Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
– Không thể như thế được, tuyệt đối không có khả năng.
Huyền Đô Đại Pháp Sư mở to hai mắt nhìn, đầu óc bấn loạn, khó mà tin được những gì mình vừa nghe, trong lòng không muốn tin. Nhưng hắc y này…
Ánh mắt thanh niên nhìn hắn cùng với những lời nói đó đã nói lên tất cả… hắc y thanh niên này quả thật thấy hắn.
Huyền Đô Đại Pháp Sư cả kinh, nghĩ tới một khả năng.
– Ngươi là Lý Dương!
Huyền Đô Đại Pháp Sư truyền âm vào óc Lý Dương, Huyền Đô Đại Pháp Sư biết sư tôn mình là Lão Tử đứng đầu Tam Thanh chú ý đến Lý Dương đến như thế nào, thậm chí còn vận dụng cả thần khí Thái Cực đồ. Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng vận dụng đến Thái Cực phù ấn, rồi còn đem một nữ tử có liên quan với Lý Dương giam giữ lại.
Ngoại trừ Đại Tôn, cũng chỉ có người thần bí này mới khiến cho Đại Tôn chú ý. Cũng chỉ có Lý Dương mới có có thể phá trận.
– Thông minh, đáng được thưởng!
Lý Dương mỉm cười phất tay áo ra “phần thưởng” – một đạo kiếm quang kim sắc rất nhanh phóng về phía Huyền Đô Đại Pháp Sư. Đây là kiếm quang hình thành từ năng lượng của kim chúc bổn nguyên, uy lực cực kỳ kinh khủng. Phải biết rằng Huyền Đô Đại Pháp Sư là đệ tử thân truyền duy nhất của Lão Tử, không chỉ đơn giản là Tiên Đế hậu kỳ cao thủ, Lý Dương nếu không dùng hết thực lực của mình, muốn phá trận xem ra rất khó khăn.
Huyền Đô Đại Pháp Sư nhìn kim sắc kiếm quang vô cùng kinh hãi, “Huyền Đô Li Địa Diễm Quang Kì” lúc này phất lia lịa, từng đạo phù ấn màu xanh bắn ra, sau đó hình thành một chữ “Thanh” Thật lớn, chặn đứng kim sắc kiếm quang
.
Lão Tử ba đại tuyệt kỹ – “Thượng Thanh Phù Ấn”, “Ngọc Thanh Phù Ấn”, “Thái Thanh Phù Ấn”, tam đại phù ấn nói lên pháp thuật cấm chế cực hạn. Nếu chính Lão Tử thi triển tam đại cấm chế, thậm chí cả Xi Vưu cũng phải mất một thời gian mới có thể phá được.
Huyền Đô Đại Pháp Sư chủ tu “Thượng Thanh Phù Ấn”.
Kim sắc kiếm quang là bổn nguyên năng lượng, hơn nữa năng lượng công kích cực mạnh, kiếm quang đâm mạnh vào mặt người phù ấn, đâm thủng phù ấn như một tờ giấy.
– Bồng!
Một tiếng, cả phù ấn hóa thành những vụn giấy bay khắp trời.
Bay tung tóe. Rồi sau đó từ từ biến mất.
Kim sắc kiếm quang tiếp tục hướng về phía Huyền Đô Đại Pháp Sư công kích tiếp.
– A!
Huyền Đô Đại Pháp Sư vừa định chuẩn bị ứng phó, một lần nữa, nhưng đột nhiên phát hiện kim sắc kiếm quang đột nhiên chia làm hai tiểu kiếm quang, một kiếm mang tiếp tục công kích hắn, còn một kiếm mang còn lại công kích trận tâm.
– Bồng!
Dưới sự công kích của kim sắc kiếm quang, các phù triện ấn pháp hình thành nên trận tâm ầm ầm vỡ vụn…
– Chạy!
Huyền Đô Đại Pháp Sư cảm thấy năng lượng kim sắc thật sự quá kinh khủng, tự biết mình không thể địch lại. Lúc này hóa thành một làn gió, hư không tiêu thất chạy đi.
Còn Hạng Vũ, Điền Cương, Nham Dong, và một nhóm Ma Đế trong lòng rất nghi hoặc.
– Hạng Vũ huynh, Lý Dương quả thật có thể đưa chúng ta phá trận sao?
Một Ma Đế quay về Hạng Vũ nghi hoặc hỏi.
Hạng Vũ lạnh lùng, khẽ gật đầu, rồi không nói nữa gì nữa.
Lý Dương mang theo bọn họ rẽ phải ngoặt trái. Không biết bao nhiêu lần, thậm chí còn mỗi một bước chân cẩn thận dặn dò họ, điều này làm cho trong lòng các Ma Đế hơi hơi tin tưởng… tựa hồ Lý Dương có lẽ có thể hướng dẫn bọn họ phá trận.
Rồi sau đó… Lý Dương lại quay về hư không nói chuyện với ai đó.
– Trước mắt chẳng lẽ có người thật?
Các Ma Đế đều cảm thấy mù mịt. Bọn họ căn bản không biết Lý Dương mang theo bọn họ tiến vào trận tâm thực sự khó khăn bao nhiêu, chỉ cần sai một bước, Vạn Tượng La Thiên Trận sẽ tự động biến ảo.
Đột nhiên…
Một đạo kiếm quang kim sắc chói mắt từ trong tay Lý Dương lao ra, năng lượng cực kỳ kinh khủng bay thẳng về phía trước, thậm chí kim sắc kiếm quang còn chia làm hai, năng lượng ẩn chứa trong kim sắc kiếm quang làm cho các Ma Đế vô cùng kinh ngạc.
– Oanh!
Tựa như sét đánh, tiếng vọng quanh quẩn trong đại trận…
Gió thổi mù tan, trời quang mây tạnh.
Huyễn cảnh trong đại trận hoàn toàn biến mất. Trận tâm vừa vỡ, đại trận cũng bị hủy hoàn toàn, gió nhẹ thổi vi vu, các Ma Đế Ma Quân môn đã thấy mây bay trên bầu trời, và cũng thấy dưới chân là đáy Thiên Hà khôn cùng.
Bọn họ rốt cục xuất trận rồi!
Các Ma Quân cơ hồ trong nháy mắt đã hoàn toàn thoát ly huyễn cảnh, hoàn toàn thanh tỉnh, trong lòng mặc dù giật mình, nhưng cũng hiểu được vừa rồi đã bị huyễn cảnh mê hoặc. Mọi người lập tức tĩnh tâm lo chữa trị tâm thần.
Tâm thần các Ma Quân vốn rất kiên định, thoát ly huyễn cảnh xong rất dễ dàng khôi phục. Nhưng các Ma Vương thì thê thảm hơn. Một vài Ma Vương có thể thoát ly huyễn cảnh, nhưng đại bộ phận cao thủ cấp bậc Ma Vương lại lâm vào tình trạng tẩu hỏa nhập ma, trong nhất thời tâm thần chấn động,, muốn khôi phục quả thực rất khó, dù sao tâm thần tu vi của bọn họ quá thấp.
Lãnh Huyết Ma Đế thấy cảnh này khẽ cau mày.
– Băng – Thanh!
Lãnh Huyết Ma Đế quát khẽ một tiếng, giống như hàn băng nhanh chóng lan đến các Ma Vương, những Ma Vương đang lâm vào trạng thái tẩu hỏa nhập ma, bỗng chốc tâm thần bọn họ như được một trận gió lạnh thổi vào người,
Thanh tỉnh.
Sắc mặt Lãnh Huyết Ma Đế vốn lạnh lùng bây giờ lại tái nhợt hơn, vẫn giữ nét lạnh như băng, căn bản không nói lời nào.
– Đi tìm chết!!!
Đương trường các Ma giới cao thủ bắt đầu điên cuồng trả thù.
– Tê…
Nam tử đầu trọc gầy gò ngay lập tức chém chết ngay một Tiên nhân, máu tươi từ khóe miệng hắn ứa ra, nam tử đầu trọc gầy gò này lại càng thêm điên cuồng, đồng thời bóp nát một cửu thiên bổn mạng nguyên anh của Huyền Tiên đó.
Ma nguyên lực nghiền nát nguyên thần.
– Đệ đệ a!
Nam tử đầu trọc gầy gò chém giết điên cuồng, trong lòng vô cùng thảm thiết. Khi hắn từ huyễn cảnh tỉnh táo lại, đã phát hiện em trai hắn đã chết, không tìm đâu cho thấy khí tức em trai hắn trên cả chiến trường.
Đệ đệ đã chết.
Em ruột mình đã tu luyện cùng nhau biết bao nhiêu năm, chỉ trong nháy mắt đã chết.
Nam tử đầu trọc gầy gò không biết rằng… đệ đệ của hắn do chính hắn giết chết khi lâm vào huyễn cảnh. Có lẽ không biết sự tình này chính là hạnh phúc của hắn.
Huyền Đô Đại Pháp Sư và Nam Cực Tiên Ông sóng vai mà đứng.
– Tiến công!
Huyền Đô Đại Pháp Sư ra lệnh, Tiên giới đại quân lúc này cùng nhau xông lên. So với mười ngày trước, Ma giới đại quân đã tổn mất một nửa cao thủ cấp bậc Ma Vương. cao thủ cấp bậc Ma Quân cũng tổn mất hết một phần ba.
Nam Cực Tiên Ông cười nhạt nói:
– Trải qua mười ngày bị giam trong đại trận, đại bộ phận của Ma giới đại quân bị tiêu hao tâm thần rất lớn, huyễn cảnh vừa rồi chắc chắn có ảnh hưởng lớn tới bọn họ, bây giờ Tiên giới đại quân chúng ta đột nhiên kéo đến tàn sát, hẳn sẽ có chiến quả tốt.
Huyền Đô Đại Pháp Sư cũng gật đầu. Tay vung lên phất trần, có vẻ tiên phong đạo cốt, không còn vẻ chật vật bỏ chạy như ma đuổi khi gặp Lý Dương đuổi đánh.
Nam Cực Tiên Ông đột nhiên nghi hoặc nói:
– Huyền Đô đạo hữu, Vạn Tượng La Thiên Trận là do Đại sư bá tự mình sáng chế, hơn nữa ta cũng không thấy có vị Ma giới Tam Tôn nào xuống cả. Không lẽ còn có người nào khác có thể phá đại trận này sao?
Huyền Đô Đại Pháp Sư thở dài nói:
– Xấu hổ, xấu hổ, đại trận này chính là do một nhân vật mới của Ma giới phá được. Chính là người mà ba vị sư tôn thập phần coi trọng.
– Sao… ngươi nói là Lý Dương?
Nam Cực Tiên Ông dò hỏi.
– Sao? Tiên Ông, ngài cũng biết Lý Dương sao?
Huyền Đô Đại Pháp Sư kinh dị hỏi.
– Quả thật là hắn.
Nam Cực Tiên Ông cười nói:
– Lần này sư tôn khi dặn dò ta, cũng tranh thủ nói về việc của Lý Dương. Lý Dương này nghe nói rất có thể sẽ trở thành vị Đại Tôn thứ tư của Ma giới, thân mình thực lực cũng rất khó lường. Đáng tiếc lâm vào tình trạng khổ vì tình.
Huyền Đô Đại Pháp Sư cũng gật đầu.
– Tiên Ông, ngươi xem, Tiên giới ta quả nhiên chiếm thượng phong.
Huyền Đô Đại Pháp Sư vừa thấy cả thế cục, trên mặt hắn nhất thời xuất hiện một tia tiếu ý. Nam Cực Tiên Ông đứng một bên cũng nhìn về phía chiến trường.
Ma giới đại quân bị nhốt mười ngày, cao thủ cấp bậc Ma Vương tổn thất một nửa, một nửa còn lại mặc dù được Lãnh Huyết Ma Đế dùng thuật làm thanh tỉnh tinh thần, nhưng tâm thần vẫn còn bị chấn động, chưa hoàn toàn thanh tỉnh.
Vô số cao thủ Tiên giới, lúc này dùng chiến thuật biển người công kích.
Chỉ thấy vô số phi kiếm bay mù mịt đầy trời. Đột nhiên về phía cao thủ cấp bậc Ma Vương của Ma giới mà trút xuống, thoáng cái đã giết gần vạn cao thủ cấp bậc Ma Vương, chủ yếu vì các Ma Vương còn chưa hoàn toàn thanh tỉnh, năng lực tránh né yếu hơn nhiều so với trước đây.
Phi kiếm đầy trời, vô số pháp thuật cấm chế.
Cứ bay ra là có thể lấy mạng người khác.
Chưa đầy một giờ, cao thủ Ma giới bị người Tiên giới đánh tả tơi.
– Oa nha nha… tức chết ta, mẹ nó, ai là nam nhân, hãy dũng cảm lên cho ta, theo ta xung phong giết hết chúng nó!!!
Nham Dong Ma Đế gào lớn, lúc này giơ cao một chiến đao đỏ như máu xông thẳng lên, khí thế vô địch tuyệt đối.
Áo choàng phanh ngực, lộ ra bộ ngực đầy lông lá, chiến đao đỏ như máu điên cuồng chém xuống.
Nhất thời, những cao thủ Ma giới đang bị áp lực đè nặng bỗng có xuất hiện một luống máu nóng sôi trào từ trong lồng ngực dâng lên.
– Hừ, trước nay chỉ có chúng ta dày xéo đám Tiên giới ẻo lả, bây giờ bọn họ dám áp chế lại chúng ta, đảo điên hết cả rồi, các huynh đệ, xung phong.
Đám Ma giới điên cuồng kêu gào, bọn họ dùng tốc độ kinh người kết hợp với thuật cận chiến.
Bóng người vô số, dày đặc, cả Ma giới đại quân đều đã điên cuồng xông lên.
Trong lúc xung phong, không ít Ma giới đã chết, nhưng khi những người Ma giới xông vào trận doanh của Tiên giới, thế cục hoàn toàn biến đổi, những cao thủ Ma giới điên cuồng, cao thủ Ma giới dùng chiến thuật liều mạng.
Hơn nữa thân thể cao thủ Ma giới rất cường hãn, tất cả những điều này làm cục diện chiến tranh bỗng xoay chiều.
Lúc này, người Ma giới chỉ còn bốn mươi vạn, Tiên giới có hơn trăm vạn, nhưng khi hỗn chiến, người Ma giới hoàn toàn chiếm ưu thế.
Nhân mã căn bản không cùng cấp bậc.
Đây là lý do vì sao nhiều năm nay Ma giới thường xuyên chiến thắng.
Hai mươi mốt vị Ma Đế đã xông lên chém giết.
Máu tươi vọt ra, đỏ cả bầu trời, bầu trời trong nháy mắt bỗng đỏ rực, máu của cả Ma Đế và Tiên Đế, các Tiên Đế cũng cố gắng chống đỡ sự tấn công của Ma Đế, trong nháy mắt cũng phát ra vô số công kích cuồng bạo tạo thành những âm thanh kinh thiên động địa.
– Chết!
Vẻ mặt lạnh lùng của Điền Cương lúc này trở nên vô cùng dữ tợn, Khai Thiên Thần Phủ trong tay từ trên cao bổ xuống, lưu lại một đạo vệt khí trong không gian, một vị Tiên Đế Tiên giới dùng phi kiếm cố ngăn cản, đây là phi kiếm cấp bậc thượng phẩm tiên khí, dùng hết sức chống lại đệ nhất thần khí Khai Thiên Thần Phủ…
– Bồng!
Kiếm tiên hóa thành vô số mảnh nhỏ, Tiên Đế mắt mở trừng trừng, trong khi còn kinh ngạc, Khai Thiên Thần Phủ của Điền Cương cơ hồ trong nháy mắt đã đánh tan bổn mạng nguyên anh cùng với nguyên thần của đối phương, giết chết ngay một Tiên Đế.
Điền Cương không có chút hưng phấn.
Bất quá là một Tiên Đế tiền kì mà thôi, chống lại Khai Thiên Thần Phủ của Điền Cương, căn bản không có một chút lực phản kháng, Khai Thiên Thần Phủ quả là rất kinh khủng.
– Đại ngũ diễn bí thuật – Huyễn!
Một Tiên Đế râu dài phát ra đạo đạo thủ ấn quyết, trong lúc nhất thời phương viên vài dặm xung quanh hắn bỗng biến đổi, năng lượng không ngừng tập kết lại, đối thủ của hắn, một Ma Đế phục phịch đến từ Nam Phương Viêm Vực không thể nhìn thấy hư thật của pháp thuật cấm chế này.
– Đại ngũ diễn bí thuật – Phá!
Thần quang trong mắt Tiên Đế râu dài lóe lên, trong phạm vi khống chế của năng lượng từ cấm chế pháp thuật tất cả đều hướng về Ma Đế phục phịch công kích, nhất thời Ma Đế phục phịch luống cuống tay chân, uy lực công kích từ pháp thuật cấm chế của Tiên Đế râu dài đích xác rất kinh khủng.
Đồng thời, một thanh phi kiếm màu xanh lam từ lòng bàn tay Tiên Đế râu dài bay ra.
– Oanh!
Ma Đế phục phịch rốt cục cũng chống đỡ được sự công kích từ cấm chế pháp thuật, trong lòng vừa mới thở phào một hơi, một đạo quang mang lạnh như băng đã tới trước mặt hắn, chỉ cảm thấy trong lòng tê rần, Ma Đế phục phịch này lập tức hồn phi phách tán.
Giết chóc!
Giết chóc giữa Tiên giới và Ma giới, lúc này, vô luận là Tiên Đế hay Ma Đế, đều có vẻ rất nhỏ yếu, người chết như rạ.
Lý Dương lướt nhìn khắp nơi, một mình bay về phía phương bắc của Tiên giới, Lý Dương thực ra không quan tâm đến Tiên Ma đại chiến rốt cuộc ai thắng ai bại, hắn chỉ quan tâm đến việc đi tìm Khương Tuyết thôi, đột nhiên, ánh mắt Lý Dương bỗng dừng lại ở một góc chiến trường.
Tập 12: Cực Điểm Thốn Mang
Chương 447: Thị huyết giết chóc
Thốn Mang
Dù gây ra cơn sốt không lớn bằng Bàn Long, thế nhưng tác phẩm cũng để lại một ấn tượng cho độc giả. Đây là một tác phẩm của tác giả Ngã Cật Cây Hồng Thị (Lão Cà Chua) nói về võ thuật mang hơi hướng đô thị, với tình tiết hấp dẫn cũng sẽ làm cho độc giả ngây ngất...
Lý Dương cười gượng gật gật đầu, lấy ra một cái máy cầm tay, nhìn vào bối cảnh màu mè trên chiếc máy, đó là một nữ hài mỹ lệ, Lý Dương mỉm cười, chỉ là tận sâu trong đôi mắt ấy lại ánh lên tia ưu uất, nhưng chỉ trong nháy mắt đã mất đi. Lý Dương đi vào trong phòng thay đồ của mình, thay đổi y phục luyện công, cầm lấy máy cầm tay nhẹ hôn một cái, rồi bỏ vào trong tủ.
Thốn Mang mang gam màu trầm ổn, nhẹ nhàng lại nhoi nhói tâm can độc giả, không phải vì thế mà thiên về tình cảm ướt át, với những cảnh sắc huấn luyện gay gắt, hay tình tiết gây cấn không thể nào bỏ qua được.