Chương 134: Khả liên đích Lâm Thiên Vũ

Khả liên đích Lâm Thiên Vũ

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Buổi tối, Lý Dương, Jake, Điền Cương và Lily cùng ngồi trên sofa xem tin tức mới trên ti vi. Lúc này đang phát các tin tức có liên quan đến việc Cực Thối đạo quán khai trương vào trưa hôm qua. Sofa mặc dù cũng tương đối dài, hơn nữa còn có hai cái sofa nhỏ tròn hai bên, nhưng số người cũng lại không ít, Jesse và Jerry chỉ đành ngồi ghế để xem.
– Oa! Sư huynh, kia không phải là huynh sao? Lão đầu đứng thứ ba bên cạnh huynh không phải là nghị trưởng Thượng Nghị viện sao? Hừ hừ, ta thấy hình như còn không đẹp trai bằng Kiệt Khắc tiên sinh nữa!
Jake chỉ vào ti vi, miệng không ngớt bình luận.
Lily nghe thấy thì không khỏi buồn cười nói:
– Đệ đệ này, đó chính là nghị trưởng đại nhân đó, sao đệ lại đi lấy lão Kiệt Khắc ra so sánh? Ân… bất quá nói thực lòng, ta cảm giác lão Kiệt Khắc đích xác là ăn ảnh hơn nghị trưởng tiên sinh đó.
Lily đột nhiên nhớ tới cái gì đó, nàng liền lập tức nói với Lý Dương:
– Sư huynh, không phải huynh muốn để muội quản lý mọi việc ở Cực Thối đạo quán sao? Muội đã phái hai trong số “Ngũ Đại Hổ tướng” của muôi đi chuyên môn quản lý công việc tại Cực Thối đạo quán rồi.
– Ngũ Đại Hổ tướng?
Lý Dương hơi nhíu mày lại.
– Ai, Ngũ Đại Hổ tướng chính là những cao thủ có tài hoa trong lĩnh vực quản lý đó, những người này là do Lily nhà đệ phát hiện ra rồi đào tạo, Lily hay gọi bọn họ là Ngũ Đại Hổ tướng.
Điền Cương lập tức đem Lily của mình ra tâng bốc.
Lý Dương cười gật gật đầu nói:
– Ngũ Đại Hổ tướng, Lily, muội thật lợi hại đó!
– Người quản lý chân chính là phải biết cách dùng người, chứ không phải là chuyện gì cũng tự mình đi làm!
Lily đắc ý cười nói.
Đang lúc mọi người tán chuyện thì đột nhiên điện thoại của Lý Dương kêu lên.
– Reng….
Lý Dương lấy điện thoại từ trong ngực ra.
– A lô, ta là Mộc Dịch!
Điện thoại truyền đến một thanh âm quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn được nữa:
– Xin chào Mộc Dịch tiên sinh, ta là Lâm Thiên Vũ!
Lý Dương lập tức đứng lên, rời sofa đi tới bên cạnh bàn ăn và tùy tiện tìm một cái ghế rồi ngồi xuống.
– Ồ! Hóa ra là Lâm tiên sinh, có chuyện gì sao?
Lý Dương tay trái liền phát ra một luồng đao khí, lập tức một bình Nhị Oa Đầu đặt trên bàn được mở ra.
Thanh âm của Lâm Thiên Vũ rất là ôn hòa, lại hơi có chút cung kính nói:
– Đầu tiên xin chúc mừng Cực Thối đạo quán của Mộc Dịch tiên sinh đã khai trương thành công tốt đẹp. Còn việc thứ hai là tôi muốn hỏi Mộc Dịch tiên sinh một chút, mỏ dầu kia thế nào rồi…
– Ân, đừng vội, đừng vội!
Lý Dương ngửa cổ uống một hơi dài rồi mới chậm dãi nuốt xuống.
Lâm Thiên Vũ nghe xong không khỏi nhíu mày, cái gì mà không vội chứ, đã gần một tháng rồi.
– Mộc Dịch tiên sinh, mỏ dầu này tập đoàn Tuyết Lan hầu như đã hoàn toàn tiếp quản, hay là chúng ta chấp hành theo nội dung trong hợp đồng sớm một chút, cứ giao luôn cho chúng tôi không phải tốt hơn sao?
Lý Dương tỏ vẻ thiếu kiên nhẫn nói:
– Ta nói rồi, đừng gấp là đừng gấp, ngươi không nghe sao? Hừ! Đợi thêm vài hôm nữa đi, ta còn chưa có tin tức gì từ thủ hạ, ngươi làm sao biết ta đã tiếp quản chứ? Nhớ lấy, làm đại sự không thể nóng vội! Đã có “giấy trắng mực đen” đó, chẳng lẽ ngươi còn lo ta lừa ngươi?
Lý Dương tựa hồ có chút tức giận.
Lâm Thiên Vũ làm sao dám đắc tội với Lý Dương, một số đại nhân vật tham gia lễ khai trương Cực Thối đạo quán ngày hôm qua Lâm Thiên Vũ hắn cũng đã biết. Thế nhưng cho dù là những “đại nhân vật” này, đám người đó đối với Lý Dương vẫn phải cung kính khách khí. Một Lâm Thiên Vũ như hắn thì dàm làm gì chứ?
– Không, không, không, Mộc Dịch tiên sinh, đương nhiên ta tin tưởng Mộc Dịch tiên sinh! Chỉ là hôm nay bên tập đoàn của ta rất nhiều công tác đều đã chuẩn bị xong, kéo dài thêm một ngày quả là cũng khiến ta vô cùng lo lắng!
Lâm Thiên Vũ cố ý lộ vẻ nhu nhược đáng thương trước mặt Lý Dương.
Lâm Thiên Vũ giả vờ đáng thương là muốn tranh thủ sự đồng tình của Lý Dương. Nhưng hắn đã sai lầm, hắn giả vờ đáng thương lại càng khiến trong lòng Lý Dương thêm thống khoái.
– Cho dù có chuyện gì xảy ra thì vẫn cứ từng bước mà tiến hành, không nên hành động vội vã, ngươi cứ chờ thêm nữa tháng đi!
Một câu nói của Lý Dương đã khiến đối phương phải chờ thêm nửa tháng. Nói xong câu đó Lý Dương nâng bình rượu lên uống cạn.
– Chờ thêm nửa tháng?
Lâm Thiên Vũ sửng sốt, không đợi hắn nói, trong điện thoại đã vang lên tiếng “gác máy”.
Lâm Thiên Vũ nhíu mày suy nghĩ “Mộc Dịch này rốt cuộc muốn làm cái gì đây? Vì sao còn muốn kéo dài thêm nửa tháng? Hơn nữa Mộc Dịch lần trước gặp mình còn vô cùng thân thiện, bây giờ xem ra ngược lại có vẻ thiếu kiên nhẫn, động tí là khiển trách. Lúc trước hắn thân thiện, chẳng lẽ là vì… hắn muốn lừa tiền của Lâm gia ta? Bây giờ không nhẫn nhịn nữa, có phải đại biểu cho việc hắn đã thành công không nhỉ?” Nghĩ vậy, trong lòng Lâm Thiên Vũ bắt đầu lo lắng.
“Không đúng, ta có hợp đồng thì còn lo lắng cái gì? Chẳng lẽ Mộc Dịch hắn thật sự cường đại đến mức dám công khai làm trái luật pháp?” Trong lòng Lâm Thiên Vũ lúc này mới an tâm trở lại. Cho dù người của thế giới ngầm có mạnh hơn nữa thì cũng không thể không để ý đến một số quy tắc, tỷ như pháp luật! Lâm Thiên Vũ suy nghĩ một hồi rồi lập tức gọi cho thủ hạ tâm phúc.
– Ngọc Cương, là ta, Lâm Thiên Vũ! Ngươi đến Irắc điều tra cẩn thận chuyện về mỏ dầu M7 cho ta, nhất định phải xác đinh cho ta tập đoàn Tuyết Lan rốt cuộc đã hoàn toàn nắm chắc mỏ dầu đó chưa!
Lâm Thiên Vũ hạ lệnh.
– Chủ tịch yên tâm, tôi nhất định sẽ nhanh chóng điều tra ra. Giờ tôi sẽ lập tức đến Irắc!
Lâm Thiên Vũ nghe xong liền cảm thấy mãn ý mà gật gật đầu. Vừa nói cái là đi làm ngay, đây chính là điểm hắn thích nhất ở Ngọc Cương.
“Hy vọng tập đoàn Tuyết Lan còn chưa nắm được mỏ dầu!” Lâm Thiên Vũ trong lòng thở dài, nếu tập đoàn Tuyết Lan vẫn chưa nắm mỏ dầu trong tay thì sẽ chứng minh Mộc Dịch trưởng lão không lừa hắn! Nếu đã nắm được rồi thì chuyện này có chút phiền toái…
Một tuần sau.
Lâm Thiên Vũ đang đi dạo cùng một chàng trai có khuôn mặt tuấn tú tại hoa viên biệt thự, chàng trai này chính là bạn trai mới của Lâm Thiên Vũ hắn.
Reng…
Điện thoại rung lên! Lâm Thiên Vũ vừa nhìn vào màn hình liền lập tức xua tay bảo anh chàng kia rời đi sau đó mới nghe điện thoại.
– A lô, Ngọc Cương hả, mỏ dầu M7 ở I rắc kết quả thế nào rồi?
Lâm Thiên Vũ có vẻ sốt ruột nói.
Ngọc Cương lập tức nói ngay:
– Báo cáo chủ tịch, mọi chuyện đã có kết quả rồi, theo như tôi và thủ hạ dò xét, mười ngày trước tập đoàn Tuyết Lan đã hoàn toàn nắm chắc mỏ dầu này, trải qua nhiều lần chứng thực, tôi đã xác nhận tin tức này tuyệt đối chính xác.
Tin tức này giống như một đạo lôi điện cường đại đánh trúng Lâm Thiên Vũ khiến tinh thần hắn vô cùng chấn động.
“Mười ngày trước? Tức là cái ngày mà ta gọi điện cho Mộc Dịch thì tập đoàn Tuyết Lan đã hoàn toàn nắm được mỏ dầu trong ba ngày rồi, nhưng vì sao Mộc Dịch lại để ta phải chờ thêm nửa tháng?” Lâm Thiên Vũ có một tia dự cảm không lành.
Đây chính là một trăm bốn mươi tỉ đô la! Tổng tài sản của tập đoàn tập đoàn Thánh Lâm cũng chỉ khoảng bốn trăm tỉ đô la, mất đi mỏ dầu này thì ngay cả tập đoàn Tuyết Lan cũng không bằng nữa rồi.
Lâm Thiên Vũ đương nhiên không chấp nhận được tổn thất nặng nề đó, hắn chỉ đành an ủi chính mình “Có lẽ hôm đó thủ hạ của Mộc Dịch còn chưa thông báo nên hắn chưa biết!”
Nghĩ đến đây Lâm Thiên Vũ liền quyết định một lần nữa nhấc điện thoại lên.
Reng… reng…
Lâm Thiên Vũ đã ấn nút, chuông điện thoại bên kia đang reo lên. Lúc này tim hắn đập loạn lên, hắn… khẩn trương rồi!
Lúc này Lý Dương đang làm gì?
Hắn đang ở tại trụ sở tập đoàn Tuyết Lan, hiếm khi bắt gặp hắn tới tập đoàn Tuyết Lan một lần.
Ngồi ở phòng làm việc của chủ tịch, nhìn xuyên qua cửa sổ, Lý Dương có thể nhìn khắp các con đường ở NewYork.
– Sư huynh, hai vị này là nhân viên quản lý phụ trách Cực Thối đạo quán. Vị này tên là Kiều Hoa Tân, đến từ Trung Quốc. Còn vị này tên là Natasha, người Mỹ.
Lily giới thiệu hai vị quản lý.
Kiều Hoa Tân là một người trông có vẻ bồng bột và đầy cảm xúc của tuổi thanh niên, Natasha là một mỹ nữ tóc nâu.
– Natasha, hãy báo cáo những chuyện của Cực Thối đạo quán trong quãng thời gian này cho Mộc Dịch tiên sinh biết!
Lily gật đầu nhìn Natasha nói.
Natasha lập tức đứng lên, trước tiên nàng khom lưng cung kính rồi lấy ra văn kiện và đọc:
– Số người báo danh tới ba trăm năm mươi sáu đạo quán đều đã đạt cực hạn, hội viên bình thường đạt tới mười hai ngàn sáu trăm người, hội viên bạc có bảy trăm hai mươi người, hội viên vàng có hai trăm mười người! Về việc phí hội viên, hội viên bình thường một năm một nghìn đô la, hội viên bạc là năm nghìn đô la, hội viên vàng là năm mươi nghìn đô la.
– Nhưng sau khi hoạt động được hơn một tuần thì phát hiện huấn luyện viên nhị tinh cấp còn thiếu nhiều, huấn luyện viên tam tinh cấp căn bản không có, chỉ có thể để cho hai mươi mốt vị huấn luyện viên tứ tinh cấp thay thế cho huấn luyện viên tam tinh cấp. Hiện nay mục tiêu của chúng ta chỉ là Mỹ quốc, như vậy còn tốt một chút, đợi sau này mở rộng ra bên ngoài, lỗ hổng từ việc thiếu huấn luyện viên nhị tinh cấp và tam tinh cấp sẽ càng ngày càng lớn. Vì thế hy vọng chủ tịch có thể nhanh chóng tìm thêm một loạt huấn luyện viên nhị tinh cấp và tam tinh cấp.
Lúc trước trong số bốn trăm đại hán vốn có mấy chục người vượt qua nhất tinh. Sau khi trải qua huấn luyện tất cả mọi người đều vượt qua nhất tinh, những đại hán có cơ sở vững chắc cũng có không ít đạt tới mười tinh. Ba mươi sáu người đạt đến mười tinh đầu tiên đó chính là những huấn luyện viên nhị tinh cấp đầu tiên của Cực Thối đạo.
Án chiếu theo kế hoạch ban đầu, huấn luyện viên nhất tinh cấp chỉ có thể dạy hội viên bình thường, nhị tinh cấp dạy hội viên bạc, Tam cấp dạy hội viên vàng.
Ban đầu vì xét đến tính hiệu quả nên mỗi đạo quán đều dựa theo quy mô mà hạn chế nhân số, ba trăm năm mươi sáu Cực Thối đạo quán có cực hạn là mười hai ngàn sáu trăm người, mỗi huấn luyện viên nhị tinh cấp chỉ có thể huấn luyện hai mươi người. Tam tinh cấp huấn luyện viên chỉ có thể huấn luyện mười người, mà huấn luyện viên tam tinh cấp một người cũng không có, chỉ có thể để hai mươi mốt người bọn La Đức Thành ra thay.
– Ân, đây đúng là một vấn đề đó, ta sẽ nghĩ biện pháp tìm ra một số huấn luyện viên nhị tinh cấp và tam tinh cấp cho các ngươi, các ngươi chỉ cần quản lý Cực Thối đạo quán cho tốt là được rồi!
Lý Dương cảm thấy có chút đau đầu.
Nhị tinh cấp huấn luyện viên, tam tinh cấp huấn luyện viên, phải đi đâu mà tìm bây giờ?
Reng…
Điện thoại của Lý Dương đột nhiên rung lên.
– A lô, ta là Mộc Dịch!
Lý Dương nghe điện thoại, Kiều Hoa Tân và Natasha liền khom người chào rồi rời khỏi phòng làm việc.
Lâm Thiên Vũ vừa phát hiện Lý Dương nhận điện thoại bèn lập tức nói:
– Mộc Dịch tiên sinh, ta là Lâm Thiên Vũ, cái mỏ dầu kia…
Lý Dương lập tức ngắt lời:
– Vội cái gì, không phải ta bảo ngươi chờ nữa tháng sao, giờ mới được một tuần mà thôi, đợi vài hôm nữa rồi ngươi hãy gọi lại cho ta!
Dứt lời Lý Dương liền muốn ngắt điện thoại ngay.
Lâm Thiên Vũ vội lập tức nói ngay:
– Chờ một chút, chờ một chút, Mộc Dịch tiên sinh!
– Ngươi còn có việc gì?
Ngữ khí của Lý Dương có vẻ như đã không nhẫn nại được nữa. Còn Lâm Thiên Vũ trong lòng thầm kêu may là đối phương còn chưa gác máy.
Lâm Thiên Vũ khống chế tâm tình rồi nói:
– Mộc Dịch tiên sinh, theo ta được biết, tập đoàn Tuyết Lan sớm đã hoàn toàn tiếp quản mỏ dầu, chẳng lẽ thủ hạ của tiên sinh còn chưa thông báo lên? Tôi hy vọng hai tập đoàn chúng ta nhanh chóng thực hiện theo tất cả những kí kết ghi trên hợp đồng!
Lâm Thiên Vũ đặc biệt nhấn mạnh hai chữ “hợp đồng”.
– Ồ, có chuyện này à? Đã tiếp quản rồi sao?
Lý Dương tựa hồ như rất nghi hoặc:
– Chuyện này sao ta lại không biết nhỉ?
Tiếp đó Lý Dương lớn tiếng gọi Lily bên cạnh hỏi:
– Lily, chuyện về mỏ dầu đó giải quyết ra sao rồi? Chúng ta hoàn toàn tiếp quản rồi chứ?
Lily liền nói:
– Sư huynh, mỏ dầu thì chúng ta đã tiếp quản rồi, bất quá có chuyện còn chưa giải quyết, chúng ta đang xắp xếp nhân viên để chuẩn bị khai thác mỏ dầu.
– Sao, khai thác mỏ dầu cần bao lâu đây?
Thanh âm của Lý Dương rất lớn, lớn đến mức Lâm Thiên Vũ ở bên kia có thể nghe được thập phần rõ ràng.
– Có lẽ cũng không lâu, mấy năm hoặc mấy chục năm. Nếu có chuyện gì ngoài ý muốn, nói không chừng có thể lâu hơn một chút.
Lily cười dài nói.
Lý Dương “ồ” một tiếng rồi lập tức nói vào điện thoại:
– Lâm Thiên Vũ tiên sinh, nghe thấy rồi chứ? Ngươi cứ đợi vài năm nữa hoặc vài chục năm nữa, chờ khi chúng ta hoàn toàn xử lý xong mọi chuyện. Ừm, nói cách khác, đợi chúng ta khai thác xong rồi sẽ giao lại cho ngươi nhé!
Gương mặt Lâm Thiên Vũ lúc này đã bắt đầu méo mó, từ lúc nghe được mấy chữ “khai thác mỏ dầu”, hắn đã cảm thấy không ổn.
– Mộc Dịch, ngươi lừa gạt ta?
Thanh âm Lâm Thiên Vũ lộ ra vẻ cực kỳ phẫn nộ.
Lý Dương chẳng hề để ý nói:
– Sao ta lại lừa ngươi chứ, không phải chỉ là lấy chút tiền của ngươi đi mua mỏ dầu thôi sao?
– Mộc Dịch, đừng quên, trên tay ta còn có hợp đồng!
Thanh âm Lâm Thiên Vũ có vẻ trầm thấp.
Lý Dương khinh thường cười nói:
– Hợp đồng? Chúng ta đã kí kết hợp đồng sao? Sợ rằng đó chỉ là ngươi bịa ra thôi? Nếu ngươi muốn đem hợp đồng giả ra tố cáo ta thì cứ việc!
Dứt lời Lý Dương bèn thẳng tay ngắt điện thoại.
Lúc này ý niệm đầu tiên lóe lên trong đầu Lâm Thiên Vũ chính là:
– Chẳng lẽ Mộc Dịch đã lén tráo đổi hợp đồng của ta rồi sao?
Thân hình Lâm Thiên Vũ nhanh như chớp lao vào mật thất trọng yếu nhất của gia tộc, hợp đồng đang để ở đó. Hắn nhất định muốn tỷ mỷ xem lại, xem xem hợp đồng đó đã bị đánh tráo hay chưa.
Trải qua chín cơ quan, ba lần mật mã, Lâm Thiên Vũ đã tiến vào hạch tâm của mật thất. Bản hợp đồng lúc này đang được đặt trong đó.
Lâm Thiên Vũ run run mở hợp đồng ra, nhìn thấy dấu vân tay quen thuộc cùng với tiêu ký mà hắn tự đích thân làm, trong lòng hắn không khỏi thở phào một hơi. Tiếp đó trên mặt Lâm Thiên Vũ lộ ra một tia âm lãnh “Mộc Dịch, vì cái mỏ dầu trị giá một trăm bốn mươi tỉ đô la (1) này, ta chỉ có thể tố cáo ngươi ra tòa thôi!” Tay nắm chặt bản hợp đồng, Lâm Thiên Vũ thập phần tự tin.

1. Nguyên văn của tác giả là 130 tỉ đô la, nhưng tớ thấy cần cộng thêm 10 tỷ đô la lót tay ban đầu nữa là 140 tỉ đô la – vandai79
Tập 4: Cực thối Đạo quán

Thốn Mang

Thốn Mang

Dù gây ra cơn sốt không lớn bằng Bàn Long, thế nhưng tác phẩm cũng để lại một ấn tượng cho độc giả. Đây là một tác phẩm của tác giả Ngã Cật Cây Hồng Thị (Lão Cà Chua) nói về võ thuật mang hơi hướng đô thị, với tình tiết hấp dẫn cũng sẽ làm cho độc giả ngây ngất...

Lý Dương cười gượng gật gật đầu, lấy ra một cái máy cầm tay, nhìn vào bối cảnh màu mè trên chiếc máy, đó là một nữ hài mỹ lệ, Lý Dương mỉm cười, chỉ là tận sâu trong đôi mắt ấy lại ánh lên tia ưu uất, nhưng chỉ trong nháy mắt đã mất đi. Lý Dương đi vào trong phòng thay đồ của mình, thay đổi y phục luyện công, cầm lấy máy cầm tay nhẹ hôn một cái, rồi bỏ vào trong tủ.

Thốn Mang mang gam màu trầm ổn, nhẹ nhàng lại nhoi nhói tâm can độc giả, không phải vì thế mà thiên về tình cảm ướt át, với những cảnh sắc huấn luyện gay gắt, hay tình tiết gây cấn không thể nào bỏ qua được. 

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset