Chương 2010: Lối đi thế giới (2)

Lối đi thế giới (2)

Thần sắc mọi người đều trở nên lắng xuống.

Cô gái nhìn mọi người, giọng nói cũng trở nên nghiêm túc hơn:

– Một khi để cho những sinh linh kia tìm ra khe hở, tiến vào lối đi thế giới của chúng ta, thì một màn tàn sát kinh khủng sẽ tiến hành. Lúctrước ta đã nói rồi, bản thân lối đi thế giới đã không ổn định, thời xưa cũng từng xuất hiện rất nhiều lần nguy cơ sụp đổ rồi. Cho nên mới có các bậc cự phách xuất hiện bắt tay, cùng tạo nên quy luật của thế giới. Mới có các thánh thượng đi trấn thủ tám phương. Nhưng cho dù là vậy, vẫn sẽ có rất nhiều cá lọt lưới. Đám cá lọt lưới này… chính là nguy cơ và kẻ địch lớn nhất của chúng ta!

Cô gái nói đến đây, hơi ngừng lại một chút nhìn mọi người, bỗng nhiên, thái độ đột ngột chuyển biến:

– Nói thí dụ như lần này vốn dĩ các ngươi phải có năm mươi tu sĩ hùng mạnh xuất hiện, nhưng giờ lại thiếu hai. Căn cứ ghi chép trên bảng Phong Thần, chúng ta tính ra… một người trong số đó đã tự chém bỏ tưcách thần của mình, sau đó, hắn lại giết một tu sĩ thành thần khác. Hắn đã phạm phải tội lớn! Tiến vào Thanh Thạch môn. Nhưng hắn không biết là, sau khi hắn bước qua Thanh Thạch môn, nơi mà hắn sẽ xuất hiện lại chính là vùng tối! Bây giờ, hẳn hắn đã biến thành một người chết rồi.

Lời này vừa ra, sắc mặt của mọi người liền khác nhau.

Mấy cự phách xuất thân từ La Thiên Tiên Vực đều có vẻ mặt tiếc nuối nhàn nhạt. Cho tới giờ họ chưa từng có bất cứ nhân quả nào với Sở Mặc, thậm chí còn chưa từng gặp mặt. Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới sự tán thưởng của họ dành cho Sở Mặc. Hôm nay nghe nói Sở Mặc tự chém bỏ thần cách của mình, tiến vào Thanh Thạch môn… Mà phía sau Thanh Thạch môn lại chính là vùng tối. Đây hầu như đã chẳng khác nào bị lưu đày rồi!

– Tại sao tự chém bỏ thần cách của mình lại xem như phạm phải tội lớn?

Đột nhiên con khỉ hỏi.

Cô gái ôn hòa nói:

– Tự chém thần cách tương đương với việc từ chối lời kêu gọi của lối đi. Các ngươi đều là bá chủ của các vùng vũ trụ, có trách nhiệm và nghĩa vụ cống hiến sức mạnh của bản thân cho lối đi! Đây chính là việccuối cùng mà ta muốn nói với các ngươi, lần này các ngươi đã may mắn trở thành một thành viên trong gia tộc cổ thần. Nhưng hắn, lại giết một người trong gia tộc, đây không phải là tội lớn thì là gì?

– Lý do này có chút chưa ổn thỏa.

Cho tới nay con khỉ chưa từng là người có tính khí tốt gì cho cam, đôi mắt hỏa nhãn kim tinh của nó bắn ra ánh nhìn lạnh lẽo, hướng về cô gái:

– Thứ nhất, trong chiến trường viễn cổ, không ai biết là không được phép giết thần, lúc đó chúng ta lại càng chẳng biết gì tới gia tộc thần cổ, thứ ba, cho dù bây giờ chúng ta đã biết rồi, nhưng ai từng nói là sẽ đồng ý trở thành thành viên trong gia tộc thần cổ? Đoạn thoại này của con khỉ khiến không ít tay cự phách có mặt lúc đó thầm khen ngợi, những câu nói đó quả đúng ý họ rồi.

Bất kể người phụ nữ này có nói hay tới đâu, nhưng hầu như trong những cự phách có mặt ở đây không một ai chịu nể mặt!

Đã đều từng là bá chủ một vùng vũ trụ, dựa vào đâu mà vừa tới thế giới này liền phải nghe theo những quy định chẳng biết từ đâu ra do các ngươi nói? Dựa vào đâu mà ta chưa đồng ý mà đã phải làm thành viên trong gia tộc nhà các ngươi? Ai quy định?

Nhưng mà những lời này của con khỉ cũng khiến cho không ít ngườibên cạnh cô gái kia tỏ vẻ tức giận. Từ trong hơi thở ngang ngược kia còn để lộ chút sát cơ.

Đương nhiên con khỉ cũng cảm ứng được, nhưng căn bản là nó chẳng hề quan tâm!

Khi nó còn ở cảnh giới Đại Thánh, ngay cả cự phách cũng chẳng coi ra gì. Hôm nay nó còn đã là cự phách tổ cảnh, đời này sinh linh nào được nó nể trọng lại càng chẳng còn mấy. Cho nên, khi cảm nhận được sát cơ trên thân những người kia, trong đôi mắt của con khỉ liền bộc ra chiến ý mãnh liệt chỉ trong nháy mắt! Nhưng bởi vì bên cạnh còn có sáu người anh em, nên con khỉ cũng chưa lên cơn ngay.

Cô gái cười lắc đầu một cái, giọng nói vẫn dịu dàng như cũ:

– Mấy lý do mà ngươi nói, thứ nhất, không biết không có nghĩa là được làm, thứ hai, khi ấy các ngươi không biết, nhưng không sao, bây giờ các ngươi đã biết rồi, thứ ba, đây không phải là vấn đề các ngươi có biết hay không, mà đây chính là quy tắc!

Con khỉ cười nhạt:

– Quy tắc của ai định ra?

– Tất cả gia tộc cổ trong lối đi cùng nhau lập ra quy tắc. Thật ra lần nào cũng có tu sĩ tổ cảnh không phục giống như ngươi. Nhưng cuối cùng, bọn họ đều chết cả.

Một giọng nói lành lạnh truyền tới, có người đàn ông trẻ tuổi tướng mạo hết sức anh tuấn đi từ trong đám người ra.

Những người khác tự động dẹp ra cho y một con đường, thần sắc nhìn về phía người đàn ông này tràn ngập cung kính.

Cô gái nhìn thấy người đàn ông trẻ tuổi anh tuấn này liền hơi khẽ cau mày, nói:

– Cổ Đông, ngươi tới đây làm gì?

– À, ta sợ chị gái thân yêu của ta không xử lí được chuyện bên này liền tới đây xem qua một chút, quả nhiên… chị gái thân yêu của ta ơi, thực sự là ngươi quá mềm yếu rồi. Như vậy là không được.

Gã đàn ông anh tuấn tên Cổ Đông vừa nói, vừa lạnh lùng nhìn về phía con khỉ:

– Đừng tưởng tổ cảnh là cảnh giới to tát ra sao, mở to đôi mắt khỉ của ngươi ra mà nhìn, người ở đây có ai không phải là tổ cảnh?

– Vậy thì sao?

Con khỉ cười nhạt, mặt đầy coi thường.

– Đủ rồi! Cô gái bỗng quát một tiếng, sau đó nhìn về phía Cổ Đông:

– Đây là chuyện của ta, mời ngươi lập tức rời đi!

Cổ Đông nhoẻn miệng cười, dường như chẳng chút để ý tới cơn giận của chị mình, bĩu môi, sau đó nói:

– Không biết ơn lòng tốt của người khác, tùy ngươi, dù sao ngươi cũng chỉ còn cơ hội lần này. Ta chẳng có gì ngoài kiên nhẫn!

Nói xong, Cổ Đông liếc nhìn đám tu sĩ tổ cảnh kia, nhàn nhạt nói:

– Chọn chủ nhân cũng phải chọn lấy người có thể giúp các ngươi phát triển được. Theo nhầm chủ, đám cự phách tổ cảnh đã từng vùng vẫy thiên hạ các ngươi cũng chỉ đành trở thành bầy kiến đi chịu chếtthôi. Suy nghĩ cho kỹ đi!

– Cút!

Rốt cuộc cô gái cũng nổi giận ——

Cổ Đông cũng không xoay đầu lại liền rời đi, khoát khoát tay với phía sau:

– Cút đây, chị gái thân yêu!

Trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của cô gái đỏ lên vì phẫn nộ, nhìn những người bên cạnh vẫn đang đưa mắt nhìn theo bóng lưng của Cổ Đông, trong con ngươi có chút bất lực nặng nề thoảng qua.

Thí Thiên Đao

Thí Thiên Đao

Status: Completed Author:

Giang hồ vô đạo, bạt đao tương trợ, đao xuất ngang trời, không thẹn với lương tâm.

Chúng sinh vô đạo, đao phong thí. Lãnh nhãn tinh không, trì đao bễ nghễ.

Thông thiên đại lộ, nhất lộ kinh cức, một đao chém ra, duy ngã độc tôn!

Một thiếu niên xuất thân cô nhi, được người nhặt nuôi. Thiên phú trác tuyệt, huyết thống hùng mạnh bí ẩn, từng bước vượt qua sóng gió, gặp gỡ cơ duyên, rèn luyện, trưởng thành.

Con đường lên đến đỉnh cao trải đầy những cánh hoa màu hồng thấm đẫm máu và nước mắt. Phấn đấu hết mình để đạt được mục tiêu cao nhất nhưng đôi khi cũng cần biết buông bỏ. Khó khăn tuyệt lộ sẽ là động lực mạnh nhất khiến con người bứt phá. Thói đời bon chen lừa lọc gian dối, đối mặt với những dục vọng sâu thẳm nhất của người đời mới khiến ta cảm nhận được tình thân, tình bạn, tình yêu… chân thực nhất, sâu sắc nhất.

Ngay từ đầu truyện tác giả đã “vạch sẵn” con đường theo dõi cốt truyện từ thân phận bí ẩn của Sở Mặc liên quan đến ngọc bội thần kỳ cùng với đó là “map truyện” rõ ràng Nhân gian – Linh Giới – Tiên Giới – Thiên Giới. Sở Mặc cần trở nên mạnh mẽ không phải vì hắn là nhân vật chính và phải đạp lên đầu những kẻ khác để tỏ ra hùng mạnh, mà hắn cần phải mạnh mẽ để bước lên một vũ đài lớn hơn, đối mặt với sứ mạng của chính mình. Chính thân phận bí ẩn và sứ mệnh của hắn đã buộc hắn phải trưởng thành, phải mạnh mẽ để đương đầu!

Vậy thân phận của Sở Mặc là gì? Sứ mệnh của hắn ra sao? Mời các bạn theo dõi và khám phá.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset