Q.4 – Chương 131: Thiên Tuyệt Phát Uy

Thiên Tuyệt Phát Uy

“Trận đầu tỷ võ chính thức bắt đầu!” “Lôi đài số một, học viện Thiên Long đấu với học viện Kim Sư, lôi đài số hai, học viện Bạch Hổ đấu với học viện Vạn Hoàng.” Theo thanh âm của trọng tài vang vọng khắp toàn trường, hội trường lại một lần nữa sôi trào. Hôm nay tứ cường thi đấu, tổng cộng có ba trận tỷ võ, được tiến hành đồng thời trên hai lôi đài. Nói cách khác, mỗi một trận tỷ võ, cao thủ của bốn học viện sẽ đồng thời ở trên lôi đài, như thế có thể đảm bảo tính công bằng của tỷ võ, tránh khỏi có vài học viện căn cứ điểm số phía trước cố ý nhường, hoặc là trong thi đấu còn có may mắn. “Các ngươi nên ra sân.” Vân Khê từ chỗ ngồi đứng lên, đưa mắt nhìn Long Thiên Tuyệt, Chiến Thiên Dực cùng Ngọc Thụ Lâm Phong sáu người đi về phía tỷ võ đài. Tiến vào đến tứ cường thi đấu, bọn họ không cần ẩn dấu thực lực nữa. Lúc này, từng trận đấu đối với bọn họ là vô cùng trọng yếu, trận chiến cùng học viện Bạch Hổ này, bọn họ nhất định phải thắng. Mười tên cao thủ của học viện Bạch Hổ dẫn đầu đến trên đài tỷ võ, khi bọn hắn thấy Vân Khê không đi theo đám người Long Thiên Tuyệt lên đài, không khỏi kinh ngạc. “Vân Khê không lên đài sao? Học viện Vạn Hoàng bọn họ rốt cuộc đang làm cái gì?” “Vân Khê hiện có thực lực là Huyền tôn lục phẩm, nếu nàng lên đài thì có thể cùng Lâm sư huynh kịch chiến. Giờ nàng lại không lên đài, Lâm sư huynh chẳng phải là vô địch sao?” Nam tử được gọi là Lâm sư huynh cười lạnh một tiếng, tầm mắt cũng lặng lẽ lướt qua Long Thiên Tuyệt, trong lòng hắn có loại dự cảm, có lẽ người này mới là đối thủ chân chính của hắn hôm nay. “Di? Đó là cặp sinh đôi. Không đúng, là bốn…… sinh bốns! Ta không có hoa mắt chứ? Bốn người bọn họ không phải đều là Huyền tôn ngũ phẩm chứ?” Một sư đệ mặt trẻ con khoa trương la hoảng lên, xoa xoa mắt, kinh ngạc ngó chừng nhìn bốn người Ngọc Thụ Lâm Phong. Hắn cũng không quên mất, ngày hôm trước Vân Khê từng để cho hai người trong bọn họ lên đài “Quét dọn vệ sinh”, thoáng cái khiến bao người kinh động. Cái này tốt rồi, hôm nay bọn họ không chỉ có ra sân, hơn nữa nhân số còn tăng thêm gấp đôi. “Không đỡ được! Khó trách học viện Vạn Hoàng lại vênh váo ngất trời, thì ra là trữ nhiều cao thủ ngũ phẩm như vậy.” Không chỉ hắn kinh hãi, khán giả toàn trường không biết chuyện cũng kinh hãi. Thật sự là một màn ngày hôm trước, sau khi hai huynh đệ Đinh Ngọc, Đinh Thụ lên đài “Quét dọn vệ sinh”, quá mức xâm nhập lòng người rồi, cho nên khi bọn họ thấy Ngọc Thụ Lâm Phong bốn anh em nhất tề ra sân, đáy lòng của mỗi người cũng bị nặng nề chấn động, không muốn bị kinh hách cũng không được. “Hơn nữa, bọn họ mặc dù chỉ có sáu người lên đài, nhưng có tới năm tên cao thủ Huyền tôn ngũ phẩm, còn một người cuối cùng này cũng không biết là có thực lực gì.” Đứng ở bên cạnh Lâm sư huynh, Hàn sư huynh mở miệng nói, cũng đem mục tiêu chỉ đúng Long Thiên Tuyệt, so với năm người đã biết thực lực kia, hắn cảm thấy hứng thú với Long Thiên Tuyệt, người mà đến bây giờ mới lộ diện. Lâm sư huynh nghe vậy, ghé vào hắn, khẽ nói: “Vậy, hai người chúng ta sẽ trông chừng người này, tám người còn lại đối phó với anh em sinh bốn cùng Chiến Thiên Dực, trận tỷ võ này, chúng ta nhất định phải chiến thắng.” “Yên tâm đi! Ta sẽ bức hắn phải thi triển thực lực chân chính.” Hàn sư huynh lãnh khốc cười một tiếng, mười phần tự tin. Trong nháy mắt, lực lượng hai bên đều đã bước lên đài tỉ võ, khí thế giằng co. Long Thiên Tuyệt hôm nay mặc đồng phục của Vạn Hoàng học viện, quần áo màu trắng, chẳng những không làm giảm bớt đi phong thái của hắn, ngược lại còn tăng thêm khí chất thiên thần của hắn. Hắn giơ tay nhấc chân, hiển thị rõ tư thái ưu nhã, đưa tới vô số ánh mắt tò mò bát quái, rối rít suy đoán thân phận và bối cảnh của hắn, càng tò mò hơn về thực lực chân chính của hắn. Trong thính phòng, Cửu trưởng lão đến từ Long gia đã ở trong đó, thấy Tuyệt thiếu gia ra sân, tâm tình của hắn vô cùng kích động. Hắn cũng hi vọng Tuyệt thiếu gia có thể ở trên đài luận võ thắng, trở nên nổi bật, đồng thời, hắn càng muốn biết thực lực của Tuyệt thiếu gia bây giờ đã cao đến mức nào, có đủ khả năng chống lại cao thủ gia tộc đuổi giết hay không. “Tỷ võ bắt đầu!” Tiếng của người trọng tài tuyên bố vang lên, trên hai lôi đài, tỷ võ chính thức bắt đầu. Long Thiên Tuyệt khẽ cong khóe môi, sau đó lui ra, đi tới phía sau năm người Chiến Thiên Dực cùng Ngọc Thụ Lâm Phong. Hôm nay chủ lực chân chính là năm người Chiến Thiên Dực cùng Ngọc Thụ Lâm Phong, mà hắn chỉ là người đứng sau, bao quát toàn cục thôi. Năm người cùng Chiến Thiên Dực nhất tề rút kiếm, dưới chân di chuyển, đổi vị trí, một trận pháp trong nháy mắt thành hình. Người của Bạch Hổ học viện thấy thế, nhất tề quay đầu nhìn về phía Lâm sư huynh, hắn là cao thủ mạnh nhất trong bọn họ, đồng thời cũng là nhân vật thủ lĩnh của bọn họ. Lâm sư huynh khẽ hí mắt, ra dấu cho mọi người, trừ hắn cùng Hàn sư huynh ra, tám người còn lại cũng nhanh chóng xếp thành hàng, tạo thành một kiếm trận. Vân Khê ngồi ở dưới đài, đồng thời chú ý tình hình chiến đấu trên hai lôi đài. Nàng đầu tiên chú ý là lôi đài thứ hai, học viện Bạch Hổ đấu với học viện Vạn Hoàng. Thấy phản ứng của học viện Bạch Hổ, nàng liền đoán được mưu đồ của đối phương, bọn họ muốn cho hai kiếm trận tỷ thí với nhau, để hai người còn lại rảnh tay đối phó với mình Long Thiên Tuyệt. Cao thủ đấu với cao thủ, kiếm trận đấu với kiếm trận. Cũng là một loại chiến pháp rất sáng suốt. “Lên!” Kèm theo một tiếng quát khẽ trong miệng Lâm sư huynh, chiến cuộc cũng trở nên căng thẳng. Long Thiên Tuyệt đứng ở sau kiếm trận, hai mắt nhìn chằm chằm kiếm trận của đối phương, hai mắt như phát ra ánh sáng hưng phấn. Hắn khẽ cong khóe môi, ba ngày ở trong ván cờ Trân Lung, hắn đã nghiên cứu và phá giải không biết bao nhiêu loại trận pháp, giờ nhìn thấy kiếm trận của đối phương quả thực không khác gì trò chơi trẻ con. “Bên trái phía sau người thứ hai, chính là nhược điểm lớn nhất của bọn họ.” Hắn bí mật truyền âm cho năm người Chiến Thiên Dực. Năm người tạo thành kiếm trận trong nháy mắt động, mũi nhọn sắc bén, đâm vào kiếm trận của quân địch. Tình thế hết sức căng thẳng. Lâm sư huynh cùng Hàn sư huynh hai người không có hành động, bọn họ đang quan sát thực lực kiếm trận của hai bên. “Giết!” “Giết!” Chỉ một thoáng, trên đài tỷ võ, sát khí bùng hổ. Trong kiếm trận mỗi người thực lực đều nhất nhất hiển lộ ra, người có tâm vừa quan sát, vừa cao giọng tuyên bố: “Học viện Bạch Hổ có ba Huyền tôn ngũ phẩm, năm Huyền tôn tứ phẩm! Còn có học viện Vạn Hoàng…… Năm Huyền tôn ngũ phẩm!” Lời của hắn nói xong, toàn trường tiếng kinh hô liên tiếp. “Ông trời của ta, hai học viện này cũng quá trâu rồi. Phàm là ra sân mỗi người đều là Huyền tôn tứ phẩm trở lên, học viện Vạn Hoàng trâu hơn, ra sân năm người, tất cả đều là Huyền tôn ngũ phẩm.” “Đầu năm nay, Huyền tôn nhị, tam phẩm đều chạy đầy đất, Huyền tôn tứ phẩm trở lên, cũng gom được bó lớn, còn để cho những Huyền Tôn thấp hơn như chúng ta sống nữa hay không?” “Gào khóc —— Ông trời thật không công bằng a!” “……” Còn lại mấy học viện đã bị đào thải, thấy thực lực của học viện Bạch Hổ cùng học viện Vạn Hoàng, mọi người cả kinh thiếu chút nữa té xỉu. Học viện Bạch Hổ xếp hạng từ trước đến giờ đều rất cao, thêm học viện Vạn Hoàng sâu không lường được, một lần thượng đài, từ hạng bét bỗng trở thành một con ngựa đen hung hãn (ngựa đen: ý chỉ người có thực lực, có sức mạnh áp đảo quần hùng), một đường xông vào đội ngũ tứ cường, thực lực lại có thể sánh ngang với học viện Bạch Hổ. Trâu! Thật sự là quá trâu rồi! Át chủ bài của đại hội tỷ võ năm nay không phải chính là học viện Vạn Hoàng sao? Một át chủ bài nổi bật, sáng lấp lánh a! Nghe đến mấy tiếng nghị luận này, Vân Khê không nhịn được cong khóe môi, không sai, không ra trận thì thôi, đã ra trận là phải nổi bật, là phải hoành tráng. Trong trận đấu của hai kiếm trận, thắng bại hơn thu rất nhanh lộ rõ, Vân Khê hơi yên tâm, đem tầm mắt dời sang lôi đài thứ nhất. So với lôi đài thứ hai kịch liệt giao chiến, lôi đài thứ nhất vắng lạnh hơn rất nhiều, lý do thì không cần nói cũng biết. Không phải là học viện Kim Sư thực lực quá yếu, mà là học viện Thiên Long thực lực quá mạnh mẽ. Căn cứ quan sát của nàng, cao thủ của học viện Thiên Long hôm nay ra sân, chỉ có bảy người, trong đó không bao gồm đệ nhất cao thủ Vân Trung Thiên, về phần hai người khác trong danh sách là ai, tạm thời không ai biết được. Mặc dù như thế, bảy người còn lại thực lực cũng không thể khinh thường, trong đó có hai gã cao thủ Huyền tôn lục phẩm, năm gã cao thủ Huyền tôn ngũ phẩm. Vân Khê không khỏi kinh ngạc, không hổ là học viện Thiên Long xếp hàng thứ nhất, nhân tài xuất hiện tầng tầng lớp lớp a. Lấy thực lực bây giờ của học viện Vạn Hoàng, muốn thắng được học viện Thiên Long, đoạt được đầu khôi, cơ hồ là việc không có khả năng. Nàng vốn đang hừng hừng hùng tâm vạn trượng, nhất thời ngã vào đáy cốc. Người ta có bảy người ra sân, thực lực đã khủng bố như thế rồi, nếu thêm ba người nữa, bọn họ có phi ngựa cũng không có thể vượt qua a. Nàng đột nhiên thấy phiền muộn, giống như không thể hy vọng vào tương lai. Sau khi bảy người của học viện Thiên Long hết thảy xuất thủ làm nổi bật thực lực của bọn họ, bầu trời hội trường lần nữa nổi lên một trận gió lốc, toàn trường sôi trào. Nhưng nếu nói mới vừa nhìn thấy thực lực của học viện Bạch Hổ cùng học viện Vạn Hoàng, khiến cho bọn họ khiếp sợ, như vậy toàn bộ thực lực của học viện Thiên Long, cũng chỉ có thể để cho bọn họ sùng bái. Thấp nhất cũng là Huyền tôn ngũ phẩm, ngoài ra còn có hai gã cao thủ Huyền tôn lục phẩm, đấy là chưa kể ba đại cao thủ hàng đầu của Thiên Long học viện. Thực lực như vậy, gần như vô địch, căn bản không có bất kỳ học viện nào có thể vượt xa! Trong lòng của mỗi người không khỏi hiện lên một tín niệm như vậy, vô địch Đại hội tỷ võ lần này không phải là học viện Thiên Long thì còn là ai. Không có chút nghi ngờ nào. Không chỉ đám bọn hắn nghĩ như vậy, trong lòng Vân Khê cũng là ý nghĩ đồng dạng. Còn không có chính thức đối chiến, trong lòng của mình đã sinh ra ý nghĩ như vậy, Vân Khê sau khi ý thức được, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, vội vàng bỏ qua những ý niệm chán nản này. Nếu nàng còn tiếp tục nghĩ như vậy, còn chưa khai chiến, bọn họ cũng đã thua một nửa. Lấy lại bình tĩnh, nàng tiếp tục quan sát, mục tiêu của lần này khóa ở trên người cao thủ học viện. Tuy nói bọn họ vừa mới cùng người học viện Thiên Long đụng trận, kế tiếp liền bại lui, liên tục tổn thất vài tên cao thủ, nhưng mà không thể vì thế mà võ đoán rằng thực lực học viện Kim Sư rất yếu được. Ít nhất nàng phát hiện ở trong đội ngũ của học viện Kim Sư, có một tên cao thủ Huyền tôn lục phẩm, bốn tên cao thủ Huyền tôn ngũ phẩm, còn lại theo thứ tự là Huyền tôn tứ phẩm cùng Huyền tôn tam phẩm. Không bao lâu, Huyền tôn ngũ phẩm trở xuống bị cao thủ bậc trên đá xuống lôi đài, chỉ còn lại có một gã Huyền tôn lục phẩm, bốn gã cao thủ Huyền tôn ngũ phẩm, vả lại còn có một người là Hoa Oánh Oánh. Ở trong quá trình tỷ võ, Hoa Oánh Oánh vẫn đứng ở phía sau tất cả cao thủ, bị bọn họ bảo vệ, cho nên mới thoát khỏi xấu mặt bị đá ra. Khi thấy mấy phen thực lực thoáng cái liền tổn thất gần một nửa, mặt Hoa Oánh Oánh liền biến sắc, thầm kêu không ổn. “Chúng ta nhận thua!” Nàng vội vàng kêu lên, nàng biết nếu như song phương lại tiếp tục đấu tiếp, thực lực của học viện Kim Sư liền hao tổn hết, nếu không sẽ không thể tiếp tục tiến hành hai trận tỷ võ tiếp theo. Nói xong, Hoa Oánh Oánh dẫn đầu tung người nhảy xuống lôi đài. Bị đánh hạ lôi đài và bị phá vỡ túi khí đều tính là bị thua, khác biệt duy nhất, sau khi bị phá vỡ túi khí, cũng đại biểu người đó mất đi tư cách tiếp tục tỷ võ, mà tự động nhảy xuống lôi mà nói, ngươi mặc dù là thua ván này, nhưng vẫn là có cơ hội tiếp tục tham gia trận tỷ võ tiếp theo. Hoa Oánh Oánh thông minh lựa chọn phương thức như thế, cho mình lưu lại một đường lui, bởi vì nàng thật sâu lĩnh ngộ ra, lấy thực lực của bọn họ muốn chiến thắng cao thủ của học viện Thiên Long, là hoàn toàn không thể nào, bảo tồn thực lực, đối phó với cao thủ của hai học viện khác, mới là lựa chọn sáng suốt nhất. Những cao thủ khác của học viện Kim Sư nghe vậy, thì chần chờ, mọi người dù không cam lòng nhưng vẫn nhảy xuống lôi đài theo nàng ta. Cao thủ của học viện Thiên Long cũng không có ngăn trở, tùy ý bọn họ tự động nhận thua, nhảy xuống lôi đài. Đến đây, trận đầu tỷ võ, lôi đài thứ nhất, học viện Thiên Long chiến thắng. Vân Khê từ từ thu hồi tầm mắt, lạnh lùng cong khóe môi, rất tốt! Hoa Oánh Oánh, hi vọng ngươi vẫn có thể ở trên đài, nếu ngươi đi xuống trước, ta sẽ rất thất vọng. Tỷ võ ở lôi đài thứ nhất kết thúc trước, kết quả như thế, trên căn bản không có chút bất ngờ nào. Hiện trường tiếng vỗ tay sấm dậy, ủng hộ những cao thủ của học viện Thiên Long. Đợi tiếng vỗ tay ngừng nghỉ, người xem toàn trường đều nhất tề tập trung ánh mắt vào lôi đài thứ hai. Lúc này, chiến cuộc trên lôi đài thứ hai đã sáng tỏ. Kiếm trận của học viện Bạch Hổ đã toàn bộ bị phá giải, trong đó tất cả túi khí của năm tên cao thủ dưới ngũ phẩm bị đâm rách, tuyên bố mất tư cách, thối lui ra khỏi đài tỷ võ. Lâm sư huynh cùng Hàn sư huynh thấy thế, trong lòng cả kinh, hoàn toàn không ngờ được sự việc sẽ như thế. Hai người liếc mắt nhìn nhau, nhất tề nâng kiếm, tấn công về phía Long Thiên Tuyệt. Năm người Chiến Thiên Dực thấy thế, nhất tề rút lui, muốn đi hỗ trợ. “Hai người này, để ta đối phó! Năm người các ngươi chỉ cần đánh ba kẻ kia rơi xuống lôi đài được.” Long Thiên Tuyệt truyền bí âm vào trong tai năm người, ngăn trở bọn họ hành động. Nhưng mà, vì sao không phải là đem ba tên cao thủ của đối phương “giết” đi, lại chỉ đem ba người đối phương đánh xuống lôi đài? Giữa hai ý nghĩa này cũng là giống nhau, chẳng lẽ…… Ánh mắt Chiến Thiên Dực sáng lên, lập tức lĩnh ngộ ý tứ của Long Thiên Tuyệt, dụng ý của hắn chính là muốn để cho học viện Bạch Hổ bảo tồn một thực lực nhất định, đủ cho bọn họ đi đối phó cao thủ của học viện Kim Sư, nếu như bây giờ bọn họ tiếp tục đối đầu, cắn xé lẫn nhau, liều mạng chiến đấu, cứ như vậy, đợi đến lúc phải đối phó học viện Kim Sư, sức mạng sẽ giảm bớt rất nhiều Thông minh! Lâm sư huynh cùng Hàn sư huynh hai người nhất tề tấn công về phía Long Thiên Tuyệt, kiếm khí tung hoành, kiếm quang tăng mạnh, hai người thực lực cũng từ từ thể hiện ra. Lâm sư huynh, Huyền tôn lục phẩm. Hàn sư huynh, Huyền tôn ngũ phẩm. Chỉ là hắn đã là Huyền tôn ngũ phẩm đỉnh, so với thực lực mấy vị Huyền tôn ngũ phẩm khác, không biết mạnh hơn bao nhiêu. Hai người hai mắt hàm chứa lệ quang, một kích toàn lực, không thành công thì cũng thành nhân. Long Thiên Tuyệt đứng vững vàng bất động, khóe môi cong lên, nhìn như không có động tác chút nào, nhưng khí thế liên tục bộc phát ra. Mặt của hắn bỗng dưng sáng lên, tóc đen bay bay, tùy ý tung bay trong gió, cả người như sát thần viễn cổ, tràn đầy uy nghiêm thần thánh. Lâm sư huynh cùng Hàn sư huynh hai người tiến tới đến gần nửa đường, liền mơ hồ cảm thấy dự cảm xấu, sắc mặt nhất tề đại biến. Đây rốt cuộc là thực lực gì, cư nhiên kinh khủng như thế? Chờ bọn hắn cảm thấy không ổn, muốn rút lui, đáng tiếc đã muộn. Chỉ thấy Long Thiên Tuyệt tay lớn vung lên, nháy mắt đã đến trước mặt hai người, trên khuôn mặt tuấn mỹ của hắn lộ ra nụ cười có thể nói hoàn mỹ, cong khóe môi nói: “Yên tâm! Ta không giết các ngươi. Giữ lại thực lực của các ngươi, hảo hảo mà đối phó người của học viện Kim Sư cho ta, đã nghe chưa?” Lâm sư huynh cùng Hàn sư huynh hai người đã sớm sợ ngây người, hắn chỉ cần tung một trảo, đã tóm được hai cao thủ Huyền tôn lục phẩm cùng Huyền tôn ngũ phẩm đỉnh, dễ dàng bị bắt ở trong lòng bàn tay, đây cũng quá đáng sợ đi? Nghe được hắn nói xong, hai người căn bản cũng không có năng lực suy tư, trong lúc vô tình liền gật đầu. Long Thiên Tuyệt thấy phản ứng của bọn họ thì rất hài lòng, lần nữa cong khóe môi nói: “Rất tốt, đi đi!” Hắn đẩy hai chưởng, đem hai người đẩy đi ra ngoài lôi đài. Cả một quá trình beân trong, hơi thở thuộc về hắn, ở trên lôi đài tùy ý lan ra, những cao thủ còn lại của học viện Bạch Hổ đang dựa vào nơi hiểm yếu để chống lại học viện Vạn Hoàng, cũng không khống chế được té xuống lôi đài. Dưới sự khống chế hơi thở của hắn, bọn họ ngay cả năng lực hoàn thủ cũng không có. “A ——” “A ——” “A ——” “A ——” “……” Tiếng kêu thảm thiết liến tiếp vang lên, cao thủ học viện Bạch Hổ toàn bộ bị đánh xuống lôi đài, hiện tại, trên lôi đài chỉ còn lại có sáu tên cao thủ của học viện Vạn Hoàng. Toàn thắng. Song, lần này, lớp huyền khí bao phủ bốn phía trên đài tỷ võ do các trưởng lão Thiên Long học viện tạo ra trong nháy mắt bị đánh nát, phía bắc thính phòng, có mấy vị trưởng lão thân thể chấn động, phun ra máu tươi. “Trời ạ, hắn…… Thực lực của hắn cũng quá đáng sợ đi?” “Đây tột cùng là thực lực gì? Thất phẩm? Bát phẩm? Hay là……” Mọi người thấy mấy vị trưởng lão bị chấn động hộc máu, nhất tề lộ ra thần sắc khiếp sợ, lại có thể đem các trưởng lão của học viện Thiên Long chấn động như thế, người này là thực lực như thế nào a? Mỗi người ở toàn trường, đều đem ánh mắt nhìn về phía Long Thiên Tuyệt, không còn là bình thường, toàn bộ đều đổi thành ánh mắt sùng bái của người đối với thần. Hắn mới chỉ hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, mà đã có thực lực như vậy, không phải là thần thánh thì là cái gì? Toàn trường lâm vào yên tĩnh, sau đó, là tiếng vỗ tay sấm dậy, xa xa lấn át cả tiếng vỗ tay mới vừa rồi khi học viện Thiên Long chiến thắng. Bởi vì đây là một cú đảo ngược tình thế ngoạn mục, tràn đầy huyền diệu, sợ rằng ở trong lúc tỷ võ, chẳng có ai coi trọng học viện Vạn Hoàng, tất cả đều cho rằng người chiến thắng lần này tất nhiên là học viện Bạch Hổ. Song kết quả tỷ võ đã phá vỡ hết thảy, học viện Vạn Hoàng toàn thắng, được nhiều người hoan nghênh.

Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Status: Completed Author:

Sau khi xuyên qua phát hiện chính mình có con trai, mà bên người đứa con còn có một con thú sủng thần bí vô địch.

Không sao, trong cuộc đời trực tiếp nhảy vọt qua sinh con đẻ cái, vậy thì bớt việc . Về phần ba đứa nhỏ là ai, có quan hệ gì đến nàng đâu?

Mang theo đứa con bước chân vào giang hồ, dù ngươi là yêu ma quỷ quái, hay gian nhân tiện nhân, mẫu tử đồng lòng, gặp thần giết thần, gặp phật giết phật!

Đoạn ngắn.

Tiểu Mặc: mẫu thân, có thúc thúc hư chặn đường cướp bóc, làm sao bây giờ?

Vân Khê: chính mình đi thu phục! Điểm việc nhỏ ấy đừng có tới làm phiền mẫu thân!

Tiểu Mặc: mẫu thân, vị thúc thúc này rất tuấn tú nhìn tốt lắm còn rất có tiền, ta có thể nhận hắn làm phụ thân của ta không?

Vân Khê: tuy nói là quỷ đoản mệnh, bất quá chờ ngày nào đó hắn hai chân nằm thẳng về phía tây, vậy tất cả tài sản của hắn toàn bộ sẽ về tay mẫu tử chúng ta!

Tiểu Mặc: mẫu thân, nam nhânnày bộ dạng giống như ta, chẳng lẽ hắn là cha của ta?

Vân Khê: không cần nhận cha bậy! Vạn nhất hắn là cái kẻ nghèo hèn, ngươi phải nuôi hắn cả đời a?

Thần bí nam chủ: mở to hai mắt nhìn cho rõ ràng , bản tôn toàn thân cao thấp đều là hàng hiệu, còn có bảo kiếm trong tay ta là vật báu vô giá!

Một cuộc tân tú tranh giành thi đấu, vị nữ tử Vân Khê bị người phỉ nhổ đến chết đi sống lại bỗng phát ra hào quang kỳ dị, quần tinh ủng nguyệt, thành bánh trái thơm ngon, người tới cửa cầu hôn cơ hồ là muốn đạp phá cánh cửa mà vào.

Tiểu Mặc tay trái phe phẩy thẻ bài “Thông qua”, tay phải giơ lên thẻ bài “Đào thải”, vội đến không biết trời đất luôn.

“Không đứng ở trong bảng thiên hạ thập đại mĩ nam chi liệt, đào thải!”

“Đánh không lại ta cùng ta mẫu thân, đào thải!”

“Giá trị con người không có được trăm vạn hai hoàng kim, đào thải!”

“. . . . . .”

Hừng hực khí thế khi cuộc tuyển chọn sắp tiếp cận kết thúc, một bang người thần bí đột nhiên xâm nhập.

“Các ngươi đang làm gì?”

“Hắc hắc, cho tôn chủ nhà ta đến báo danh nhé.”

“Bản nhân không tự mình ra mặt, trực tiếp đào thải bị nốc-ao!”

“Tôn chủ rất nhanh sẽ tới đây , sợ ngươi không tin hắn có tiền, cho nên cố ý trở về bàn Kim Sơn.”

Đây là một câu chuyện kiếm khách thời đại, Toàn bộ Ngạo Thiên đại lục có tất cả năm quốc gia, dựa theo thực lực các quốc gia trước sau mà gọi tên, phân biệt có Nam Hi quốc, Đông Lăng quốc, Bắc Tương quốc, Tây Mộ quốc cùng một quốc gia ở giữa bốn quốc là Ngạo Thiên quốc. Mỗi quốc gia đều sùng bái võ lực, huyền khí tung hoành Ngạo Thiên đại lục.

Vân Khê, kiếp trước là gia chủ của một võ đường thế gia, mang trong người tuyệt thế võ học, trong lúc vô tình xuyên qua tới trên người của Đại tiểu thư Vân gia chưa kết hôn đã mang bầu. Mơ hồ, của nặng hơn người, nhàn sự mạc không để ý chính là một cách tự vệ của Vân Khê, một khi có người chạm đến điểm mấu chốt của nàng, thương tổn người nàng để ý, nàng sẽ không từ thủ đoạn, âm ngoan thủ lạc, không chết thì không ngừng! Lời nói ác độc, vô tâm không phế, thầm nghĩ mang theo đứa con ăn uống miễn phí, tiêu dao khoái hoạt cả đời.

Vân Tiểu Mặc, con của nữ chủ, năm tuổi, thiên tài cục cưng. Hồn nhiên đáng yêu bề ngoài là cách để tự vệ của hắn, người đối tốt với hắn, hắn vô cùng thân cận, người đối với hắn không tốt, sẽ bị hắn chỉnh e thê thảm. Tất cả lời nói của Mẫu thân, hắn đều tôn sùng như thánh chỉ, quán triệt chấp hành, cho đến khi người cha phúc hắc của hắn xuất hiện. . . . . .

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset