Q.5 – Chương 114: Tiểu Mặc Cùng Tiểu Ban.

Tiểu Mặc Cùng Tiểu Ban.

Sau giờ Ngọ, ánh nắng ấm áp, bầu trời khoát lên ánh chiều tà, bao trùm phủ đệ của Đại tiểu thư là một bầu không khí âm hàn. Liên tục hai ngày, đã chết ba người, hơn nữa cùng là con gái cung chủ. Tin đồn liên, quan tới lời nguyền Cửu Sát, đã được đồn đại rộng rãi từ sớm ở Vân thành, không biết có biết bao nhiêu người đã chú ý đến sự phát triển của việc này, chú ý đến cao tăng Phạm Âm tự có thể hay không làm phép khu trừ sát khí của tượng đồng Cửu Sát, cung chủ tự mình chỉ định người có thể hay không thuận lợi điều tra ra chân tướng sự tình… Vân Khê giờ phút này, còn không biết được rằng mình ở Vân Thành đến tột cùng đã nổi tiếng đến mức độ nào, được chú ý như thế nào, chuyện duy nhất mà hiện tại nàng quan tâm, chính là mau chóng chạy đến phủ đệ Đại tiểu thư, nhìn thấy ba vị đại sư, xác định lịch trình của bọn họ. “Vân Khê cô nương, ngươi đã đến rồi. Đại tiểu thư, Thịnh công tử bọn họ đều còn ở bên trong chờ ngươi.” Thủ vệ canh giữ phủ đệ của Đại tiểu thư cũng đã biết Vân Khê, vừa thấy nàng đến, nhiệt tình đón nàng vào. Trong đại điện, tiếng người ồn ào, không biết là đang nghị luận cái gì, cho đến khi Vân Khê xuất hiện, tiếng nghị luận của mọi người từ từ ngừng lại. Vân Khê cất bước đi vào đại điện, phát hiện bên trong đại điện, có rất nhiều người quen thuộc trước mặt. Trừ mấy công tử tiểu thư chung đụng mấy ngày nay, còn có người lúc trước cùng nàng đồng hành đi tới Vân tộc: Mặc Liên đại nhân, Hồng Liên đại nhân, Hoàng Liên đại nhân, Thanh Liên đại nhân cùng Lam Liên đại nhân đều là mấy vị cao thủ Vân Huyễn điện, vả lại còn có tiểu Ban cùng phương Tây đại sư thầy trò ba người, ngoài ra còn có hai người trung niên nữ tử, quần áo cùng Hồng Liên đại nhân giống nhau, nói vậy cũng chính là cao thủ đến từ Vân Huyễn điện. Cùng một thời gian, được nhiều đại nhân vật như vậy chú ý, Vân Khê không biết là may mắn hay bất hạnh. Tiểu Ban đang chắp tay trước ngực, mặc niệm cái gì đó, thấy Vân Khê đến, khuôn mặt nhỏ nhắn tuấn tú, non nớtnhất thời xuất ra nụ cười hồn nhiên, ngây thờ vô cùng rực rỡ. vì bận tâm đến uy nghiêm cùng sự trang trọng của tăng nhân, lần này hắn không có nhanh chân hướng nàng chạy đến, mà là xa xa hướng nàng thi Phật lễ chào hỏi. Thầy trò phương Tây đại sư hai người cũng nhất tề thi lễ, đối với Vân Khê tràn đầy hảo cảm. Vân Khê đối với ba người cười yếu ớt, cuối cùng đem lực chú ý đặt trên người Vân Trung Thịnh, nghe nói là hắn hướng cung chủ cùng cao thủ Vân Huyễn điện đề cử, để cho nàng tới điều tra rõ chân tướng sự thật về lời nguyền Cửu Sát, như vậy hiện tại nhất định hắn sẽ có lời gì đó muốn nói với nàng? Nàng làm bộ chuyện gì cũng không biết, ra vẻ tò mò: “Đã xảy ra chuyện gì? Làm sao lại có nhiều người tới như vậy?” Vân Trung Thịnh hướng nàng đi tới, trong ánh mắt bao phủ một tia sắc thái, quang mang phát ra: “Ngươi còn không biết sao? Mẹ ta cùng các cao thủ Vân Huyễn điện nhất trí quyết định, cử ngươi đến điều tra chân tướng sự thực của việc lời nguyền Cửu Sát giết người, chỉ cần ngươi có thể điều tra ra chân tướng, các nàng nhất định sẽ giúp ngươi gia nhập Vân Huyễn điện, trở thành một thành viên của Vân Huyễn điện, hơn nữa còn có cơ hội tham gia cuộc tổng sự tuyển Thánh nữ. Cho nên ngươi phải mau chóng tìm ra hung phạm, tra ra manh mối của mọi chuyện, ta tin tưởng ngươi nhất định có thể làm được.” “Ngươi cứ như vậy tin tưởng ta?” Vân Khê cười khổ, hắn có lẽ có ý tốt, nhưng mà chẳng lẽ hắn không nghĩ tới, nếu như nàng không có cách nào tra ra chân tướng, lúc đó cục diện sẽ lại trở nên như thế nào? Hắn đến tột cùng là đang giúp nàng hay đang hại nàng? “Ta tin tưởng ánh mắt của mình, ta không có nhìn lầm!” Vân Trung Thịnh kiên định nói, “Hơn nữa, ta sẽ giúp ngươi. Bất kể ngươi có phải hay không coi ta là bằng hữu của ngươi, ta cũng sẽ giúp ngươi, ta tin tưởng dù cho cừu hận có lớn hơn đi nữa, cũng sẽ có phương thức để hóa giải.” Ánh mắt của hắn sáng quắc, có vô số màu sắc hoa mỹ toát ra, lại có một loại vẻ đẹp kinh tâm động phách. Vân Khê than thở, không biết nên nói gì. “Vân Khê cô nương, chuyện này đều nhờ cậy ngươi, ta thật không hi vọng lại phải nhìn thấy huynh đệ tỷ muội vô tội của mình lại vô cớ mất mạng.” Đại tiểu thư đi tới, giọng chân thành nói, “Như thế này, ba vị đại sư chịu trách nhiệm cho việc siêu độ tượng đồng Cửu Sát, còn có hai vị Luyện Khí tông sư đến từ Vân Huyễn điện, sẽ đối với tượng đồng Cửu Sát nghiên cứu một phen, nhưng những thứ này cũng chỉ để hỗ trợ ngươi điều tra rõ thủ đoạn chân tướng, đến tột cùng là lời nguyền Cửu Sát giết người, hay là bởi vì, cuối cùng là do người giở trò.” Kể từ đó, chẳng lẽ không phải biến nàng thành một kẻ độc đoán ác độc sao? Nàng nói đen chính là đen, trắng chính là trắng, nhưng là chuyện có phải thật sự đơn giản như vậy thật sao? “Ta hiện tại chỉ muốn biết một chuyện.” Vân Khê dừng một chút, ánh mắt trong nháy mắt sắc bén, “Thất tiểu thư đêm qua chạm trán kỳ thú, đến tột cùng là cái gì?” Ánh mắt Đại tiểu thư rõ ràng co rụt lại, trở nên trầm mặc, mà những người khác cũng lien tục biểu lộ ra thần sắc kì quái, không ai lên tiếng. Phản ứng như thế đã cho Vân Khê đáp án. Thất tiểu thư gặp phải kỳ thú, quả nhiên chính là kỳ thú đầu sói thân chim! A, kết quả nàng lo lắng nhất rốt cuộc xảy ra, thủ đoạn của hung thủ không khỏi quá mức cao minh, Vân Khê cũng nhịn không được mà bội phục đối phương. Hung thủ đến tột cùng là như thế nào đoán được? Lúc ấy tất cả mọi người đều quay lưng lại, không thể nào nhìn tới được Thất tiểu thư đến tột cùng là gặp phải cái gì, hung thủ như thế nào đoán được? Chẳng lẽ hung thủ có mắt sau lưng? Tóm lại nàng sẽ không tin tưởng, cũng không nguyện tin tưởng là cái gì lời nguyền Cửu Sát, bởi vì, chuyện này ở giữa có quá nhiều điều đáng nghi, cùng địa phương không hợp lí, đáng để cân nhắc lại. “Theo như ta nói, nếu quả thật chính là lời nguyền Cửu Sát giết người, ngược lại là chuyện tốt. Chỉ cần sau này chúng ta không ai chạm tới đồ vật tà khí kia, như vậy ai cũng sẽ không xảy ra chuyện gì. Chờ ba vị đại sư siêu độ cho tượng đồng Cửu Sát xong, tìm một địa phương chôn nó xuống, kết thúc mọi chuyện.” Tứ tiểu thư nói. Tam tiểu thư tán thành nói: “ Tứ tỷ nói không sai, nếu như là lời nguyền Cửu Sát giết người, chúng ta sau này không chạm vào nó thì sẽ bình an vô sự. Hiện tại cẩn thận nghĩ xem, khả năng lời nguyền Cửu Sát giết người rất lớn, nếu không nghe lời, kỳ thú Thất tỷ gặp phải cùng với kỳ thú giết nàng có giống nhau như đúc không? Trước đó chúng ta đều quay lưng lại, chỉ có một mình Thất tỷ biết nàng gặp phải cái gì, về phần những thứ mê hương kia, có lẽ chẳng qua là trùng hợp…” Trùng hợp? Tại sao lại là trùng hợp? Loại mê hương này, người bình thường rất khó điều chế ra được, chỉ có hiểu được nguyên lý luyện đan thì Luyện Đan Sư mới có thể bắt chước mà chế ra. Cho nên Vân Khê mới chắc chắn như thế, chuyện này nhất định là vì sao. Chẳng qua là chuyện gì xảy ra với bóng dáng kỳ thú? Nó như thế nào lại đột nhiên tiêu thất? Trong lúc suy tư, chung quanh đột nhiên phát ra một trận thanh âm khác thường. “Đứa nhỏ này từ đâu chui ra vậy?” “Hắn…Hắn sờ soạng tượng đồng…” “Xong, xong, xong, tượng đồng còn chưa có được siêu độ đâu.” Hài tử? Vân Khê tò mò, quay đầu, theo tiếng nói nhìn sang. Không nhìn còn khá, này vừa nhìn đến, nhịp tim của nàng suýt chút ngừng đập. Chỉ thấy một nam hài đang vây lấy tượng đồng Cửu Sát, tò mò ngắm nhìn, tay nhỏ bé dọc theo quanh thân tượng đồng, nhất nhất sờ lướt qua. Chỉ thấy hắn cực kì tập trung tinh thần, đến nỗi những người xung quanh nói gì, hắn cũng không có nghe được, giống như là tẩu hỏa nhập ma vậy. “Tiểu Mặc!?” Vân Khê cơ hồ là theo bản năng xông về phía hắn, đưa một tay tách hắn ra khỏi tượng đồng Cửu Sát, “Làm sao con lại đi ra? Không biết phía ngoài rất nguy hiểm sao?” Mặc dù trong lòng rất lo lắng, rất tức giân, Vân Khê vẫn không đành lòng đối với nhi tử nói nặng lời, chẳng qua là vô cùng lo lắng sẽ có người bởi vì sự phát hiện sự có mặt của hắn, đối với hắn gây bất lợi. “Con vừa rồi có nghĩ chút chuyện về tượng đồng, nghĩ đi nghĩ lại, bất tri bất giác lại ra tới ngoài. Mẫu thân, thật xin lỗi, con không phải là cố ý.” Tiểu Mặc trong nháy mắt phạm sai lầm, đáy mắt lại tràn đầy ánh sáng hứng thú, không sợ hãi chút nào. “Con a…” Vân Khê biết bây giờ nói gì cũng đã trễ, mọi người đều đã nhìn thấy, ai cũng đã biết sự hiện hữu của hắn, nàng muốn đem hắn giấu đi một lần nữa cũng không thể. “Vân Khê cô nương, nó là con của cô?” Ánh mắt nhu hòa của Đại tiểu thư nhìn tiểu Mặc, liền hỏi. Vân Khê gật đầu, sau đó ánh mắt cảnh giác quét về phía mỗi người có mặt tại hiện trường, nhất là ba người khả nghi nhất, tầm mắt của nàng rõ ràng chỉ lưu lại trong chốc lát, nhưng đó là cái nhìn cảnh cáo trần trụi. Ánh mắt kia rõ ràng báo cho đối phương biết, nếu như bọn họ dám đối với nhi tử của nàng bất lợi, nàng phải làm cho đối phương sống không bằng chết! Trong chốc lát, khí lạnh từ trên người nàng phóng thích ra, như cuồng phong bão táp quấn quýt khắp nơi, mỗi người đều sâu sắc cảm nhận được, ánh mắt của nàng, giống như một trân đao phong, sắc bén mà phong duệ. Tư thái kia, giống như báo mẹ che chở báo con, tràn đầy tính công kích. Vốn là đang ồn ào nghị luận mọi người rối rít ngậm miệng lại. Sau đó, tất cả mọi người thấy Vân Khê một mình đi tới trước tượng đồng Cửu Sát, vươn hai tay ra, đem tượng đồng từ trên xuống dưới sờ khắp một lượt. Kinh ngạc, ngây người, mọi người bị hành động bất ngờ của nàng làm cho chấn kinh. “Ngươi đang làm gì ở đây?” Vân Trung Thịnh bước một bước vọt tới, kéo tay nàng ra, khi hắn đối mặt với khuôn mặt lãnh tĩnh cùng quật cường kiên định của Vân Khê, hắn bừng tĩnh đại ngộ. Nàng đây là đang dùng phương thức của mình để bảo vệ con của nàng. Đồng dạng là dưới những cái nhìn trừng trừng của mọi người, con của nàng chạm vào kỳ thú, nàng cũng chạm vào kỳ thú, cho nên nếu như thế gian này tồn tại lời nguyền Cửu Sát, như vậy nguyền rủa đồng thời báo ứng đến trên người mẫu tử bọn họ. Không chỉ hắn lĩnh ngộ, phần lớn người ở đây cũng lĩnh ngộ. Trong nháy mắt, có một lực lượng kì dị cảm động mọi người ở đây, đó chính là một mẫu thân vĩ đại. Phần này vĩ đại, là ở trong số nhiều người cũng khó có thể thực hiện được. Vân Khê thoát khỏi tay của Vân Trung Thịnh, sau đó kéo tay nhỏ bé của nhi tử, hướng về phía mọi người cười cười nói: “Tất cả mọi người thấy được, ta sờ soạng kỳ thú, hơn nữa đồng thời sờ luôn Cửu Sát. Nhưng nếu cõi đời này thật sự tồn tại sự kiện kỳ thú giết người gì đó, như vậy nó là sẽ đến tìm ta, Vân Khê ta tùy thời xin đợi! Bất quá, nếu như là có ai dám động đến nhi tử của ta, vô luận ngươi là người hay là quỷ, ta có hóa thành lệ quỷ cũng muốn đem nó xé thành mảnh nhỏ!” Giờ khắc này, ánh mắt Vân Khê, rét lạnh kinh khủng, làm cho người ta không dám nhìn thẳng vào! Điên rồi, nàng điên rồi! Vì bảo vệ nhi tử của nàng, nàng bất chấp bất cứ giá nào, cái gì cũng không quản, không để ý tới nữa. Tại chỗ có nhiều người cùng chung một suy nghĩ như thế này. Vân Trung Thịnh nhìn Vân Khê, ánh mắt ảm đạm dần, nhưng rất nhanh chiết xạ ra ánh sang kì dị, hắn hắng giọng cười một tiếng: “Nói thật hay! Ta cũng không tin trên đời này thật sự có cái gì gọi là lời nguyền Cửu Sát, bất kể hung thủ là người hay quỷ, Vân Trung Thịnh ta cũng nhất định phải bắt được nó!” Cánh tay dài của hắn nhấc lên, vén ống tay áo lên, trước ánh mắt kinh dị của mọi người, học bộ dáng của Vân Khê, đem tượng đồng kỳ thú sờ khắp một lượt. Hiện trường sôi trào. Nếu nói Vân Khê là vì bảo vệ nhi tử, không tiếc đưa thân mạo hiểm, cái này còn có thể hiểu được, vậy Vân Trung Thịnh cũng là vì cái lý do kia sao? “Thập đệ, ngươi điên rồi sao? Còn không mau dừng tay?” Đại tiểu thư cội vàng chạy vọt qua, gắt gao ôm lấy cánh tay Vân Trung Thịnh, đáng tiếc đã muộn, hắn đã sờ soạng khắp thân kỳ thú. Vân Trung Thịnh cúi đầu cười, nụ cười thong dong ưu nhã: “Đại tỷ, ngươi buông tay. Ta cũng đã sờ soạng một nửa, ngươi nên để ta đem nó sờ hết hoàn toàn đi.” Đại tiểu thư lại một lần nữa gắt gao ôm lấy cánh tay hắn đã thoát ra, lắc đầu: “Không được! Ta không thể nhìn ngươi chịu chết, ta đã mất đi ba người thân, không thể mất thêm nữa.” “Thập đệ, ngươi lần này làm việc thật thiếu suy nghĩ, vạn nhất lời nguyền là thật, vậy ngươi làm sao bây giờ? Chẳng lẽ ngươi cam tâm tình nguyện dâng mạng sống của ngươi phụng bồi hai mẹ con bọn họ? ngươi có phải hay không bị sắc đẹp làm cho đầu óc mê muội, lấy tính mạng chính mình ra giỡn?” Bát tiểu thư tâm tính vốn thích vui đùa, giờ này vô cùng nghiêm túc thật tình, nàng là thật lòng quan tâm hắn, nếu không phải như thế, nàng cũng sẽ không thỉnh thoảng dùng phương thức của mình khuyên nhủ hắn. Vân Trung Thịnh hàm chứa ý cười, nhìn hai người, lắc đầu nói: “Các ngươi hiện tại ngăn cản ta, cũng đã muộn, ta sờ cũng sờ rồi. Ta hướng mẫu thân đại nhân đề cử Vân Khê cô nương phụ trách điều tra chuyện này, ta cũng sẽ không bàng quan đứng nhìn, ta sẽ hiệp trợ Vân Khê cô nương, mau sớm tra rõ chuyện này, cho mẫu thân đại nhân một cái công đạo, cũng cho mọi người một cái công đạo, ta không thể để cho các ca ca cùng tỷ tỷ của mình chết đi một cách không minh bạch như vậy!” Nói xong lời cuối, hắn từ từ thu liễm nụ cười, tuấn trên mặt là từ không có trôi qua thật tình cùng kiên quyết. Thấy hắn như vậy, ý muốn ngăn cản hắn của Đại tiểu thư cùng Bát tiểu thư rối rít dao động, một người buông lỏng tay hắn, một người vỗ vỗ đầu vai hắn. Đều là huynh đệ tỷ muội, phần lớn mọi người nghĩ cách như thế nào để tự vệ hoặc là như thế nào để đạt được sự khen ngơi của mẫu thân, nhưng không ai thật lòng nghĩ tới nên vì cái chết của huynh đệ tỷ muội mà tìm ra hung thủ, để cho bọn họ có thể an nghỉ. Trong nháy mắt, bọn họ cảm thấy tự ti mặc cảm. Không ai ngăn cản hắn nữa. Vân Khê kinh ngạc nhìn Vân Trung Thịnh, đáy lòng dâng lên một cỗ ấm áp, đó là sự cảm động tự đáy lòng. “A di đà phật! Thiện hữu thiện báo (Người tốt sẽ nhận được báo ứng tốt).” Tiểu Ban phảng phất như hiểu hết mọi chuyện vừa mới xảy ra, chắp tay trước ngực, đọc lên câu kinh phật. Tiểu Mặc phát hiện ra hắn, con ngươi bỗng dưng lóe sang, Tiểu Ban thật giống như cảm ứng được, nhìn lại phương hướng của hắn, hai tiểu bằng hữu có lần gặp gỡ đầu tiên. Giống như trước ánh mắt trong suốt, giống như trước tâm linh thuần khiết. Hai người nhìn chăm chú lẫn nhau,từ từ sinh ra cảm giác tương thích với nhau. Có rất ít người ở thời điểm đầu tiên găp nhau, biết rằng sẽ trở thành bằng hữu của nhau, đây là một loại duyên phận kì quái, không phải là ai cũng có thể hiểu được. Tiểu Mặc cùng Tiểu Ban vừa vặn chính là một số ít người kia, chẳng qua là lần đầu tiên gặp mặt, cũng cảm giác rằng đã biết nhau nhiều năm. Hai người nhìn nhìn, cùng lúc nở nụ cười, một cười đến như ánh mặt trời rực rỡ, một cười đến thiên chân vô tà. Vân Khê phát hiện hai tiểu tử nhìn nhau, dùng ngôn ngữ Tiểu Ban có thể nghe hiểu được giới thiệu: “Tiểu Ban, đó gọi là Tiểu Mặc, là nhi tử của ta, ta lúc trước đã nói với cháu, muốn giới thiệu bé cho cháu làm quen. Các cháu hiện tại rốt cuộc gặp mặt, quen biết lẫn nhau, vậy kết giao bằng hữu đi.” Tiểu Ban mừng rỡ gật đầu, màu da lúa mạch, càng lộ vẻ khỏe mạnh khả ái. Bé đi tới mấy bước, mắt sáng nhìn Tiểu Mặc, dùng ngôn ngữ cứng nhắc mà mọi người không thể nghe hiểu nói: “Xin chào, ta là tiểu Ban.” “Ha ha, thì ra ngươi cũng biết nói Thánh ngữ, thật tốt quá! Vậy chúng ta sau này sẽ là bạn tốt rồi, sau này ta sẽ giới thiệu nhiều người bạn cực tốt nữa cho ngươi…” Tiểu Mặc dùng Thánh ngữ học được ở Thánh đảo, cùng tiểu Ban trao đổi mà không vướng phải bất kì trở ngại nào, tiểu Ban nghe được bé có thể nói được ngôn ngữ của mình, cười đến vô cùng sang lạn, hai tiểu tử líu ríu hàn huyên, không coi ai ra gì. Vân Khê có chút ngốc, nàng cho tới bây giờ cũng chưa có dạy cho Tiểu Mặc Anh ngữ, con làm sao lại học thành tài rồi? Thật ra thì điều này cũng không thể trách nàng, thời điểm ấy lúc nàng tới Thánh đảo, Thánh đảo đã thoát khỏi sự khống chế của Thánh cung cung chủ, cư dân trên đảo đã sớm không còn nói Thánh ngữ nữa rồi, cho nên từ đầu nàng hoàn toàn không biết tới ngôn ngữ của người dân trên Thánh đảo là loại ngôn ngữ gì, càng không biết được là Tiểu Mặc tại trên Thánh đảo đi học Thánh ngữ. Bất quá, những vấn đề này cũng là thứ yếu, có thời gian sẽ tinh tế hỏi nhi tử sau, vấn đề tối trọng yếu nhất hiện nay là giải quyết chuyện về lời nguyền Cửu Sát. “Thịnh công tử, cung chủ nếu như muốn đem chuyện truy xét hung thủ giao cho ta, nàng có thể cho ta đặc quyền gì không?” “Đặc quyền?” Vân Trung Thịnh chần chờ chốc lát, nói: “Chỉ cần là vì điều tra vụ án, mọi người tại chỗ này sẽ hết sức hỗ trợ ngươi, bất quá mẫu thân ta cũng nói, ngươi một ngày còn chưa tra ra hung thủ, Thiên sư huynh cũng sẽ bị nhốt nhiều hơn một ngày, cho nên…” Vân Khê cười lạnh nói: “Ta hiểu rồi, ta sẽ tra rõ chân tướng.” Nàng xoay người, lần nữa đi tới trước tượng đồng, nói: “Vì để mau chóng điều tra ra chân tướng, ta muốn đem tượng đồng này mang đi.” “Không được!” “Không được!” “Không được!” Thanh âm không được, đồng thời từ miệng ba người thốt ra. Trong đó có hai vị đại nhân đến từ Vân Huyễn điện, nghe nói là hai vị Luyện Khí Tông Sư. “Tượng đồng ngươi không thể mang đi, chúng ta còn cần nó để nghiên cứu.” Vân Mạch Thiên gật đầu nói: “Không tệ! Mẫu thân đại nhân hạ lệnh, chờ ba vị đại nhân vì tượng đồng siêu độ xong, đem tượng đồng giao cho hai vị đại nhân này, cho họ tìm tòi, nghiên cứu.” “Tìm tòi, nghiên cứu lúc nào mà không được, tại sao hết lần này đến lần khác lại chọn ngay lúc này, đây không phải là muốn tạo ra phiền toái sao?” Vân Khê nghĩ cái gì thì nói cái đó, lại không nghĩ đến chỉ vì một câu nói vô ý của mình mà đắc tội đến hai vị đại nhân này. “Vân Khê, ngươi quá cuồng vọng rồi! Đừng tưởng rằng cung chủ đem chuyện truy xét hung thủ giao cho ngươi, ngươi có thể làm gì thì làm.” “Đừng nói bây giờ còn chưa là cái gì, cho dù sau này may mắn được vào Vân Huyễn điện, lấy thân phận cùng quyền lực của chúng ta, cũng có thể đem ngươi từ Vân Huyễn điện đá ra ngoài.” Hai người cảm giác mình bị vũ nhục, thẹn quá hóa giận. Vân Khê cười khổ lắc đầu, này nhị vị cũng không tránh khỏi quá coi trọng bản thân rồi, Vân Huyễn điện sao? Nàng còn không cần vào đâu! “Tiểu Ban, cháu tới đây!” Vân Khê hướng tiểu Ban ngoắc ngoắc tay, Tiểu Ban cùng Tiểu Mặc ngưng nói chuyện, đi tới gần nàng. “Tiểu Ban, cháu có thể giúp Vân di một việc bận rộn không? Thời gian siêu độ tượng đồng có thể chậm lại được không?” Tiểu Ban không chút nghĩ ngợi, gật đầu nói: “Dĩ nhiên có thể!” Những người khác có lẽ không thể hiểu được họ đang nói gì với nhau, nhưng Hồng Liên đại nhân là nghe hiểu được, thấy Vân Khê đầu độc tiểu Lạt ma như vậy, nàng vội vàng đứng ra, nói: “Tiểu Lạt ma, chuyện này cũng không thể trì hoãn, cung chủ mời chúng ta tới vì siêu độ cho tượng đồng, ngươi nếu như từ chối, chẳng lẽ không phải là thất tín với cung chủ sao?” Tiểu Ban lắc lắc đầu, bình tĩnh nói: “Yên tâm, sẽ không! Bởi vì ta không hề cảm nhận được sát khí của tượng đồng, nó căn bản không cần siêu độ.” “Cái gì?” Sắc mặt Hồng Liên đại nhân chỉ một thoáng trở nên lúng túng, “Ngươi thật xác định? Đệ tử của Phật không thể nói dối!” “Ta rất xác định!” Tiểu Ban khẳng định gật đầu. Vân Khê loan thần, hé ra nụ cười chiến thắng. “Tại sao? Các ngươi đang nói cái gì?” Hại vị Luyện Khí Tông Sư nghe họ nói như lọt vào sương mù, không biết bọn họ thương nghị kết quả rốt cuộc như thế nào. Vân Khê nói: “Tiểu Lạt ma nói, sát khí của tượng đồng Cửu Sát quá nặng, hắn cần tắm rửa trai giới ba ngày, ba ngày sau mới có thể vì tượng đồng siêu độ. Nhưng nếu như các ngươi muốn đem tượng đồng đi nghiên cứu trước, cũng có thể, nhưng mà là ở ba ngày sau mới được đem đi.” Hồng Liên đại nhân vừa nghe nàng bịa chuyện nói, nghĩ phải vạch trần nàng, nghĩ nghĩ lại, hai vị Luyện Khí Tông Sư này ngày thường thường kiêu ngạo, thường dựa vào tài nghệ luyện khí đặc biệt của mình cười nhạo đối với một người một chữ luyện khí cũng không biết như nàng, không đem nàng để vào trong mắt. Một khi các bọn họ từ tượng đồng nghiên cứu ra được cái gì, ở cung chủ bên kia tạo dựng công trạng, các nàng còn không càng ngày càng trở nên lớn lối sao? Hiện tại mượn tay Vân Khê, dạy dỗ bọn họ chút ít, cũng là có thể. Nghĩ như thế, cho nên nàng lựa chọn trầm mặc. Hại vị Luyện Khí Tông Sư vừa nghe nói đến phải ba ngày sau mới siêu độ xong, hai người ngắm nghía tượng đồng, nhưng cũng không dám tùy tiện đụng chạm, vạn nhất tượng đồng thật sự có chứa sát khí, mạng nhỏ của các nàng chẳng phải khó giữ sao? Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, mệnh là của mình, các nàng không cần thiết vì tranh giành chút ít thời gian, lấy tính mệnh của chính mình ra đùa. Lại nói thêm, hai mẹ con Vân Khê mới vừa rồi chạm vào tượng đồng, nếu là thật sự có lời nguyền Cửu Sát, giống như đêm đó ứng nghiệm, nói chính xác không phải là ngày mai sẽ không thấy được hai người nàng rồi sao, dù gì các nàng cũng đã một cước bước vào quỷ môn quan thì còn so đo với nàng làm gì? “Được rồi, vậy chúng ta đợi tiểu Lạt ma siêu độ cho tượng đồng rồi sau hãy nói.” Vân Khê trong lòng cười thầm, thân là Luyện Khí Tông Sư, còn không có can đảm bằng nàng và tiểu Mặc. Từ góc độ của người bên cạnh nhìn tượng đồng, có lẽ sẽ kiêng kị nó có sát khí hay không, mà làm một Luyện Khí Sư, nhân sĩ chuyên nghiệp, góc độ quan sát của bọn họ hẳn là đặt trên thiết kế cùng cấu tạo của tượng đồng. Bọn họ một cũng không có can đảm nhích lại gần một bước để cẩn thận quan sát, làm sao có thể trở thành một đời Luyện Khí Tông Sư chân chính? “Mẫu thân, nếu như có thể cho ta hai ngày thời gian, ta có thể luyện chế ra một tượng đồng giống như đúc cái này.” Tiểu Mặc ngữ khí kinh người, lập tức trở thành tiệu điểm của toàn trường. Mọi người chỉ cho rằng đồng ngôn vô kị, căn bản không có đem lời hắn nói để trong lòng, cười cợt lung tung. Vân Khê cũng là bất đắc dĩ, căn cứ hiểu biết rõ ràng của nàng đối với nhi tử, nếu như không phải thật sự nắm chắc, hắn sẽ không thể nào lớn lối ăn nói lung tung như vậy. “Tiểu Mặc, con thật sự có thể luyện chế ra một cái tượng đồng y như đúc cái tượng kia sao? Chỉ cần hai ngày thời gian?” Tiểu Mặc nghiêng đầu, âm thầm tính toán chốc lát, vạch lên tay nhỏ bé nói: “Lúc trước ta luyện chế, con cần đại lượng Long tinh thạch, còn có một chút tài liệu tương đối đặc thù, nếu như hết thảy có thể trù bị đầy đủ toàn bộ mà nói…, chỉ cần một ngày rưỡi thời gian là đủ rồi.” Đúng vậy a, nhi tử có lò luyện thần cấp, mồi lửa thần cấp, hơn nữa bé cũng vượt qua cấp chín luyện khí thiên phú, chỉ cần có đầy đủ tài liệu, bé hoàn toàn có khả năng luyện chế ra một thượng phải khí. Hiện tại duy nhất thiếu chính là tài liệu…. Vân Khê rất tin lời của con mình, nếu như tiểu Mặc luyện chế thành công, cũng là có bằng chứng chứng minh lời đồn về lời nguyền Cửu Sát căn bản không phải là thực. Nàng bên này sẽ điều tra truy xét hung thủ thật sự, hai mẹ con phối hợp, này một vụ kì án coi như sáng tỏ rồi. Nhưng cũng là thật khó khăn cho nàng, trong thời gian ngắn như vậy, để cho nàng đi nơi nào chuẩn bị Long tinh thạch cho bé đây.

Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Status: Completed Author:

Sau khi xuyên qua phát hiện chính mình có con trai, mà bên người đứa con còn có một con thú sủng thần bí vô địch.

Không sao, trong cuộc đời trực tiếp nhảy vọt qua sinh con đẻ cái, vậy thì bớt việc . Về phần ba đứa nhỏ là ai, có quan hệ gì đến nàng đâu?

Mang theo đứa con bước chân vào giang hồ, dù ngươi là yêu ma quỷ quái, hay gian nhân tiện nhân, mẫu tử đồng lòng, gặp thần giết thần, gặp phật giết phật!

Đoạn ngắn.

Tiểu Mặc: mẫu thân, có thúc thúc hư chặn đường cướp bóc, làm sao bây giờ?

Vân Khê: chính mình đi thu phục! Điểm việc nhỏ ấy đừng có tới làm phiền mẫu thân!

Tiểu Mặc: mẫu thân, vị thúc thúc này rất tuấn tú nhìn tốt lắm còn rất có tiền, ta có thể nhận hắn làm phụ thân của ta không?

Vân Khê: tuy nói là quỷ đoản mệnh, bất quá chờ ngày nào đó hắn hai chân nằm thẳng về phía tây, vậy tất cả tài sản của hắn toàn bộ sẽ về tay mẫu tử chúng ta!

Tiểu Mặc: mẫu thân, nam nhânnày bộ dạng giống như ta, chẳng lẽ hắn là cha của ta?

Vân Khê: không cần nhận cha bậy! Vạn nhất hắn là cái kẻ nghèo hèn, ngươi phải nuôi hắn cả đời a?

Thần bí nam chủ: mở to hai mắt nhìn cho rõ ràng , bản tôn toàn thân cao thấp đều là hàng hiệu, còn có bảo kiếm trong tay ta là vật báu vô giá!

Một cuộc tân tú tranh giành thi đấu, vị nữ tử Vân Khê bị người phỉ nhổ đến chết đi sống lại bỗng phát ra hào quang kỳ dị, quần tinh ủng nguyệt, thành bánh trái thơm ngon, người tới cửa cầu hôn cơ hồ là muốn đạp phá cánh cửa mà vào.

Tiểu Mặc tay trái phe phẩy thẻ bài “Thông qua”, tay phải giơ lên thẻ bài “Đào thải”, vội đến không biết trời đất luôn.

“Không đứng ở trong bảng thiên hạ thập đại mĩ nam chi liệt, đào thải!”

“Đánh không lại ta cùng ta mẫu thân, đào thải!”

“Giá trị con người không có được trăm vạn hai hoàng kim, đào thải!”

“. . . . . .”

Hừng hực khí thế khi cuộc tuyển chọn sắp tiếp cận kết thúc, một bang người thần bí đột nhiên xâm nhập.

“Các ngươi đang làm gì?”

“Hắc hắc, cho tôn chủ nhà ta đến báo danh nhé.”

“Bản nhân không tự mình ra mặt, trực tiếp đào thải bị nốc-ao!”

“Tôn chủ rất nhanh sẽ tới đây , sợ ngươi không tin hắn có tiền, cho nên cố ý trở về bàn Kim Sơn.”

Đây là một câu chuyện kiếm khách thời đại, Toàn bộ Ngạo Thiên đại lục có tất cả năm quốc gia, dựa theo thực lực các quốc gia trước sau mà gọi tên, phân biệt có Nam Hi quốc, Đông Lăng quốc, Bắc Tương quốc, Tây Mộ quốc cùng một quốc gia ở giữa bốn quốc là Ngạo Thiên quốc. Mỗi quốc gia đều sùng bái võ lực, huyền khí tung hoành Ngạo Thiên đại lục.

Vân Khê, kiếp trước là gia chủ của một võ đường thế gia, mang trong người tuyệt thế võ học, trong lúc vô tình xuyên qua tới trên người của Đại tiểu thư Vân gia chưa kết hôn đã mang bầu. Mơ hồ, của nặng hơn người, nhàn sự mạc không để ý chính là một cách tự vệ của Vân Khê, một khi có người chạm đến điểm mấu chốt của nàng, thương tổn người nàng để ý, nàng sẽ không từ thủ đoạn, âm ngoan thủ lạc, không chết thì không ngừng! Lời nói ác độc, vô tâm không phế, thầm nghĩ mang theo đứa con ăn uống miễn phí, tiêu dao khoái hoạt cả đời.

Vân Tiểu Mặc, con của nữ chủ, năm tuổi, thiên tài cục cưng. Hồn nhiên đáng yêu bề ngoài là cách để tự vệ của hắn, người đối tốt với hắn, hắn vô cùng thân cận, người đối với hắn không tốt, sẽ bị hắn chỉnh e thê thảm. Tất cả lời nói của Mẫu thân, hắn đều tôn sùng như thánh chỉ, quán triệt chấp hành, cho đến khi người cha phúc hắc của hắn xuất hiện. . . . . .

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset