Chương 1286: Chiến thuyền Chí Tôn

Chiến thuyền Chí Tôn

Đại lục Thiên giới, ở dưới tinh không vô tận mà chiến thuyền đi qua, có đôi khi khoảng cách một số chỗ vô cùng gần còn có thể cảm nhận được một lực đang lôi kéo. Tuy nhiên, chiến thuyền vẫn luôn rất ổn định, không bị bất kỳ tinh hà nào kéo qua.

– Thiên giới thật sự rất lớn!

Sở Mặc cảm thán.

– Vốn là còn lớn hơn nữa.

Tử Yên nói:

– Năm đó Đại Thế Giới chia năm xẻ bảy, còn có rất nhiều phần của đại lục hóa thành cát bụi. Sở Mặc trầm mặc một chút, sau đó nói:

– Có thể nói một chút chuyện cũ năm đó với ta không?

Tử Yên vừa muốn nói chuyện, đột nhiên đuôi lông mày nhướng lên, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng nói:

– Muốn chết!

Ầm!

Sở Mặc cảm giác chiến thuyền rung lên mãnh liệt, lấy cảnh giới của hắn không ngờ lại thiếu chút nữa ngã sấp xuống. Thân thể lảo đảo một chút, mắt xuất hiện vẻ kinh ngạc, không biết đã xảy ra chuyện gì. Còn thần sắc của Tử Yên thì trở lên ngưng trọng, ngưng thần khống chế chiến thuyền, trong nháy mắt đã nâng cao trăm vạn trượng.

Sở Mặc nhìn thấy một tia sáng đẹp mắt trực tiếp đánh vào nơi mà chiến thuyền bọn họ vừa bay qua, sau đó bay ra mấy hàng nghìn dặm… chui vào sâu trong vũ trụ tối đen vô cùng.

– Có người đang công kích chúng ta?

Sở Mặc hỏi.

Tử Yên gật đầu, nháy mắt chiến thuyền đã dừng lại, sau đó quay đầu lạnh lùng nói:

– Có qua mà không có lại thì thật vô lễ.

Sở Mặc cảm giác dưới chân, chiến thuyền khẽ rung lên, tiếp đó… nhìn thấy một ánh hào quang vô cùng rực rỡ trực tiếp bắn về phía sâu trong vũ trụ.

Ầm!

Một tia hào quang rực rỡ lóa mắt trong giây lát nổ tung trong hư không hàng nghìn dặm trong vũ trụ.

Tiếp đó, có bảy, tám chiếc chiến thuyền đồng thời xông về phía SởMặc. Hình thành một vòng vây đánh, đồng thời từng luồng năng lượng phóng về phía chiến thuyền này.

– Chút tài mọn, không chê mất mặt.

Tử Yên lạnh lùng nói một câu, khống chế chiến thuyền nháy mắt biến mất tại chỗ.

Ngay sau đó, chiến thuyền vậy mà lại xuất hiện ngay sau lưng đối phương.

Bảy, tám chiếc chiến thuyền kia như là sợ hãi, muốn nhanh chóng dừng lại nhưng mà còn lâu mới linh hoạt như chiếc chiến thuyền mà TửYên khống chế.

– Ở nguyên trong này.

Tử Yên nói một câu, thân hình chợt lóe biến mất.

Ngay sau đó, nàng xuất hiện ở bên ngoài chiến thuyền. Trên bầu trời vũ trụ mênh mông lẳng lặng đứng đó, tóc dài phất phới, tay áo bồng bềnh giống như một pho tượng nữ thần.

Sau đó, Tử Yên ra tay.

Một chưởng! Một chiếc chiến thuyền lớn như thế, tan thành tro bụi.

Chưởng thứ hai!

Chiếc chiến thuyền thứ hai chia năm xẻ bảy, hóa thành bột mịn, rơi xuống như mưa.

Chưởng thứ ba của Tử Yên trong nháy mắt chuẩn bị xuất ra thì một trong các chiến thuyền vang lên một thanh âm vô cùng hoảng sợ:

– Tử Yên tiền bối… đừng ra tay, chuyện gì cũng từ từ!

Chưởng đã xuất. Chiếc chiến thuyền kia, tan biến!

Ba chiến thuyền nháy mắt tan thành tro bụi, bị Tử Yên dùng ba chưởng đánh nát, biến mất giữa hư không. Sở Mặc ở trong chiến thuyền thấy rõ mỗi lần Tử Yên ra tay đều có lực hủy thiên diệt địa. Khi đánh tới đầu tiên xé nát thuyền đối phương, sau đó trong thời gian cực ngắn biến chúng thành tro bụi. Về phần tu sĩ trong chiến thuyền tu sĩ căn bản không có năng lực chạy thoát.

Trên chiến thuyền cũng có tu sĩ hung mạnh, Sở Mặc cách xa cũng có thể cảm nhận được đạo tắc phiêu tán trên bầu trời. Người chết đạo tiêu, đạo tức quay về thiên địa đại đạo.

Đây là lực lượng tuyệt đối sao?

Sở Mặc khiếp sợ nhìn. Đây mới là lực lượng chân chính của cấp Đế Chủ?

Năm chiến thuyền còn lại gia tốc muốn chạy. Bởi vì bọn họ biết ở lại đây chỉ có đường chết.

Lúc này, phương xa truyền đến một tiếng gào to:

– Tử Yên Đế Chủ, ngươi quá đáng! Ra tay với một đám tiểu bối không sợ mất mặt sao?

Một đạo cầu vồng vượt qua biển hư không tới, thân ảnh bao phủ trong hào quang. Đưa tay ra bảo vệ chiến thuyền Tử Yên đang nhắm tới.

Tử Yên cũng không ngẩng đầu lên, tay đón đỡ, tay còn lại đánh tới chiến thuyền, không hề tạm dừng. Ầm!

Chiến thuyền thứ tư biến thành pháo hoa.

Ầm ầm!

Cùng lúc đó, trên bầu trời vang lên một tiếng vang lớn.

Cả hư không cũng có chút chấn động.

Chỉ của người kia bị Tử Yên ngăn trở, phát ra tiếng nổ.

Tử Yên chỉ lui ra sau nửa bước. Nhưng người kia lui tới mây van dăm, đồng thời phát ra một tiếng hét vừa sợ vừa giận:Ngươi đã tiến vào cảnh giới tầng thứ tám?

Bên này Tử Yên chỉ hừ một tiếng, lại đánh tới chiến thuyền thứ năm.

Lúc này các tu sĩ đâu còn dám đứng trên chiến thuyền? Tất cả vội vàng bay ra, hồn bay phách lạc tản đi các nơi.

Ầm!

Chiến thuyền thứ năm bị giết.

– Tử Yên! Ngươi quá đáng!

Tên Đế Chủ bị đánh lui lớn tiếng quát. Tử Yên chẳng thèm để ý, tiếp tục đánh nát từng chiến thuyền một.

Nhất thời chiến thuyền vỡ vụn, hài cốt trôi nổi. Mà mấy chiến thuyền sau, cũng không biết do Tử Yên cố ý hay lực lượng đã suy kiệt mà không hoàn toàn dập nát, chỉ vỡ thành vô số khối, lơ lửng giữa hư không.

Rất rung động.

Sở Mặc thấy đây là Tử Yên cố ý dọa đối phương.

Đến giờ Sở Mặc còn chưa biết chiến thuyền đến từ phương nào, tại sao phải công kích bọn họ.

Ở Thiên giới, không phải ai cũng có chiến thuyền. Giá mỗi một chiến thuyền đềucao tới kinh người, càng chưa nói tính năng tốt, phẩm giai cao.

Hiện giờ một hơi hủy tám cái, quan trọng hơn mỗi một thuyền có mười mấy tu sĩ. Trong đó có bốn thuyền toàn diệt!

Một kẻ cũng không thể sống mà chạy đi!

Đây mới là tổn thất lớn nhất.

Tổn thất lớn đến Đế Chủ kia run lên, động tĩnh quá lớn, hắn thậm chí không biết công đạo thế nào với gia tộc.

Tử Yên lạnh băng nhìn Đế Chủ nói:

– Cho ta một lời giải thích. Ngươi còn cần giải thích?

Đế Chủ có chút sụp đổ nhìn Tử Yên:

– Là ngươi công kích người của chúng ta!

Tử Yên thản nhiên nhìn Đế Chủ không lên tiếng, nhưng ánh mắt kia lạnh như băng.

Được rồi được rồi… Ta thừa nhận, ta thừa nhận là chiến thuyền gia tộc chúng ta thấy chiến thuyền các ngươi đã không cẩn thận phát ra một đạo công kích… Nhưng…

Đế Chủ bị ánh mắt của Tử Yên làm sợ hãi, cưỡng ép giải thích:

Nhưng đó không phải cố ý

Đạo công kích thứ hai? Cũng là không cẩn thận?

Tử Yên lạnh lùng nhìn Đế Chủ:

– Ngươi không thấy lời này làm nhục chỉ số thông minh của chính ngươi sao?

Trên thực tế, Đế Chủ cũng biết nguyên nhân chuyện này do bên mình, do người mình ra tay công kích trước.

Hiện tại người chết, không rõ nguyên nhân, cũng chỉ có thể đoán là những người đó muốn chết.

Nghĩ vậy, Đế Chủ thở dài, vẻ mặt chua xót nói:

– Tử Yên Đế Chủ, ngài cũng là nhân vật thành danh đã lâu, sao còn chấp với tiểu hài tử như vậy? Chuyện tới mức này, ngài nói làm sao bây giờ?

Thí Thiên Đao

Thí Thiên Đao

Status: Completed Author:

Giang hồ vô đạo, bạt đao tương trợ, đao xuất ngang trời, không thẹn với lương tâm.

Chúng sinh vô đạo, đao phong thí. Lãnh nhãn tinh không, trì đao bễ nghễ.

Thông thiên đại lộ, nhất lộ kinh cức, một đao chém ra, duy ngã độc tôn!

Một thiếu niên xuất thân cô nhi, được người nhặt nuôi. Thiên phú trác tuyệt, huyết thống hùng mạnh bí ẩn, từng bước vượt qua sóng gió, gặp gỡ cơ duyên, rèn luyện, trưởng thành.

Con đường lên đến đỉnh cao trải đầy những cánh hoa màu hồng thấm đẫm máu và nước mắt. Phấn đấu hết mình để đạt được mục tiêu cao nhất nhưng đôi khi cũng cần biết buông bỏ. Khó khăn tuyệt lộ sẽ là động lực mạnh nhất khiến con người bứt phá. Thói đời bon chen lừa lọc gian dối, đối mặt với những dục vọng sâu thẳm nhất của người đời mới khiến ta cảm nhận được tình thân, tình bạn, tình yêu… chân thực nhất, sâu sắc nhất.

Ngay từ đầu truyện tác giả đã “vạch sẵn” con đường theo dõi cốt truyện từ thân phận bí ẩn của Sở Mặc liên quan đến ngọc bội thần kỳ cùng với đó là “map truyện” rõ ràng Nhân gian – Linh Giới – Tiên Giới – Thiên Giới. Sở Mặc cần trở nên mạnh mẽ không phải vì hắn là nhân vật chính và phải đạp lên đầu những kẻ khác để tỏ ra hùng mạnh, mà hắn cần phải mạnh mẽ để bước lên một vũ đài lớn hơn, đối mặt với sứ mạng của chính mình. Chính thân phận bí ẩn và sứ mệnh của hắn đã buộc hắn phải trưởng thành, phải mạnh mẽ để đương đầu!

Vậy thân phận của Sở Mặc là gì? Sứ mệnh của hắn ra sao? Mời các bạn theo dõi và khám phá.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset