Cùng ba người tổ tôn Dạ cô Phong rỗi rãnh nói chuyện một hồi, khi trở về phòng khách nghỉ ngơi trăng cũng đã tới giữa trời. Huyễn Dạ Tinh Hải ban đêm rất đẹp, đêm tối giống như một tấm lưới lớn vô cùng vô tận, đem chăn đệm trải ra nằm dưới đất nhìn bầu trời đầy sao lóng lánh như thủy tinh, che phủ Minh Nguyệt hình lưỡi hái là một tầng Hoàng sa. Nhìn nhìn, không khỏi có chút mê thất. Huyễn Dạ Tinh Hải xinh đẹp như thế, sắp gặp tai nạn, vô luận là ai cũng sẽ sinh ra tiếc hận lòng. Vân Khê dừng bước ở ngoài cửa phòng, đưa mắt nhìn tinh không, suy nghĩ từ từ bay xa. Cũng không biết trải qua bao lâu, một đôi cánh tay hữu lực từ phía sau ôm nàng, hơi lạnh nhưng là hương vị quen thuộc ôm trong ngực. ” đang suy nghĩ gì vậy? Nghĩ đến mất hồn như thế?” tiếng nói từ tính, vẫn ôn nhu như trước. Vân Khê kinh ngạc, không biết hắn đến đây lúc nào, mừng rỡ vọt tới, hai tay vịn ở trên bàn tay to của hắn, phía sau lưng dựa vào cả người nằm hẳn trong ngực của hắn. ” Ta đang suy nghĩ ba ngày sau, người một nhà chúng ta có thể thuận lợi đi tới Long Tường đại lục hay không. Sau khi đến Long Tường đại lục, người một nhà chúng ta phải bắt đầu cuộc sống mới như thế nào “” ” Nghĩ nhiều như vậy làm cái gì? Hết thảy có ta đây!” Hơi thở ấm áp thổi nhẹ bên tai của nàng, tâm thần Vân Khê khẽ nhộn nhạo, quay đầu chống lại con ngươi rực rỡ chói lọi như sao của hắn, nàng cười nhẹ nhàng: “Chàng tới khi nào? Thiên Thần bọn họ đâu?” ” Mới vừa đến! bọn Thiên Thần còn đang trên đường ngồi thuyền tới, ta chờ không kịp, nên đi trước tới tìm nàng.”Long Thiên Tuyệt vùi đầu vào cổ nàng, hít sâu mùi thơm của cơ thể chỉ thuộc về của nàng, dần dần say mê. ” Chuyện bên Bạch Sa đảo xử lý thế nào?” ” Ngày tốt cảnh đẹp như thế, chúng ta có phải nên nói chút chuyện phong hoa tuyết nguyệt, mà không phải nói những cái chuyện nhàm chán mất hứng này hay không?” Long Thiên Tuyệt khẽ hôn xuống đôi môi đỏ mọng của nàng, nhếch miệng lại cúi đầu hôn mạnh hai cái thở dài nói, “Vẫn là nơi này vị ngon nhất, sắc đẹp có thể ăn được!” ” Đừng nháo! Nơi này chính là Huyễn Dạ Tinh Cung!” Bắt gặp đáy mắt hắn dấy lên ham muốn, nội tâm Vân Khê nhảy mạnh một hồi. Long Thiên Tuyệt công cong khóe môi, cắn cắn lỗ tai của nàng nói: “Vậy chúng ta về nhà mình, liền có thể đi ” ” Nhà của chúng ta?” Vân Khê không giải thích được. ” Đi theo ta!” Long Thiên Tuyệt ôm chặt hông của nàng, cưỡi gió mà đi, trong chốc lát hai người đã đi tới đỉnh một gò núi vắng vẻ nhất Huyễn Dạ Tinh Hải. Trong gió đêm, mùi vị của biển bay vào, ẩm ướt nhưng cũng tươi mát. Ở dưới cái nhìn soi mói của Vân Khê, trong tay Long Thiên Tuyệt biến ra một tòa phòng ốc nhỏ, chính là thứ lúc trước bọn họ ở trong Thánh cung tìm ra, chẳng qua màu sắc đã thống nhất, còn có ánh huỳnh quang nhàn nhạt quay ở chung quanh của nó, giao cho nó linh khí. ” đi, đi thăm nhà của chúng ta một chút.” Thân thể đột nhiên chợt nhẹ, Vân Khê bị hắn kéo vào một không gian kỳ dị. Vân Khê quả thực không thể tin được, nàng lại tiến vào phòng ốc trong không gian, hơn nữa một chút cũng không ảnh hưởng đến hô hấp, hiệu quả thị giác vô cùng chân thật, phòng cũng không khác biệt! ” Trời ạ! Chàng thật sự đem nó luyện chế thành công rồi?” Vân Khê mừng rỡ, kích động di chuyển mọi nơi, tinh tế xem xét. Phòng ốc tuy nhỏ nhưng tất cả đều đủ, quan trọng nhất là nơi này hoàn toàn ngăn cách cùng ngoại giới, là thế giới thuộc về bọn họ! Long Thiên Tuyệt mỉm cười đứng tại chỗ, nhìn lúm đồng tiền như hoa của nàng, tâm tình của hắn so với bất cứ lúc nào cũng vui vẻ hơn. ” Ta lấy Vu khí cùng tánh mạng ba người Văn trưởng lão đổi lấy Long Tinh Thạch của Mẫn trưởng lão. Mẫn trưởng lão cũng là một vị luyện khí sư, hắn cất chứa không ít Long Tinh Thạch trân quý, ngày thường thì tuyệt đối không chịu đem Long Tinh Thạch chuyển nhượng, chẳng qua lần này vì phải về Vu khí, hắn không thể không nhịn đau từ bỏ vật yêu thích” Vân Khê nghe vậy, nụ cười lại càng lớn, mặt mày cong thành hình trăng khuyết: “Thiên Tuyệt, ta quá sùng bái chàng!Chàng lại đem phòng ốc của chúng ta luyện chế thành công rồi!” ” ha ha, chúng ta đặt cho nó cái tên đi! Tên gì tốt đây?” ” không bằng gọi gia đình dòng suối nhỏ?” Long Thiên Tuyệt giơ lên đuôi lông mày: “gia đình dòng suối nhỏ? Vậy ta đây làm sao bây giờ?” Cũng đúng, đây là kiệt tác của hắn, nàng lại chiếm cho mình dùng, tựa hồ có chút bá đạo. ” Nếu không gọi Ngọa long Cư?” ” Cái này hay, ta thích!” Vân Khê lại nghĩ: “Chàng là Đại Long, Tiểu Mặc là Tiểu Long, còn có Tiểu Bạch là chân long, duy chỉ không có phần của ta, ta không chịu!” ” Nàng là mẫu Long nha, Ngọa long Cư tự nhiên cũng có phần của nàng! Ha ha” Long Thiên Tuyệt hắng giọng cười lớn, ôm lấy nàng, nói ra kết quả nàng thật đúng là khả ái được ngay. ” Xí! Chàng mới mẫu Long!” Vân Khê không chịu nói, hai má không khỏi hồng lên. Long Thiên Tuyệt cúi đầu, sở trường toàn tâm toàn ý chọc chọc quai hàm của nàng, tiếng cười càng thêm réo rắt sảng lãng, quanh quẩn cả Ngọa long Cư cũng là tiếng cười của hắn. Đứng ở trước bệ cửa sổ, đem tinh không thu hết vào mắt, trừ bỏ bản thân nó có thể bỏ vào túi của mình, thì nó cũng hoàn toàn không phân biệt được nó cùng phòng ốc bình thường khác nhau gì, nên thưởng phong cảnh thì thưởng phong cảnh, nên ngủ thì ngủ, hơn nữa có thể tùy ý di động, tùy thời tùy chỗ lạc cư, thật là phòng ốc di động hoàn mỹ vô địch! Vân Khê càng ngày càng thích trên Ngọa long Cư, khuyết điểm duy nhất chính là diện tích hoạt động của nó quá nhỏ, hơn nữa không có chức năng ẩn hình, cho nên nơi chọn lựa để lạc cư phải lựa chọn ở địa phương ít người ở hoặc phải bí mật, bảo đảm không có ai sẽ phát hiện nó, quấy nhiễu đến bọn họ. ” ta lúc đầu sở tạo Ngọa long Cư là thuộc đạo khí lớn dần, lúc đầu hình thành chức năng hết sức có hạn, không gian của nó nhỏ, không có chức năng ẩn hình, nhưng nếu chúng ta có thể tìm được càng nhiều là long tinh Thạch, hoặc là các cấp bậc tinh thạch cao hơn không ngừng trui luyện nó, nó có thể trở thành đạo khí phẩm chất cao. Đạo khí phẩm chất cao chẳng những có thể mở rộng không gian lớn nhỏ, hơn nữa còn có thể có ẩn hình, phi hành, năng lực phòng thủ hoặc công kích, thậm chí ngày sau còn có thể thăng cấp làm thần khí!” ” Thần khí? Chẳng lẽ Ngọa long Cư của chúng ta cũng có cơ hội trở thành thần khí?” Vân Khê có chút kích động. Long Thiên Tuyệt gật đầu, sắc mặt bình tĩnh nói: “Thế nhưng muốn luyện chế nó thành một vật thần khí, chẳng những cần cơ duyên mà còn cần nó có thể chịu đựng được khảo nghiệm sấm sét. Sau khi làm một đạo khí có lực lượng thần khí, sẽ đưa tới sấm sét trong thiên địa, rất nhiều đạo khí căn bản không cách nào tiếp nhận được khảo nghiệm sấm sét, cuối cùng chẳng những không cách nào tấn thăng làm thần khí, thậm chí trực tiếp hủy diệt, cho nên chúng ta tốt nhất không nên hy vọng quá lớn, nếu không hi vọng càng lớn thất vọng cũng càng nhiều.” Vân Khê từ từ khôi phục tâm tĩnh, đồng ý nói: “Chàng nói rất đúng, loại chuyện nghịch thiên này, chúng ta đã hy vọng xa vời rồi, thuận theo tự nhiên đi. Như bây giờ cũng đã rất tốt rồi, ta rất thỏa mãn.” Long Thiên Tuyệt mị hoặc cười một tiếng, để sát vào bên tai nàng nói “Vậy chúng ta tối nay trước hết thử một chút giường mới ở Ngọa long Cư như thế nào?” Vân Khê ho nhẹ mấy tiếng, có chút giống bị sặc, gò má hơi đỏ, sóng mắt chuyển động: “Vậy thì thử một chút đi, ” Không nói hai lời, Long Thiên Tuyệt trực tiếp đem nàng bế vào giường mới. Ngày tốt cảnh đẹp như thế, làm sao có thể sống uổng? Hai người lại bắt đầu kế hoạch tạo người, đối với cái nhiệm vụ này, cho tới bây giờ Long Thiên Tuyệt cũng rất là cần cù chăm chỉ, cố gắng không biết mệt. Dưới chân núi ngẫu nhiên sẽ có đệ tử Huyễn Dạ Tinh Hải đi tuần tra qua, song ai cũng sẽ không nghĩ tới ở phía trên đỉnh núi, lại có một động thiên khác,tại đây đang trình diễn một màn hoạt sắc sinh hương ( chính là kế hoạch tạo người a~ hắc hắc ). Hôm nay là một ngày trọng đại của tam đại Thánh Địa, mỗi năm một lần những thiếu niên cao thủ tranh xếp hạng bảng Đại Bỉ võ, phàm là người của tam đại Thánh Địa từ mười lăm tuổi trở lên đến hai mươi lăm tuổi trở xuống, vô luận nam nữ, cũng có thể ghi danh tham gia bảng xếp hạng Đại Bỉ võ, vì mình tranh thủ một xếp hạng, đồng thời cũng có thể được môn phái chú trọng bồi dưỡng cùng phần thưởng. Ngày hôm nay, đối với đám thanh niên của Tam Đại Thánh Địa mà nói chính là một ngày quan trọng, quyết định con đường sau này của bọn hắn, cho nên hôm nay Huyễn Dạ Tinh Hải hết sức ồn ào náo động, khắp nơi hiện ra quang cảnh sinh khí bừng bừng……, Tỷ võ quy định, nếu là mười tuyển thủ năm ngoái đã tiến vào bảng xếp hạng, có thể trực tiếp tiến vào đấu bán kết, mà ngoại trừ mười tuyển thủ, thì những người còn lại phải trải qua vòng đấu loại. Cho nên trời vừa mới sáng, vòng đấu loại bảng xếp hạng Đại Bỉ võ cũng đã hừng hực khí thế tiến hành, chủ trì vòng đấu loại đúng là Nhị công tử Huyễn Dạ Tinh Hải Dạ hàn tinh, về phần những trưởng lão cấp bậc cao thủ của tam đại Thánh Địa cũng không có trình diện, thẳng đến khi trận đấu bán kết bắt đầu, bọn họ mới nhất nhất lộ diện. Long Thiên Thần, Dung Thiếu Hoa cùng Lam Mộ Hiên chờ mấy năm nay, người trẻ tuổi đều đối với bảng xếp hạng Đại Bỉ võ cảm thấy hết sức hứng thú, liền đến nơi tỷ võ thật sớm quan sát tỷ võ, cùng đi còn có tứ đại hộ pháp, Thượng Quan Như Nhi, tỷ đệ Hách Liên Tử Ngữ cùng huynh muội Mộ Vãn Tình. Đáng nhắc tới chính là Độc Cô Mưu cũng tới, hơn nữa còn là người thứ nhất trong mọi người đi tới hội trường tỷ võ. Hắn lẳng lặng đứng ở một góc của sân tỷ võ, không ngừng ngắm nhìn bốn phía, không biết đang tìm kiếm cái gì. Xa xa, một đội người mặc áo bào đệ tử trắng vây quanh một gã cũng đồng dạng mặc áo bào trắng nhưng có khí chất phi phàm, từ lối vào của sân tỷ võ tiến vào, bọn họ vừa đến hiện trường dấy lên một trận xôn xao nho nhỏ. ” Nhìn kìa! Đó là Bạch Sở Hà của Bạch Sa đảo, năm ngoái đứng hàng thứ ba bảng xếp hạng, chính là nhân tài kiệt xuất trong đệ tử trẻ tuổi của Bạch Sa đảo. Nghe nói hắn gần đây gặp kỳ ngộ, Huyền giai đột nhiên tăng mạnh, cũng không ai biết hắn hiện tại đến tột cùng tu luyện đến dạng cảnh giới gì.” ” Ta còn nghe nói, hắn tuyên bố lần này muốn đem hai vị xếp hạng trước đánh bại hết thảy, hơn nữa chỉ dùng ba chiêu! khẩu khí cuồng vọng như thế, thật không biết thật là hắn có mười phần nắm chặc, hay chẳng qua là phô trương thanh thế.” ” Hai vị cao thủ xếp hạng trước cũng là cao thủ đệ nhất đệ nhị liên tục mấy năm, Bạch Sở Hà muốn trong vòng ba chiêu đánh bại bọn họ, sợ rằng không thể nào! Phải biết rằng Huyền giai của hắn tinh tiến, thì hai vị cao thủ kia Huyền giai cũng không giống như trước cũng tinh tiến theo, Bạch Sở Hà muốn thủ thắng, chỉ sợ khó khăn!” ” Nhưng là ta nghe nói xếp hạng vị thứ hai lần này Độc Cô Kiêu đoạn trước rời đi một chuyến khỏi Độc Cô lĩnh, kết quả khi trở về người bị thương nặng, thời gian ngắn như vậy, thương thế của hắn sợ rằng còn không có khôi phục. Lần này tỷ võ, hắn chưa chắc là có thể tham gia, năm nay bảng xếp hạng sợ là hắn cũng không có cơ hội đứng vào hàng ngũ.” ” đáng tiếc! Nghe nói hắn là thua bởi Long Thiên Tuyệt, nghĩ xem Long Thiên Tuyệt kia ngày xưa chính là Thiên Long tôn giả của Thánh cung, là nhân vật thiên tài bực nào? Có thể nói, Độc Cô kiêu tuy bại nhưng vinh”” Các loại âm thanh nghị luận truyền ra, bất kể là tuyển thủ dự thi, hay là người xem cuộc thi, đều rất thích đàm luận về ba vị nhân vật đứng đầu bảng xếp hạng, liên tưởng càng ngày càng phong phú, cái gì cũng có. Nghe được có người nhắc tới Độc Cô kiêu, thân hình Độc Cô Mưu rõ ràng lay động, ở trong đám người tầm mắt dò xét cũng trở nên càng thêm lo lắng vô cùng, Bạch Sở Hà cùng Bạch Sở Mục chính là cùng thế hệ, đồng tông lại không phải cùng mạch, Bạch Sở Mục thuộc về Bạch Sa đảo dòng chính nhất phái, mà Bạch Sở Hà thì không phải vậy, hai người thân phận khách quan mà nói, Bạch Sở Mục so sánh với Bạch Sở Hà còn cao hơn chút ít. Có lẽ chính là bởi vì hoàn cảnh tự thân sinh trưởng là nhân tố ảnh hưởng, tạo cho Bạch Sở Hà tính cách cực độ hiếu thắng, hơn nữa bản thân hắn thiên phú cũng cực cao, cho nên khi hắn bắt đầu mười tám tuổi, hắn cũng đã trở thành người trẻ tuổi nổi bật nhất trong Bạch Sa đảo, không người nào có thể vượt qua hắn. Chỉ tiếc, nhân ngoại hữu nhân, hắn ở trong Bạch Sa đảo, có lẽ không ai bằng, song khi hắn gặp được những người các môn phái đồng dạng cũng là người nổi bật, hắn liền bại trận. Bởi vì … hai vị này đều là cao thủ thiên tài trong thiên tài, thật sự là quá mức cường hãn rồi, hắn dùng hết toàn lực cũng đánh không lại, cho nên hắn không cam lòng, hắn thề sớm muộn gì có một ngày hắn đánh bại Dạ Tử hi cùng Độc Cô kiêu, trở thành đệ nhất cao thủ trẻ tuổi trong tam đại Thánh Địa!
Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc
Sau khi xuyên qua phát hiện chính mình có con trai, mà bên người đứa con còn có một con thú sủng thần bí vô địch.
Không sao, trong cuộc đời trực tiếp nhảy vọt qua sinh con đẻ cái, vậy thì bớt việc . Về phần ba đứa nhỏ là ai, có quan hệ gì đến nàng đâu?
Mang theo đứa con bước chân vào giang hồ, dù ngươi là yêu ma quỷ quái, hay gian nhân tiện nhân, mẫu tử đồng lòng, gặp thần giết thần, gặp phật giết phật!
Đoạn ngắn.
Tiểu Mặc: mẫu thân, có thúc thúc hư chặn đường cướp bóc, làm sao bây giờ?
Vân Khê: chính mình đi thu phục! Điểm việc nhỏ ấy đừng có tới làm phiền mẫu thân!
Tiểu Mặc: mẫu thân, vị thúc thúc này rất tuấn tú nhìn tốt lắm còn rất có tiền, ta có thể nhận hắn làm phụ thân của ta không?
Vân Khê: tuy nói là quỷ đoản mệnh, bất quá chờ ngày nào đó hắn hai chân nằm thẳng về phía tây, vậy tất cả tài sản của hắn toàn bộ sẽ về tay mẫu tử chúng ta!
Tiểu Mặc: mẫu thân, nam nhânnày bộ dạng giống như ta, chẳng lẽ hắn là cha của ta?
Vân Khê: không cần nhận cha bậy! Vạn nhất hắn là cái kẻ nghèo hèn, ngươi phải nuôi hắn cả đời a?
Thần bí nam chủ: mở to hai mắt nhìn cho rõ ràng , bản tôn toàn thân cao thấp đều là hàng hiệu, còn có bảo kiếm trong tay ta là vật báu vô giá!
Một cuộc tân tú tranh giành thi đấu, vị nữ tử Vân Khê bị người phỉ nhổ đến chết đi sống lại bỗng phát ra hào quang kỳ dị, quần tinh ủng nguyệt, thành bánh trái thơm ngon, người tới cửa cầu hôn cơ hồ là muốn đạp phá cánh cửa mà vào.
Tiểu Mặc tay trái phe phẩy thẻ bài “Thông qua”, tay phải giơ lên thẻ bài “Đào thải”, vội đến không biết trời đất luôn.
“Không đứng ở trong bảng thiên hạ thập đại mĩ nam chi liệt, đào thải!”
“Đánh không lại ta cùng ta mẫu thân, đào thải!”
“Giá trị con người không có được trăm vạn hai hoàng kim, đào thải!”
“. . . . . .”
Hừng hực khí thế khi cuộc tuyển chọn sắp tiếp cận kết thúc, một bang người thần bí đột nhiên xâm nhập.
“Các ngươi đang làm gì?”
“Hắc hắc, cho tôn chủ nhà ta đến báo danh nhé.”
“Bản nhân không tự mình ra mặt, trực tiếp đào thải bị nốc-ao!”
“Tôn chủ rất nhanh sẽ tới đây , sợ ngươi không tin hắn có tiền, cho nên cố ý trở về bàn Kim Sơn.”
Đây là một câu chuyện kiếm khách thời đại, Toàn bộ Ngạo Thiên đại lục có tất cả năm quốc gia, dựa theo thực lực các quốc gia trước sau mà gọi tên, phân biệt có Nam Hi quốc, Đông Lăng quốc, Bắc Tương quốc, Tây Mộ quốc cùng một quốc gia ở giữa bốn quốc là Ngạo Thiên quốc. Mỗi quốc gia đều sùng bái võ lực, huyền khí tung hoành Ngạo Thiên đại lục.
Vân Khê, kiếp trước là gia chủ của một võ đường thế gia, mang trong người tuyệt thế võ học, trong lúc vô tình xuyên qua tới trên người của Đại tiểu thư Vân gia chưa kết hôn đã mang bầu. Mơ hồ, của nặng hơn người, nhàn sự mạc không để ý chính là một cách tự vệ của Vân Khê, một khi có người chạm đến điểm mấu chốt của nàng, thương tổn người nàng để ý, nàng sẽ không từ thủ đoạn, âm ngoan thủ lạc, không chết thì không ngừng! Lời nói ác độc, vô tâm không phế, thầm nghĩ mang theo đứa con ăn uống miễn phí, tiêu dao khoái hoạt cả đời.
Vân Tiểu Mặc, con của nữ chủ, năm tuổi, thiên tài cục cưng. Hồn nhiên đáng yêu bề ngoài là cách để tự vệ của hắn, người đối tốt với hắn, hắn vô cùng thân cận, người đối với hắn không tốt, sẽ bị hắn chỉnh e thê thảm. Tất cả lời nói của Mẫu thân, hắn đều tôn sùng như thánh chỉ, quán triệt chấp hành, cho đến khi người cha phúc hắc của hắn xuất hiện. . . . . .