Q.1 – Chương 43

Q.1 - Chương 43

Chương 43: Tiểu Mặc tấn thức Editor: Thanh Vân “Tiểu đệ đệ, quy củ này cũng không phải tùy tiện là có thể đổi. Nếu cháu thật sự thích Ngọc Thiềm, chúng ta có thể cho cháu mượn chơi một lát, chỉ là có một điều kiện.”

“Người lớn các người thật không biết thẹn thùng, lại cùng tiểu hài tử nói điều kiện trao đổi, các người không biết xấu hổ hay sao?”

Mạnh quản sự buồn bực suy nghĩ, tại sao đứa bé này lại khó trị như vậy? Sớm biết thế, hắn tùy tiện tìm một chủ quản tới ứng phó đứa bé này là được.

“Gia gia nói cho cháu biết một bí mật của Ngọc Thiềm, có được hay không?”

Vân Tiểu Mặc hướng hắn nháy mắt mấy cái, nhưng không có đáp lại.

Mạnh quản sự thấy vậy liền tiếp tục nói: “Ngọc Thiềm này rất đặc biệt, chỉ cần có người đem máu của mình nhỏ trên người của nó, thì nó có thể giúp người đó hoàn thành một tâm nguyện, thực hiện nguyện vọng của hắn. Cháu không phải là muốn tìm phụ thân sao? Chỉ cần cháu đem máu của mình nhỏ lên người nó, khiến nó ăn no máu của cháu, nó có thể nói cho cháu biết, rốt cuộc làm thế nào tìm được phụ thân rồi.”

Trong lòng Mạnh quản sự rất là xấu hổ, hắn vì lừa gạt một hài tử đút máu cho Ngọc Thiềm, mà dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, ngay cả hắn cũng cảm thấy có mấy phần xấu hổ rồi. Nhất là đối mặt với một hài tử tinh khiết tốt đẹp như vậy, trong lòng hắn xấu hổ càng đậm.

“Có thật không?” Vân Tiểu Mặc cố ý vui mừng, nhưng đáy lòng thì đang trợn trắng mắt, làm ơn đi ta đã không phải tiểu hài tử ba bốn tuổi rồi, ngươi cho rằng lời nói láo này có thể gạt được ta sao?

Hừ!

Tiểu Bạch, chúng ta hình như gặp phải người xấu rồi. Chỉ là không sao, ta nhất định sẽ làm cho hắn hối hận vì đã chọc tới ta.

Tia sáng giảo hoạt dưới vụt qua đáy mắt của bé, Vân Tiểu Mặc tiếp tục cầm Ngọc Thiềm, âm thầm thu nạp huyền khí của Ngọc Thiềm, sắc mặt cũng từ từ hồng nhuận theo, hơn nữa tinh thần đại chấn.

“Nhưng là cháu sợ đau, ông có thể để cháu trao đổi một chút tình cảm với tiểu thiềm trước hay không? Chờ cháu cùng tiểu thiềm trao đổi tốt rồi, cháu lại đút máu cho nó, có được hay không?”

Tiểu thiềm? Nhóc này thật đúng là không khách khí, món đồ còn không thuộc về nó đã bị trực tiếp đặt tên.

Thần thái thiên chân đáng yêu của bé, thật sự là không người nào có thể cự tuyệt, nhất là một ít tia sáng lóe lên trong đôi mắt to đang nhìn hắn đe dọa, Mạnh quản sự cuối cùng vẫn thỏa hiệp. Hài tử nha, lòng vui đùa rất nặng, nên khó tránh khỏi ham chơi.

Chỉ cần nhìn kĩ bé, tối nay để Ngọc Thiềm uống máu của bé, như vậy coi như là hắn đại công cáo thành, cũng có thể bẩm báo với Mạnh đại thiếu gia. Hắn cũng không nghĩ tới một tiểu hài tử sẽ biết được huyền công gì, càng không đề phòng bé đem huyền khí của Ngọc Thiềm toàn bộ thu nạp hết, chờ đến khi hắn biết thì đã muộn. Nhưng mà, đây là chuyện sau này rồi.

“Được rồi, vậy để cho cháu chơi một lúc, chỉ là không thể quá lâu.”

Lúc này, ngoài cửa có người đến tìm, Mạnh quản sự đứng dậy tạm thời rời khỏi mật thất, phân phó hai thủ vệ nhìn kĩ người trong mật thất. Chỉ là một tiểu hài tử, hắn cũng không tin bé có thể mọc thêm đôi cánh để bay.

“Tiểu Bạch, ngươi thay ta canh chừng, ta muốn đem huyền khí của Ngọc Thiềm toàn bộ thu nạp. Hừ, tuyệt không lưu lại cho người xấu.”

Tiểu Bạch kích động nhấc đầu lên, trong miệng ô ô kêu to, rất là đồng ý. Tiểu Mặc Mặc đúng là thông minh, tức chết cái bọn người xấu kia. Thân thể nho nhỏ của Vân Tiểu Mặc ngồi xếp bằng lại, hắn tỉ mỉ ngưng khí, đem Ngọc Thiềm đặt trong lòng hai bàn tay, trên dưới che lại.

Một cỗ lực lượng khổng lồ từ nơi lòng bàn tay truyền vào, đi qua từng mạch máu trong thân thể, như nước sông vậy, liên tục không ngừng di chuyển vào khắp nơi trong thân thể bé.

Mỗi một chỗ đi qua gân cốt cũng tựa như một lần nữa sinh trưởng, tràn đầy sinh cơ bừng bừng, từng lỗ chân lông trên da thịt cũng thật sâu đóng mở, so với ngày trước sức lực càng gia tăng.

Dần dần, từng tầng khói trắng từ từ mơ hồ gắn kết quanh thân Vân Tiểu Mặc, bao bọc lấy bé, bắt đầu từ chỗ bé làm trung tâm tạo thành một dòng nước xoáy không ngừng xoay tròn.

Vân Tiểu Mặc cả người run lên, trong khoảnh khắc, tâm cảnh rộng mở, đạt tới một loại cảnh giới trước nay chưa có, tứ chi trăm huyệt như được một dòng nước ấm tinh khiết cọ rửa qua, mọi thứ đều thông thuận không trở ngại.

Trong lúc này, bé mở ra hai mắt, đôi mắt hồng hồng, bốn bên tất cả đều có vẻ như bình tĩnh rồi lại linh động lên, khi bé mở mắt ra, thế giới trong nháy mắt giống như đặc sắc hơn. Nhưng hiện tượng này chỉ duy trì chốc lát, liền biến mất hầu như không còn. Sau đó, ánh sáng màu lam chợt sáng, tràn đầy cả mật thất.

Bé tấn thức rồi. Sau khi thu nạp được một lượng lớn huyền khí thì bé đã tấn thức, bước vào Lam Huyền chi cảnh, hơn nữa còn lập tức liền tiến vào Lam Huyền đỉnh. Khó trách Mạnh quản sự cùng Tụ Bảo đường coi trọng Ngọc Thiềm như vậy, nó quả nhiên có tác dụng làm cho người tăng lên huyền lực, ngàn vàng khó mua.

Tiểu Bạch mừng rỡ nhìn Vân Tiểu Mặc, chỉ cảm thấy cả người bé nhất thời rực rỡ hẳn lên, giống như vừa được nước suối tinh khiết nhất tắm qua một lần, bất kỳ một tấc da thịt nào cũng cực kì nhẵn nhụi, ngay cả răng cũng trắng vô cùng. Tiểu Bạch hai mắt chớp chớp hơi bị khuynh đảo.

Tiểu Mặc Mặc càng thêm đáng yêu, càng thêm đẹp trai rồi.

Hộ vệ giữ ở ngoài cửa phát giác trong mật thất có ánh sáng màu lam từ trong khe cửa chui ra, liền không khỏi kinh ngạc.

“Đi xem một chút rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Hai người liếc nhau một cái, rồi cùng nhau đẩy cửa ra, tiến vào mật thất.

“Ô ô…… Đau quá a. Thì ra là tiểu thiềm nó thật uống máu người……” Vân Tiểu Mặc giơ một ngón tay nhuộm đầy máu, nước mắt ròng ròng, rất đáng thương.

Bọn hộ vệ liếc nhau một cái, không khỏi mừng rỡ, xem ra chuyện Mạnh quản sự giao đãi đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, Ngọc Thiềm đã uống máu đồng tử, bọn họ phải lập tức đem tin tức tốt này thông báo cho Mạnh quản sự. Không để ý đến Vân Tiểu Mặc, hai người vừa vội vàng đóng cửa lại, nên thủ vệ tiếp tục thủ vệ, nên đi thông báo thì đi thông báo.

Nhìn bọn hộ vệ đi rồi, Vân Tiểu Mặc thật thở phào một cái.

Tiểu Bạch đau lòng ô ô kêu lên vài tiếng, nhảy vào trong ngực Tiểu Mặc, lè lưỡi liếm vết thương cho bé.

“Tiểu Bạch, ta không sao, không đau.” Vân Tiểu Mặc ngọt ngào cười một tiếng, trong lòng ấm áp. Từ sau khi bé sinh ra, Tiểu Bạch vẫn bảo vệ bên người bé, giống như thân nhân của bé. Bé thích Tiểu Bạch, Tiểu Bạch cũng ỷ lại vào bé, bọn họ đã sớm không thể phân chia rồi.

Vết thương được Tiểu Bạch liếm láp, bỗng nhiên thần kỳ khép lại, da thịt nhẵn nhụi không tì vết, thật giống như chưa từng có vết thương này tồn tại qua. Nếu là những người khác nhìn thấy, nhất định sẽ than vãn là thần kỳ, Vân Tiểu Mặc đã sớm biết nên cũng không kinh ngạc. Tiểu Bạch nhà bọn họ rất là lợi hại, khắp nơi trên người nó đều là bảo vật, chỉ hàm răng của nó có kịch độc, nhưng nước miếng của nó lại là bảo bối chữa thương.

Dưới tình huống bình thường, Tiểu Bạch cũng không cho người ta nước miếng đâu, bởi vì như vậy rất tổn hại hình tượng của nó, dù nữ ma đầu hỏi nó muốn nước miếng cũng phải xem tâm trạng của nó đã. Nhưng Tiểu Mặc Mặc thì lại khác, cho dù là Tiểu Mặc Mặc muốn máu trên người nó, muốn tính mạng của nó, nó cũng nguyện ý vô điều kiện dâng lên, ai bảo Tiểu Mặc Mặc là người cực kỳ quan trọng trong lòng nó đây?

Vân Tiểu Mặc nhìn chung quanh bốn phía một cái, mắt đột nhiên sáng lên: “Rất nhiều bảo bối a. Nếu như có thể lấy toàn bộ bọn nó đem ra ngoài, đưa đến trước mặt mẫu thân, mẫu thân nhất định sẽ rất vui vẻ.”

Tiểu Bạch trợn mắt một cái, nữ ma đầu đương nhiên có thể vui vẻ á…, người nào không biết nữ ma đầu là một quỷ tham tiền, keo kiệt. Ngày thường mua chút thức ăn cho nó, cũng keo kiệt muốn chết, còn nói là vì tốt cho nó nên ăn ít để giảm cân, sẽ trợ giúp duy trì dáng người ma quỷ. Làm ơn, người ta vẫn đang ở thời kỳ trổ mã, cần dinh dưỡng có được hay không?

Tiểu Bạch vặn vẹo uốn éo cái eo thon nhỏ của nó, đắc ý, người ta vốn chính là dáng người ma quỷ, căn bản không cần giảm cân. (=]]])

Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Status: Completed Author:

Sau khi xuyên qua phát hiện chính mình có con trai, mà bên người đứa con còn có một con thú sủng thần bí vô địch.

Không sao, trong cuộc đời trực tiếp nhảy vọt qua sinh con đẻ cái, vậy thì bớt việc . Về phần ba đứa nhỏ là ai, có quan hệ gì đến nàng đâu?

Mang theo đứa con bước chân vào giang hồ, dù ngươi là yêu ma quỷ quái, hay gian nhân tiện nhân, mẫu tử đồng lòng, gặp thần giết thần, gặp phật giết phật!

Đoạn ngắn.

Tiểu Mặc: mẫu thân, có thúc thúc hư chặn đường cướp bóc, làm sao bây giờ?

Vân Khê: chính mình đi thu phục! Điểm việc nhỏ ấy đừng có tới làm phiền mẫu thân!

Tiểu Mặc: mẫu thân, vị thúc thúc này rất tuấn tú nhìn tốt lắm còn rất có tiền, ta có thể nhận hắn làm phụ thân của ta không?

Vân Khê: tuy nói là quỷ đoản mệnh, bất quá chờ ngày nào đó hắn hai chân nằm thẳng về phía tây, vậy tất cả tài sản của hắn toàn bộ sẽ về tay mẫu tử chúng ta!

Tiểu Mặc: mẫu thân, nam nhânnày bộ dạng giống như ta, chẳng lẽ hắn là cha của ta?

Vân Khê: không cần nhận cha bậy! Vạn nhất hắn là cái kẻ nghèo hèn, ngươi phải nuôi hắn cả đời a?

Thần bí nam chủ: mở to hai mắt nhìn cho rõ ràng , bản tôn toàn thân cao thấp đều là hàng hiệu, còn có bảo kiếm trong tay ta là vật báu vô giá!

Một cuộc tân tú tranh giành thi đấu, vị nữ tử Vân Khê bị người phỉ nhổ đến chết đi sống lại bỗng phát ra hào quang kỳ dị, quần tinh ủng nguyệt, thành bánh trái thơm ngon, người tới cửa cầu hôn cơ hồ là muốn đạp phá cánh cửa mà vào.

Tiểu Mặc tay trái phe phẩy thẻ bài “Thông qua”, tay phải giơ lên thẻ bài “Đào thải”, vội đến không biết trời đất luôn.

“Không đứng ở trong bảng thiên hạ thập đại mĩ nam chi liệt, đào thải!”

“Đánh không lại ta cùng ta mẫu thân, đào thải!”

“Giá trị con người không có được trăm vạn hai hoàng kim, đào thải!”

“. . . . . .”

Hừng hực khí thế khi cuộc tuyển chọn sắp tiếp cận kết thúc, một bang người thần bí đột nhiên xâm nhập.

“Các ngươi đang làm gì?”

“Hắc hắc, cho tôn chủ nhà ta đến báo danh nhé.”

“Bản nhân không tự mình ra mặt, trực tiếp đào thải bị nốc-ao!”

“Tôn chủ rất nhanh sẽ tới đây , sợ ngươi không tin hắn có tiền, cho nên cố ý trở về bàn Kim Sơn.”

Đây là một câu chuyện kiếm khách thời đại, Toàn bộ Ngạo Thiên đại lục có tất cả năm quốc gia, dựa theo thực lực các quốc gia trước sau mà gọi tên, phân biệt có Nam Hi quốc, Đông Lăng quốc, Bắc Tương quốc, Tây Mộ quốc cùng một quốc gia ở giữa bốn quốc là Ngạo Thiên quốc. Mỗi quốc gia đều sùng bái võ lực, huyền khí tung hoành Ngạo Thiên đại lục.

Vân Khê, kiếp trước là gia chủ của một võ đường thế gia, mang trong người tuyệt thế võ học, trong lúc vô tình xuyên qua tới trên người của Đại tiểu thư Vân gia chưa kết hôn đã mang bầu. Mơ hồ, của nặng hơn người, nhàn sự mạc không để ý chính là một cách tự vệ của Vân Khê, một khi có người chạm đến điểm mấu chốt của nàng, thương tổn người nàng để ý, nàng sẽ không từ thủ đoạn, âm ngoan thủ lạc, không chết thì không ngừng! Lời nói ác độc, vô tâm không phế, thầm nghĩ mang theo đứa con ăn uống miễn phí, tiêu dao khoái hoạt cả đời.

Vân Tiểu Mặc, con của nữ chủ, năm tuổi, thiên tài cục cưng. Hồn nhiên đáng yêu bề ngoài là cách để tự vệ của hắn, người đối tốt với hắn, hắn vô cùng thân cận, người đối với hắn không tốt, sẽ bị hắn chỉnh e thê thảm. Tất cả lời nói của Mẫu thân, hắn đều tôn sùng như thánh chỉ, quán triệt chấp hành, cho đến khi người cha phúc hắc của hắn xuất hiện. . . . . .

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset