Chương 57: Hỗn độn đại la thiên đạo (hạ)

Hỗn độn đại la thiên đạo (hạ)

Càng lặn xuống, áp lực nước càng lớn, áp lực nước cự đại từ bốn phương tám hướng ép lên toàn thân Lý Dương, tiên thiên chân khí trong thể nội Lý Dương phong cuồng vận chuyển, lực lượng nhục thể cường hãn bạo phát, chống lại áp lực nước cự đại, Lý Dương cảm thấy bản thân muốn cử động cánh tay một chút cũng khó khăn vô cùng.
Sắc mặt Lý Dương bắt đầu đỏ dần lên : “Phải kiên trì đến khi nào vậy ? Tiếp tục xuống nữa tôi chỉ sợ chịu không nổi !” Lý Dương đã cảm nhận được áp lực nước khủng bố.
“Tốt rồi, là ở đây, con sông này cũng thực sự sâu, bằng không thì không thể đạt được yêu cầu của bổn Bá vương !” Bá vương Hạng Vũ vừa nói ra, Lý Dương lập tức thở ra một hơi, vận chuyển tiên thiên chân khí, ổn định thân hình ở trong nước.
“Dòng chảy trong nước ở đây tuy lớn nhưng vẫn chưa hám động đến ta !” Khi Lý Dương tu tập độn thuật, tiện đó cảm ngộ được vạn vật, dung nhập vào vạn vật, hắn đối với tập tính của nước thập phần hiểu rõ, do vậy hiện tại hắn ở trong nước, bản thân liền thuận theo lực lượng của nước mà khống chế thân hình.
Lý Dương hai chân xếp bằng, mắt nhè nhẹ khép lại, còn Bá vương Hạng Vũ cao quý của chúng ta thì đảm đương vai trò người bảo hộ, bởi vì trong con sông này lỡ như có xuất hiện chuyện gì cũng không ai dám nói chắc, Lý Dương yên tâm giao phó sự an toàn bản thân cho Hạng Vũ, thể nội chân khí vận chuyển, chống lại áp lực nước, liền đó tâm thần tiến nhập vào trong trí não.
Trong trí não rộng lớn vô biên, ở một góc của nó là bí điển “Ma thần lục tuyệt” đang trôi nổi tán phát ra vạn trượng quang mang hấp dẫn Lý Dương. Tâm thần Lý Dương lập tức giống như lần trước, trực tiếp tiến nhập vào bên trong, án chiếu theo tâm ý, hắn trực tiếp khai mở “Ma thần lục tuyệt” đệ tam tuyệt — “Đoạn xuyên phân hải”.
Lý Dương cuối cùng đã nhìn thấy tràng cảnh của “Đoạn xuyên phân hải”.
Thác nước !
Dòng nước Ngân hà từ trên tầng trời chảy xuống, hình thành một thác nước thao thiên, rộng lớn vô biên, cao đến mức không thể đo lường được, mặc dù chỉ là ảnh tượng, nhưng Lý Dương lại cảm giác như nghe thấy tiếng của thác nước khi chảy xuống… …
Phía dưới thác nước là một đại dương vô bờ, thác nước từ chín tầng trời chảy xuống chính là chú nhập vào đại dương này, thác nước một ngày cũng không dừng, đại dương vì thế mà càng rộng lớn hơn… …
Bất ngờ một thiếu niên đạo nhân phá không mà đến, ngón tay tinh oánh của thiếu niên đạo nhân nhẹ nhàng tuỳ ý vạch một đường về phía đại dương vô biên, khiến ngươi kinh hãi chính là đại dương không ngờ lại theo cái vạch tay đó mà phân thành hai, thiếu niên đạo nhân lại nhè nhẹ phất tay áo, đại dương bị phân thành hai đó thoáng chốc biến mất, chỉ còn lại dòng nước từ trên chín tầng trời vẫn đang chảy xuống… …
“Chú ý quỹ tích ngón tay của đạo nhân đó !” Thanh âm Hạng Vũ vang lên.
Lý Dương lập tức tái hiện lại tràng cảnh, cẩn thận quan sát một “vạch” nhẹ nhàng đó của thiếu niên đạo nhân, nhưng không biết là tại làm sao, hắn chỉ là không thể nhìn rõ được quỹ tích của nó, chỉ ẩn ước nhìn thấy được một phần quỹ tích có ẩn hàm thiên đạo đó.
Tâm thần Lý Dương lập tức quay trở về, khống chế lấy thân thể, tay phải kiên trì mô phỏng theo quỹ tích, tuy nhiên việc mô phỏng có vẻ như rất là gian nan, mặc dù Lý Dương chỉ thấy có được một chút, nhưng hắn lại chỉ có thể mô phỏng được một phận rất nhỏ của cái một chút mà hắn đã thấy, tựa hồ như tâm thần bản thân không thể giúp hắn mô phỏng ra được động tác như vậy.
Tay phải Lý Dương tuỳ ý vạch một đường, đúng vào giây phút tay phải hoa lên, Lý Dương cảm nhận bản thân tâm thần thoáng chốc tựa hồ dung hợp với dòng nước vô biên, vào giây phút đó, cho dù cách ngoài cả ngàn mét một con cá nhỏ trong nước khẽ chớp mắt hắn cũng có thể cảm nhận được, chỉ một giây phút ngắn ngủi, không ngờ sự cảm ngộ của hắn đối với nước đã trở nên thâm sâu hơn.
Càng khiến cho Lý Dương kinh ngạc chính là lúc trước trong nước hắn muốn cử động một chút cũng là rất khó khăn, nhưng hiện tại hắn lại thực sự dễ dàng khoa tay trong nước.
“Bá vương, tại sao tôi lại không thể thấy rõ được động tác của đạo nhân đó ?” Lý Dương mặc dù chỉ nhìn thấy được một chút, nhưng chỉ một chút này, hắn cũng không thể hoàn toàn mô phỏng thành công. Chỉ mô phỏng được một bộ phận rất nhỏ của một phần, nhưng chỉ một bộ phận rất nhỏ đó đã có thể khiến hắn dung hợp làm một với nước sông, điều này không khỏi khiến cho Lý Dương chấn kinh.
Bá vương Hạng Vũ than : “Đó là vì bổn Bá vương cũng không hoàn toàn cảm ngộ, chỉ là tiểu thành mà thôi, do vậy ảnh tượng “Đoạn xuyên phân hải” cấp cho ngươi mới không rõ ràng, ngươi chỉ có thể nhìn thấy được bộ phận mà ta đã cảm ngộ được, kỳ thật “Đoạn xuyên phân hải” về ý nghĩa mà nói chính là một loại biểu hiện bề ngoài của Hỗn độn đại la thiên đạo”.
“Hỗn độn đại la thiên đạo ?” Lý Dương nghe thấy trong lòng chấn kinh.
“Đúng vậy, chính là Hỗn độn đại la thiên đạo !” Trong ngữ khí Hạng Vũ tràn ngập khát vọng, khát vọng vô bờ.
Bất ngờ Hạng Vũ bất lực than : “Hỗn độn đại la thiên đạo từ viễn cổ hồng hoang đến hôm nay, lục giới cũng không có một người nào có thể hoàn toàn cảm ngộ, án chiếu theo Xi Vưu đại tôn nói, “Ma thần lục tuyệt” này đều là biểu hiện bề ngoài của Hỗn độn đại la thiên đạo , còn thiếu niên đạo nhân đó, Xi Vưu đại tôn thậm chí hoài nghi là từ trong hỗn độn sinh ra Hồng Quân đạo nhân. Lúc xưa Bàn Cổ đại thần và Hồng Quân đạo nhân từ trong hỗn độn sinh ra, siêu thoát lục giới ! Sinh ra đã hiểu Hỗn độn đại la thiên đạo ! Bàn Cổ đại thần sau khi khai thiên tích địa sang xuất ra các không gian liền biến mất, Hồng Quân đạo nhân cũng biến mất”.
Lý Dương tức thì tò mò hỏi : “Vậy tại sao Xi Vưu đại tôn lai suy đoán thiếu niên đạo nhân đó là Hồng Quân đạo nhân ?”
Hạng Vũ lập tức nói : “Trừ Bàn Cổ và Hồng Quân đạo nhân được sinh từ trong hỗn độn ra, ai còn có thể đạt đến Hỗn độn đại la thiên đạo ? Xi Vưu đại tôn truyền cho ta “Ma thần lục tuyệt” cũng không phải là hoàn thiện, bởi vì Xi Vưu đại tôn chỉ đạt đến cảnh giới kế cận của “Hỗn độn đại la thiên đạo” là “Thái cực vô thượng đại viên mãn” !”
Trong lục giới, các nhân vật đẳng cấp chí tôn đều là đạt đến cảnh giới “Thái cực vô thượng đại viên mãn”. Ví như tiên giới tam thanh, ma giới tam vị đại tôn và các nhân vật chí tôn của các giới khác.
Cảnh giới tu luyện của ma giới và tiên giới : Thiên tiên (Thiên ma), La thiên thượng tiên (Ma tướng), Đại la kim tiên (Ma soái), Cửu thiên huyền tiên (Ma vương), Tiên quân (Ma quân), Tiên đế (Ma đế) lục đại đẳng cấp ! Trên tiên đế ma đế chính là đại viên mãn cảnh giới, tên đầy đủ là “Thái cực vô thượng đại viên mãn”, đắc chứng đại viên mãn tức thì trở thành chí tôn của một giới, ví như tiên giới tam thanh, ma giới tam đại chí tôn. Trên cao hơn nữa, chính là “Hỗn độn đại la thiên đạo” trong truyền thuyết ! Người đắc chứng Hỗn độn đại la thiên đạo duy chỉ có xuất sanh từ trong hỗn độn là Hồng Quân đạo nhân và Bàn Cổ.
“Hồng Quân đạo nhân đắc chứng Hỗn độn đại la thiên đạo, động tác tuỳ ý đều hàm chứa thiên đạo chí lý, chúng ta tư chất không đủ chỉ có thể đi con đường ngược lại, mô phỏng theo quỹ tích động tác của Hồng Quân đạo nhân, từ đó mà cảm ngộ thiên đạo chí lý, mặc dù không thể chân chính cảm ngộ, nhưng tốt xấu gì cũng có thể đề cao được tâm cảnh tu vi”. Hạng Vũ than xong rồi nói.
Phải à, lục giới không có một ai cảm ngộ được, vậy ai dám nói mình có thể cảm ngộ chứ ? Do vậy chỉ có thể mô phỏng động tác của người khác, mặc dù cái đó là bỏ gốc tìm ngọn, tuy nhiên đó cũng là một con đường tắt. Ngay cả nhân vật như Xi Vưu đại tôn cũng đi mô phỏng, Lý Dương còn dám đại ngôn cho rằng bản thân có thể tự cảm ngộ được thiên đạo chí lý sao ?
Do vậy, Lý Dương chỉ có thể ở dưới đáy sông gian khổ tu luyện.
Sau một ngày, tại đáy sông Hudson cần mẫn tu luyện Lý Dương đã kết thúc, chầm chậm mở mắt ra, tay phải tuỳ ý vạch một cái, một đạo tiên thiên chân khí uẩn hàm bên trong.
“Hưu !”
Tiên thiên chân khí xạ xuất ra gần chục mét, xuyên thấu một tảng đá kiên ngạnh dưới đáy sông.
“Uy lực tối thiểu tăng lên gấp 10 lần, ta mới chỉ mô phỏng theo quỹ tích của nó mà đã đạt đến trình độ này, vậy khi hoàn toàn đạt đến Hỗn độn đại la thiên đạo, lực công kích của ta sẽ có dạng như thế nào ?” Lý Dương nghĩ đến đó, không khỏi cười nhẹ, liền đó thi triển độn thuật li khai đáy sông, quay trở về biệt thự của mình.

Thốn Mang
Tập 2 : Tử Đạn

Thốn Mang

Thốn Mang

Dù gây ra cơn sốt không lớn bằng Bàn Long, thế nhưng tác phẩm cũng để lại một ấn tượng cho độc giả. Đây là một tác phẩm của tác giả Ngã Cật Cây Hồng Thị (Lão Cà Chua) nói về võ thuật mang hơi hướng đô thị, với tình tiết hấp dẫn cũng sẽ làm cho độc giả ngây ngất...

Lý Dương cười gượng gật gật đầu, lấy ra một cái máy cầm tay, nhìn vào bối cảnh màu mè trên chiếc máy, đó là một nữ hài mỹ lệ, Lý Dương mỉm cười, chỉ là tận sâu trong đôi mắt ấy lại ánh lên tia ưu uất, nhưng chỉ trong nháy mắt đã mất đi. Lý Dương đi vào trong phòng thay đồ của mình, thay đổi y phục luyện công, cầm lấy máy cầm tay nhẹ hôn một cái, rồi bỏ vào trong tủ.

Thốn Mang mang gam màu trầm ổn, nhẹ nhàng lại nhoi nhói tâm can độc giả, không phải vì thế mà thiên về tình cảm ướt át, với những cảnh sắc huấn luyện gay gắt, hay tình tiết gây cấn không thể nào bỏ qua được. 

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset