Q.3 – Chương 95: Gia Chủ Hách Liên Gia

Gia Chủ Hách Liên Gia

Không phải ai khác, chính là gia chủ của gia tộc Hách Liên cùng phu nhân.

Hách Liên Tử Ngọc giương cánh tay ôm lấy Hách Liên phu nhân, quơ quơ đưa lên khuôn mặt yêu kiều.

“Ngọc nhi, nói cho Nương, ai khi dễ ngươi? Nương thay ngươi làm chủ!” Hách Liên phu nhân ôm nhi tử, vẻ mặt từ ái.

Hách Liên Tử Ngọc ngón tay chỉ một vòng, không sai biệt lắm chỉ toàn bộ mọi người, hừ hừ nói: “Chính là bọn họ! Bọn họ hết thảy đều khi dễ ta!”

Vẻ mặt từ ái Hách Liên phu nhân khẽ biến, đôi mắt nàng hiện lên sắc ngoan lệ không dễ gì nhận ra, tầm mắt bí hiểm của nàng vô tình hay cố ý hướng Hách Liên Tử Phong, cố ý đề cao thanh âm nói: “Không đến nổi sao? Đại ca của ngươi trên giang hồ là nhân vật nổi tiếng, bản thân của hắn ở chỗ này, ai dám không bán mặt mũi của hắn, trừ phi…”

Hách Liên Tử Phong đúng lúc đang đón nhận ánh mắt, lại nghe được lời của nàng, hắn buông xuống, đáy mắt xẹt qua một đạo u quang.

Hách Liên Tử Ngọc bất mãn nhìn chằm chằm mặt Hách Liên Tử Phong, hầm hừ nói: “Nương, đại ca hắn căn bản là không quan tam chuyện gì, tùy ý người khác khi dễ ta!”

“Cha, Nương, các ngươi đừng nghe Tử Ngọc nói bậy, rõ ràng là chính hắn gây chuyện, mới khiến cái Khánh trưởng lão bọn họ cùng người Lăng Thiên Cung đối chiến, kết quả bị thương” Hách Liên Tử Ngữ theo sát ở phía sau Hách Liên Tử Phong, không nhịn được mà giải thích.

Hách Liên Tử Ngọc nghe nói, tâm tình lại càng không tốt, dậm chân nói: “Nương, người nhìn, ngay cả tỷ cũng khi dễ ta! Ngọc nhi ở Hách Liên gia một chút địa vị cũng không có, ngày khác nếu là đại ca kế thừa vị trí gia chủ, vậy Ngọc nhi chẳng phải là càng không có địa vị? Ngọc nhi còn không bằng chết đi coi như xong rồi!”

“Ngọc nhi…… Hách Liên phu nhân ôm nhi tử, nổi lên một trận đau lòng.

“Im miệng!”Một mực yên lặng đứng ở một bên không nói Hách Liên lão gia chủ đột nhiên uy nghiêm quát lạnh một tiếng, Hách Liên Tử Ngọc bị làm cho sợ đến không dám nói thêm một câu.

Lúc này, huynh muội Hách Liên Tử Phong tiến lên, rối rít hành lễ chờ đón.

“Hài nhi bái kiến cha mẹ.”

Hách Liên Tử Phong tuy là tham bái, nhưng lưng cao ngất Như Tùng, không thấy có nửa phần cong, buông xuống đáy mắt che lại cảm xúc chân thật của hắn, cả người lãnh mạc xa cách, nhưng khí thế mười phần, không thể xem thường.

Hách Liên lão gia chủ đem ánh mắt nghiêm nghị quét nhẹ qua hắn, sắc mặt lạnh lùng, hồi lâu, mới mở miệng nói: “Tử Phong, ngươi sắp sẽ thừa kế gia chủ, làm việc phải nắm giữ phân tấc, có thể nào tùy ý để người của gia tộc cùng người ngoài tỷ thí? Này còn thể thống gì?”

Hách Liên Tử Phong đứng im không nói, chẳng qua là đem một đạo ánh mắt bén nhọn liếc về phía ba người Tam trưởng lão, ở trong nháy mắt ánh mắt kia trở nên càng thêm sắc bén.

Tam trưởng lão tiếp thu đến ánh mắt của hắn ám hiệu, trong lòng thất kinh, vội vàng tiến lên phía trước nói: “Gia chủ, đây đều là sai lầm của bọn thuộc hạ, không liên quan đến đại công tử. Là bọn thuộc hạ không ưa người Lăng Thiên Cung khiêu khích, cho nên mới t xin cùng bọn họ đối chiến, ai ngờ… Ai ngờ lại thua, đã mất thể diện của gia tộc Hách Liên, thuộc hạ đáng chết!”

“Phải không?”Hách Liên lão gia chủ không có bỏ qua đứa con lớn nhất cùng Tam trưởng lão đang dùng ánh mắt trao đổi, thần sắc vốn là lạnh lùng nghiêm túc hiện tại tăng thêm một tầng lãnh sương, hắn híp lại mắt, không hề chớp mắt ngó chừng Hách Liên Tử Phong, đáy mắt phong vân bắt đầu khởi động.

“Đúng vậy, gia chủ!” Khánh trưởng lão cùng Bàn trưởng lão rối rít tiến lên trả lời.

Hách Liên lão gia chủ sắc mặt càng thêm âm trầm.

Hách Liên phu nhân thấy mọi chuyện dễ dàng cho qua, nàng nơi nào chịu cam tâm?

“Gia chủ, ngươi nhìn bọn họ, càng ngày càng không coi ngươi ra gì. Người nào không biết trong ngày thường bọn họ nghe lời đại công tử nhất chứ? Nếu không được đại công tử đáp ứng, bọn họ nào dám lỗ mãng như thế? Bọn hắn bây giờ đem trách nhiệm đổ lên trên người của mình, người sáng suốt nhìn lên, cũng biết là ai đang âm thầm ý bảo miệng bọn họ làm như thế, rõ ràng chính là không coi ngươi ra gì! Ngươi bây giờ còn không có thoái vị, bọn họ cũng đã không coi ngươi ra gì rồi, chờ ngày nào đó ngươi thật thoái vị, không có quyền lực, những người khác còn không bò đến trên đầu của ngươi tác oai tác quái? Gia chủ……”

Hách Liên phu nhân còn định nói tiếp, Hách Liên lão gia chủ đã lớn tiếng quát bảo ngưng lại nàng: “Ngươi im miệng cho ta! Ngươi là nữ tắc biết cái gì? Đừng vội ở chỗ này khích bác ly gián!”

Hách Liên lão gia chủ ngoài miệng mặc dù nói như thế, nhưng trên mặt so với mới vừa rồi càng nan kham hơn, thân là nhất gia chi chủ, kiêng kỵ nhất chính là quyền uy bị khiêu khích. Hách Liên Tử Phong từ khi nhìn thấy ông, thần sắc cũng chưa có biểu lộ ra bất kỳ kính trọng sợ hãi nào, hắn đứng ở trước mặt ông, kia uy nghiêm cùng khí thế so với phụ thân của hắn càng tăng lên, điều này làm cho mặt mũi của ông mất hết? Nhưng mà không có cách nào, hiện nay, vô luận là ở gia tộc Hách Liên, hay là ở thập đại gia tộc, uy nghiêm của hắn cùng lực ảnh hưởng của hắn, ông đã sớm không cách nào so sánh.

Hắn nhương hay không nhường vị, khi nào thoái vị, căn bản chưa cần bàn, bởi vì Hách Liên Tử Phong đã sớm là Ông Vua không ngai, thừa kế vị trí gia chủ của gia tộc Hách Liên, ở thế phải làm, không người nào có thể ngăn cản.

Đây là bi ai của hắn, cũng là nỗi đau cùng mối hận trong lòng hắn, dù ai cũng không cách nào hiểu rõ tâm tình của hắn giờ phút này.

“Tử Phong, người Đao gia làm sao rồi?” Hách Liên lão gia chủ đúng lúc dời đi đề tài, giọng nói cũng hơi mềm chút ít.

Hai mẹ con Hách Liên phu nhân thấy thế, thì tức giận không dứt, nhưng ngại uy nghiêm từ hắn, lại không có chỗ phát tác, hai mẹ con cùng nhau ở một bên động lên tâm tư, bọn họ cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua.

“Đao gia chủ nội thương nghiêm trọng, bất quá tánh mạng không đáng ngại, về phần Đao lão gia chủ, hắn bị hạ độc, tạm thời bị vây trong hôn mê, những cao thủ khác Đao gia, tất cả đều đã chết, chỉ còn lại có ba người còn sót lại” Hách Liên Tử Phong nói lại chi tiết.

Hách Liên lão gia chủ trầm giọng nói: “Người của Thánh cung không khỏi quá mức càn rỡ, uy bức lợi dụ không được, liền giết người. Hách Liên gia tộc ta dù phải chết hết, cũng tuyệt không hướng người Thánh cung cúi đầu xưng thần!”

” Hách Liên tiền bối anh nhã cái thế, khí thế so với năm đó không giảm, Long mỗ bội phục!” Ba tiếng vỗ tay truyền tới, Long Thiên Tuyệt cùng Vân Khê hai người xa xa nghe được lời này, lúc này mới đi ra ngoài.

” Các hạ chính là tôn chủ Lăng Thiên Cung Long Thiên Tuyệt?” Hách Liên lão gia chủ hí mắt, đem Long Thiên Tuyệt từ trên xuống dưới đánh giá một cái, trong lòng không khỏi thầm than, hảo cho một cái thanh niên tuấn tú, khí thế kia, uy nghiêm kia, cùng con lớn nhất của hắn so sánh không thua kém chút nào, thậm chí càng tăng thêm một bậc! Khó trách Lăng Thiên Cung có thể cùng thập đại gia tộc chống đở được, quanh năm đứng vững vàng không ngã!

Mọi chuyện của Gia tộc Hách Liên bắt đầu từ năm năm trước, cũng đã lục tục chuyển dời đến trong tay Hách Liên Tử Phong, cho nên Hách Liên lão gia chủ cũng không có tự mình gặp gỡ Long Thiên Tuyệt, chẳng qua chỉ nghe đồn về hắn, hắn không khỏi địa hoài nghi những thứ lời đồn đó cuối cùng là thật hay giả, một thanh niên tuấn tú như thế này, sao lại có lời đồn giết chốc, là ma đầu giết người như ngóe?

Long Thiên Tuyệt ưu nhã cất bước tiến lên, cao quý cùng thanh hoa biển thị rõ vô cùng.

” Tại hạ chính là Long Thiên Tuyệt! Lời Hách Liên tiền bối mới vừa nói, rất hợp lòng ta, Long mỗ cũng đối với Thánh cung thống hận vô cùng, hiện nay mọi người ngồi chung một cái thuyền, thân vùi lấp nơi nguy cơ trùng trùng ở trong rừng Bạch Hổ, sao không hợp tác, nhất trí đối địch? Đợi tiêu diệt cao thủ Thánh cung xong, chúng ta sẽ tính toán sổ sách sau, ngươi thấy thế nào?”

Long Thiên tuyệt không có cùng Hách Liên Tử Phong nói chuyện hợp tác, mà trực tiếp tìm hắn nói, cái này vô hình trung tựu cho hắn thân phận địa vị, Hách Liên lão gia chủ tâm tình nhất thời thật tốt, cười vang lên: “Ha ha, Long tôn chủ lời ấy rất đúng! Hiện nay chúng ta có chung địch nhân, hợp tác cùng nhau đối địch, trước tiêu diệt cao thủ Thánh cung, về phần chuyện sau này, sau này rồi hãy nói!”

Có Lăng Thiên Cung ủng hộ, Hách Liên lão gia chủ nơi nào còn cần lo lắng cho rằng uy nghiêm của mình không bằng đứa con lớn nhất? Hắn quả là nhìn xa trông rộng, còn bắt đầu ở đáy lòng nổi lên tính toán nhỏ nhặt.

Một đạo ánh mắt bí hiểm hướng phía Long Thiên Tuyệt quăng tới, hơi lạnh lẻo, khiến Long Thiên Tuyệt từ từ nghiêng đầu, hướng chủ nhân ánh mắt nhìn lại.

Hai đạo ánh mắt chạm vào nhau, thời gian cùng không gian ở trong nháy mắt đông lạnh.

Long Thiên Tuyệt như thế, rõ ràng chính là đang gây hấn với hắn, giao động địa vị của hắn trong gia tộc Hách Liên, để cho phụ tử bọn họ tự động gây hấn lẫn nhau, tên này bụng dạ thật khó lường!

Hách Liên Tử Phong trong lòng suy nghĩ.

Vân Khê không để ý đến mấy người bên này, một mình dạo bước đến gần Đao Phong, lúc này Đao Phong đã gần tỉnh, hơi thở vẫn lộ vẻ suy yếu.

” Đại ca, ngươi cảm giác như thế nào? Mới vừa rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

” muội tử, Đại ca mới vừa bị người tập kích, người nọ không chỉ có đả thương ta, còn cướp đi thần khí trong tay của ta.” Đao Phong suy yếu nói.

” đại ca có thể thấy rõ dung mạo của bọn hắn không? Bọn họ tổng cộng có bao nhiêu người?”

Đao Phong hồi tưởng lại nói: “Chỉ có một người! Hắn mặc áo đen, ta xem không rõ ràng lắm hình dạng của hắn, nhưng thân thủ hắn rất nhanh nhẹn, xuất thủ nhiều chiêu tàn nhẫn. Chiêu thức kia giống như là võ công của Thánh cung, vừa không giống như là võ công của Thánh cung ta nhớ không rõ.”

Đao Phong suy yếu lắc đầu, không có khí lực tiếp tục nói nữa.

Vân Khê nghe vậy, theo bản năng địa quay đầu lại, hướng phía Hách Liên Tử Phong nhìn đi qua, vừa vặn cùng hắn chạm ánh mắt ở giữa không trung.

Ánh mắt của hắn rất thản nhiên, không có chút nào che dấu, chẳng lẽ là nàng đã đoán sai? Người đánh lén Đao Phong, cướp lấy thần khí, không phải là Hách Liên Tử Phong?

” đại ca, nơi đây không nên ở lâu! Ngươi hãy nhanh chóng mang theo Đao lão gia chủ rời đi rừng Bạch Hổ Lâm, ta phái mấy đệ tử hộ tống các ngươi rời đi.”

Đao Phong quay đầu lại dò xét thương thế cha mình, sắc mặt chuyển biến tốt đẹp chút ít, gật đầu đón nhận đề nghị của nàng: “Vậy đa tạ muội tử.”

Đưa đi Đao gia phụ tử, cánh rừng hướng Tây Nam, đột nhiên phát ra một tiếng phá hủy kịch liệt, một cột kim quang cao ngất xông thẳng lên trời.

Xuyên qua thật nhiều tầng mây, huyễn hóa ra cảnh tượng vô số vàng bạc châu báu, màu vàng lấp lánh, ánh sáng long lanh, đủ để thỏa mãn trí tưởng tượng cùng dục vọng của mọi người, phàm là thấy tình cảnh này, mọi người không khỏi xuýt xoa hãi than.

” Nhìn, thật sự có bảo tàng! Trong rừng Bạch Hổ thật sự có bảo tàng!”

Trong đám người bắt đầu sôi trào, bất kể là đệ tử của gia tộc Hách Liên, hay là đệ tử của Lăng Thiên Cung, cũng khó khăn ức chế điên cuồng.

Sức hấp dẫn của Bảo tàng quả nhiên không giống bình thường!

Cùng lúc đó, phân tán ở các nơi trong rừng Bạch Hổ như Dung gia, Tư Đồ gia cùng những kẻ còn lại, khi thấy một màn này, cũng rối rít kích động hướng nơi kim quang ẩn hiện bắt đầu di chuyển.

Cất bước tiến vào rừng Bạch Hổ không lâu, người của tam đại Thánh Địa cũng rối rít kích động, thế gian này có bao nhiêu người không ham vàng bạc? Cho dù là bọn họ đến từ tam đại Thánh Địa, cũng không có thể ngoại lệ.

Chỉ một thoáng, trong rừng Bạch Hổ các thế lực khắp nơi đều hướng nơi kim quang xuất hiện mà đi đến, và sự thay đổi bất ngờ cũng đã chuyển động.

Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Status: Completed Author:

Sau khi xuyên qua phát hiện chính mình có con trai, mà bên người đứa con còn có một con thú sủng thần bí vô địch.

Không sao, trong cuộc đời trực tiếp nhảy vọt qua sinh con đẻ cái, vậy thì bớt việc . Về phần ba đứa nhỏ là ai, có quan hệ gì đến nàng đâu?

Mang theo đứa con bước chân vào giang hồ, dù ngươi là yêu ma quỷ quái, hay gian nhân tiện nhân, mẫu tử đồng lòng, gặp thần giết thần, gặp phật giết phật!

Đoạn ngắn.

Tiểu Mặc: mẫu thân, có thúc thúc hư chặn đường cướp bóc, làm sao bây giờ?

Vân Khê: chính mình đi thu phục! Điểm việc nhỏ ấy đừng có tới làm phiền mẫu thân!

Tiểu Mặc: mẫu thân, vị thúc thúc này rất tuấn tú nhìn tốt lắm còn rất có tiền, ta có thể nhận hắn làm phụ thân của ta không?

Vân Khê: tuy nói là quỷ đoản mệnh, bất quá chờ ngày nào đó hắn hai chân nằm thẳng về phía tây, vậy tất cả tài sản của hắn toàn bộ sẽ về tay mẫu tử chúng ta!

Tiểu Mặc: mẫu thân, nam nhânnày bộ dạng giống như ta, chẳng lẽ hắn là cha của ta?

Vân Khê: không cần nhận cha bậy! Vạn nhất hắn là cái kẻ nghèo hèn, ngươi phải nuôi hắn cả đời a?

Thần bí nam chủ: mở to hai mắt nhìn cho rõ ràng , bản tôn toàn thân cao thấp đều là hàng hiệu, còn có bảo kiếm trong tay ta là vật báu vô giá!

Một cuộc tân tú tranh giành thi đấu, vị nữ tử Vân Khê bị người phỉ nhổ đến chết đi sống lại bỗng phát ra hào quang kỳ dị, quần tinh ủng nguyệt, thành bánh trái thơm ngon, người tới cửa cầu hôn cơ hồ là muốn đạp phá cánh cửa mà vào.

Tiểu Mặc tay trái phe phẩy thẻ bài “Thông qua”, tay phải giơ lên thẻ bài “Đào thải”, vội đến không biết trời đất luôn.

“Không đứng ở trong bảng thiên hạ thập đại mĩ nam chi liệt, đào thải!”

“Đánh không lại ta cùng ta mẫu thân, đào thải!”

“Giá trị con người không có được trăm vạn hai hoàng kim, đào thải!”

“. . . . . .”

Hừng hực khí thế khi cuộc tuyển chọn sắp tiếp cận kết thúc, một bang người thần bí đột nhiên xâm nhập.

“Các ngươi đang làm gì?”

“Hắc hắc, cho tôn chủ nhà ta đến báo danh nhé.”

“Bản nhân không tự mình ra mặt, trực tiếp đào thải bị nốc-ao!”

“Tôn chủ rất nhanh sẽ tới đây , sợ ngươi không tin hắn có tiền, cho nên cố ý trở về bàn Kim Sơn.”

Đây là một câu chuyện kiếm khách thời đại, Toàn bộ Ngạo Thiên đại lục có tất cả năm quốc gia, dựa theo thực lực các quốc gia trước sau mà gọi tên, phân biệt có Nam Hi quốc, Đông Lăng quốc, Bắc Tương quốc, Tây Mộ quốc cùng một quốc gia ở giữa bốn quốc là Ngạo Thiên quốc. Mỗi quốc gia đều sùng bái võ lực, huyền khí tung hoành Ngạo Thiên đại lục.

Vân Khê, kiếp trước là gia chủ của một võ đường thế gia, mang trong người tuyệt thế võ học, trong lúc vô tình xuyên qua tới trên người của Đại tiểu thư Vân gia chưa kết hôn đã mang bầu. Mơ hồ, của nặng hơn người, nhàn sự mạc không để ý chính là một cách tự vệ của Vân Khê, một khi có người chạm đến điểm mấu chốt của nàng, thương tổn người nàng để ý, nàng sẽ không từ thủ đoạn, âm ngoan thủ lạc, không chết thì không ngừng! Lời nói ác độc, vô tâm không phế, thầm nghĩ mang theo đứa con ăn uống miễn phí, tiêu dao khoái hoạt cả đời.

Vân Tiểu Mặc, con của nữ chủ, năm tuổi, thiên tài cục cưng. Hồn nhiên đáng yêu bề ngoài là cách để tự vệ của hắn, người đối tốt với hắn, hắn vô cùng thân cận, người đối với hắn không tốt, sẽ bị hắn chỉnh e thê thảm. Tất cả lời nói của Mẫu thân, hắn đều tôn sùng như thánh chỉ, quán triệt chấp hành, cho đến khi người cha phúc hắc của hắn xuất hiện. . . . . .

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset