Q.5 – Chương 23: Phụ Tử Gặp Nhau

Phụ Tử Gặp Nhau

Bên trong cửa đá, linh khí tràn đầy. Long Thiên Thần cảm giác cả người lâng lâng, rất thoải mái, hắn thu hồi Dực Long thần thú, một mình cất bước đi vào trong thạch thất. Bên trong thạch thất, mỗi năm bước lại có một mặt ngọc kính lưu ly treo trên cao, sắc màu ấm áp, làm giảm bớt hơi lạnh cho cả thạch thất. Đạp trên sắc màu, Long Thiên Thần một đường đi về phía trước, tại khúc quanh, hắn rốt cục thấy người duy nhất trong thạch thất. Nam tử này, dung mạo cực kỳ trẻ tuổi, nhìn bề ngoài chỉ khoảng ba mươi, thân hình của hắn rất cao, đầu tóc kết thành một đường, dùng ngọc trâm xen kẽ. Khuôn mặt hắn hết sức ôn hòa. Khi hắn ngước mắt, một đôi mắt sâu như biển. Long Thiên Thần chống lại ánh mắt của hắn, không nhịn được dừng bước, sâu trong nội tâm không biết bị thứ gì chạm, ngây dại trong khoảng thời gian ngắn. Nam tử đứng dậy, chậm rãi từ chỗ ngồi đi xuống, thật giống như tiên nhân hạ xuống phàm trần, quanh thân cũng là tiên khí.

“Ông…Ông là…” nội tâm Long Thiên Thần rung động như nổi trống, ngay cả câu đầy đủ đều nói không nên lời, bởi vì người trước mắt từng lưu lại ấn tượng sâu sắctrong đầu hắn, không dễ dang quên được.

“Con chính là Thiên Thần?” Nam tử dừng lại trước hắn, ngữ khí rất nhạt rất nhẹ, cũng không cho xen vào.

Long Thiên Thần theo bản năng gật đầu, hai mắt không nháy mắt nhìn người trước mắt, tâm tình rất phức tạp.

“Đại ca của con đâu?” Nam tử lại hỏi.

“Đại ca… Đại ca…” Long Thiên Thần bỗng nhiên nhớ ra cái gì đó, yên lặng nhìn hắn, hỏi tới, “Ông.. Ông có phải là cha ta hay không?”

Nam tử lặng yên nhìn hắn, cũng không nói chuyện.

“Chuyện trước năm tuổi, ta mặc dù nhớ không rõ, nhưng ta rõ ràng nhớ được ông chính là cha ta! Đã nhiều năm như vậy rồi, ông cũng không thay đổi chút nào, giống như mười sáu năm trước.” ánh mắt Long Thiên Thần nóng bỏng nhìn chăm chú đối phương, nội tâm hắn khát vọng được phụ thân chiếu cố.

Nam tử không đáp lại, giọng hờ hững lại nói: “Cửu trưởng lão bảo con tới, đến tột cùng là vì chuyện gì?”

Long Thiên Thần mơ hồ có chút thất vọng: “Nga, là như vậy. Cửu trưởng lão bị người giết hại, đang ở phía ngoài cách đó không xa, hắn trước khi chết nhờ ta tới nơi này báo tin, nói muốn ông đi cứu người, về phần là cứu người nào, hắn không có nói.”

Chân mày nam tử nhăn thật sâu “Vì sao các con trở lại thành Bàn Long?”

Long Thiên Thần nói “Trấn Hải tổ sư mang đi hài tử của đại ca, đại ca và đại tẩu chính là vì đón con cho nên mới tới Long gia. Bằng không, chúng ta cũng chẳng thèm trở lại Long gia, mọi người Long gia muốn giết chúng ta, mới vừa còn có rất nhiều cao thủ vây công chúng ta.”

“Con? Đại ca của con thành thân rồi?” ánh mắt nam tử từ trước đến giờ hờ hững rốt cục khẽ khàng lay động.

“Đúng vậy, đại ca và đại tẩu chẳng những thành hôn, hơn nữa còn sanh ra một trai một gái, nhi tử gọi Tiểu Mặc, nữ nhi gọi Tiểu Nguyệt Nha, vô cùng khả ái.” Long Thiên Thần đang nhớ lại hai cháu nhỏ xinh xắn, đáng yêu, trên mặt kìm lòng không được hiện ra nét vui mừng.

Đôi mắt xanh của nam tử hiện lên một mảnh mù mịt, trong nháy mắt biến mất: “Con nói người Long gia vây bắt các con?”

Long Thiên Thần gật đầu: “Trên đường chúng ta đi Long gia, Nhị thúc phái người chặn đường, muốn đẩy chúng ta vào chỗ chết. May là đại ca và đại tẩu lợi hại, một đường phản kích, giết không ít người bọn họ. Hiện tại đại ca và đại tẩu đang ở nhà chính Long gia, muốn cùng Long gia đòi lại công đạo.”

“Hồ nháo! Các con coi Long gia là địa phương nào? Là nơi các con có thể tùy tiện tới sao?” Nam tử đột nhiên tức giận, lớn tiếng trách mắng.

Long Thiên Thần bị lời của hắn cả kinh, cũng sinh khí theo, phản bác “Năm đó ta cùng đại ca bị trục xuất, Nhị thúc người đuổi giết, ta cùng đại ca thật vất vả mới chạy trốn. Hiện tại chúng ta trở lại Long gia muốn đòi lại công bằng, có cái gì sai? Ta cùng đại ca trên người chảy dòng máu Long gia, nhưng người Long gia các ngươi hết lần này tới lần khác vu hãm, nói chúng ta không phải là người Long gia, đem trục xuất. Các ngươi có biết chúng ta ở bên ngoài bị bao nhiêu khổ, bao nhiêu khó khăn mới có thể một lần nữa về tới đây?”

Nam tử nhắm hai mắt lại, mày kiếm nhíu chặt, khi mở mắt ra lần nữa, hắn thở dài nói: “Thôi, mười sáu năm, có một số việc tốt nhất vẫn nên thẳng thắn mà đối mặt. Đi thôi!” Hắn nói.

Long Thiên Thần hơi sững sờ, hiểu được ý tứ trong lời nói của phụ thân, hắn lập tức phản ứng, trong lòng mơ hồ có chút vui sướng. Một đường đi theo phụ thân, Long Thiên Thần nhìn chăm chú vào bóng lưng to lớn mà phiêu dật, trong lòng khó kìm nén vui vẻ. Từ nhỏ đến lớn, hắn hy vọng có thể có một phụ thân yêu thương, che chở, dạy hắn tập võ, dạy hắn đọc sách, hắn ảo tưởng, hắn mơ mộng, nhưng là thực tế luôn tàn khốc. Tuy có đại ca đảm đương tất cả chuyện vốn là của phụ thân, hắn cũng rất kính yêu đại ca, nhưng trong nội tâm, hắn vẫn khát vọng một phần tình thương của cha, bởi dẫu sao đại ca và phụ thân luôn khác nhau. Hiện tại, hắn rốt cục thấy phụ thân của hắn, một người thoạt nhìn đẹp như tiên, nhưng cũng lãnh mạc vô tình tựa như tiên nhân, trong tim của hắn trăm vị phức tạp. Trong thoáng chốc, hắn phát hiện đường bọn họ đi không phải hướng Long gia, hắn vội lên tiếng: “Sai rồi sai rồi, về Long gia hẳn là đi về phía nam.”

Đại gia không để ý đến hắn, thẳng tiếp hướng phía trước, bước tiến của hắn nhẹ nhàng, cả người giống như là một làn gió thổi qua, trên mặt đất chưa từng lưu lại bất kỳ dấu chân. Long Thiên Thần thấy vậy ngạc nhiên đồng thời, cũng nhịn không được lo lắng.

“Ông rốt cuộc muốn mang ta đi nơi nào? Bên kia cũng không phải là đi Long gia.”

Người phía trước chẳng những không có để ý tới hắn, tốc độ dưới chân ngược lại càng lúc càng nhanh.

“Ai, chờ ta một chút nữa!”

Long Thiên Thần chạy lên, ai ngờ người phía trước không ngừng gia tốc, hắn bất đắc dĩ, đành thi triển khinh công mạnh mẽ đuổi theo. Hắn mau, người phía trước nhanh hơn, giống như là cố ý ở khảo nghiệm thực lực của hắn. Long Thiên Thần không phục lắm, quyết định xuất toàn lực, tuyệt không thể làm cho mình mất thể diện trước mặt phụ thân.

Cho nên sơn dã rất nhanh có một màn như vậy. Một người áo xanh nhẹ nhàng, như gió nhẹ nhàng bay, mà một người ở phía sau thì dùng sức đuổi theo, căn bản sẽ không có người nghĩ đến, hai người như vậy lại là một đôi phụ tử. Đại gia thỉnh thoảng liếc về phía bóng trắng phía sau, môi của hắn bất giác khẽ nhếch khó thể nhận ra, tốc độ dưới chân cũng không giảm. Long Thiên Thần đuổi theo hồi lâu, rốt cục chống đở không nổi, hướng về bầu trời gào to: “Phì Phì, mau tới giúp ta!”

“Chủ nhân, ta tới rồi!” thanh âm Phì Phì ngọt ngào phá không mà đến, trong nháy mắt liền đi tới trước mặt hắn.

Long Thiên Thần tung người nhảy tới trên lưng của nó, mắt nhìn bóng người màu xanh phía trước, nói: “Phì phì, mau! Đuổi theo người!”

“Tuân mệnh!” Phì Phì nhận được lệnh chủ nhân, khoan khoái xòe cánh, hướng người phía trước đuổi theo.

“Viu ——” không hổ là Dực Long thần thú, tốc độ bay lượn cũng không phải thường, rất nhanh đã rút ngắn khoảng cách với người đi trước, mắt thấy sẽ đuổi kịp. Ai ngờ lúc này, đại gia tăng tốc, tựa như một làn khói nhẹ, nhanh chóng bay xa.

Long Thiên Thần không khỏi mở to hai mắt, lộ ra vẻ sợ hãi. Thật là lợi hại a! Không hổ là phụ thân, tốc độ này vài tên Tam trưởng lão cũng không bằng. Hơn nữa, bay mà còn đẹp như tiên giáng trần vậy, thật là làm người khác thán phục. Ở đáy lòng Long Thiên Thần, sự kính nể đối với phụ thân càng ngày càng đậm. Hắn hồn nhiên quên mất, là người nào ở mười sáu năm trước đã từng từ bỏ huynh đệ bọn họ, làm hại bọn họ chịu khổ đuổi giết, suýt nữa bỏ mạng trong sông.

“Phì Phì, mau! Đuổi theo người!” Long Thiên Thần nhiệt huyết sôi trào, muốn cùng phụ thân đấu một phen, coi như là thua, cũng không thể để mất mặt được.

Cũng không biết truy đuổi bao lâu, đại gia rốt cục dừng lại, áo xanh không gió mà bay, hắn xoay người, đối mặt với Long Thiên Thần, thân ảnh to lớn như núi.

“Phì Phì, ngừng ngừng ngừng! Cẩn thận đụng vào người!” Long Thiên Thần và Dực Long thần thú một người một sủng thú đuổi đến thở hồng hộc, không kịp dừng, suýt nữa sẽ đụng phải đại gia, khó khăn lám mới dừng lại được. Vẻ mặt và động tác, rước lấy đại gia một tiếng cười yếu ớt.

Mười sáu năm, đây là mười sáu năm qua, hắn lần đầu tiên nở nụ cười. Hắn nói không rõ đến tột cùng là tư vị gì.

A! Phụ thân cười! Phụ thân cười với hắn! Long Thiên Thần đáy lòng hồi hộp, cả người ngây ngốc, thụ sủng nhược kinh.

“Chúng ta đã đến địa giới Tiêu Dao các, con mau thu thú sủng lại, chớ gây chuyện phiền phức.” Đại gia rất nhanh thu nụ cười, khôi phục vẻ mặt nghiêm túc, hờ hững nói.

“Tiêu Dao các?” Long Thiên Thần đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy phía trước có một bậc thềm dài, trên một đường quanh co, cao vút như mây. Giữa mây mù bồng bềnh, một lầu các lay động, biến mất ở trong đó, giống như tiên cảnh.

Hắn khẽ nhếch miệng, thật lâu mới kịp phản ứng, bọn họ lại đến Tiêu Dao các? Phụ thân dẫn hắn tới Tiêu Dao các, chẳng lẽ là vì tới đón Tiểu Mặc? Nghĩ đến khả năng này, trong tim của hắn lại vui mừng, quả nhiên, phụ thân không hề lãnh khốc vô tình giống đại ca nói, khi ông nghe nói con trai đại ca đang ở ở Tiêu Dao các, thì không nói hai lời, lập tức tự mình chạy đến đây. Chuyện như thế, còn có thể nói phụ thân là người lãnh khốc vô tình sao? Nhưng nếu phụ thân quan tâm đại ca như vậy, sao năm đó lại mặc kệ bọn họ, để cho người khác bắt nạt bọn họ, cuối cùng để bọn họ bị trục xuất khỏi Long gia? Long Thiên Thần đáy lòng tràn đầy nghi vấn. Hắn làm theo lời phụ thân, trước gọi Phì Phì trở về, chỉ còn lại có phụ tử hai người, cùng nhau bước lên, đi tới Tiêu Dao các.

Khi hai người đến quan trạm(1) đầu tiên của Tiêu Dao các, có hai cao thủ ngăn lại: “Các ngươi là người nào? Tiêu Dao các là chỗ nào mà các ngươi có thể tùy tiện ra vào sao?”

Đại gia tiến lên một bước nói: “Tại hạ Long Thiên Trạch, đến từ Long gia, phụ thân ta hiện là gia chủ. Hôm nay tại hạ đến đây muốn xin gặp Trấn Hải tổ sư, kính xin thông báo một tiếng.”

“Ngươi chính là Long Thiên Trạch? Đại danh của ngươi chúng ta có biết, nghe nói phu nhân của ngươi cùng người tư thông, sanh ra hai nghiệt chủng, cho ngươi đeo nón xanh, ha ha, người đó là ngươi sao? Thân là nam nhân, ngươi cũng đủ xui xẻo, cưới một nữ nhân lẳng lơ…” Trong hai cao thủ lại có một người cực kỳ nhiều chuyện, nghe thấy tên đại gia, liền không nhịn được tò mò.

Hơi thở quanh thân Long Thiên Trạch chợt giảm xuống, trong đôi mắt bắn ra lạnh lẽo.

Long Thiên Thần nghe vậy, thì không nhịn được tức giận hướng về phía cao thủ mắng chửi: “Ngươi nói hưu nói vượn cái gì? Ngươi còn dám vũ nhục cha mẹ ta một câu, ta liền liều mạng với ngươi!”

“Ơ, thì ra là ngươi chính là một nghiệt chủng trong đó?” ánh mắt cao thủ quét qua Long Thiên Trạch và Long Thiên Thần có thâm ý, cất giọng cười nói, “Thú vị thú vị! Cõi đời này lại còn có người tình nguyện đổ vỏ cho kẻ khác(2) xem ra ngươi cũng quá độ lượng nhỉ.”

Hai gã cao thủ đều thuộc về nội tông, cho nên bọn họ căn bản không sợ người ngoại tông. Mặc dù bọn họ ở nội tông chỉ là kẻ canh cửa, nhưng nội tông chính là nội tông, ngoại tông chính là ngoại tông, căn bản không có cách nào so sánh với nhau. Cho nên cho dù biết đối phương là nhi tử gia chủ ngoại tông, bọn họ cũng có thể không cố kỵ chút nào giễu cợt.

“Các ngươi…” Long Thiên Thần nổi giận, định triệu hồi Dực Long thần thú để đối phó hai người. Bóng người trước hắn vừa động, cao thủ vốn còn đang cười to đột nhiên dừng, sau đó cả người định ngay tại chỗ, bất động. Không chỉ là hắn, gã cao thủ còn lại cũng như thế.

Long Thiên Thần nháy mắt mấy cái, quay đầu nhìn về phía phụ thân, nếu không phải ống tay áo phụ thân lay động kì lạ, hắn căn bản không thể nào tin nổi mới vừa rồi là phụ thân ra tay. Hắn thậm chí còn không thấy rõ ràng phụ thân ra tay làm sao mà hai gã cao thủ đã không cách nào nhúc nhích. Thật là lợi hại a! Sự sùng bái hắn đối với phụ thân lần nữa thăng hoa.

“Chúng ta đi!” thanh âm Long Thiên Trạch trong trẻo lạnh lùng, dẫn đầu cất bước phía trước dẫn đường, mang theo hắn tiếp tục hướng Tiêu Dao các đi sâu về phía trước.

“A a, tới! Chờ con một chút!” Long Thiên Thần thật vất vả kịp phản ứng, vui mừng theo sát đi tới. “Công phu vừa rồi là gì thế a? Làm sao nhanh như vậy? Có thể dạy con hay không? Con nghe nói cao thủ bên trong Tiêu Dao các nhiều như mây, chúng ta cứ như vậy xông vào, có thể bị nguy hiểm hay không? Vạn nhất chọc giận bọn họ, làm liên lụy tới Tiểu Mặc, vậy làm sao bây giờ? Ách, người có nghe thấy con nói gì không? Tại sao không để ý?……”

Long Thiên Thần theo sát phụ thân, lải nhải liên hồi, nhưng sao phụ thân đại nhân lại còn lạnh lùng hơn cả đại ca, không thèm để ý tới hắn, khiến hắn không khỏi tủi thân, nghĩ thầm có phải phụ thân không thích hắn hay không? Vẫn không được đáp lại, Long Thiên Thần ủ rũ cúi đầu.

Cũng không biết đã bao lâu, phía trước đột nhiên truyền đến giọng Long Thiên Trạch: “Đó là Đạn chỉ công của Long gia, nếu con muốn học, ta sẽ truyền thụ cho con.”

“Hả? A! A a a! Con muốn học! Con muốn học!”

Các loại vẻ mặt đặc sắc xuất hiện trên khuôn mặt tuấn dật của Long Thiên Thần, kinh ngạc, lại kích động hưng phấn. Phụ thân đã quan tâm đến hắn rồi, còn đồng ý dạy hắn công phu, thật tốt quá! Vạn tuế!

Long Thiên Trạch quay đầu, nhìn Long Thiên Thần phía sau giật nảy mình, vẻ mặt hưng phấn kích động, rất giống một tiểu hài tử, môi của ông không tự chủ khẽ cong lên. Nhìn Long Thiên Thần, trong đầu của ông không khỏi hiện ra gương mặt khác, quật cường và kiên nghị, ông còn nhớ kỹ đôi mắt trên khuôn mặt ấy, tức giận lại tràn đầy cừu hận. Không biết hắn hiện tại thế nào?

“Bọn họ nói rất đúng, ông không phải là cha của ta! Ta không có phụ thân thị phi chẳng phân biệt được, tâm địa sắt đá như ông! Mẹ ta nếu có mệnh hệ gì, ta đây dù chết cũng sẽ không tha thứ cho ông! Ta hận ông!” Tiếng lên án đến nay còn quanh quẩn bên tai ông, mỗi khi nhắm mắt lại là có thể nhớ tới ánh mắt căm hận kia. Ông biết tất cả đều đã không cách nào cứu vãn. Hít sâu một hơi, ông nhắm hai mắt. Ông cho là mười sáu năm trôi qua, thì có thể lạnh nhạt đối mặt hết thảy, nhưng mà chỉ muốn vừa nghĩ tới, tâm của ông nhịn không được nổi lên gợn sóng.

Phía trước, có trận gió gào thét mà đến. Ông đột nhiên mở hai mắt ra, hai tay thuận thế đẩy chưởng ra hướng cổ lực lượng đột nhiên đột kích phía trước.

“A!” Long Thiên Thần kinh hô một tiếng, từ phía sau hắn cũng có một cổ lực lượng mạnh mẻ đột kích. Phản ứng không kịp nữa, mắt thấy sẽ bị cổ lực đạo kia ném lăn xuống trăm ngàn cấp thềm đá. Lúc này, ống tay áo Long Thiên Trạch rung lên, một sợi nhuyễn tiên màu bạc như rắn trườn bay vút ra, quấn lên eo Long Thiên Thần, cuốn tới bên người của mình. Chân phải ông đạp mạnh, huyền khí như sóng cuộn, lấy ông làm trung tâm cuồn cuộn xô ra, một lớp tiếp theo một lớp.

“A!”

“A!”

“A!”

“A!”

Liên tục bốn tiếng kêu sợ hãi, có bốn bóng người từ chỗ tối nhảy ra, bị huyền khí hắn chấn lật trên mặt đất.

“Ngươi rốt cuộc là người nào? Lại dám tự tiện xông vào Tiêu Dao các, còn không mau thúc thủ chịu trói?”

“Lớn mật! Tự tiện xông vào Tiêu Dao các, chính là tử tội! Ngươi không muốn sống sao?”

Bốn người té trên mặt đất, vẫn không quên uy hiếp.

Long Thiên Trạch không nhìn bốn người, thu hồi nhuyễn tiên(3), đưa mắt, nhìn xa hướng chỗ cao nhất Tiêu Dao các, cất tiếng nói, một thanh âm bình thản nhưng cực mạnh xuyên thấu không gian, không thể ngăn cản truyền khắp các góc Tiêu Dao các.

“Tại hạ Long Thiên Trạch, chính là con trai lớn của gia chủ đương thời của ngoại tông Long gia, hôm nay đến đây bái phỏng Tiêu Dao các, cũng không phải là cố ý mạo phạm hoặc là tự tiện xông vào Thánh Địa, mà là vì đón con trai của con ta……”

Long Thiên Trạch dừng một chút, quay đầu nhìn về phía Long Thiên Thần. Long Thiên Thần đang ngây ngốc nhất thời phục hồi tinh thần: “Bé tên là Tiểu Mặc, đại danh Long Mặc.”

“…… Bé tên là Long Mặc, chính là hài tử được Trấn Hải tổ sư tự mình mang theo vào Tiêu Dao các, hi vọng Trấn Hải tổ sư có thể mang con trai của con ta đi ra ngoài.” thanh âm Long Thiên Trạch hùng hậu có lực, lực mạnh xuyên thấu. Long Thiên Thần đứng ở bên cạnh, màng nhĩ sắp thủng đến nơi rồi, nhưng chỉ vừa nghĩ tới phụ thân mạo hiểm như thế vì đón con trai đại ca, trong tim của hắn cảm thấy ấm áp. Phụ thân mới vừa nói “con trai của con ta”, như thế có phải đã ngầm thừa nhận đại ca hay không? Mặc dù không biết đại ca nghĩ ra sao nhưng hắn cũng rất cảm động, dù sao máu mủ ruột thịt, bất kể trước kia đã phát sinh cái gì, người một nhà chính là người một nhà, huyết mạch tương liên thì không cách nào dứt bỏ. Trong lòng hắn đã sớm tha thứ phụ thân. Hắn hiện tại chỉ hy vọng đại ca và phụ thân cũng có thể sớm xóa tan hiểu lầm, cả nhà bọn họ có thể đoàn tụ, thật không có mong muốn gì hơn.

Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Status: Completed Author:

Sau khi xuyên qua phát hiện chính mình có con trai, mà bên người đứa con còn có một con thú sủng thần bí vô địch.

Không sao, trong cuộc đời trực tiếp nhảy vọt qua sinh con đẻ cái, vậy thì bớt việc . Về phần ba đứa nhỏ là ai, có quan hệ gì đến nàng đâu?

Mang theo đứa con bước chân vào giang hồ, dù ngươi là yêu ma quỷ quái, hay gian nhân tiện nhân, mẫu tử đồng lòng, gặp thần giết thần, gặp phật giết phật!

Đoạn ngắn.

Tiểu Mặc: mẫu thân, có thúc thúc hư chặn đường cướp bóc, làm sao bây giờ?

Vân Khê: chính mình đi thu phục! Điểm việc nhỏ ấy đừng có tới làm phiền mẫu thân!

Tiểu Mặc: mẫu thân, vị thúc thúc này rất tuấn tú nhìn tốt lắm còn rất có tiền, ta có thể nhận hắn làm phụ thân của ta không?

Vân Khê: tuy nói là quỷ đoản mệnh, bất quá chờ ngày nào đó hắn hai chân nằm thẳng về phía tây, vậy tất cả tài sản của hắn toàn bộ sẽ về tay mẫu tử chúng ta!

Tiểu Mặc: mẫu thân, nam nhânnày bộ dạng giống như ta, chẳng lẽ hắn là cha của ta?

Vân Khê: không cần nhận cha bậy! Vạn nhất hắn là cái kẻ nghèo hèn, ngươi phải nuôi hắn cả đời a?

Thần bí nam chủ: mở to hai mắt nhìn cho rõ ràng , bản tôn toàn thân cao thấp đều là hàng hiệu, còn có bảo kiếm trong tay ta là vật báu vô giá!

Một cuộc tân tú tranh giành thi đấu, vị nữ tử Vân Khê bị người phỉ nhổ đến chết đi sống lại bỗng phát ra hào quang kỳ dị, quần tinh ủng nguyệt, thành bánh trái thơm ngon, người tới cửa cầu hôn cơ hồ là muốn đạp phá cánh cửa mà vào.

Tiểu Mặc tay trái phe phẩy thẻ bài “Thông qua”, tay phải giơ lên thẻ bài “Đào thải”, vội đến không biết trời đất luôn.

“Không đứng ở trong bảng thiên hạ thập đại mĩ nam chi liệt, đào thải!”

“Đánh không lại ta cùng ta mẫu thân, đào thải!”

“Giá trị con người không có được trăm vạn hai hoàng kim, đào thải!”

“. . . . . .”

Hừng hực khí thế khi cuộc tuyển chọn sắp tiếp cận kết thúc, một bang người thần bí đột nhiên xâm nhập.

“Các ngươi đang làm gì?”

“Hắc hắc, cho tôn chủ nhà ta đến báo danh nhé.”

“Bản nhân không tự mình ra mặt, trực tiếp đào thải bị nốc-ao!”

“Tôn chủ rất nhanh sẽ tới đây , sợ ngươi không tin hắn có tiền, cho nên cố ý trở về bàn Kim Sơn.”

Đây là một câu chuyện kiếm khách thời đại, Toàn bộ Ngạo Thiên đại lục có tất cả năm quốc gia, dựa theo thực lực các quốc gia trước sau mà gọi tên, phân biệt có Nam Hi quốc, Đông Lăng quốc, Bắc Tương quốc, Tây Mộ quốc cùng một quốc gia ở giữa bốn quốc là Ngạo Thiên quốc. Mỗi quốc gia đều sùng bái võ lực, huyền khí tung hoành Ngạo Thiên đại lục.

Vân Khê, kiếp trước là gia chủ của một võ đường thế gia, mang trong người tuyệt thế võ học, trong lúc vô tình xuyên qua tới trên người của Đại tiểu thư Vân gia chưa kết hôn đã mang bầu. Mơ hồ, của nặng hơn người, nhàn sự mạc không để ý chính là một cách tự vệ của Vân Khê, một khi có người chạm đến điểm mấu chốt của nàng, thương tổn người nàng để ý, nàng sẽ không từ thủ đoạn, âm ngoan thủ lạc, không chết thì không ngừng! Lời nói ác độc, vô tâm không phế, thầm nghĩ mang theo đứa con ăn uống miễn phí, tiêu dao khoái hoạt cả đời.

Vân Tiểu Mặc, con của nữ chủ, năm tuổi, thiên tài cục cưng. Hồn nhiên đáng yêu bề ngoài là cách để tự vệ của hắn, người đối tốt với hắn, hắn vô cùng thân cận, người đối với hắn không tốt, sẽ bị hắn chỉnh e thê thảm. Tất cả lời nói của Mẫu thân, hắn đều tôn sùng như thánh chỉ, quán triệt chấp hành, cho đến khi người cha phúc hắc của hắn xuất hiện. . . . . .

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset