Tiên Giới – Thiên Giới. Sở Mặc cần trở nên mạnh mẽ không phải vì hắn là nhân vật chính và phải đạp lên đầu những kẻ khác để tỏ ra hùng mạnh, mà hắn cần phải mạnh mẽ để bước lên một vũ đài lớn hơn, đối mặt với sứ mạng của chính mình. Chính thân phận bí ẩn và sứ mệnh của hắn đã buộc hắn phải trưởng thành, phải mạnh mẽ để đương đầu!

Vậy thân phận của Sở Mặc là gì? Sứ mệnh của hắn ra sao? Mời các bạn theo dõi và khám phá.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset