Chương 2249: Không có nếu như (2)

Không có nếu như (2)

Lúc này Cổ Tổ Bạch Linh, nhìn về phía Sở Mặc, hai mắt đẫm lệ:

– Sở công tử, ta thực sự biết sai rồi, ta nguyện ý xuất ra toàn bộ tài nguyên cùng tài phú… Ta, ta mặc dù không có nhiều tài phú như các Cổ Tộc khác, nhưng cái này là vô số năm qua ta tích góp, của cải của tacũng rất đáng giá, cầu ngươi, cầu ngươi thả ta đi. Ta thực sự… Biết lỗi rồi.

Cổ Tổ Bạch Linh vừa nói, tên nữ tu cảnh giới Thái thượng này, cư nhiên ríu rít khóc lên.

Còn lại mấy tên Cổ Tổ Thái thượng bên kia, trên mặt toàn bộ đều lộ ra biểu tình phức tạp. Nếu như có thể, bọn họ cũng muốn khóc cầu như vậy. Điều kiện tiên quyết là, khóc cầu như vậy hữu dụng.

Năm xưa bọn họ đã làm chuyện gì, trong lòng họ so với bất luận kẻ nào đều biết. Đổi lại bọn họ đứng trên lập trường của Sở Mặc, nói khôngchừng ngay cả gia tộc sau lưng của bọn họ, đều phải cùng nhau chôn cùng!

Cho nên, lời này bọn họ nói không ra.

Nhưng mấy người Hứa Thiên Tiếu, Công Tôn Tài, tinh thần đạo quân cùng Cổ Tổ Huyền Tôn, trong lòng lại vô cùng phức tạp.

Bởi vì trăm vạn năm trước, bọn họ cũng không có tham dự vào cọc thảm án đối với Vương tộc Sở thị. Lúc này đây bọn họ chỉ là, không có chịu đựng được mê hoặc, chính mình vào cuộc, rơi vào hạ tràng hôm nay. Lại nói tiếp, bọn họ đã quá thê thảm. Nhất là Hứa Thiên Tiếu, lựclượng nguyên thần còn dư lại, chỉ có Tổ cảnh. Nếu như thật có thể làm cho Sở Mặc mở một con đường, bọn họ nguyện ý trả bất cứ giá nào.

Thế nhưng, Sở Mặc là người tâm tình mềm yếu sao?

Cổ Tổ Bạch linh vẫn còn tiếp tục cầu khẩn:

– Thiếp… Thiếp tuy là sống qua rất nhiều năm tháng, nhưng, nhưng là tấm thân xử nữ, cũng coi như là liễu yếu đào tơ, nếu như Sở công tử không ngại, thiếp nguyện làm một cái thị nữ bên người công tử, vì công tử làm ấm giường…

Mẹ nó, thật không biết xấu hổ! Đây cơ hồ là ý tưởng chung trong lòng của những tu sĩ ở đây. Bọn họ cũng muốn cầu xin Sở Mặc buông tha, nhưng tuyệt đối không nói được những lời như vậy.

Đây quả thực… chính là vứt bỏ tôn nghiêm cuối cùng của bọn họ!

Cầu mạng sống? Sống sót như vậy, còn có ý nghĩa gì?

– Có ý nghĩa sao?

Tinh thần đạo quân nhìn Cổ Tổ Bạch Linh, thanh âm khô khốc hỏi.

– Cái gì gọi là có ý nghĩa sao? Ta, ta vốn chính là bị hãm hại tiếnvào! Ta không có hại qua một người nào của Vương tộc Sở thị! Ta… Ta ở trước mặt Sở công tử, cũng không có chiếm được nửa điểm lợi lộc.

Bạch Linh Cổ Tổ khóc thút thít nói:

– Vì sao ta muốn thừa nhận loại nghiêm phạt này? Ô ô… Ta thừa nhận nghiêm phạt, đã đủ, ta đã biết sai rồi, vì sao liền không thể cho ta một cái cơ hội sửa đổi làm lại cuộc đời đây?

– …

Cả đám đều triệt để hết chỗ nói rồi.

Sở Mặc lúc này, ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Cổ Tổ Bạc Linh, từ tốn nói:

– Nếu như, lúc đó ở trước mặt các ngươi, hai vị tồn tại, không có ra tay với các ngươi, mà ta… Như vậy đau khổ cầu các ngươi, các ngươi sẽ mềm lòng sao? Sẽ bỏ qua ta sao? Ta và các ngươi trong lúc đó, càng là không oán không cừu, ta thậm chí trước khi nhìn thấy nhóm người các ngươi, đều chưa có nghe nói qua tên của các ngươi. Đời trước ta đây, có thể đối với các ngươi có nghe thấy, nhưng lại không hề có quen biết gì. Các ngươi sẽ bỏ qua ta sao?

Những lời này của Sở Mặc làm cho Cổ Tổ Bạch Linh trực tiếp nghẹn lời, ngẩn người tại đó. Nàng rất muốn nói, sẽ sẽ sẽ chỉ cần ngươi cầu ta, ta nhất định sẽ bỏ qua ngươi! Nhưng trên thực tế, nàng lập tức nhớ tới hình ảnh ngày đó, nhớ tới biểu tình trong thời điểm bọn họ đem Sở Mặc vây khốn, tâm tình nàng thực sự nói không nên lời, không thể nói được những lời như vậy rồi. Bởi vì… những lời này nói ra, quá trái lương tâm!

Bọn họ nhất định là sẽ không bỏ qua Sở Mặc!

Bởi vì chỉ cần chém đầu Sở Mặc, ba người bọn họ, toàn bộ đều có thể có được danh tiếng cùng địa vị khó có thể tưởng tượng… Đương nhiên, mấy thứ này, bọn họ đều có thể không để bụng. Có thể cái loại tài nguyên tu luyện cao cấp này, bọn họ cũng tương tự muốn a! Sở Mặc vẻ mặt lãnh khốc:

– Cho nên nói, trên đời này, không có nếu như. Chí ít ở loại cảnh giới này của chúng ta, là không có nếu như. Nếu có, tin tưởng nơi đây, cũng sẽ không treo nhiều đầu người như vậy rồi

Trên đời này không có nếu như, chiến đấu loại này không phải trò chơi, càng không phải là hảo hữu luận bàn cùng đọ sức. Mà là sinh tồn, là cạnh tranh hết sức khốc liệt. Chính là ngươi chết ta sống.

Cho nên, đối mặt với sự cầu xin điềm đạm đáng yêu của Cổ Tổ Bạch Linh, Sở Mặc cũng không có chút nào nhẹ dạ. Thậm chí, tôn Thái thượng Cổ Tổ hắn luyện hóa đầu tiên chính là nữ nhân này.

Tinh khí vô tận lại một lần nữa rót vào vùng đất nhiều năm yên lặng của Vương tộc Sở thị. Hai tòa thành vừa mới xây lên trên cương vực của Vương tộc Sở thị, tất cả các tu sĩ đều cảm ứng được mức độ đậm đặc của tinh khí đang tăng lên. Bọn họ nhảy cẫng lên hoan hô. Đồng thời họ biết, vua của bọn họ… Đã trở về!

Đúng vậy, bây giờ ở trên vùng đất này Sở Mặc chính là vương giả! Là Vương trong lòng của tất cả sinh linh.

Hai người Kỳ Tiêu Vũ cùng Thủy Y Y, vẫn xinh đẹp vô song, bọn họ một người mặc áo đen quần dài, một người mặc áo trắng quần dài, tóc búi cao, một thân khí tức cao quý, dắt tay nhau đi tới nơi này.

Thấy Sở Mặc đang luyện hóa nguyên thần của những người đó, hai nàng cũng không có dừng lại lâu mà lặng yên rời đi.

Mấy năm nay, tốc độ tăng trưởng của những sinh linh ở Sở thị cực kỳ nhanh

Nhưng ở sâu trong nội tâm, hầu như tất cả sinh linh đều phi thường khát vọng có thể vì nơi đây làm chút việc vặt. Bọn họ không muốn bị động hưởng thụ mà cái gì cũng không trả giá như vậy.

Cho nên, từ mấy năm trước, dưới sự dẫn dắt của Hầu Tử cùng đám người Thiên Không lão tổ, mấy vạn tên tu sĩ của Vương tộc Sở thị, cũng đã tham dự vào trong cuộc chiến chống lại sinh linh ở Hôi Địa. Đồng thời, còn có một nhóm tu sĩ ở lại Vương tộc Sở thị thu thập và chỉnh lý các loại tài nguyên tu luyện cùng các loại công pháp tu luyện.

Xây thành trì dễ dàng, nhưng muốn một lần nữa thành lập một hệ thống tu luyện hoàn chỉnh, đồng thời làm cho cái hệ thống này vận chuyển bình thường vững chắc lại cần rất nhiều thời gian cùng tinh lực.

Tất cả những chuyện này đều lão quản gia dẫn dắt tiến hành đâu vào đấy lấy.

Thí Thiên Đao

Thí Thiên Đao

Status: Completed Author:

Giang hồ vô đạo, bạt đao tương trợ, đao xuất ngang trời, không thẹn với lương tâm.

Chúng sinh vô đạo, đao phong thí. Lãnh nhãn tinh không, trì đao bễ nghễ.

Thông thiên đại lộ, nhất lộ kinh cức, một đao chém ra, duy ngã độc tôn!

Một thiếu niên xuất thân cô nhi, được người nhặt nuôi. Thiên phú trác tuyệt, huyết thống hùng mạnh bí ẩn, từng bước vượt qua sóng gió, gặp gỡ cơ duyên, rèn luyện, trưởng thành.

Con đường lên đến đỉnh cao trải đầy những cánh hoa màu hồng thấm đẫm máu và nước mắt. Phấn đấu hết mình để đạt được mục tiêu cao nhất nhưng đôi khi cũng cần biết buông bỏ. Khó khăn tuyệt lộ sẽ là động lực mạnh nhất khiến con người bứt phá. Thói đời bon chen lừa lọc gian dối, đối mặt với những dục vọng sâu thẳm nhất của người đời mới khiến ta cảm nhận được tình thân, tình bạn, tình yêu… chân thực nhất, sâu sắc nhất.

Ngay từ đầu truyện tác giả đã “vạch sẵn” con đường theo dõi cốt truyện từ thân phận bí ẩn của Sở Mặc liên quan đến ngọc bội thần kỳ cùng với đó là “map truyện” rõ ràng Nhân gian – Linh Giới – Tiên Giới – Thiên Giới. Sở Mặc cần trở nên mạnh mẽ không phải vì hắn là nhân vật chính và phải đạp lên đầu những kẻ khác để tỏ ra hùng mạnh, mà hắn cần phải mạnh mẽ để bước lên một vũ đài lớn hơn, đối mặt với sứ mạng của chính mình. Chính thân phận bí ẩn và sứ mệnh của hắn đã buộc hắn phải trưởng thành, phải mạnh mẽ để đương đầu!

Vậy thân phận của Sở Mặc là gì? Sứ mệnh của hắn ra sao? Mời các bạn theo dõi và khám phá.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset