Chương 2642: Nhiếp Báo (1)

Nhiếp Báo (1)

– Đây là một nguyên nhân quan trọng nhất.

Đại hán râu quai nón lộ ra vẻ mặt chân thành nhìn Sở Mặc:

– Thứ hai, là suy nghĩ từ trên quan hệ lâu dài sau này. Bởi vì trong tương lai rất có thể thế giới năm đại thiên vì sự tồn tại của chúng ta, biến thành lục đại thiên. Đến lúc đó, giữa chúng ta nhất định sẽ tồn tại một ít qua lại. Chúng ta không muốn ở thời điểm mới bắt đầu, liền trực tiếp tạo ra kẻ địch cường đại. Có thể…

Đại hán râu quai nón nói đến đây, hơi dừng lại một chút, nhìn Sở Mặc:

– Ở trong mắt rất nhiều sinh linh thần giới, sinh linh hạ giới đều là người yếu. Nhưng thực ra ta cũng không cho là như vậy. Ở trong sinh linh hạ giới, nhất là Nhân tộc, là một chủng tộc cường đại nhất, am hiểu học tập, sáng tạo. Có lẽ không cần quá nhiều năm, Nhân tộc lại có thể chân chính hoàn toàn cường đại lên. Đến lúc đó, sinh linh chủng tộc khác có lẽ sẽ có chút lúng túng.

Sở Mặc nghe, không nhịn được mỉm cười. Trong lòng hắn cảm thán: Nếu như đối phương nói đều là lời nói thật lòng. Vậy chỉ có thể nói, người chúa tể của Thú Tộc này quả nhiên là một tồn tại trí tuệ vô cùng cao thâm. Bởi vì nói được tới mức như vậy, nguyên nhân và lý do khác, Sở Mặc đã không cần nghe nữa. Bởi vì hắn đã hoàn toàn hiểu rõ tâm tính của những thú tộc này.

Quy kết thành một nguyên nhân đơn giản nhất, thật ra chính là bọn họ không muốn xây dựng thần giới hoàn mỹ, muốn dung nhập vào trong thế giới này tới. Sau này, hi vọng thông qua cùng phương thức bình đẳng, tới ở chung với sinh linh ở thế giới này. Bọn họ không muốn phát sinh chiến tranh, thầm mong tồn tại ở nơi này.

Sở Mặc nhìn đại hán râu quai nón, hỏi:

– Mặc dù Thần giới là không hợp lý, chân tướng cũng rất tàn nhẫn. Nhưng là một địa phương thật sự vĩnh hằng và bất diệt. Có thể bỏ qua loại vĩnh hằng và bất diệt này, các ngươi thật sự sẽ cam tâm sao?

– Nói thật đi, cũng có chút không cam lòng.

Trên gương mặt của đại hán râu quai nón lộ ra một nụ cười thật thà:

– Chúng ta từ nhỏ đã sinh ở tại thần giới, lớn lên ở tại thần giới, quật khởi ở thần giới. Tình cảm của chúng ta đối với thần giới, giống như tình cảm của Sở Thiên Đế ngài đối với thế giới này. Đây cũng là tình cảm đối với quê hương của mình. Nhất là vĩnh hằng và bất diệt, đây gần như là thứ tất cả sinh linh cùng theo đuổi. Dù sao có trí tuệ sẽ suy nghĩ một chút, sẽ sợ hãi cái chết… sợ hãi mất đi ký ức, mất đi tất cả sự vật nhận thức. Đó là nỗi sợ hãi lớn nhất. Cho nên, mất đi vĩnh hằng và bất diệt, quả nhiên là không quá cam tâm.

Sở Mặc nhìn hắn, không nói gì.

Bản thân đại hán râu quai nón thở dài một tiếng:

– Nhưng thần giới thật sự vĩnh hằng và bất diệt sao? Ta… đã từng có một lần cho là như vậy. Ta cảm thấy thần giới vĩnh viễn sẽ không phát sinh biến hóa. Đây là một thế giới thật sự hoàn mỹ, không có bất kỳ biến cố nào phát sinh. Bất kỳ bi kịch nào… cũng không thể xuất hiện ở thần giới này.

Hắn ngẩng đầu, nhìn Sở Mặc:

– Nhưng, khi một khắc kia đã tới, ta liền hiểu. Trên đời này, thật ra không tồn tại vĩnh hằng và bất diệt.

Trên đời này là không tồn tại vĩnh hằng và bất diệt!

Đại hán râu quai nón nói ra lời này, cũng giống như một tia chớp, đánh vào trong lòng Sở Mặc, giống như đánh thức hắn khỏi một giấc ngủ mê cực lớn. Chỉ có điều, đối với Sở Mặc mà nói, hắn thật sự có thể thoải mái tiếp nhận loại quan điểm này.

– Thần giới đã từng mạnh mẽ như vậy, kiên cố như vậy…

Đại hán râu quai nón nói:

– Mặc dù, vẫn có cách nói, nói thần giới cũng không ổn định. Nhất định phải lấy ra năng lượng tính mạng để tiến hành chống đỡ. Nhưng trên thực tế, chỉ cần có năng lượng tính mạng, thần giới sẽ không phát sinh biến hóa. Mà loại năng lượng sinh mạng này, hoàn toàn không cần chúng ta lo lắng cái gì. Thậm chí ta dám cam đoan, tuyệt đại đa số sinh linh trong thần giới, đều nhất định không biết, thần giới đến tột cùng là lấy ra năng lượng tính mạng như thế nào! Cũng sẽ không biết cách lấy ra này rốt cuộc tổn thương đối với thế giới phía dưới thế nào. Ta cũng đã từng không biết.

Sở Mặc gật đầu.

Trên thực tế, cho tới bây giờ, tuy rằng hắn đã rất xác định chuyện thần giới lấy ra năng lượng tính mạng từ đại thế giới phía dưới. Nhưng cho dù là hắn, cũng không rõ phương pháp cụ thể là thế nào. Chỉ có thể nói, tồn tại đã từng thành lập thần giới này tuyệt đối là do một đám cường giả kinh tài tuyệt diễm nhất.

Đại hán râu quai nón nhún vai:

– Nhưng thần giới vẫn sụp đổ. Không cần nhìn quá trình, chỉ nhìn kết quả cũng đã đủ rồi.

Sở Mặc gật đầu, nói:

– Đúng vậy, chỉ nhìn kết quả, chính là thần giới đổ nát, mất đi vĩnh hằng và bất diệt.

Đại hán râu quai nón nói:

– Không sai. Mất đi vĩnh hằng và bất diệt. Mà một thế giới không có vĩnh hằng và bất diệt, có thể coi là thế giới hoàn mỹ gì? Cho dù lại một lần nữa lập ra được một thần giới được gọi là hoàn mỹ, nhưng nó thật sự là nhất định có thể hoàn mỹ sao?

Sở Mặc ngẩng đầu. Nhìn đại hán râu quai nón, cuối cùng hắn có chút hiểu rõ. Loại tâm tình bi quan này mới là nguyên nhân căn bản có khả năng thúc đẩy thú tộc buông tha ý nghĩ xây dựng thần giới hoàn mỹ?

Đại hán râu quai nón thật sự rất thẳng thắn thành khẩn, cũng đặc biệt ngay thẳng. Hắn nhìn Sở Mặc:

– Chúng ta đều cho rằng, cho dù lại một lần nữa sáng tạo ra một thần giới hoàn mỹ, loại hoàn mỹ này vẫn là thiết lập ở trên cơ sở cướp đoạt. Mà chỉ cần là cướp đoạt, nhất định là một sự trấn áp. Có trấn áp, nhất định sẽ có phản kháng. Như vậy, chung quy sẽ có một ngày, cái gọi là thần giới hoàn mỹ cũng sẽ trở nên không hoàn mỹ như hiện nay. Thậm chí so với thần giới ngày hôm nay, có khả năng ở trong khoảnh khắc đổ nát, tạo thành vô số thần linh ngã xuống. Đến lúc đó, tất cả sẽ giống như ngày hôm nay, một lần nữa luân hồi một lần. Khi đó làm sao bây giờ? Lại một lần nữa tạo dựng ra một thần giới càng hoàn mỹ hơn sao? Ta cảm thấy, làm vậy chẳng qua là đang tê liệt chính mình mà thôi.

Sở Mặc gật đầu, nói:

– Lúc đó đã không có khái niệm. Khi sống chỉ còn lại có vĩnh hằng làm mục tiêu. Mất đi vĩnh hằng và bất diệt, chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Đại hán râu quai nón rất công nhận cách Sở Mặc nói, hắn nói:

– Thật ra người chúa tể của chúng ta chính là đã ý thức được vấn đề này. Bao gồm chúng ta bây giờ, cũng đã ý thức được vấn đề này. Như vậy, chúng ta đã nghĩ.,vì sao không thể tuần hoàn Thiên Đạo, thật sự tham dự vào bên trong luân hồi? Loại luân hồi này nhìn qua, là giao số phận cho trời, không thể khống chế trong lòng bàn tay của mình, là một chuyện rất bi thương…

Thí Thiên Đao

Thí Thiên Đao

Status: Completed Author:

Giang hồ vô đạo, bạt đao tương trợ, đao xuất ngang trời, không thẹn với lương tâm.

Chúng sinh vô đạo, đao phong thí. Lãnh nhãn tinh không, trì đao bễ nghễ.

Thông thiên đại lộ, nhất lộ kinh cức, một đao chém ra, duy ngã độc tôn!

Một thiếu niên xuất thân cô nhi, được người nhặt nuôi. Thiên phú trác tuyệt, huyết thống hùng mạnh bí ẩn, từng bước vượt qua sóng gió, gặp gỡ cơ duyên, rèn luyện, trưởng thành.

Con đường lên đến đỉnh cao trải đầy những cánh hoa màu hồng thấm đẫm máu và nước mắt. Phấn đấu hết mình để đạt được mục tiêu cao nhất nhưng đôi khi cũng cần biết buông bỏ. Khó khăn tuyệt lộ sẽ là động lực mạnh nhất khiến con người bứt phá. Thói đời bon chen lừa lọc gian dối, đối mặt với những dục vọng sâu thẳm nhất của người đời mới khiến ta cảm nhận được tình thân, tình bạn, tình yêu… chân thực nhất, sâu sắc nhất.

Ngay từ đầu truyện tác giả đã “vạch sẵn” con đường theo dõi cốt truyện từ thân phận bí ẩn của Sở Mặc liên quan đến ngọc bội thần kỳ cùng với đó là “map truyện” rõ ràng Nhân gian – Linh Giới – Tiên Giới – Thiên Giới. Sở Mặc cần trở nên mạnh mẽ không phải vì hắn là nhân vật chính và phải đạp lên đầu những kẻ khác để tỏ ra hùng mạnh, mà hắn cần phải mạnh mẽ để bước lên một vũ đài lớn hơn, đối mặt với sứ mạng của chính mình. Chính thân phận bí ẩn và sứ mệnh của hắn đã buộc hắn phải trưởng thành, phải mạnh mẽ để đương đầu!

Vậy thân phận của Sở Mặc là gì? Sứ mệnh của hắn ra sao? Mời các bạn theo dõi và khám phá.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset