“Sư thúc nói không sai! Kỳ lân thần thú chính là thần thú giữ nhà của Thanh Lân học viện, chỉ cần nó trở về bên chúng ta, tất cả vấn đề đều không đáng nói.” Hà Khánh Chu vừa nói, hai mắt híp lại, trong đầu bỗng nhiên hiện lên mặt tên nam nhân lúc trước. Hắn hung hăng cắn răng, sớm muộn có một ngày hắn đánh bại đối phương, hung hăng dạy cho đối phương một bài học. Mi trưởng lão quét mắt nhìn hắn, tựa hồ là xem thấu tâm tư, hừ lạnh một tiếng “Tiểu tử kia bất quá là Huyền tôn tứ phẩm cảnh giới, không phải là mối nguy hại. Ngươi nên nhìn xa trông rộng hơn, đem bí kỹ của ngươi dùng ở trên người đối thủ có giá trị hơn, như thế mới không cô phụ lão phu khổ tâm truyền thụ bí kỹ cho ngươi.” “Dạ, sư thúc nói đúng! Bí kỹ của ta là dùng để đối phó cao thủ học viện Thiên Long, hắn còn không xứng ta sử dụng bí kỹ!” Hà Khánh Chu ánh mắt nheo lại từ đó phát hai tia sáng lạnh, ẩn chứa nồng đậm sát cơ. Lúc này, từ hướng sơn cốc truyền tới tiếng vang kịch liệt, bốn cột sáng màu vàng đồng thời từ trong sơn cốc phóng ra ngoài, Như bốn cây cột, phóng lên cao, khí thế mãnh liệt như muốn đâm thủng trời đen! Cả ngọn núi Côn Luân tiên cảnh đều rung động mãnh liệt. “Nhìn! Lại là bên kia! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” “Không thể nào có đồng thời nhiều người như vậy cùng nhau thăng cấp đi? Quá khoa trương mà!” “Đúng là quá khoa trương…” “Làm sao có thể?” Lông màyMi trưởng lão nhăn lại, gắt gao ngó chừng hướng kia, lộ ra thần sắc bất khả tư nghị, “Ba Huyền tôn tứ phẩm, một Huyền tôn ngũ phẩm! Bọn họ rốt cuộc là người nào? Tại sao có thể có lực lượng tổ hợp cường đại như thế?” “Cái gì? Ba Huyền tôn tứ phẩm, một Huyền tôn ngũ phẩm?! Chẳng lẽ là cao thủ học viện Thiên Long xuất hiện?” Hà Khánh Chu đánh chết cũng không nghĩ ra, đồng thời thăng cấp trong sơn cốc chính là bốn nhân vật hắn xem thường. “Vô cùng có khả năng! Nếu không phải cao thủ học viện Thiên Long xuất hiện, đó chính là mấy người thế gia Đại cổ xưa xuất hiện. Tóm lại, các ngươi thông minh cơ linh một chút, trước lúc Đại trưởng lão cùng mọi người còn không có xuất hiện, tuyệt đối không để cho bất luận kẻ xông vào tuyệt địa tiên cảnh!” Nếu nói tuyệt địa, nó bị vây bởi đỉnh núi trọng yếu nhất, cao ngàn trượng, nhiệt độ cao đến dọa người, người bình thường muốn tới gần nó rất khó khăn. Bởi vì ngọn núi này thật ra là một ngọn núi lửa ngủ say, mà vị trí vào tuyệt địa chính là miệng núi lửa phun trào. Vị trí mọi người tập trung hiện tại cách miệng núi lửa trăm dặm, một khoảng cách an toàn, thân thể không đến nổi bị nhiệt độ đốt cháy. Bọn họ nhìn chằm chằm Kỳ Lân thần thú ngủ đông trong tuyệt địa, không ai biết đến tột cùng khi nào nó mới có thể chân chính thức tỉnh, sau đó phá cảnh ra. Chỉ có dấu hiệu có thể khẳng định đó chính là có từng cột sáng màu vàng từ tuyệt địa phát ra bên ngoài, trong không khí tràn ngập hơi thở thánh khiết, đây chính là dấu hiệu thần thú sắp xuất thế. “Sư thúc xin yên tâm, chính là bất cứ giá nào, đệ tử cũng nhất định bảo vệ cửa vào tuyệt địa!” Hà Khánh Chu kiên định nói. “Rất tốt! Chờ lần này trở về, ta sẽ nói tốt với viện trưởng cho ngươi” “Đa tạ sư thúc!” Hai người sư thúc sư điệt ngươi một lời ta một câu, rất nhanh đem lực chú ý lần nữa thay đổi trở về hướng tuyệt địa. Kỳ Lân thần thú mới là vật bọn họ cần chú ý, bọn họ một khắc cũng không có thể thư giãn, một bước cũng không dám rời đi. Người Tử Điêu học viện cũng không nghĩ như vậy, bởi vì bọn họ tận mắt nhìn thấy đoàn người Vân Khê như thế nào nhận được những thứ linh thạch kia. Nếu bọn hắn đem linh thạch cho luyện hóa thu nạp… Bọn họ càng nghĩ càng kinh hãi, ba Huyền tôn tứ phẩm, một Huyền tôn ngũ phẩm, tổ hợp thực lực như vậy có thể đủ cùng đấu với học viện xếp hàng thứ nhất cùng thứ hai Thiên Long cùng Bạch Hổ. Như vậy Vạn Hoàng học viện nào còn là Vạn Hoàng học viện xếp hạng chót nhất khi xưa? Bọn họ muốn coi là kình địch, cũng không có tư cách. Để bảo đảm tin tức chính xác, học sinh cầm đầu quyết đoán phái một học sinh đi trước điều tra. Trong đám người, một thân ảnh màu trắng phiêu dật bỗng chợt lóe, bay về hướng sơn cốc, theo sát hắn còn có một thân ảnh hơi có vẻ gầy gò. “Long sư huynh, Thanh Lân học viện tới không ít cao thủ, chúng ta làm sao bây giờ?” Thân ảnh phiêu dật thoáng dừng, thanh âm dễ nghe nói: “Giữ nguyên kế hoạch tiến hành, cho dù không chiếm được Kỳ Lân thần thú, cũng không thể khiến người Thanh Lân học viện nhận được.” “Ừ! Vậy chúng ta bây giờ đi đâu?” “Đi xem sơn cốc bên kia một chút, đến tột cùng xảy ra chuyện gì, nói không chừng những người này có thể trợ lực chúng ta.” Long Hựu Đình tự tin cười nhạt. Trong sơn cốc, đám người Vân Khê tề tụ ở chỗ này, tập thể thăng cấp. Huyền giai trên người mỗi người đều thăng cấp, nhất là Độc Cô Mưu. Đừng xem hắn ngày thường âm thầm, thăng cấp so với bất luận kẻ nào cũng tích cực hơn, một mình hắn tấn chức hai phẩm, trực tiếp bước vào cảnh giới Huyền tôn tam phẩm. Dạ Hàn Nhật chỉ thăng cấp một phẩm, trở thành cao thủ Huyền tôn nhị phẩm, lại so sánh với Độc Cô Mưu còn thấp hơn một phẩm, có lẽ do bản tính bình tĩnh, không nóng vội của hắn. Long Thiên Tuyệt tấn chức trở thành Huyền tôn ngũ phẩm; Vân Khê, Chiến Thiên Dực cùng Hoàng Anh đều tấn thăng làm Huyền tôn tứ phẩm; Còn có thủ hạ Hoàng Anh chính là năm tên sư đệ, mặc dù không có toàn bộ thăng cấp, nhưng cả đám đều đã Huyền tôn nhất phẩm đỉnh, chỉ cách Huyền tôn nhị phẩm chút nữa, đối với Hoàng Anh mà nói, cũng đã vô cùng thỏa mãn. Nàng cảm kích Vân Khê lấy linh thạch đem tặng. Lấy thực lực bọn họ bây giờ, hoàn toàn có cơ hội vượt xa Tử Điêu học viện, thậm chí xếp hạng hơi gần với học viện phía trước một chút, không đến nổi rơi vào cảnh giới kế cuối bi thảm. “Thật tốt quá! Chúng ta hiện tại có một Huyền tôn ngũ phẩm cao thủ, ba Huyền tôn tứ phẩm, một Huyền tôn tam phẩm cùng một Huyền tôn nhị phẩm. Tổ hợp với thực lực như vậy muốn vào ba vị trí đầu của thập đại học viện Đại hội tỷ võ khẳng định không có vấn đề rồi!” Vân Khê vui vẻ nói. “Ha ha! Ai có thể nghĩ đến Vạn Hoàng học viện chúng ta ở thập đại học viện luôn xếp hạng chót nhưng cũng có thể có cao thủ Huyền tôn ngũ phẩm cùng Huyền tôn tứ phẩm? Nếu là một tháng trước, ta ngay cả nằm mơ cũng sẽ không nghĩ đến, ha ha ha……” Chiến Thiên Dực cao giọng cười to, thật sự mừng rỡ. Hắn nói không sai, nếu không có Vân Khê đến, hắn hiện tại sợ rằng đã tẩu hỏa nhập ma vì mạnh mẽ đột phá cảnh giới Huyền tôn tam phẩm rồi, càng đừng nói có hay không cơ hội dẫn theo học viện đi tham gia Đại hội tỷ võ “Muội tử, ngươi thật là phúc tinh Vạn Hoàng học viện! Vị trí viện trưởng kế tiếp, ngoài ngươi ra còn người nào xứng nữa chứ?” “Viện trưởng kế tiếp?” Đám người Hoàng Anh kinh ngạc nhìn Vân Khê như thấy quái vật, nàng lại chính là viện trưởng kế tiếp Vạn Hoàng học viện? Có phải đang nói giỡn hay không? Nàng là nữ nhân, còn là một phụ nữ mang thai, như vậy cũng có thể kế thừa vị trí viện trưởng? Hoàng Anh hơi chút suy tư, rất nhanh đã thông suốt. Chính nàng cũng là nữ nhân, nếu là nữ nhân cũng xem thường nữ nhân, vậy như thế nào khiến người khác tôn trọng ngươi? Nàng chưa bao giờ cho là chuyện nam nhân có thể làm được, nữ nhân làm không được, ngược lại rất nhiều chuyện nam nhân làm không được, nữ nhân lại có thể làm được, này đủ để chứng minh, tầm quan trọng và vĩ đại của nữ nhân! “Chờ Vân sư muội ngày sau ngồi lên cương vị viện trưởng, ta nhất định dẫn đầu học sinh Hạc Tiên học viện, đến chúc mừng!” “Xin đa tạ Hoàng tỷ tỷ.” “Có người tới, chúng ta nên nhanh chóng rời đi.” Long Thiên Tuyệt ngưng mắt nhìn một hướng khác, nói nhỏ một câu, mọi người lập tức im lặng, lặng lẽ thối lui. Mấy người này rời đi không lâu, học sinh Tử Điêu học viện thừa dịp bóng đêm đến dò xét, nào còn có người? Nhưng cũng đúng thôi, người ta là cao thủ cảnh giới gì, nếu là có ý giấu diếm thì làm sao có thể thấy được diện mạo thật đối phương? Nghĩ tới, hắn tự giễu lắc đầu cười khẽ, sau đó nhanh chóng trở về. Sau khi hắn rời đi, lại có hai người từ trong bóng đêm đạp gió mà đến. Bọn họ không giống tên học sinh này, không có nhìn thấy bóng người liền một mình rời đi mà lẳng lặng đứng ở địa phương đám người Vân Khê mới vừa đứng yên, quan sát thật lâu. “Long sư huynh, ngươi nói bọn họ sẽ là ai?” “Đi xem một chút, chẳng phải sẽ biết sao?” Long Hựu Đình khom người nhìn kỹ xuống dấu chân dưới đất, ánh mắt nhợt nhạt, ngón tay thon dài chỉ hướng sườn núi phía tây, “Bọn họ hẳn là theo hướng kia đi, chúng ta đi qua xem một chút!” “Tốt!” Hai người đi một đoạn đường, dừng lại xem một chút dấu chân trên mặt đất. Trong lúc vô tình đã tới gần chỗ ẩn thân của đám người Vân Khê. “Long sư huynh, phía trước không phải là chỗ ở mấy cái quái nhân sao? Chúng ta tháng trước đi qua nơi này, muốn xin chén nước uống, kết quả bọn họ đưa cho toàn máu động vật, còn nói uống cái kia mới giải khát, thật không biết bọn họ là nghĩ như thế nào.” “Ngươi biết được họ nghĩ gì sao? Bọn họ đều là cao thủ sâu không lường được, người ta chịu phản ứng với chúng ta là tốt lắm rồi.” “Dù sao cũng rất quá đáng! Bốn huynh đệ lớn lên giống nhau như đúc, lời nói giống nhau như đúc, nghe bọn họ nói chuyện cũng như không nghe……” “Ha hả, ngươi đừng oán trách! Chúng ta lần này tới cũng không phải là tới gây chuyện, thu hồi tính khí này của ngươi, đừng nói gì nữa, chỉ cần ở bên cạnh mỉm cười là được.” “Ta cười không nổi!” Long Hựu Đình bất đắc dĩ lắc đầu, tay áo bào rộng ở trong bầu trời đêm lắc nhẹ, tiếp tục hướng phía trước đi tới. Hô —— Một trận gió mát chợt nổi lên, làm rối loạn tóc hai người, Long Hựu Đình ngừng chân lại. Trong ánh trăng mờ, hắn thấy một người đứng phía trước, là một nam nhân! Vô thanh vô tức xuất hiện một nam nhân. Y một thân trường bào tím, phảng phất dung nhập vào trong đêm đen, cảm giác như thiên thần. Hai tay y chấp sau lưng, đưa lưng về phía hắn, lưng thẳng tắp như tùng. Hơi thở như rúng động một mảnh trời, khiến người ta không nhịn được muốn bái lạy. Y là ai vậy? Vì sao lại cảm thấy vô cùng quen thuộc? Long Hựu Đình nhìn chằm chằm bóng lưng kia, tâm thần khẽ rung động.
Q.4 – Chương 96: Giống Như Đã Từng Quen Biết
Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc
Sau khi xuyên qua phát hiện chính mình có con trai, mà bên người đứa con còn có một con thú sủng thần bí vô địch.
Không sao, trong cuộc đời trực tiếp nhảy vọt qua sinh con đẻ cái, vậy thì bớt việc . Về phần ba đứa nhỏ là ai, có quan hệ gì đến nàng đâu?
Mang theo đứa con bước chân vào giang hồ, dù ngươi là yêu ma quỷ quái, hay gian nhân tiện nhân, mẫu tử đồng lòng, gặp thần giết thần, gặp phật giết phật!
Đoạn ngắn.
Tiểu Mặc: mẫu thân, có thúc thúc hư chặn đường cướp bóc, làm sao bây giờ?
Vân Khê: chính mình đi thu phục! Điểm việc nhỏ ấy đừng có tới làm phiền mẫu thân!
Tiểu Mặc: mẫu thân, vị thúc thúc này rất tuấn tú nhìn tốt lắm còn rất có tiền, ta có thể nhận hắn làm phụ thân của ta không?
Vân Khê: tuy nói là quỷ đoản mệnh, bất quá chờ ngày nào đó hắn hai chân nằm thẳng về phía tây, vậy tất cả tài sản của hắn toàn bộ sẽ về tay mẫu tử chúng ta!
Tiểu Mặc: mẫu thân, nam nhânnày bộ dạng giống như ta, chẳng lẽ hắn là cha của ta?
Vân Khê: không cần nhận cha bậy! Vạn nhất hắn là cái kẻ nghèo hèn, ngươi phải nuôi hắn cả đời a?
Thần bí nam chủ: mở to hai mắt nhìn cho rõ ràng , bản tôn toàn thân cao thấp đều là hàng hiệu, còn có bảo kiếm trong tay ta là vật báu vô giá!
Một cuộc tân tú tranh giành thi đấu, vị nữ tử Vân Khê bị người phỉ nhổ đến chết đi sống lại bỗng phát ra hào quang kỳ dị, quần tinh ủng nguyệt, thành bánh trái thơm ngon, người tới cửa cầu hôn cơ hồ là muốn đạp phá cánh cửa mà vào.
Tiểu Mặc tay trái phe phẩy thẻ bài “Thông qua”, tay phải giơ lên thẻ bài “Đào thải”, vội đến không biết trời đất luôn.
“Không đứng ở trong bảng thiên hạ thập đại mĩ nam chi liệt, đào thải!”
“Đánh không lại ta cùng ta mẫu thân, đào thải!”
“Giá trị con người không có được trăm vạn hai hoàng kim, đào thải!”
“. . . . . .”
Hừng hực khí thế khi cuộc tuyển chọn sắp tiếp cận kết thúc, một bang người thần bí đột nhiên xâm nhập.
“Các ngươi đang làm gì?”
“Hắc hắc, cho tôn chủ nhà ta đến báo danh nhé.”
“Bản nhân không tự mình ra mặt, trực tiếp đào thải bị nốc-ao!”
“Tôn chủ rất nhanh sẽ tới đây , sợ ngươi không tin hắn có tiền, cho nên cố ý trở về bàn Kim Sơn.”
Đây là một câu chuyện kiếm khách thời đại, Toàn bộ Ngạo Thiên đại lục có tất cả năm quốc gia, dựa theo thực lực các quốc gia trước sau mà gọi tên, phân biệt có Nam Hi quốc, Đông Lăng quốc, Bắc Tương quốc, Tây Mộ quốc cùng một quốc gia ở giữa bốn quốc là Ngạo Thiên quốc. Mỗi quốc gia đều sùng bái võ lực, huyền khí tung hoành Ngạo Thiên đại lục.
Vân Khê, kiếp trước là gia chủ của một võ đường thế gia, mang trong người tuyệt thế võ học, trong lúc vô tình xuyên qua tới trên người của Đại tiểu thư Vân gia chưa kết hôn đã mang bầu. Mơ hồ, của nặng hơn người, nhàn sự mạc không để ý chính là một cách tự vệ của Vân Khê, một khi có người chạm đến điểm mấu chốt của nàng, thương tổn người nàng để ý, nàng sẽ không từ thủ đoạn, âm ngoan thủ lạc, không chết thì không ngừng! Lời nói ác độc, vô tâm không phế, thầm nghĩ mang theo đứa con ăn uống miễn phí, tiêu dao khoái hoạt cả đời.
Vân Tiểu Mặc, con của nữ chủ, năm tuổi, thiên tài cục cưng. Hồn nhiên đáng yêu bề ngoài là cách để tự vệ của hắn, người đối tốt với hắn, hắn vô cùng thân cận, người đối với hắn không tốt, sẽ bị hắn chỉnh e thê thảm. Tất cả lời nói của Mẫu thân, hắn đều tôn sùng như thánh chỉ, quán triệt chấp hành, cho đến khi người cha phúc hắc của hắn xuất hiện. . . . . .