Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Lúc này Thượng Thanh cung còn lại có năm người, Thục Sơn kiếm phái cũng chỉ còn lại có mấy người, tu yêu giả cao thủ tới không đông lắm, xem ra còn có không ít kẻ vẫn đang trên đường, bây giờ cũng chỉ còn bốn người Thiết Oa chân nhân. Về phần tán tiên của những tông phái khác chỉ còn có mười mấy người. Lý Dương vừa liếc mắt đã phát hiện ra số người còn sống.
Trong Côn Luân tiên cảnh có không ít ẩn thế tông phái. Đương nhiên, bọn họ không giống như Thục Sơn kiếm phái cùng Thượng Thanh cung dốc toàn lực ra, bất quá vẫn còn có mười mấy người thoát hiểm. Về phần tu yêu giả khoảng cách tới đây vốn rất xa, hiện tại có lẽ vẫn còn không ít đang trên đường, cũng chỉ có vài tuyệt thế cao thủ như Tuyết Cơ mới có được tốc độ nhanh như vậy.
– Lý Dương à, ta có cảm giác Đại La kim tiên của Thượng Thanh cung, hình như có không ít địch ý với ngươi!
Thanh âm của Hạng Vũ lại vang lên trong đầu Lý Dương. Lý Dương nghe xong liền gật đậu, lần đầu tiên nữ Đại La kim tiên kia gặp hắn, sát khí mặc dù không hiện rõ nhưng Lý Dương vẫn cảm nhận được.
– Muốn giết ta? Hừm hừm!
Thầm hừ lạnh một tiếng, Lý Dương lại đưa mắt nhìn về phía Tằng Phong.
Tằng Phong lúc này sắc mặt lạnh như băng, hiện giờ Thượng Thanh cung ngoài hắn cùng thê tử là Hữu Di, chỉ còn Ngọc Minh chân nhân cùng với hai vị tán tiên mà thôi. Còn Thục Sơn kiếm phái còn tới tám người, kỳ thật Thượng Thanh cung còn có vài vị tán tiên thực lực không tồi, cũng có thể vượt qua được mê ảo trận pháp. Đáng tiếc, lần trước một kiếm của Tiêu Diêu tán nhân đã giết chết mười hai người, trong số đó còn có vài kẻ là tinh anh trong số tán tiên.
– Đi!
Tằng Phong ra lệnh, năm người liền lập tực tiếp tục tiến về phía trước. Lúc này một sơn đạo đã xuất hiện trước mắt, sơn đạo này giống như một cầu thang đá, bắt đầu vừa vặn đúng tại rừng hoa đào, kéo dài tới tận sâu trong Vân Vụ sơn.
Lý Dương cùng Tiêu Diêu tán nhân vẫn đi sát bên cạnh Nam Cung Lam.
– Tiêu Diêu đạo hữu, cần phải nhắc nhở ngươi một chút. Đại La kim tiên kia tên là Tằng Phong, còn thê tử hắn tên là Hữu Di. Cái tên Tằng Thăng khi trước bị Lý Dương hủy hoại nhục thể chính là cháu, còn Tằng Ngạn cũng là chắt của chúng.
Nam Cung Lam mỉm cười nói.
Lý Dương cùng Tiêu Diêu tán nhân nhất thời nhíu mày.
Bọn họ sớm đã phát hiện ra Đại La kim tiên của Thượng Thanh cung luôn có chút sát ý với mình, nhưng lại không biết rõ tên gọi và thân phận của đối phương, đến tận bây giờ mới hiểu được.
Tiêu Diêu tán nhân nhìn theo bóng của đám người Tằng Thăng, cười lạnh nói:
– Cảm ơn Nam Cung đạo hữu.
Nam Cung Lam mỉm cười nói:
– Tiêu Diêu đạo hữu cứ yên tâm, nếu Tằng Phong hắn muốn ỷ lớn hiếp bé mà đối phó với Lý Dương tiểu hữu, ta nhất định sẽ không tha cho hắn.
Nam Cung Lam cam đoan.
Tiêu Diêu tán nhân nhìn qua Nam Cung Lam, rồi nói ngay:
– Cảm ơn Nam Cung đạo hữu đã cho biết, ta nhất định sẽ cẩn thận!
Tuy vậy Tiêu Diêu trong lòng cũng nghĩ thầm “Hừ, Nam Cung Lam ngươi cũng không phải loại tốt đẹp gì, cố ý tới tận bây giờ mới nói cho ta biết. Để ta đối lập với Thượng Thanh cung, ngươi còn nói gì là giúp ta, để ta đi theo bên cạnh ngươi? Chút tâm cơ này, sao có thể qua mắt được ta?
Tiêu Diêu tán nhân trong lòng hiển nhiên minh bạch, chỉ là không hề nói ra .
– Nam Cung tiền bối, người của Thượng Thanh cung đã đi được khá xa rồi!
Lý Dương đột nhiên nói.
Nam Cung Lam lúc này lập tức phất tay nói:
– Chúng ta đi!
Tốc độ của mấy người Thục Sơn kiếm phái cũng rất nhanh, bám sát theo đám người Thượng Thanh cung. Có người của Thượng Thanh cung đi trước mở đường, bọn Nam Cung Lam đều thấy cầu thang đá này cũng không có nguy hiểm gì.
Lý Dương cùng Tiêu Diêu tán nhân cũng bám sát theo sau, còn như những tán tiên khác hay tứ đại yêu thú thì đã sớm tiến lên rồi.
– A!… A!… A!…
Tiếng kêu thảm thiết từ phía sau truyền đến, hiển nhiên là có một số tán tiên hoặc tán yêu vừa mới tới, chỉ là bọn họ vẫn sẽ gặp phải những nguy cơ như trước đây. (Lược bỏ 1 đoạn “viết thừa” – vandai79)
Những người tới sau vẫn sẽ tiếp tục đối mặt với “tử vong khảo nghiệm”…
Lý Dương nhìn khắp bốn phía, cực kỳ thận trọng.
Linh thức của hắn có thể phát hiện ra cuối con đường đá có một nguồn năng lượng cường đại, nhưng linh thức vừa tới đó liền không thể tiếp tục tiến thêm. Hắn cũng minh bạch, phía cuối con đường nhất định phải có một vật gì đó, có lẽ là cấm chế trận pháp hoặc là nơi dấu bảo vật.
Hiển nhiên, người của Thượng Thanh cung cùng Thục Sơn kiếm phái đều nhìn ra, phía cuối con đường nói không chừng chính là nơi cất dấu thần kiếm, nhất thời liền tăng tốc.
– Hô hô…
Tốc độ của tất cả mọi người đều tăng lên, giống như tia chớp, chỉ trong chốc lạt đã tới gần điểm cuối của con đường.
Một hang động trống trải.
Cuối con đường không ngờ lại là một hang động, một hang động trống trải.
“Ừm, hang động này ẩn chứa một nguồn năng lượng cường đại, tại sao lại không nhìn thấy được vật gì?” Tằng Phong đứng đầu thầm nghĩ, hắn đã tới trước cửa của hang động này, nhưng vẫn không dám tự tiện tiến vào, ai biết bên trong có nguy hiểm gì?
Nam Cung Lam cũng đã đi tới cửa của hang động này, nhìn thấy hang động khổng lồ này liền không khỏi nhíu mày. Hiển nhiên hắn cũng không rõ hang động trống trải kia không có một vật gì đặc biệt nhưng lại ẩn chứa một nguồn năng lượng lớn như vậy.
Năng lượng khổng lồ này đám người Nam Cung Lam đều có thể cảm nhận rõ ràng được, năng lượng này… cho dù là Nam Cung Lam cũng phải cảm thấy kinh sợ.
– Ngọc Minh, ngươi đi thử xem!
Tằng Phong lên tiếng ra lệnh, Ngọc Minh chân nhân trên người mang theo Quy Nguyên châu quả thực là xui xẻo, cứ bị phái đi làm hòn đá dò đường!
Tằng Phong đưa mắt nhìn Nam Cung Lam, trong lòng cười lạnh “Nam Cung Lam, ngươi cứ luôn bắt người của Thượng Thanh cung ra dò đường. Hừm, ngươi cứ ở đằng sau mà đợi đi. Ta mặc dù hiện tại chịu tổn thất lớn, nhưng chỉ cần ta luôn đi trước, ta nhất định sẽ là người đầu tiên thấy được thần kiếm. Đến khi lấy được thần kiếm thì ngươi có hối hận cũng đã không kịp rồi!”
Tằng Phong không phải kẻ ngu, đối với tổn thất của Thượng Thanh cung, hắn không hề để ý, đoạt được thần kiếm, mới là việc quan trọng nhất.
Ngọc Minh nghe thấy lệnh của Tằng Phong, trong lòng không khỏi mắng thầm “Tằng Phong hỗn đản ngươi, cứ gặp nguy hiểm là lại để cho bổn chân nhân lên trước. Hừm, ngươi bất quá không phải chỉ nhờ mình là Tằng gia đệ tử thôi sao? Nếu không năm đó độ kiếp, ngươi sao có thể thành công được!” Ngọc Minh chân nhân cùng Tằng Phong vốn là sư huynh đệ, thực lực của Ngọc Minh chân nhân không hề yếu hơn Tằng Phong, đáng tiếc Tằng Phong là đệ tử Tằng gia, pháp bảo có được cũng là loại tốt nhất, cho nên mới độ kiếp thành công.
– Còn không đi vào!
Tằng Phong trừng mắt nhìn Ngọc Minh chân nhân.
Lý Dương cùng với Tiêu Diêu tán nhân đứng ở bên cạnh mỉm cười quan sát, nhìn Ngọc Minh chân nhân đáng thương bị chèn ép!
Ngọc Minh chân nhân liền cắn răng, đem toàn bộ kim sắc quang mang của Quy Nguyên châu phát tán ra, lúc này bước từng bước, hang động khổng lồ ẩn chứa năng lượng cường đại, có hay không có nguy hiểm? Ai mà biết được!
– Ha, không có nguy hiểm!
Ngọc Minh chân nhân lúc đầu luôn kinh hãi lo sợ, nhưng sau khi tiến vào lại phát hiện hang động này hoàn toàn giống với một hang động bình thường, không ngờ lại không có cơ quan gì, lập tức cảm thấy thoải mái liền quay sang nói với Tằng Phong.
Người của Thượng Thanh cung lập tức tiến vào trong hang động, người của Thục Sơn kiếm phái cũng không chịu thua kém, còn những người khác cũng lập tức tiến nhập vào trong hang động.
Lý Dương vừa bước chân vào trong hang, lúc này tất cả mọi người đều đã ở trong, hang động này cực lớn, hơn nữa bên cạnh còn có một thông đạo.
– Ngọc Minh, ngươi đi thử xem!
Tằng Phong lại ra lệnh cho Ngọc Minh chân nhân đáng thương, ngay cả Lý Dương cũng thấy thương xót cho Ngọc Minh chân nhân.
Ngọc Minh chân nhân tuy trong lòng phẫn nộ, nhưng vẫn không dám để lộ ra ngoài, lúc này lại phát huy hào quang của Quy Nguyên châu, bước vào bên trong thông đạo.
– Tằng Phong sư huynh, không có nguy hiểm!
Tiếng của Ngọc Minh chân nhân vọng lại, lập tức người cuả Thượng Thanh cung đi vào trước tiên, đám người Thục Sơn kiếm phái đều bước theo sau, cả bọn Lý Dương đều đã vượt qua thông đạo, nhưng bên kia thông đạo lại là một hang động còn to lớn hơn.
Độ lớn của hang động này, phải gấp hai đến ba lần trước.
– Ở đây còn có một thông đạo nữa!
Một vị tán tiên quan sát rất lợi hại, mới liếc mắt một cái đã nhìn thấy thông đạo cao gấp hai ba lần người bình thường. Lần này Nam Cung Lam liền ra lệnh cho một vị tán tiên lập tức bước vào, Nam Cung Lam cũng hiểu được, nếu bản thân cứ bước theo sau thì người của Thượng Thanh cung sẽ là kẻ đầu tiên phát hiện ra thần kiếm.
Tằng Phong thấy vật liền trừng mắt, vội vã ra lệnh cho Ngọc Minh chân nhân tiến vào, đồng thời bản thân cũng nhanh chóng tới trước cửa động.
– Bồng!
Ngọc Minh chân nhân quả nhiên công lực cực cao, tốc độ thật nhanh, là người đầu tiên tới trước cửa động. Nhưng bỗng một tiếng va chạm vang lên, tựa như đâm sầm vào một bức tường vô hình.
– Là chuyện gì?
Ngọc Minh chân nhân sững sờ, cả đám người Tằng Phong, Nam Cung Lam bên cạnh cũng sững sờ.
Đột nhiên.
– Oanh… long… long…
Đạo đạo kim sắc thiểm điện bỗng nhiên xuất hiện bên trong hang động, đồng thời tiên nguyên lực không biết từ đâu chợt xuất hiện. Tiên nguyên lực này dựa theo phương vị ngũ hành, hình thành một trận pháp không lớn, đồng thời thiểm điện bắt đầu lóe lên khắp cả hang động.
Mặt ngoài hang động bị tiên nguyên lực khủng bố vậy kín, thiểm điện cũng không gây ảnh hưởng gì tới hang động, những tia chớp không ngừng từ trong tiên nguyên lực trận pháp phóng ra…
– Ngũ Lôi Thiên Phạt!
Tằng Phong cùng Nam Cung Lam đột nhiên kinh hãi kêu lên.
Ngũ Lôi Thiên Phạt, chính là Thiên Lôi đại trận chuyên dùng để trừng phạt tại Tiên giới. Một Ngũ Lôi Thiên Phạt đại trận hoàn chỉnh, lôi điện phát ra là ngũ hành chi lôi, một đạo thiên lôi có thể giết chết một La Thiên thượng tiên tiền kỳ cao thủ. Hai đạo thiên lôi thuộc tính không giống nhau dung hợp lại có thể giết chết Đại La kim tiên tiền kỳ cao thủ. Thiên lôi dung hợp càng nhiều, uy lực càng thêm khủng bố.
Năm đạo thiên lôi thuộc tính khác nhau một khi dung hợp, ngũ lôi đánh xuống, ngay cả Tiên đế tiền kỳ cao thủ, cũng coi như xong đời!
– Không đúng, Thiên Nhàn tiên đế tuy thực lực rất mạnh, nhưng đối với lôi pháp không hề tinh thông tới mức đó. Hơn nữa cũng sẽ không vì đối phó bọn ta mà tốn công như vậy. May mắn, đều là thiên lôi thuộc tính kim!
Nam Cung Lam đột nhiên nói.
Người biết Ngũ Lôi Thiên Phạt mặc dù rất nhiều, nhưng đạt tới cấp bậc cao nhất cả Tiên giới cũng chỉ có mấy người mà thôi.
Nam Cung Lam đã phát hiện ra thiên lôi không ngừng lóe lên đều thuộc tính kim.
– Tiêu Diêu đạo hữu cẩn thận, Ngũ Lôi Thiên Phạt này là do… Tiên đế bố trí. Chúng ta có trốn cũng không thoát, chỉ có thể ở đây chịu trận. Ngũ lộ thuộc tính đều giống nhau, một đạo thiên lôi có thể giết chết một La Thiên thượng tiên tiền kỳ cao thủ. Tốt nhất vẫn là tránh né thì hơn, mặc dù thiên lôi đều cùng thuộc tính, nhưng mấy đạo dung hợp lại uy lực cũng không nhỏ!
Nam Cung Lam quay sang hướng đồng minh của mình là Tiêu Diêu tán nhân truyền âm nói.
Nam Cung Lam cũng như Tằng Phong, đều chỉ nói cho đệ tử theo sau mình biết về tin tức của Ngũ Lôi Thiên Phạt, còn như những người khác đều không nói một lời.
– Tuyết Cơ, cẩn thận đừng để hai đạo thiên lôi cùng lúc oanh kích, với thực lực của mấy người các ngươi, nhiều nhất chỉ chịu được một đạo thiên lôi thôi.
Tiêu Diêu tán nhân vẫn rất quan tâm tới Tuyết Cơ, Tuyết Cơ lập tức đem tin tức này báo cho ba người còn lại.
Thiết Oa chân nhân đưa mắt nhìn Tiêu Diêu tán nhân, trong lòng thầm mắng “Đồ quái đản, không có nhân tính!” nhưng hắn cũng không dám nói ra.
– Lý Dương, cẩn thận, lớp bảo hộ ta lưu trên người con chỉ có thể ngăn cản được một đạo thiên lôi, con phải cố gắng né tránh.
Tiêu Diêu tán nhân tuy ngoài miệng nói thế, nhưng trong lòng đã thầm quyết định, lúc nào cũng chú ý tới tình huống của Lý Dương. Bất quá hắn cũng biết một điều là luận phương pháp né tránh, Lý Dương có lẽ là một trong những người lợi hại nhất ở đây.
– Nghĩa phụ yên tâm!
Trên đầu Lý Dương không ngừng lóe lên những tia chớp, tâm thần hoàn toàn tập trung lên những tia chớp này.
Thiểm điện không ngừng phát ra, không ngừng dao động. Đám tán tiên bên dưới đều cảm thấy kinh hãi run sợ. Ban đầu còn có người chuẩn bị phá tường chạy trốn, đáng tiếc, trên tường đã được bao phủ bởi một lớp tiên nguyên lực, tiên nguyên lực của Thiên Nhàn tiên đế.
Hơn nữa Ngũ Lôi Thiên Phạt trận pháp, cũng không cách nào phá vỡ nổi tường đá.
Cho nên, chỉ có thể đứng yên đợi thiên lôi công kích.
Toàn bộ những người trong động đều cố gắng điều hòa ở trạng thái tốt nhất, giống như chim thương sợ ná, một khi có bất kỳ tiếng đông nào, liền né tránh trong nháy mắt.
Một số tán tiên không biết chút gì về thiên lôi trên trán đều đổ mồ hôi lạnh, một vài tán tiên của Thượng Thanh cung cùng Thục Sơn kiếm phái công lực chưa đạt tới La Thiên thượng tiên tiền kỳ cũng run sợ, ai ai cũng sợ hãi trước cái chết.
– Oanh!…Oanh!… Oanh!… Oanh!…
– A!…A!…A!…A!…A!…
Tựa như cùng một lúc, mấy trăm đạo thiên lôi đồng thời đánh xuống với tốc độ cực nhanh. Lần công kích đầu tiên đã khiến cho gần mười tán tiên hồn phi phách tán, thân thể hóa thành cát bụi.
Lý Dương giống như có một loại phản xạ bình thường, khi thiên lôi còn chưa đánh xuống thì hắn sớm đã có động tác né tránh. Đây chỉ là cảm giác thuần túy, giống như tự nhiên phải làm như vậy. Một đạo kim sắc thiên lôi đã hung hãn đánh xuống chỗ Lý Dương vừa đứng lúc nãy.
– Hô hô…
Thân thể Lý Dương hóa thành đạo đạo tàn ảnh, những tia chớp ở phía trên hang động không ngừng đánh xuỗng, không hề gián đoạn. Trên người Tiêu Diêu tán nhân cũng xuất hiện một vầng hào quang, hắn lúc nào cũng chú ý tới Lý Dương, một khi gặp phải nguy hiểm, sẽ lập tức rat ay bảo vệ Lý Dương.
– Hống…
Độc Giác Long Tê Chân Tất khẽ gầm một tiếng, trên người xuất hiện một lớp Long Lân chiến giáp, Độc Giác Long Tê phòng ngự cực mạnh, so với các loại rồng khác còn mạnh hơn rất nhiều. Dù sao Độc Giác Viêm Tê cũng nổi danh về phòng ngự, Độc Giác Long Tê chính là con của Độc Giác Viêm Tê cùng Long tộc, tập hợp sở trường của hai nhà, phòng ngự cực mạnh.
Trong đám tu yêu giả còn có lời đồn, Độc Giác Long Tê chân tất sở dĩ độ kiếp thất bại là do cố ý, hắn là vì Tuyết Cơ.
Huyền Thiết Kiếm Hùng cũng là yêu thú phòng ngự rất mạnh. Còn như Thiết Quắc, công lực cao nhất trong số bọn họ, ba người này đều ra sức bảo vệ Tuyết Cơ, thậm chí còn lấy cả thân thể ra che đỡ thiên lôi.
– Oanh!…Oanh!…Oanh!…Oanh!…Oanh!…
Chỉ thấy năm đạo thiên lôi trong nháy mắt đánh xuống, thậm chí bay chéo xuống, trực tiếp oanh kích Lý Dương. Năm đạo thiên lôi cùng tới, Lý Dương cũng không cách nào né tránh. Dù sao tốc độ của thiên lôi rất nhanh, hắn chỉ có thể né tránh từ xa, năm đạo thiên lôi đã bao vây lấy Lý Dương.
– Mẹ nó, đành chịu một đạo vậy!
Lý Dương né qua đạo thiên lôi vừa dung hợp, để cho một đạo thiên lôi khác đánh lên người.
– Xuy xuy…
Đao mang hộ thể xoay tròn cực nhanh, không ngừng làm tiêu tan lực lượng oanh kích cường đại, đúng lúc đó.
– Oanh!
Lại có thêm một đạo thiên lôi đánh ngay xuống, Lý Dương căn bản không có thời gian phản ứng, đạo thiên lôi này đã đánh xuống đao mang hộ thể trên người Lý Dương, sắc mặt Lý Dương lập tức đại biến!
Nhóm dịch chúng tôi đang gặp chút khó khăn, rất mong anh em TTV ủng hộ tham gia dịch tại đây:
Tập 6: Phong khởi vân dũng
Chương 211: Ngũ lôi oanh đỉnh
Thốn Mang
Dù gây ra cơn sốt không lớn bằng Bàn Long, thế nhưng tác phẩm cũng để lại một ấn tượng cho độc giả. Đây là một tác phẩm của tác giả Ngã Cật Cây Hồng Thị (Lão Cà Chua) nói về võ thuật mang hơi hướng đô thị, với tình tiết hấp dẫn cũng sẽ làm cho độc giả ngây ngất...
Lý Dương cười gượng gật gật đầu, lấy ra một cái máy cầm tay, nhìn vào bối cảnh màu mè trên chiếc máy, đó là một nữ hài mỹ lệ, Lý Dương mỉm cười, chỉ là tận sâu trong đôi mắt ấy lại ánh lên tia ưu uất, nhưng chỉ trong nháy mắt đã mất đi. Lý Dương đi vào trong phòng thay đồ của mình, thay đổi y phục luyện công, cầm lấy máy cầm tay nhẹ hôn một cái, rồi bỏ vào trong tủ.
Thốn Mang mang gam màu trầm ổn, nhẹ nhàng lại nhoi nhói tâm can độc giả, không phải vì thế mà thiên về tình cảm ướt át, với những cảnh sắc huấn luyện gay gắt, hay tình tiết gây cấn không thể nào bỏ qua được.