Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Trong lòng Michelob trào dâng một cảm giác khó tả.
Suốt sáu năm trời!
Chủ tịch tập đoàn Tuyết Lan, người sáng lập ra Cực Thối đạo là Mộc Dịch đột nhiên biến mất. Tuy ngày đó Lý Dương từng nói qua với bọn Jerry nhưng việc này vẫn khiến nội bộ Tuyết Lan tập đoàn trở nên hoảng loạn một trận. Mafia Ý, Thanh Bang, Hồng Bang đã phái vô số người đi khắp thế giới tìm kiếm, thậm chí cả sa mạc châu Phi cũng đã tìm qua, nhưng trong sáu năm trời vẫn chẳng hề có chút tin tức nào.
Nhưng… Mộc Dịch đã xuất hiện rồi! Sau sáu năm ngài lại đứng như vậy trước mặt mình.
– Chủ tịch, mấy người bọn tổng giám đốc Lily đều đang tìm ngài, tìm rất lâu rồi!
Michelob lập tức nói với Lý Dương.
Lý Dương gạt gật đầu, năm đó hắn chỉ là nói qua với Jerry và Jesse một chút chuyện của bản thân. Có thể là Lily và Điền Cương đã an tâm nhưng vẫn cứ phái người đi tìm.
– Ân, Michelob, lập tức chuẩn bị máy bay cho ta! Ta muốn về ngay!
Lý Dương quay sang nói với Michelob.
– Vâng!
Michelob chạy về phòng mình gọi điện thoại, lúc đi hắn còn cố liếc mắt nhìn lại bốn người sau lương Lý Dương.
Lúc này bọn Hầu Tĩnh đang trợn tròn mắt mà nhìn ngắm thế giới kỳ lạ xung quanh mình. Tất cả đều lộ vẻ khó có thể tin nổi.
Một chiếc xe quân dụng ở phía xa, xung quanh đầy cảnh vệ vác súng. Tất cả đều thần kỳ quá sức tưởng tượng của bọn họ.
– Mộc Dịch, kia là cái gì?
Hầu Sơn chỉ tay vào bóng đèn hỏi.
Lý Dương cười nói:
– Đây là một loại sản phẩm của nền khoa học kỹ thuật hiện đại. Ở đây có nhiều thứ các ngươi sẽ không hiểu được. Bất quá không cần vội vã, một thời gian sau các ngươi sẽ biết hết thôi!
Phương pháp giảng dạy của Lý Dương rất đơn giản. Đó chính là dạy bằng máy tính. Ngày nay phương pháp giảng dạy bằng máy tính đã được áp dụng cho trẻ nhỏ, từ giáo trình tiểu học cho đến đại học, tất cả đều có cả. Chỉ cần để cho Hầu Tĩnh mấy người xem nội dung của một số giáo trình trong máy vi tính, dần dần họ sẽ học được được các kiến thức về tự nhiên và xã hội, tin rằng họ sẽ hiểu được tất cả một cách nhanh chóng.
Bất quá việc quan trọng trước mắt là phải thay đổi y phục cho họ. Lý Dương nhìn lại chiếc trường bào cổ trên người mình thì không khỏi bật cười. Nguyên lai y phục của hắn đã bị cực từ ma sát lần đầu tiên biến thành một mớ rẻ rách. Bây giờ trên người hắn và bọn Hầu Tĩnh đều là mấy chiếc trường bào được may theo kiểu cổ xưa.
Ba ngày sau.
Lý Dương ngồi lên chiếc chuyên cơ bay đến sân bay quốc tế Kennedy.
Trên phi cơ còn chở theo hai mươi tư tứ cấp cao thủ. Những người này đều là tinh anh trong năm nghìn tam cấp cao thủ ngày đó, trải qua tu luyện thể thuật của Cực Thối đạo, chậm rãi hấp thu thiên địa linh khí. Lại thêm mấy trăm tinh năng lượng có sẵn, cuối cùng đã trở thành tứ cấp cao thủ.
Những việc này đều đã có người chuẩn bị sẵn cho Lý Dương cả rồi.
Đi xuống máy bay.
Gần một trăm đại hán mặc tây phục đang đứng thành hai hang thẳng tắp chào đón Lý Dương.
– Mộc Dịch, tựa hồ ngươi là người rất có thế lực a? Có phải là cái được gọI là đại ca xã hội đen trong máy tính không?
Hầu Tĩnh ngơ ngơ ngáo ngáo hỏi Lý Dương. Lý Dương không khỏi bật cười. Trong quãng thời gian vừa rồi bọn Hầu Tĩnh luôn kè kè chiếc máy tính bên người. Lý Dương bảo bọn họ xem những thứ liên quan đến giáo dục thì bọn họ lại tùy tiện xem đủ các thứ.
Bất quá hiệu quả lại tốt đến bất ngờ, bọn Hầu Tĩnh rất nhanh đã biết được rất nhiều việc liên quan đến thế tục. Lý Dương vừa bước xuống máy bay lập tức đã nhìn thấy một hàng người đang chờ mình rồi. Lily, Điền Cương, vợ chồng Cát Phổ, Cát Hân, Thiên Lũy, Vương Thông sư bá, còn có đồ đệ của mình Jerry, Jesse nữa.
Thân thể Lily lúc này đã có thêm vẻ thành thục của nữ nhân, trên người Điền Cương bá khí càng thêm rõ rệt, thậm chí Lý Dương vừa liếc mắt đã nhìn ra Điền Cương đã đạt tới thực lực tương đương với Kim Đan kỳ cao thủ, cũng chính là lục cấp cao thủ đỉnh phong.
Phu phụ Cát Phổ tuy chỉ tu luyện loại pháp quyết phổ thông nhưng trông vẫn trẻ đi không ít tuổi, Cát Hân thì trông càng thành thục hơn. Thiên Lũy và Vương Thông thì không có gì thay đổi cả.
– Ta đã trở về!
Lý Dương mỉm cười nói.
Điền Cương lập tức lao lên ôm lấy Lý Dương và run giọng nói:
– Sư huynh, đã sáu năm rồi a! Huynh đã biến mất sáu năm…
Bọn Thiên Lũy, Vương Thông cũng lần lượt đi tới ôm lấy Lý Dương. Chỉ còn Lily và Cát Hân là đứng im tại chỗ, hai mắt rưng rưng nhìn chằm chằm vào Lý Dương.
Trong mắt tất cả mọi người đều lộ ra vẻ kích động, lần lượt từng người đều ôm lấy Lý Dương mà hỏi han vài câu.
– Đúng rồi, Jake đâu?
Lý Dương đột nhiên hỏi. Cậu bé Jake đáng yêu kia đã chạy đi đằng nào rồi nhỉ?
– Hi, sư huynh, huynh vẫn còn nhớ đến bản thiên tài a!
Ngữ khí của nó vẫn có vẻ trào phúng như cũ, bất quá thanh âm đã trở nên hơi thô rồi.
Lý Dương nhìn về phía phát ra âm thanh, một thanh niên đẹp trai xuất hiện trước mặt hắn. Sáu năm trước vẫn còn là một tiểu tử, sáu năm sau đã có thể coi là thanh niên rồi.
– Không ngờ Jake lại đã biến thành người lớn rồi. Ân, rất không tồi a, ta thấy đệ tu luyện Lang Hoàng quyết cũng không tồi đó, đã là ngũ cấp cao thủ rồi cơ đó!
Lý Dương liếc mắt nhìn qua một cái là đã nhìn ra công lực của Jake.
Tuy Jake thiên phú rất cao nhưng Lý Dương trong lòng cũng cảm thấy ngạc nhiên. Bởi vì Jake vốn không hề thích tu luyện, có lẽ mỗi ngày chỉ tu luyện một hai canh giờ là cùng! Nhưng chỉ tu luyện có vậy mà giờ đã trở thanh ngũ cấp cao thủ, xem ra Jake nói nó là thiên tài cũng không sai.
– Đi, hãy trở về nhà đã, mọi chuyện sẽ nói sau!
Lý Dương dắt theo mọi người cùng lên xe trở về.
Mấy chục chiếc xe hạng sang hình thành lên một đội hình vô cùng bắt mắt. Lần này Lý Dương trở về chính là như vậy đó.
– Đám đại hán này từ đâu ra vậy? Kẻ nào cũng rất khá a!
Lý Dương quay sang hỏi Lily và Điền Cương đang ngồi cùng xe với mình.
Lily cười nói:
– Sư huynh rời khỏi đây đã sáu năm, Tuyết Lan tập đoàn của chúng ta cũng đã lớn mạnh lên nhiều rồi! Đám đại hán này đều đều là thành viên thuộc Công ty bảo an Tuyết Lan, một công ty con của tập đoàn Tuyết Lan. Từ những thành quả của trại huấn luyện ở châu Phi, sáu năm nay cũng đã huyến luyện ra không ít nhị cấp cao thủ. Năm nghìn tam cấp cao thủ năm đó cũng đã không cần làm huấn luyện viên Cực Thối đạo nữa rồi, bây giờ bọn họ là những thành viên trung kiên trong Công ty bảo an Tuyết Lan.
Điền Cương tiếp lời:
– Sư huynh, không phải huynh đã từng lệnh cho huấn luyện doanh ở sa mạc mở rộng việc chiêu thu nhân viên sao?
Lý Dương gật gật đầu, năm đó hắn muốn để cho nhiều người dân Phi châu có thể sống tốt hơn một chút nên mới quyết định như vậy.
Điền Cương tiếp tục nói:
– Năm năm trước, mỗi năm số người bọn đệ chiêu thu đều khoảng gần hai vạn, từ năm thứ sáu này thì đã tinh giảm đi rồi, mỗi năm chỉ chiêu thu một nghìn người!
Lý Dương trong lòng không khỏi kinh ngạc, nếu như vậy thì không phải là đã vượt quá mười vạn người rồi hay sao. Mười vạn người có thể đủ cho Cực Thối đạo mởi rộng ra toàn thế giới rồi.
Ban đầu, kế hoạch của Lý Dương chỉ là mở Cực Thối đạo quán tại một số đại thành thị. Nếu như vậy thì chỉ cần khoảng một vạn người là đủ rồi, cho dù có mở thêm tại một số huyện thành gì đó thì có lẽ năm vạn người cũng đã đủ.
– Nhiều người như vậy, Cực Thối đạo đã phát triển thế nào rồi?
Lý Dương hỏi Lily.
Jake bên cạnh tự hào nói:
– Sư huynh, hiện nay Cực Thối đạo đã là bộ môn thể thuật số một trên toàn thế giới rồi. Khắp các thành thị lớn hay các thành thị hơi lớn một chút cũng đều có hai ba cái Cực Thối đạo quán, các huyện thành nhỏ cũng có Cực Thối đạo quán. Huấn luyện viên nhất tinh cấp có khoảng sáu vạn người, nhị tinh cấp có khoảng năm nghìn người, tam tinh cấp có chừng năm trăm người.
Nghe Jake nói xong, Lý Dương cảm thấy vô cùng kinh ngạc và vui mừng. Không ngờ Lily quản lý mọi việc còn tốt hơn bản thân hắn nữa.
– Tốt, rất tốt! Sáu năm, cho dù tính thêm một năm ta còn ở đây thì cũng miến cưỡng tính là bảy năm. Chỉ trong vòng bảy năm mà đã có thể biến Cực Thối đạo trở thành bộ môn thể thuật số một thế giới, thật là giỏi a!
Lý Dương khen ngợi.
Lily bên cạnh đắc ý nói tiếp:
– Số tiền kiếm được từ Cực Thối đạo quán cũng không tồi nha. Mỗi một huấn luyện viên tam tinh cấp kèm mười hội viên vàng, toàn thế giới có năm ngàn hội viên vàng, mỗi năm thu được từ mỗi người năm trăm nghìn đô la, tổng cộng thu được hai tỷ rưỡi đô la mỗi năm. Mỗi huấn luyện viên nhị tinh cấp có thể kèm hai mươi người, như vậy là có mười vạn hội viên bạc, một hội viên bạc cần nộp năm mươi ngàn đô la một năm, như vậy là một năm thu được năm tỷ đô la từ hội viên bạc. Còn có hội viên phổ thông nữa, bất quá học viên phí của hội viên phổ thong không cao, tính ra mỗi năm chỉ thu được tổng cộng khoảng một tỷ đô la thôi.
Lý Dương nghe mà không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
– Chỉ riêng Cực Thối đạo quán mà mỗi năm có thể thu được mấy tỷ đô la!
– Không, cái Cực Thối đạo quán này cũng có tiêu hao, đầu tiên là đồng phục thống nhất cho các hội viên còn có các loại dụng cụ luyện tập, mỗi năm Cực Thối đạo quán chỉ có thể thu được khoảng năm tỷ đô la thôi!
Lily bình tĩnh nói. Trong mắt nàng, số tiền năm tỷ đô la mà Cực Thối đạo quán thu được mỗi năm chẳng là cái gì. Nàng chỉ xem trọng danh tiếng của Cực Thối đạo quán mà thôi! Cái nàng cần là lợi dụng danh tiếng của cực Thối đạo quán để khuếch trương tập đoàn Tuyết Lan.
Chỉ trong sáu năm.
Lợi dụng “Tuyết Lan vũ đạo đại tái”, Cực Thối đạo và các vụ làm ăn từ mỏ dầu, tập đoàn Tuyết Lan năm xưa có giá ba trăm tỷ bây giờ đã có giá trị lên tới năm trăm tỷ đô la rồi.
Đương nhiên đây là còn chưa tính đến công ty bảo an Tuyết Lan. Công ty bảo an này hiện nay đã có tới trên hai vạn người. Thành viên của huấn luyện doanh ở sa mạc đã có khoảng sáu vạn người tiến vào Cực Thối đạo quán, bây giờ còn khoảng hai vạn người đang huấn luyện, hai vạn còn lại đang ở công ty bảo an Tuyết Lan. Lực lượng chính của công ty bảo an Tuyết Lan chính là năm nghìn tam cấp cao thủ mà lần trước Lý Dương đoạt được.
Năm đó năm nghìn tam cấp cao thủ đã làm huấn luyện viên nhị tinh cấp và tam tinh cấp một thời gian, hiện nay hầu như đã để các nhị cấp cao thủ đi làm huấn luyện viên nhị tinh cấp rồi.
Một công ty bảo an hùng mạnh như vậy cho dù là công ty bảo an Hắc Ma cũng chẳng thể so sánh nổi. Công ty bảo an số một thế giới – công ty bảo an Tuyết Lan. Nhân số nhiều, cao thủ cũng nhiều.
Điều quan trọng nhất vẫn là vấn đề danh tiếng, dù sao cái mác “Tuyết Lan” cũng đã theo Cực Thối đạo và “Tuyết Lan vũ đạo đại tái” đi vào lòng tất cả mọi người trên thế giới.
Trong biệt thự của Lý Dương.
Trên bàn ăn, số người ngồi hầu như đã đông đủ. Mọi người đều vui vẻ mà ăn uống và nói chuyện.
– A, sư huynh, còn có một chuyện mà có lẽ sư huynh chưa biết đâu!
Jake đột nhiên cao giọng kêu lên. Ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về nó.
– Hắc hắc!
Jake tự đắc cười to rồi nói:
– Tỷ tỷ của đệ đã kết hôn được ba năm rồi, chuyện này huynh biết chưa?
Điền Cương và Lily lúc này mới nhớ ra là mình đã quên nói chuyện này cho Lý Dương nghe. Năm đó khi Lý Dương còn chưa đi sa mạc, Điền Cương và Lily đã chuẩn bị kết hôn rồi. Nhưng Lý Dương đột nhiên biến mất cho nên bọn họ chỉ có thể đợi chờ, nhưng dù sao cũng không thể đợi mãi được. Do đó ba năm sau, dưới sự thuyết phục của Vương Thông, Điền Cương đã cùng Lily kết hôn.
– Ồh! Hỷ sự, hỷ sự a! Đáng tiếc là ta không thể tham dự hôn lễ của hai người!
Lý Dương cười vui vẻ nói.
Đột nhiên Vương Thông nói:
– Nói đến ta mới nhớ ra còn chuyện này nữa ta quên nói với con. Lý Dương à, đệ đệ của con Lý Thạc đã kết hôn rồi, thậm chí nó còn có một đứa con trai rồi nữa!
Lý Dương ngẩn ra.
– A Thạc đã kết hôn rồi? Còn có con rồi nữa?
Trong lòng Lý Dương bỗng có một loại cảm giác…
Thương cảm!
Mới chỉ sáu năm mà thôi, bọn Điền Cương đã kết hôn rồi, đệ đệ mình cũng đã cưới vợi sinh con rồi. Chỉ còn mình là vẫn cô độc.
– Năm đó Lý Thạc đã tìm con rất lâu, nó còn từng nói, không tìm được con nó sẽ không kết hôn! Nhưng lúc đó đứa con trong bụng vợ nó lúc đó đã sắp sinh rồi, cuối cùng đành phải kết hôn, sau khi kết hôn là sinh con luôn. À đúng rồi, Lý Dương, nhi tử của Lý Thạc rất đáng yêu đó, tên nó là Khả Khả.
Vương Thông hiền từ nói, hiển nhiên lão rất thích tiểu hài tử này.
– Khả Khả?
Trong lòng Lý Dương đột nhiên chấn động.
– Khả Khả chẳng phải là người truyền thừa hương hỏa cho Lý gia mình sao?
Không cần biết thế nào, Lý Dương đối với khái niệm “truyền thừa hương hỏa” vẫn khá coi trọng. Lý Dương hắn lúc nào mới có đời sau? Cho dù là bản thân hắn cũng chẳng thể nói chính xác được, ít nhất thì cũng phải tìm được Khương Tuyết đã rồi nói.
– Phù…
Lý Dương thở dài một hơi, đệ đệ của mình đã có con trai, như vậy Lý gia coi như đã có người nối dõi. Lý Dương cũng cảm thấy yên tâm.
Sau bữa trưa.
– Lý Dương, con đi theo ta!
Vương Thông đứng ngoài sân truyền âm cho Lý Dương.
Lý Dương thấy Vương Thông lại sử dụng truyền âm, bộ dạng thần bí thì bèn lập tức đi tới. Đi đến một góc sân, Vương Thông tùy tiện đưa tay bố trí một đạo cấm chế.
– Sư bá, có chuyện gì mà thần bí vậy?
Lý Dương cười hỏi.
Vương Thông kiểm tra lại cấm chế rồi mới nói:
– Lý Dương, con có phát hiện ra tại sao con đã trở về lâu như vậy mà Lý Thạc lại vẫn chưa gọi điện thoại cho con không?
Lý Dương nghe xong cũng lập tức cảm thấy nghi hoặc. Bản thân ở lại trại huấn luyện trên sa mạc ba ngày, việc này sớm đã thông tri cho bọn Lily biết, Lily chắc chắn cũng sẽ thong báo cho Lý Thạc. Tại sao đệ đệ của hắn lại không gọi điện thoại tới ngay nhỉ?
– Nó đi Côn Luân Tiên Cảnh rồi!
Vương Thông đột nhiên nói.
Lý Dương trong lòng chấn kinh, hai mắt trợn tròn nhìn Vương Thông nói:
– Côn Luân Tiên Cảnh?
Vương Thông gật đầu đáp lại:
– Đúng vậy, là Côn Luân Tiên Cảnh. Đây là chuyện của nửa năm trước. Sư đệ của ta, cũng là phụ thân của con, Lý Phong cuối cùng cũng đã xuất hiện. Y đã tìm được mẫu thân con rồi đem theo bà ấy cùng Lý Thạc và vợ con nó tới Côn Luân tiên cảnh.
– Phụ thân? Ông ấy…
Trong lòng Lý Dương đột nhiên xuất hiện cảm giác nao nao. Từ khi sinh ra đến giờ hắn vẫn chưa được gặp mặt phụ thân đến một lần, bây giờ phụ thân đã xuất hiện rồi, hơn nữa còn tìm được mẫu thân!
– Y đến tìm con nhưng không tìm được, vì y muốn mau chóng giúp mẫu thân con “tẩy kinh phạt tủy” để bà ấy có thể tu luyện, cho nên đã trở về Côn Luân tiên cảnh rồi. Bất quá y đã nhắn lại với ta, một khi con xuất hiện thì hãy về nước. Đến lúc khác sẽ có người mang con tới Côn Luân tiên cảnh!
Lý Dương khẽ gật đầu.
Vô luận là để có thể đột phá Nguyên Anh kỳ rồi tiếp tục tu luyện hay là để gặp mặt phụ thân, Lý Dương đều nhất định phải tới Côn Luân tiên cảnh.
– Chờ con an bài ổn thỏa một vài chuyện rồi mấy ngày sau con sẽ lập tức về nước!
Hết Tập 4
Tập 5: Côn Luân tiên cảnh
Chương 160: Nhật tân nguyệt dị
Thốn Mang
Dù gây ra cơn sốt không lớn bằng Bàn Long, thế nhưng tác phẩm cũng để lại một ấn tượng cho độc giả. Đây là một tác phẩm của tác giả Ngã Cật Cây Hồng Thị (Lão Cà Chua) nói về võ thuật mang hơi hướng đô thị, với tình tiết hấp dẫn cũng sẽ làm cho độc giả ngây ngất...
Lý Dương cười gượng gật gật đầu, lấy ra một cái máy cầm tay, nhìn vào bối cảnh màu mè trên chiếc máy, đó là một nữ hài mỹ lệ, Lý Dương mỉm cười, chỉ là tận sâu trong đôi mắt ấy lại ánh lên tia ưu uất, nhưng chỉ trong nháy mắt đã mất đi. Lý Dương đi vào trong phòng thay đồ của mình, thay đổi y phục luyện công, cầm lấy máy cầm tay nhẹ hôn một cái, rồi bỏ vào trong tủ.
Thốn Mang mang gam màu trầm ổn, nhẹ nhàng lại nhoi nhói tâm can độc giả, không phải vì thế mà thiên về tình cảm ướt át, với những cảnh sắc huấn luyện gay gắt, hay tình tiết gây cấn không thể nào bỏ qua được.