Chương 1924: Gặp lại cố nhân (2)

Gặp lại cố nhân (2)

Sở Mặc cười nói:

– Cho nên, vẫn phải nhờ Phương soái tiếp tục, Sở Quốc sửa đi quốc hiệu cũng không sao bởi vì lần từ biệt này, có lẽ không biết bao năm sau mới có thể gặp lại.

Một bên, Sở vương Phương nguyên như trút được gánh nặng treo trong lòng, nhưng Phương Minh Thông lại nghe ra rất nhiều điều, y bất giác ngẩng đầu lên nhìn Sở Mặc:

– Công tử là muốn đưa bọn họ triệt để rời khỏi nhân giới sao? Sở Mặc gật đầu nói:

– Kỳ thực, nhân giới đã không còn nữa, nhân giới bây giờ, nhân giới, linh giới, tiên giới, thiên giới còn có một số khu vực bên ngoài cũng đã trở về cùng một cái thế giới, cũng chính là nói hiện tại giống như thời viễn cỗ, là một khối đại lục hoàn chỉnh, Phương soái có lẽ cũng có thể cảm giác được linh khí biến hóa, sau này, ta sẽ phái người chú ý chiếu cố một chút chúng ta ở đây, để cho một một hài tử ở đây đều có thể tiến hành tu luyện.

Về phần Sở quốc muốn hay không muốn mở rộng, có muốn hay không trở thành một nước tu chân, Sở Mặc cũng đã không còn để ý nữa rồi. Tầm mắt và vận mệnh của con người có tính quyết định lớn, hiện tại ở vị trí như của Sở Mặc, căn bản đã không cần lo tới mấy vấn đề này. Chỉ cần những người bên cạnh đều có thể sống vui vẻ, với hắn mà nói còn tốt hơn bất cứ thứ gì.

Người bên đế quốc Thảo nguyên tiến quân thần tốc, Liệt Ca gần như là vừa khóc vừa chạy vọt vào trong tòa thành. Nhìn thấy Na Y, Liệt Ca khóc không thành tiếng, trực tiếp quỳ trên mặt đất, ôm chị gái mình khóc to.

Năm đó sự biến mất đột ngột của Na Y đã tạo nên cho Liệt Ca một đả kích lớn không tưởng nổi. Y Ca, con trai Liệt Ca đến nơi gặp được Sở Vương, cũng thấy Phương Minh Thông, lại nhìn phụ hoàng mà y tôn kính như thần quỳ gối trước một cô gái đẹp tuyệt trần mà khóc lớn.

Đầu óc y, như thể cũng trống trơn trong nháy mắt.

Chờ y tỉnh hồn lại thì chẳng hiểu sao lại có chút hiểu ra. Y cũng thế, Sở vương Phương Nguyên cũng thế, trước mặt đám người kia, thứ mà bọn họ vẫn hằng theo đuổi dường như ngây thơ tới mức buồn cười!

Không biết vì sao, trong đầu Y Ca đột nhiên trào lên loại cảm xúc lạ như vậy. Rồi, theo bản năng, y nhìn thoáng quá Sở vương PhươngNguyên, vừa vặn Phương Nguyên cũng quăng ánh mắt về phía y đứng. Hai người nhìn nhau, lập tức hiểu rõ lòng đối phương.

Nhiều khi, người hiểu ngươi nhất không phải người thân bên cạnh, mà là đối thủ.

Hai người hiểu rõ ý nghĩ ẩn trong mắt nhau, sau đó cùng cười. Là cười khổ.

Na Y cũng rất kích động, không ngờ đứa em trai bướng bỉnh năm xưa giờ đã già nua như vậy, tuy tinh thần vẫn còn minh mẫn, nhưng năm tháng đã để lại quá nhiều dấu vết trên người y. Sau đó nàng lại nhìn người thanh niên cực giống Liệt Ca kia, Na Y rơi lệ hỏi:

– Liệt Ca, y là cháu họ của ta sao?

Liệt Ca quay đầu nhìn về phía Y Ca quát:

– Còn đứng ngây ra đó làm gì, không mau tới ra mắt cô ngươi?

Y Ca khẩn trương chạy qua, loại gánh nặng đế vương trong lòng đã sớm bị … quẳng đến chín tầng mây. Y là đế vương của nhân gian, cô lại là thần tiên cơ!

Ngoan ngoãn quỳ xuống:

– Con Y Ca, xin dập đầu trước cô!

– Vị này chính là Sở thúc thúc của ngươi!

Liệt Ca giới thiệu Sở Mặc, thực ra y rất muốn nói với Y Ca đây là dượng ngươi… nhưng là không dám.

– Con ra mắt Sở thúc thúc!

Y Ca lại ngoan ngoãn dập đầu.

– Đây là một vị đại tướng, ông nội của Sở thúc thúc ngươi, lão tướng quân Phàn Vô Địch!

– Vị này chính là…

– Vị này chính là…

Liệt Ca giới thiệu một hơi từ đầu chí cuối. Y Ca cũng hoàn toàn vứt bỏ sĩ diện đế vương, lần lượt chào.

Đến cuối cùng, khi Y Ca đứng dậy còn choáng váng.

Nhưng trong lòng y đã vui như xuân về hoa nở!

Không vì điều gì khác, chính là cô ruột của mình có quan hệ với Sởcông tử, cho dù không có thứ tình cảm kia, nhưng chắc chắn phải là bạn rất rất thân Như vậy chẳng lẽ những người đó còn không quan tâm tới y một chút sao?

Y Ca rất thông minh, chớ nhìn y là hoàng đế của thảo nguyên, hiện giờ thảo nguyên đã sớm thay đổi tập tính du mục khi xưa rồi, từ góc độ kế thừa văn hóa, nó đã không khác gì một đế quốc rồi.

Y làm đế vương cũng danh chính ngôn thuận, dã tâm rất lớn. Vừa thấy đám người kia, Y Ca đã hiểu ngay vài việc. Y không thể động vào Sở quốc, về sau cũng thế. Nhưng các quốc gia khác, cả nhân giới… sau này sẽ đều phải nằm dưới gót sắt móng ngựa của đế quốc thảo nguyên! Chỉ cần y muốn, thậm chí còn có thể… chia đều thiên hạ cùng Phương Nguyên!

Thật đáng tiếc, nếu không có Phương Nguyên thì còn tốt hơn. Ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu Y Ca, nhưng y lại nhanh chóng vui vẻ trở lại, bởi vì Phương Nguyên đang u oán nhìn ông nội y.

Phương Minh Thông nhìn thoáng qua Liệt Ca, cười khổ trong lòng. Vừa mới y kích động quá, quên giới thiệu cháu mình cho mọi người. Nhất là trong lòng y còn lo lắng Phương Nguyên sĩ diện. Sĩ diện trước mặt đám người kia… thôi thà đừng giới thiệu nó còn hơn. Kết quả là lợi cho tên tiểu hồ ly Liệt Ca này…

Phương Minh Thông coi Liệt Ca là tiểu hồ ly cũng không quá đáng, dù sao theo tuổi tác mà nói thì y lớn hơn Liệt Ca rất nhiều.

Đứng nói Sở Mặc, mấy người ở đây kể cả Hứa Phù Phù đều thấy rõ. Nhưng quan hệ hai bên ai gần hơn thì thực khó nói. Nhưng người phải đau đầu chuyện này là Sở Mặc, chẳng quan hệ gì tới họ nữa rồi.

Nhưng với Sở Mặc mà nói, hắn thực sự không thèm để ý tới mấy thứ nhỏ nhặt này. Sau đó, hắn để đám người bạn mình đi từ biệt người thân, ba ngày sau khởi hành đi thành Phiêu Diêu ở Thiên giới!

Tương lai mọi người sẽ định cư tại nơi đó.

Nếu không có gì ngoài ý muốn, hẳn là cuộc đời này họ cũng sẽ không trở lại khu vực nhân giới nữa.

Đừng thấy thế giới này đã dung hợp lại lần nữa, nhưng lãnh thổ quốc gia rộng lớn vô ngần, dù là tu sĩ cấp Đế Chủ muốn đi hết đại lục cũng tốn vô số năm. Với khu vực nhân giới mà nói, bọn họ muốn ra khỏi nhân giới đã khó lắm rồi.

Nên dù biết rõ trên đời này có thần tiên, nhưng gặp được không… còn phụ thuộc vào duyên.

Ba ngày sau, tất cả mọi người tụ tập tại bên ngoài thành.

Hầu như tất cả mọi người đều trở về thăm lại chốn cũ một lần.

Sở Mặc cũng đi một chuyến Đại Hạ, nhìn thoáng qua phủ tướng quân còn lưu lại tại đó, đứng đó tưởng nhớ một phen, rồi lặng lẽ rời đi, Hoàng đế bây giờ của Đại Hạ là chắt của Hạ Kinh, chưa biết có bao nhiêu tài năng và chí hướng, nhưng Thẩm Tinh Tuyết loại quan hệ này tồn tại, cũng sẽ không có ai dám gây khó dễ Đại Hạ.

Thí Thiên Đao

Thí Thiên Đao

Status: Completed Author:

Giang hồ vô đạo, bạt đao tương trợ, đao xuất ngang trời, không thẹn với lương tâm.

Chúng sinh vô đạo, đao phong thí. Lãnh nhãn tinh không, trì đao bễ nghễ.

Thông thiên đại lộ, nhất lộ kinh cức, một đao chém ra, duy ngã độc tôn!

Một thiếu niên xuất thân cô nhi, được người nhặt nuôi. Thiên phú trác tuyệt, huyết thống hùng mạnh bí ẩn, từng bước vượt qua sóng gió, gặp gỡ cơ duyên, rèn luyện, trưởng thành.

Con đường lên đến đỉnh cao trải đầy những cánh hoa màu hồng thấm đẫm máu và nước mắt. Phấn đấu hết mình để đạt được mục tiêu cao nhất nhưng đôi khi cũng cần biết buông bỏ. Khó khăn tuyệt lộ sẽ là động lực mạnh nhất khiến con người bứt phá. Thói đời bon chen lừa lọc gian dối, đối mặt với những dục vọng sâu thẳm nhất của người đời mới khiến ta cảm nhận được tình thân, tình bạn, tình yêu… chân thực nhất, sâu sắc nhất.

Ngay từ đầu truyện tác giả đã “vạch sẵn” con đường theo dõi cốt truyện từ thân phận bí ẩn của Sở Mặc liên quan đến ngọc bội thần kỳ cùng với đó là “map truyện” rõ ràng Nhân gian – Linh Giới – Tiên Giới – Thiên Giới. Sở Mặc cần trở nên mạnh mẽ không phải vì hắn là nhân vật chính và phải đạp lên đầu những kẻ khác để tỏ ra hùng mạnh, mà hắn cần phải mạnh mẽ để bước lên một vũ đài lớn hơn, đối mặt với sứ mạng của chính mình. Chính thân phận bí ẩn và sứ mệnh của hắn đã buộc hắn phải trưởng thành, phải mạnh mẽ để đương đầu!

Vậy thân phận của Sở Mặc là gì? Sứ mệnh của hắn ra sao? Mời các bạn theo dõi và khám phá.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset