Chương 1767: Tử Đạo (1)

Tử Đạo (1)

Sở Mặc bị giật mình, bởi vì cảnh giới của hắn hoàn toàn không hề cảm nhận được bất cứ điềm báo nào! Nhưng tiếp theo, hắn liền làm một động tác, thu hồi Thí Thiên, đổi thành Hàn Nguyệt đao, sau đó quát lớn, cũng chém một đao về phía cái đầu rắn cực lớn kia.

Lúc này, mãnh thú cũng đã ý thức được mối nguy, nó gầm lên giận dữ, âm thanh chấn động đến mức đập nát phiến hư không. Sở Mặc không vào bên trong Thương Khung Thần Giám, mà cưỡng ép thu lạiThương Khung Thần Giám.

Sau đó, hắn dùng thể tổ cảnh, cứng rắn chống đỡ một kích này!

Phụt!

Sở Mặc phun ra một ngụm máu tươi, xương cốt toàn thân phảng phất giống như đều vỡ vụn.

Trong mắt hắn lộ ra thần sắc vô cùng kiên quyết, một đao kia cũng chém ra một đường vòm cung. Mặc dù cùng thuộc tính, nhưng đã để lại một vết thương lớn trên đầu rắn.

Lúc này, đạo kiếm khí khủng khiếp tột cùng kia lao tới. Chặt đứt đầu của mãnh thú!

Mãnh thú gầm lên một tiếng long trời lở đất, bắt đầu rơi xuống hồ Luân Hồi, cái cổ không có đầu kia cũng nhanh chóng rụt lại.

Sau đó, một nam tử mặc áo trắng trong nháy mắt đã xuất hiện ở nơi này, không thèm liếc mắt nhìn Sở Mặc, lập tức đuổi theo cái đầu rắn kia. Giơ tay lên lại vung một kiếm!

Rắc rắc!

Cái đầu rắn cực lớn kia tản ra khí âm hàn vô tận, nhưng lập tức bị chém thành hai khúc dưới kiếm của nam tử áo trắng này!

Khí tức trên người nam tử áo trắng làm cho Sở Mặc cảm thấy vô cùng khiếp sợ. Bởi vì hắn đã từng cảm nhận được loại khí tức này trên người phụ thân mình.

Chuẩn thánh!

Lại là một gã Chuẩn Thánh!

Nam tử áo trắng này là ai?

Tuy rằng cái đầu rắn cực lớn kia đã bị chém lìa thân thể, lại bị chém thành hai nửa, nhưng vẫn chưa chết, nhanh chóng hợp lại một chỗ, sau đó, rốt cuộc thân thể to lớn của nó ở trong hồ luân hồi cũng nhô ra. Giống một con voi, nhưng lại dài hơn mười vạn trượng.

Bay thẳng lên hư không, muốn trấn áp nam tử áo trắng bằng thân thể to lớn! Nam tử áo trắng khẽ kêu lên, thanh trường kiếm trong tay chém ra hơn mười vạn lần chỉ trong chốc lát!

Sở Mặc nhìn đến ngây ngẩn cả người, trong lòng chấn động đến mức tột đỉnh, đây mới gọi là kiếm thuật!

Đây mới gọi là dùng kiếm nhập đạo!

Trong nháy mắt thân hình của mãnh thú khổng lồ kia bị nam tử áo trắng chém thành mấy chục vạn phần!

Đại đa số trong đó đều bị y lấy đi trong phút chốc. Sau đó, trườngkiếm của y xiên vào một khối thịt mãnh thú khoảng hơn trăm trượng, giơ về phía Sở Mặc bên này:

– Thù lao của huynh!

Sở Mặc hơi ngẩn ra, khối thịt kia đã đến trước mặt hắn. Sở Mặc thu khối thịt vào trong không gian của Thương Khung Thần Giám theo bản năng.

Lúc này, chỉ thấy nam tử áo trắng bắt đầu toàn lực truy sát cái đầu rắn kia.

Kiếm của y rất linh hoạt sắc bén, ở trước mặt y, cái đầu mãnh thúkhủng bố kia gần như không hề có khả năng chống cự. Loại khí âm hàn kia cũng không tạo thành bất kỳ sự uy hiếp nào đối với y.

Cứ như vậy, một người một kiếm, giống như Thiên Ngoại Phi Tiên, trong mấy hơi ngắn ngủi, chém tán loạn vào cái đầu mãnh thú kia!

Hơn nữa, tốc độ giật đồ của y quá nhanh, không gian trữ vật của y cũng tuyệt đối là một thế giới nhỏ, thậm chí có thể cao cấp hơn, vừa giết, vừa thu.

Với nhãn lực của Sở Mặc, thậm chí cũng không nhìn thấy rõ tiết tấu của y. Chính là một chữ, nhanh!

Khoái kiếm Trương Thuận bị Sở Mặc đánh bại kia, e rằng ở trước mặt nam tử áo trắng, cũng không dám nói chữ nhanh này.

Nam tử áo trắng không những nhanh, mà còn cực kỳ chuẩn xác!

Thông thường mà nói, một khi tốc độ nhanh tới một mức độ nhất định, sẽ rất khó đạt tới độ chính xác tuyệt đối, rất dễ bị trật mục tiêu. Nhưng độ chính xác của nam tử áo trắng này thì ngay cả Sở Mặc cũng cảm thấy líu lưỡi không nói nên lời. Hoàn toàn giống như là dụng thần nhập thức tập trung tấn công một cách chuẩn xác. Mấu chốt là tốc độcủa y nhanh như vậy, còn có thể đạt đến trình độ này, không thể không nói, đây là một người hùng mạnh vô cùng.

Bởi vì cho dù là Chuẩn Thánh, có thể đạt đến loại trình độ này, chỉ e cũng chẳng có bao nhiêu người.

Gần như chỉ trong giây lát nam tử áo trắng đã đánh chết mãnh thú khổng lồ kia. Sau đó, thu lại toàn bộ xác của nó không để dư lại chút nào.

Lúc này mới đạp trên hư không, đi tới trước mặt Sở Mặc, liếc mắt đánh giá hắn từ trên xuống dưới, khẽ mỉm cười:

– Tại hạ Tử Đạo, huynh chắc là Lâm Hắc Chuẩn Chí Tôn cực kỳ lợi hại theo lời bọn họ nói phải không?

Sở Mặc liền chắp tay:

– Tại hạ Lâm Hắc, đã nghe danh Tử huynh.

Trong lòng lại cảm thấy vô cùng kinh ngạc, đệ nhất Thiên bảng? Chính là thanh niên áo trắng phong thần như ngọc ở trước mắt sao? Khó trách lại hùng mạnh như vậy, hoá ra, y là Tử Đạo.

– Cái tên Lâm huynh đệ này, là tên giả phải không?

Tử Đạo cười ha hả nhìn Sở Mặc, trong mắt còn mang theo vài phần dí dỏm:

– Tên giả cũng phải hẳn hoi một chút chứ, huynh xem tên ta thế nào? Rất lợi hại đúng không?

– …

Sở Mặc im lặng nhìn Tử Đạo, trong lòng thầm nhủ tình thế chuyển biến quá nhanh, có chút khó thích nghi. Đường đường là cao thủ trẻ tuổi Chuẩn Thánh đệ nhất Thiên bảng, lại là tên tiểu tử thích pha trò cười này sao?

– Có điều, vẫn phải cảm ơn huynh, nếu không phải huynh, con vật kia nhất định sẽ không ra đâu. Thứ đồ chơi này đã bị ta săn đuổi vài lần, thành tinh rồi, nhìn thấy ta sống chết cũng không chịu ra. Tử Đạo nói thầm một câu, sau đó vẻ mặt sảng khoái nói với Sở Mặc:

– Cho nên, khối thịt kia coi như là lòng biết ơn của ta. Huynh đệ, có lẽ huynh không hiểu giá trị của Luân Hồi thú, nhưng không sao, lát nữa huynh sẽ biết ba thứ là Luân Hồi thú, Tạo Hoá Ngư, cá tuyết đầm lạnh, nếu nhìn thấy, không được bỏ qua. Giá trị của bọn chúng đắt đỏ vô cùng.

Luân Hồi thú? Thứ vừa rồi gọi là Luân Hồi thú sao? Cá tuyết đầm lạnh là cá gì? Sở Mặc chưa từng nghe qua. Nhưng Tạo Hoá Ngư lại khiến trong lòng Sở Mặc chấn động. Thế giới bên trong Thương Khung Thần Giám đúng là có một lượng lớn Tạo Hoá Ngư!

Hiện giờ bản thân có thể tự sản sinh ra U Minh Trùng, thứ này sinhsôi nảy nở cực nhanh trong thế giới của Thương Khung Thần Giám, cũng không biết bọn chúng là loại thực vật gì, có lẽ chính là nước sông U Minh. Dù sao thì qua một thời gian, U Minh Trùng cũng sẽ sinh sôi nảy nở ra một số lượng lớn. Đám Tạo Hoá Ngư đó căn bản là ăn không hết.

Hiện giờ lại có hồ nước Luân Hồi, có thể dùng để nuôi dưỡng Tạo Hoá Ngư. Đến lúc đó, Tạo Hoá Ngư trong thế giới của Thương Khung Thần Giám có thể không ngừng sản sinh ra đàn đàn lớp lớp Tạo Hoá Ngư rồi.

Thí Thiên Đao

Thí Thiên Đao

Status: Completed Author:

Giang hồ vô đạo, bạt đao tương trợ, đao xuất ngang trời, không thẹn với lương tâm.

Chúng sinh vô đạo, đao phong thí. Lãnh nhãn tinh không, trì đao bễ nghễ.

Thông thiên đại lộ, nhất lộ kinh cức, một đao chém ra, duy ngã độc tôn!

Một thiếu niên xuất thân cô nhi, được người nhặt nuôi. Thiên phú trác tuyệt, huyết thống hùng mạnh bí ẩn, từng bước vượt qua sóng gió, gặp gỡ cơ duyên, rèn luyện, trưởng thành.

Con đường lên đến đỉnh cao trải đầy những cánh hoa màu hồng thấm đẫm máu và nước mắt. Phấn đấu hết mình để đạt được mục tiêu cao nhất nhưng đôi khi cũng cần biết buông bỏ. Khó khăn tuyệt lộ sẽ là động lực mạnh nhất khiến con người bứt phá. Thói đời bon chen lừa lọc gian dối, đối mặt với những dục vọng sâu thẳm nhất của người đời mới khiến ta cảm nhận được tình thân, tình bạn, tình yêu… chân thực nhất, sâu sắc nhất.

Ngay từ đầu truyện tác giả đã “vạch sẵn” con đường theo dõi cốt truyện từ thân phận bí ẩn của Sở Mặc liên quan đến ngọc bội thần kỳ cùng với đó là “map truyện” rõ ràng Nhân gian – Linh Giới – Tiên Giới – Thiên Giới. Sở Mặc cần trở nên mạnh mẽ không phải vì hắn là nhân vật chính và phải đạp lên đầu những kẻ khác để tỏ ra hùng mạnh, mà hắn cần phải mạnh mẽ để bước lên một vũ đài lớn hơn, đối mặt với sứ mạng của chính mình. Chính thân phận bí ẩn và sứ mệnh của hắn đã buộc hắn phải trưởng thành, phải mạnh mẽ để đương đầu!

Vậy thân phận của Sở Mặc là gì? Sứ mệnh của hắn ra sao? Mời các bạn theo dõi và khám phá.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset