Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Thấy Lý Dương khoanh chân ngồi xuống, Xi Vưu mỉm cười, hai mắt cũng từ từ khép lại.
Lúc này, khuôn mặt Xi Vưu lặng im như nước hồ, không hề có một chút ba động..
– Ông…
Từ trung tâm chỗ Xi Vưu, cả không gian bắt đầu chấn động, áo xanh trên người Xi Vưu bỗng hóa thành hư vô, lộ ra thân thể cường hãn của hắn, cơ thể cuồn cuộn, từng đạo quang mang màu xanh từ trong cơ thể tỏa ra, một cỗ khí thế man dại hình thành từ thế giới hỗn độn vĩnh hằng bốc lên cao, khí thế chấn động cả chín tầng không gian.
Lý Dương cũng cảm nhận được biến hóa ở bên ngoài, lúc này thử triển khai thần thức, thoáng thấy được nhục thân của Xi Vưu.
Kinh khủng!
Một thân thể có thể cường hãn như thế sao, chỉ dùng thần thức, Lý Dương trong lòng đã có thể cảm nhận được mức độ cường hãn của thân thể Xi Vưu, trực giác cho biết, với thân thể như thế, chỉ cần một quyền, nếu đánh vào thần kiếm Tử Điện có thể làm cả Tử Điện tan thành mảnh nhỏ.
Khí thế quá kinh khủng.
Hai mắt Xi Vưu bỗng đột nhiên mở lớn, hai đạo quang mang xuyên thủng cửu thiên, bắn thẳng lên thế giới hỗn độn. Trong hai mắt, hiện lên một bức tranh, chính là tràng cảnh “Ma Thần Lục Tuyệt”, những hình ảnh vẫn còn lưu lại trong giác quan thứ sáu đọng sâu trong mắt hắn.
– Oanh!
Một đạo thanh quang từ cánh tay phải Xi Vưu bắn trực tiếp vào đầu Lý Dương, trong nháy mắt đã dung nhập trong não bộ. Xi Vưu mỉm cười, thu liễm khí thế vừa mới bộc phát, trên người cũng xuất hiện tấm áo xanh, che khuất thân thể cường hãn kinh khủng kia.
– Oanh long long…
Những hình ảnh cuồn cuộn chảy vào trí não Lý Dương, đồng thời một cổ khí thế cường đại từ những hình ảnh bộc phát ra, áp bức cả nguyên thần, uy lực cực kì to lớn, làm nguyên thần của Lý Dương sinh ra phản ứng rất lớn mới ngăn cản được. Do lúc này tâm thần Lý Dương đã đạt tới Ma Quân tiền kì, nên việc kháng cự xem ra cũng dễ dàng..
Xuyên Vân Toa Vụ!
Trong khôn cùng thế giới, mây mù bay bay. Có một con Kim Sí đại bàng bay ngang qua, quỹ tích rất huyền ảo, mỗi một lần nó vỗ cánh lại làm thay đổi quỹ tích, càng thêm làm cho người ta khó có thể nắm bắt, chỉ trong nháy mắt, Kim Sí đại bằng đã biến mất ở cuối phía chân trời.
Lần đầu tiên nhìn thấy, Lý Dương trong lòng đại ngộ. Ma Thần Lục Tuyệt mà Hạng Vũ truyền cho Lý Dương, Lý Dương đã hoàn toàn có thể hiểu được, nhưng bản Ma Thần Lục Tuyệt này thâm ảo gấp bội so với bản cũ.
Sau khi nhìn hình ảnh đầu tiên, rất lâu sau đó, Lý Dương lĩnh ngộ xong. Sau đó mới chuyển sang hình ảnh thứ hai.
Như Phong Tự Bế!
Đây là thế giới hỗn độn, trong hỗn độn khôn cùng, có một khối khí lưu hỗn độn không ngừng xoay tròn, quỹ tích xoay tròn cực kỳ huyền ảo, trong đó ẩn chứa thiên đạo làm Lý Dương không khỏi nhớ tới quĩ đạo vận chuyển Thất Diệu tinh cực của chính mình.
Một khối khí lưu hỗn độn, rồi từ từ chia làm hai luồng khí lưu hỗn độn, hai luồng khí lưu cuốn vào nhau, trong khoảng khắc đã có biến hóa, quỹ tích lại tiếp tục thay đổi… hai luồng khí lưu hỗn độn biến thành bốn khối khí lưu hỗn độn, những biến hóa tiếp tục tăng lên, cuối cùng trước mắt xuất hiện mười khối khí lưu hỗn độn.
– Oanh!
Mười khối khí lưu hỗn độn cuối cùng lại dung hợp lại thành một khối khí lưu hỗn độn duy nhất. Lại tiếp tục tuần hoàn, tách nhập liên tục diễn ra.
Quan sát hồi lâu, sự vận chuyển của Thất Diệu tinh cực trong cơ thể Lý Dương cũng bắt đầu có những biến ảo. Đúng là với tâm thần tu vi đạt tới Ma Quân tiền kì, Lý Dương có khả năng lĩnh ngộ Như Phong Tự Bế không ít.
Đoạn Xuyên Phân Hải!
Cửu Thiên Ngân Hà chín tầng trời giáng xuống, giống như thác lũ tràn bờ.
Dưới thác nước chính là hải dương mênh mông, chính là thiên hà ngăn cách Tiên Ma nhị giới, Cửu Thiên Ngân Hà không ngừng rót nước vào trong thiên hà, thiên hà mở rộng khôn cùng, đột nhiên…
Một thiếu niên đạo nhân phá không đi đến, thiếu niên đạo nhân giơ ngón tay, tùy ý đánh nhẹ về phía đại dương một cái. Cả thiên hà bỗng chia làm hai nửa theo cái đánh tay của hắn. Thiếu niên đạo nhân lập tức phất tay áo, hai nửa ngân hà vốn lúc nãy bị chia làm hai bỗng biến mất không thấy đâu nữa, Cửu Thiên Ngân Hà tiếp tục rót nước xuống, thiên hà lại tiếp tục lăn tăn nổi sóng như ban đầu…
Không biết vì sao, Lý Dương cơ hồ không lĩnh ngộ được gì từ Đoạn Xuyên Phân Hải.
Phá Sơn Liệt Không!
Nhìn thấy cự hán giơ chiến phủ màu đen từ trên không chém vỡ quả núi, Lý Dương miệng nở nụ cười.
Hắn đương nhiên biết cự hán kia chính là Bàn Cổ, còn chiến phủ màu đen kia chính là Khai Thiên Thần Phủ, quả núi này thật ra rât khó có thể bổ ra, Lý Dương thậm chí trong lòng thầm nghĩ quả núi này có lẽ chính là Hỗn Độn sơn trong truyền thuyết.
Đối với Đoạn Xuyên Phân Hải không lĩnh ngộ được gì, nhưng ngược lại đối với Phá Sơn Liệt Không, Lý Dương lại lĩnh ngộ rất dễ dàng, dường như mình được trời sanh rất thích hợp với công kích cực dương cực cương
Hải Nạp Bách Xuyên!
Đây là lần đầu Lý Dương nhìn thấy hình ảnh Hải Nạp Bách Xuyên.
Sâu dưới đáy thiên hà, vực sâu Cửu U bỗng đột nhiên phát xuất vô số quang mang, mấy trăm đạo quang mang bắt đầu xoay tròn điên cuồng, quỹ tích cũng có nhiều bất đồng, nhưng lại là cộng hưởng, từ đó hình thành một lực hấp dẫn thật lớn, nước thiên hà bị cuốn vào đó, tốc độ nhất thời tăng lên trăm vạn lần, chỉ khoảng chừng vài canh giờ, thiên hà khôn cùng đã khô cạn.
Lần đầu tiên xem Hải Nạp Bách Xuyên, trong lòng Lý Dương cũng có chút lĩnh ngộ, nhưng xem ra không có thành tựu gì đáng kể.
Khai Thiên Tích Địa!
Trong Hỗn độn thế giới.
Bàn Cổ ngồi giữa hỗn độn, trong tay cầm chiến phủ màu đen, nhắm mắt trầm mặc, hiển nhiên đang lấy sức.
Rồi đột nhiên, Bàn Cổ hai mắt mở lớn, hai đạo quang mang có khả năng xuyên thủng vàng đá bỗng bắn ra, dường như phá mở hỗn độn.
– Hát!
Chiến phủ màu đen đột nhiên giơ lên cao, từng đạo năng lượng dựa theo một quỹ tích khó hiểu điên cuồng tụ tập trên Khai Thiên Thần Phủ, trong khoảnh khắc, Khai Thiên Thần Phủ nhận được năng lượng của cả thế giới hỗn độn.
– Oanh!
Hỗn độn bị bổ ra rồi…..
Lý Dương bỗng đột nhiên mở to mắt, xuất hiện trong tầm mắt chính là Xi Vưu đang khoanh chân ngồi trên ngọc sàng, Xi Vưu dường như cảm ứng được, cũng mở mắt ra nhìn Lý Dương cười nói:
– Lý Dương huynh đệ, đối với “Ma Thần Lục Tuyệt” có lĩnh ngộ được gì hay không?
– Với Hải Nạp Bách Xuyên và Khai Thiên Tích Địa có thể bởi vì lần đầu tiên được học, không lĩnh ngộ được nhiều lắm, còn về Đoạn Xuyên Phân Hải cơ hồ không có lĩnh ngộ, Xuyên Vân Toa Vụ với Như Phong Tự Bế lĩnh ngộ chút ít. Tuyệt nhất là Phá Sơn Liệt Không. Ta lĩnh ngộ Phá Sơn Liệt Không nhiều nhất.
Lý Dương trả lời một cách đơn giản.
Xi Vưu từ từ gật đầu cười nói:
– Xem ra ngươi rất thích hợp với loại công kích cực dương cực cương, chỉ ba ngày, tâm thần tu vi đã củng cố ở múc Ma Quân tiền kì, rất tốt.
Lý Dương khẽ gật đầu, hắn cũng biết mình đã ngồi khá lâu, không nghĩ mới chỉ có ba ngày. Không quá dài. Mặc dù tâm thần tu vi không có đột phá gì, nhưng đã hoàn toàn củng cố ở mức Ma Quân tiền kì, sau này cần đột phá cũng dễ dàng hơn nhiều.
– Xi Vưu đại ca, ta xin cáo lui.
Lý Dương chắp tay nói.
Xi Vưu gật đầu, lập tức nhắm lại lại, không nói gì nữa. Lý Dương cũng lặng lẽ đi ra khỏi Thanh Tiêu các.
Ma Thần cung Đông uyển, trong sân biệt thự của Lý Dương.
Lý Dương vừa vào nhà, hai thị nữ đang tán gẫu ở trong sân vội vàng cung kính đứng lên, thi lễ nói:
– Bái kiến Lý Dương đại nhân.
Gặp lại hai thị nữ, Lý Dương không khỏi cười khổ, chính mình bất quá chỉ là Ma Soái trung kỳ, mà hai thị nữ cũng đã là Ma Vương trung kỳ rồi. Hơn nữa hai thị nữ này còn xưng hô với mình là đại nhân, quả thật thế sự vô thường.
– Hô!
Một trận gió, thân ảnh Hạng Vũ thoáng cái xuất hiện ở sân vườn của Lý Dương.
– Ha ha, bổn Bá Vương vừa nghe thấy thanh âm hai thị nữ, biết ngay Lý Dương huynh đệ ngươi đã trở lại, thế nào, ta nói không sai chứ?
Hạng Vũ hai mắt sáng rực, chăm chú nhìn Lý Dương. Sau một lúc lâu lại nói:
– Ngồi tu luyện ba ngày trong Thanh Tiêu các. Thật là hiếm thấy.
Thanh Tiêu các là địa phương nào chứ?
Đây chính là nơi Xi Vưu Đại Tôn cư ngụ. Nếu đệ tử tĩnh tâm tu luyện, Xi Vưu Đại Tôn sẽ trực tiếp sử dụng thần thông, sẽ đưa kí ức đến chỗ của đệ tử, nhưng đối với Lý Dương, Xi Vưu Đại Tôn không hề làm như thế, mà để cho Lý Dương ngồi tại Thanh Tiêu các tĩnh tu.
– Đại Tôn truyền cho ta “Ma Thần Lục Tuyệt”, ta cũng bắt đầu nghiên cứu, tiếc là thời gian quá ngắn, cũng không lĩnh ngộ được nhiều lắm.
Lý Dương cười đáp. Chính mình và Xi Vưu Đại Tôn xưng huynh gọi đệ, Lý Dương nghĩ không nên nói ra, nói ra cũng gây nhiều phiền toái không cần thiết.
Huống chi, cho dù nói ra, cũng không ai tin.
– Lý Dương, không biết có chuyện gì, trong ba ngày ngươi vắng mặt, Li Kiệt đã đến tìm ngươi không biết bao nhiêu lần, còn nhiều hơn Điền Cương và ta nữa, không tin ngươi hỏi hai mỹ mạo thị nữ của ngươi đi.
Hạng Vũ cười nói.
Lý Dương vừa thấy hai thị nữ liền nói:
– Thật có lỗi quá, ba ngày trước vừa tỉnh dậy đã đi Thanh Tiêu các ngay, vẫn còn chưa biết tên hai vị.
Đã là thị nữ của mình, nếu không biết tên cũng rất khó xưng hô.
Hai thị nữ áo tím một người dong dỏng cao, cực kì xinh đẹp, rất có khí chất. Người kia chiều cao trung bình, nhưng hai mắt lại có lực hấp dẫn rất lớn, chỉ cần một ánh mắt, cũng có thể xếp nàng vào loại mỹ nữ rồi.
Tử y thị nữ dong dỏng cao thi lễ nói:
– Bẩm Lý Dương đại nhân, tỳ nữ tên là Tử Hàm.
Tử y thị nữ có ánh mắt giết người nói:
– Bẩm Lý Dương đại nhân, tỳ nữ gọi là Tử Tuyền.
– Tử Hàm, Li Kiệt đến tìm ta rất nhiều lần sao?
Lý Dương vừa hỏi.
Tử Hàm cười vang nói:
– Dạ đúng, Li Kiệt trong vòng ba ngày, đã đến hơn mười sáu lần, đúng là người đến nhiều nhất.
Lý Dương gật đầu, trong lòng nghi hoặc, lúc mình hôn mê ba ngày, Li Kiệt mặc dù cũng đến thăm, nhưng rất ít, vì sao ba ngày này, Li Kiệt lại đến tìm mình nhiều lần thế không biết?
– A, ha ha, Lý Dương huynh đệ đã trở lại, ở Thanh Tiêu các đến ba ngày, việc này cực kỳ hiếm thấy đó.
Li Kiệt trên mặt lộ nụ cười thân thiết cầu tài, quay về Lý Dương mà nói.
Lý Dương cười gật gật đầu, thấy thái độ Li Kiệt đối với mình rất tốt..
– Ba ngày trước, ta với cha đi gặp Xi Vưu Đại Tôn, vừa được Xi Vưu Đại Tôn truyền cho ta “Ma Thần Lục Tuyệt” xong, Lý Dương huynh đệ ngươi cũng đến nơi, trước khi ngươi tới Xi Vưu Đại Tôn có nói với chúng ta là hắn sẽ truyền cho ngươi “Ma Thần Lục Tuyệt”. Bây giờ đã truyền thụ xong chưa?
Li Kiệt cười hỏi, giống như hắn đang nói toàn là sự thật cả.
Trên thực tế, Xi Vưu Đại Tôn ngày ấy không hề nói cho Li Kiệt là sẽ truyền Ma Thần Lục Tuyệt cho ai, Li Kiệt bất quá đoán là Lý Dương thôi.
Lý Dương cười, gật đầu nói:
– Chính thế, Đại Tôn đã truyền “Ma Thần Lục Tuyệt” cho ta.
Việc này cũng không có gì phải dấu, bọn Hạng Vũ cũng biết cả, chắc là sự việc đã được truyền khắp nơi rồi.
Li Kiệt trên mặt run lên, nhưng hắn lại lập tức nở nụ cười nói tiếp:
– Vậy thì thật sự chúc mừng, được truyền “Ma Thần Lục Tuyệt”, Lý Dương huynh đệ từ nay về sau chắc là có tiền đồ vô lượng rồi.
Đột nhiên Li Kiệt tựa hồ nhớ tới sự tình gì, vội nói:
– A, thiếu chút nữa quên mất, cha vừa rồi nhắn ta đến gặp gấp, ta vừa nhìn thấy Lý Dương huynh đệ tại đây nói vài câu lại quên mất, thôi thôi để ta đi gặp cha đã, sau này có thời gian lại đến nói chuyện với Lý Dương huynh đệ sau.
– Gặp cha ngươi quan trọng hơn, Li Kiệt huynh, ngươi đừng bận tâm.
Lý Dương nói xong, Li Kiệt liền cáo từ xoay người bỏ đi. Lý Dương không thể nhìn thấy, sau khi xoay người nét mặt của Li Kiệt trở thành vô cùng dữ tợn.
Biệt thự của Li Lộc.
Phòng trong lúc này chỉ có hai người Li Kiệt và Li Lộc, ngoài gian phòng này, Li Lộc sớm đã bố trí cấm chế, ngoại nhân không thể xâm nhập được.
– Choang!
Li Kiệt hung hăng ném một bình ngọc, cơ mặt kéo rút méo xệch, trong mắt tản ra cơn giận điên cuồng.
– Ta thật không chịu được!
Đồng tử trong mắt Li Kiệt co rút lại, tản ra vô số lãnh quang.
Li Lộc cười nói:
– Tiểu Kiệt, muốn thành đại sự nhất định phải thụ ủy khuất, con sau này muốn trở thành Ma Đế phải không, sao khí lượng hẹp hòi như thế?
– Hẹp hòi?
Li Kiệt tức giận nhìn về phía Li Lộc, tức giận la lên:
– Cha vì Xi Vưu Đại Tôn khổ cực bao nhiêu năm, lập biết bao nhiêu công lao mới làm cho Xi Vưu Đại Tôn cảm động truyền cho ta “Ma Thần Lục Tuyệt”, Lý Dương là người nào? Hắn cũng không phải đồ đệ của Xi Vưu Đại Tôn, cũng không phải người nhà của Xi Vưu Đại Tôn, làm sao lại dễ dàng được “Ma Thần Lục Tuyệt” thế!
– Vì cái gì? Cha con ta đến Ma Thần cung biết bao nhiêu lần, nhưng Đại Tôn cho tới bây giờ vẫn không truyền cho con “Ma Thần Lục Tuyệt”, nếu nói về thiên tư, chẳng lẽ con kém quá? Cuối cùng cũng nhờ cha dùng công lao mấy triệu năm xin Đại Tôn cho một lần ban thưởng mới chịu dạy “Ma Thần Lục Tuyệt” cho con. Còn Lý Dương, không biết chui ra từ đâu, thế mà lại được truyền “Ma Thần Lục Tuyệt”, con thật sự không chịu được sự bất công này!
Bộ dáng Li Kiệt giờ phút này so với bộ dáng thân thiết lúc nãy hoàn toàn bất đồng, lúc này hai mắt lộ vẻ phẫn nộ đến mức bắt đầu đỏ sọc lên.
Li Lộc từ đáy lòng kỳ thật cũng có chút bất bình, bản thân mình lao khổ mấy trăm triệu năm, mới xin được cho con học “Ma Thần Lục Tuyệt”, nhưng Lý Dương lại dễ dàng được học “Ma Thần Lục Tuyệt”, thế sao gọi là công bằng được? Nhưng tu thân dưỡng tính của hắn rất tốt. Nếu không vậy đã không thể tu luyện đến Ma Đế hậu kỳ.
Li Lộc mỉm cười, có vẻ đã tính trước.
– Tiểu Kiệt, không cần vội. Cha sẽ có cách thành toàn cho con.
Li Lộc thực ra cực kỳ sủng ái đứa con này.
– Sao?
Li Kiệt nhãn tình sáng lên, hắn hoàn không thể tưởng được có cơ hội gì để trả thù.
Li Lộc cười nói:
– Ba tháng sau, cơ hội ngàn năm một lần tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục sẽ tới, bởi vì lần trước công lực của con yếu quá, cha không cho con đi vào, lần này, cha định có thể giúp con đi vào. Lý Dương chỉ là Ma Soái trung kỳ thôi, chỉ cần ta giở chút thủ đoạn nhỏ, hắn chắc chắn sẽ không đi được!
Li Lộc Ma Đế cười nói.
– Lôi Viêm Địa Ngục!
Li Kiệt nhất thời nhãn tình sáng lên, giống như nghe được tin tức cực kỳ ngạc nhiên vui mừng, sắc mặt kích động như điên.
Tập 9 – Lôi viêm địa ngục
Chương 314: Lôi Viêm Địa Ngục
Thốn Mang
Dù gây ra cơn sốt không lớn bằng Bàn Long, thế nhưng tác phẩm cũng để lại một ấn tượng cho độc giả. Đây là một tác phẩm của tác giả Ngã Cật Cây Hồng Thị (Lão Cà Chua) nói về võ thuật mang hơi hướng đô thị, với tình tiết hấp dẫn cũng sẽ làm cho độc giả ngây ngất...
Lý Dương cười gượng gật gật đầu, lấy ra một cái máy cầm tay, nhìn vào bối cảnh màu mè trên chiếc máy, đó là một nữ hài mỹ lệ, Lý Dương mỉm cười, chỉ là tận sâu trong đôi mắt ấy lại ánh lên tia ưu uất, nhưng chỉ trong nháy mắt đã mất đi. Lý Dương đi vào trong phòng thay đồ của mình, thay đổi y phục luyện công, cầm lấy máy cầm tay nhẹ hôn một cái, rồi bỏ vào trong tủ.
Thốn Mang mang gam màu trầm ổn, nhẹ nhàng lại nhoi nhói tâm can độc giả, không phải vì thế mà thiên về tình cảm ướt át, với những cảnh sắc huấn luyện gay gắt, hay tình tiết gây cấn không thể nào bỏ qua được.