Nữ tử nhìn Sở Mặc:
– Loại này… mới thật sự là… Đại Đạo trong trời đất! Mới có thể khiến người tu luyện thật sự siêu việt, thoát tục. Cho nên, cảnh giới Chí Tôn thật sự rất thần kỳ, cũng rất mạnh mẽ. Bây giờ cậu hiểu chưa?
Sở Mặc gãi đầu, hơi ngượng ngùng lắc đầu:
¬- Cái hiểu cái không… Ta còn kém quá xa.
– Không, cậu đã rất ưu tú rồi.
Nữ tử thản nhiên cười:
– Năm đó những lời sư phụ nói với ta, ta hoàn toàn không hiểu đâu.
Sở Mặc cười cười, không biết nói tiếp thế nào.
Nữ tử nhìn thoáng qua Sở Mặc:
– Hiện giờ tin thân phận của ta chưa?
Sở Mặc gật đầu:
¬- Tuy là hơi khó tin nhưng thiết nghĩ ngài không cần phải dùng phương thức này để lừa gạt ta.
– Vậy gọi một tiếng sư tỷ ta nghe thử coi?
Nữ tử bỗng nhiên lộ ra một nụ cười ranh mãnh.
Cho dù biết rõ trong lòng là tuổi của cô gái này hắn không thể tưởng được, nhưng nếu chỉ nhìn bản thân nàng thì cơ bản không thể coi nàng là cổ nhân hay tiền bối linh tinh gì. Chỉ biết rằng nàng là một tỷ tỷ nhà bên. Cho nên đối với một tiếng sư tỷ này, Sở Mặc cũng không có bất kỳ mâu thuẫn nào, nhìn nữ tử gọi:
– Sư tỷ!
¬- Ừ, tốt!
Nữ tử gật đầu khẽ cười nói:
– Sư phụ năm đó chỉ có một đồ đệ là ta, không nghĩ tới đã nhiều năm như vậy, bà không ngờ lại thu thêm một đồ đệ, một đệ tử.
Đúng vậy, Sở Mặc cũng không tính là đồ đệ của Phiêu Linh Nữ Đế, chỉ có thể coi là đệ tử. Nhưng ngay cả đệ tử, học được thứ gì cũng không ít hơn so với vị Tử Yên Nữ Đế này nhiều. Một thân truyền thừa của Phiêu Linh Nữ Đế gần như đều truyền cho Sở Mặc.
Cho nên, Tử Yên Đế Chủ nhận người sư đệ Sở Mặc này cũng thât sự không có vấn đề gì.
¬ Một vài ngày tới, cậu hãy ở lại chỗ này. Năm đó sư phụ lúc truyền thừa cho cậu, cậu còn quá nhỏ, hơn nữa nghe nói cậu có thân sở học vô cùng hỗn tạp. Ở trong này, ta có thể thay thế sư phụ để thần công của cậu càng ngày càng hoàn thiện hơn một chút.
Tử Yên nhìn Sở Mặc nói:
– Vừa hay, cậu cũng có thể nhanh chóng đột phá cảnh giới cao hơn.
Sở Mặc gật gật đầu, cảm kích nhìn Tử Yên:
– Cái kia… sư tỷ, như vậy có quấy rầy đến tỷ không?
Tử Yên khẽ mỉm cười:
– Sẽ không, ta tu luyện nhiều năm vẫn rất cô độc, có một sư đệ sẽthật vui vẻ.
Sở Mặc rất nghiêm túc thi lễ với Tử Yên:
– Vậy phải đa tạ sư tỷ rồi!
Kết quả này, trước đó có nằm mơ Sở Mặc cũng không nghĩ tới. Lúc trước bằng hữu của hắn ở Thiên giới thật sự rất có hạn. Hổ Liệt là một, bên Linh Đan Đường mặc dù là quan hệ đồng minh nhưng Sở Mặc lại không muốn cầu xin họ chuyện gì. Không thể tưởng được sau khi tới đây phát hiện hắn cũng không cô độc. Loại cảm giác này khiến trong lòng hắn rất ấm áp. Cứ như vậy, Sở Mặc ở lại luôn Tử Yên tiểu trúc. Hắn cũng từng hỏi qua vị sư tỷ cảnh giới Đế Chủ, ngày đó người giao thủ cùng nàng có phải là Gia Cát Lãng không, Tử Yên nói thẳng chính là gã.
Thấy Sở Mặc có chút bận tâm, Tử Yên cười nhẹ nói cho hắn biết không liên quan. Gia Cát gia tuy là cao thủ như mây, gia tộc khổng lồ nhưng nàng cũng không sợ.
Sự thật cũng là như vậy. Sở Mặc ở trong này đã nửa tháng, thành công bước vào cảnh giới Đại La Kim Tiên. Sự trả thù của Gia Cát gia… cũng chưa hề thấy tới. Sau khi Sở Mặc bước vào cảnh giới Đại La Kim Tiên, thần vận(khí sắc, độ hấp dẫn) cả người đều vô cùng không tầm thường. Được sự giúp đỡ của Tử Yên, đối với truyền thừa của Phiêu Linh Nữ Đế truyền cho hắn cũng có lĩnh ngộ hoàn toàn mới.
– Bọn họ chẳng nhẽ thật sự không dám tới?
Hôm nay, Sở Mặc hỏi Tử Yên.
Tử Yên lắc đầu:
– Nếu bọn họ đủ thông minh thì… hẳn là sẽ không dám tới.
Sở Mặc chấn động nhìn Tử Yên, không nhịn được hỏi:
¬ Sư tỷ, tỷ rốt cuộc đã cảnh giới gì rồi?
– Đế Chủ.
Tử Yên nói.
– Đế chủ không phải cũng chia thành rất nhiều mức độ sao?
Sở Mặc nhìn Tử Yên:
– Tỷ ở cấp độ nào?
Tử Yên nhẹ nhàng cười, nói:
– Bát trọng.
– Ặc!
Sở Mặc hít sâu một hơi, ngơ ngác nhìn Tử Yên, thật lâu sau mới lên tiếng:
– Thật cao!
– Đừng nóng vội, đệ rất nhanh sẽ bước vào cảnh giới này.
Tử Yên nói.
Sở Mặc cười gượng lắc đầu, muốn nói hắn có thể nhanh chóng bước vào cảnh giới Chân Tiên thì hắn còn tin, nhưng nói hắn có thể nhanh chóng bước vào cảnh giới Đế Chủ này thì hắn thật sự không dám khoáclác.
Luận thiên tư, hắn tuy là cho tới giờ không cho là mình kém quá, nhưng hắn lại quá thấp!
Từ Nhân Giới lớn lên, đi từng bước một cho tới hôm nay, hắn đã đi trước quá nhiều người. Nhưng so sánh với thiên kiêu chân chính cao nhất trong Thiên giới này, Sở Mặc thật sự không dám nói là mình mạnh nhất.
Bởi vì người cùng tuổi với hắn đã có người bước vào cảnh giới Đế Chủ rồi. Tử Yên nói:
– Có lẽ có người đã bước vào cảnh giới Đế Chủ trước cậu một bước, nhưng cậu nhất định sẽ trở thành Chí Tôn trẻ tuổi sớm hơn họ.
– Chí Tôn vô đạo đó…
Sở Mặc hơi bất đắc dĩ cười cười.
Tử Yên thản nhiên nói:
– Chí Tôn chưa chắc vô đạo, cậu chỉ cần đi tốt mỗi bước của cậu, nhất định sẽ trở thành Chí Tôn trẻ tuổi nhất.
Sở Mặc nhớ tới khi ở Tiên giới, những Chí Tôn trẻ tuổi vượt qua vôtận ngân hà mà đến, thầm nghĩ: Tuổi của người kia hẳn là lớn hơn mình, nhưng là cao cũng có giới hạn chứ?
Tử Yên nhìn Sở Mặc nói:
– Thu thập đồ đạc đi, ta dẫn cậu đi tới một nơi. Ở nơi đó có lẽ có thể làm cậu phát triển nhanh hơn. Đồng thời, cậu cũng có thể kết bạn được càng nhiều người hơn. Về phần ân oán trước đó của cậu với một số người của Thiên giới, thuận tiện cũng giải quyết cho xong đi.
– Cái gì?
Sở Mặc ngẩn ra, nhìn Tử Yên:
– Nơi nào vậy?
¬- Thiên Lộ.
Tử Yên nhẹ giọng nói.
Thiên Lộ chính là một con đường, là một con đường tràn đầy sự quỷ dị và không rõ ràng! Nhưng con đường này lại hấp dẫn vô số nhóm thiên kiêu của Thiên giới.
Người có thể đi đến con đường này, từ xưa đến nay ít ỏi không có mấy, không có một ai là kẻ yếu cả.
Bọn họ lúc bước trên con đường này có vài người chỉ có cảnh giới Thiên Tiên, nhưng sau khi ra khỏi con đường này lại vọt thẳng tới đỉnh Chân Tiên. Thậm chí còn có một vài người lúc bước trên con đường này là Đại La Kim Tiên, nhưng sau khi đi ra khỏi con đường này đã trởthành Đế Chủ!