– Nếu như ta có một khỏa Ngoại Đan thì tốt rồi.
Mỗi khi hắn thử đem hắc hỏa rót vào nội khí trong đan điền, cảm thụ được kinh mạch nóng lên và đau đớn, cho nên hắn luôn nghĩ như vậy.
Đó chính là một cái máy tự động.
Tồn trữ nội khí khổng lồ mà thân thể không cách nào thừa nhận.
Ngoại Đan thường thường là thứ phải dùng sát khí và dị thuật xử lý qua mới có công dụng tồn trữ nội khí rất mười lần bản thể, thậm chí gấp mấy chục lần.
Có một chút tài liệu biến thái chế thành Ngoại Đan. Có khả năng tồn trữ nội khí gấp trăm lần so với bản thể, mà Ngoại Đan do Hỏa Hồng Tình luyện chế mà thành có thể tồn trữ nội khí hơn trăm lần bản thể. Cho nên. Hỏa Hồng Tình mới trân quý như thế.
Đương nhiên, ngoài việc nó có thể tồn trữ nội khí nhiều ra, Hỏa Hồng Tình còn có một ưu thế rất lớn là không bị hư hao.
Hỏa Hồng Tình được xưng là Vĩnh Hằng Chi Mâu, trình độ chắc chắn của nó có thể tiến vào top 10 thiên hạ kỳ vật.
Dễ dàng luyện chế, vô cùng kiên cố, tồn trữ nội khí cực cao!
Chính vì ba đặc tính này, cho nên biến Hỏa Hồng Tình thành tài liệu luyện chế Ngoại Đan tốt nhất trong thiên hạ.
Tiểu Báo Tử cũng có Hỏa Hồng Tình, đáng tiếc, hắn không thể dùng nó để luyện chế Ngoại Đan.
Bởi vì hắn còn chưa chết.
Chỉ khi Hỏa Hồng Tình thoát ly khỏi chủ thể mới nhanh chóng cứng lại, mới có đặc tính dung nạp nội khí cực nhiều, về phần Tiểu Báo Tử, trừ phi hắn nguyện ý móc một con mắt của mình ra, nếu không, hắn không cách nào đem con mắt của mình luyện chế thành Ngoại Đan, mà Tiểu Báo Tử tạm thời không có ý định này.
Hắn không phải người ngu, tự móc con mắt của mình.
Nhưng mà, dù có móc con mắt của mình ra cũng không có nghĩa là hắn không muốn có Ngoại Đan.
Ngoại Đan là thứ tốt.
Thời điểm lần đầu tiên hắn nghe nói có thứ này tồn tại, hắn đã hiểu ra, đây chính là một biện pháp để tăng thực lực lên diện rộng trong thời gian ngắn nhất.
Đương nhiên, muốn luyện chế Ngoại Đan cũng không phải là việc dễ dàng. Truyện Sắc Hiệp – http://thegioitruyen.com
Người khác không phải là người ngu, Tiểu Báo Tử vừa liếc nhìn đã biết rõ, người khác cũng có thể nhìn ra.
Nhưng mà tài liệu luyện chế Ngoại Đan rất khó cầu!
Trước phải nói, nhưng tài liệu luyện chế Ngoại Đan cực kỳ khó cầu, thí dụ như Hỏa Hồng Tình, đây là loại huyết mạch đặc thù mới có, nhưng nó đã bị đoạn tuyệt hơn ba ngàn năm rồi, ba ngàn năm a!
Giống như ở kiếp trước của Tiểu Báo Tử, nếu như có người muốn tìm một cái bô của người trong thời kỳ xuân thu chiến quốc, ngươi đi đâu mà tìm đây?
Hỏa Hồng Tình cũng như thế, cho dù tìm được những tài liệu khác, cho dù không trân quý bằng Hỏa Hồng Tình, nhưng cũng kém hơn nhiều lắm, đồ vật như vậy. Làm sao có thể sử dụng rộng rãi được.
Tiếp theo, luyện chế Hỏa Hồng Tình còn cần thủ pháp đặc biệt để luyện chế, không có bao nhiêu người nắm giữ phương pháp luyện chế này, dù có bọn họ cũng không lưu truyền ra.
Cho nên, dù cho ngươi may mắn có được tài liệu, nhưng nếu ngươi không có phương pháp luyện chế, mà người biết được phương pháp lại không có tài liệu thích hợp để luyện chế.
Chính vì nguyên nhân này, mà người có được Ngoại Đan đã ít càng thêm ít.
Nhưng mà, nếu không có nắm chắc, Tiểu Báo Tử sẽ không đánh chủ ý lên Ngoại Đan.
Hiện tại trên người của hắn có một vật, có thể dùng để luyện chế Ngoại Đan, đó chính là thứ hắn vô tình đạt được.
Chính là đầu lâu của con cá chạch kỳ dị mà hắn giết lúc trên núi.
Hai năm trước, hắn mờ mịt đi trong núi, đánh chết con cá chạch cổ quái, đạt được hai thứ đồ vật.
Đó chính là một thứ hiện giờ đang nằm trong đan điền của hắn, đó chính là là hắc hỏa đang hấp thu nội khí của hắn.
Hắc hỏa chính là một thứ, thứ còn lại chính là đầu con cá chạch.
Lúc ấy hắn còn không hiểu là cái gì, nhưng hiện cái đầu lâu kia kiên cố như kim cương, cảm thấy không phải là một phàm vật, nên mới thu nó, hai năm trôi qua, cái đầu lâu kia phát sinh biến hóa kỳ diệu.
Nó đã thu nhỏ lại.
Nó nhỏ lại bằng đầu ngón cái, vốn có màu trắng bệch của xương nhưng hiện giờ đã biến thành màu trắng ngọc.
Sờ lên, có cảm giác như đang sờ lên khối ngọc, nhìn lên trên, dù có nhìn thế nào cũng không nhìn ra đây là đầu lâu của một con cá chạch.
Nhìn thế nào cũng chỉ nhận ra nó là một khôi ôn ngọc có hình thù kỳ lạ mà thôi.
Tiểu Báo Tử đã nghe Từ Ung nói qua, sở dĩ tài liệu luyện chế Ngoại Đan khó cầu, đó là vì nội khí phải bảo tồn được trong đó, tuần hoàn qua lại.
Trên đời này có rất nhiều kỳ vật, mà nổi danh nhất chính là linh thạch, linh thạch có thể tồn trữ đại lượng linh khí.
Nhưng trừ một số ít linh thạch hi hữu ra, đại đa số linh thạch không thể dùng luyện chế Ngoại Đan được.
Nguyên nhân chủ yếu nhất, chính là chúng chỉ có thể chứa đựng, nhưng linh khí và nội khí trong đó không cách nào vận chuyển.
Một khi vận chuyển, hoặc là linh khí tiết ra ngoài, hoặc là linh thạch bị nghiền nát.
Từ Ung cũng không hiểu phương pháp luyện chế Ngoại Đan, nhưng hắn biết những tài liệu nào có thể luyện chế thành Ngoại Đan.
Muốn luyện chế thành Ngoại Đan thì phải có những điều kiện cơ bản này.
Từ những điều kiện trên Tiểu Báo Tử đã mày mò, trải qua thí nghiệm, hắn đã phát hiện, đầu lâu của con cá chạch bị thu nhỏ lại, đúng là có tư cách trở thành tài luyện chế Ngoại Đan.
Đáng tiếc ta không biết phương pháp cụ thể, nếu không, ta đã có thể tự luyện chế Ngoại Đan rồi.
Tiểu Báo Tử vuốt đầu lâu con cá trong ngực, trong nội tâm thầm thở dài một tiếng.
Xoa xoa đầu, Tiểu Báo Tử thu liễm tạp niệm, lại tu luyện thêm một chút, sau đó mới nghỉ ngơi.
Nhưng mà, vừa nằm xuống không được bao lâu, thời điểm còn chưa ngủ, liền nghe sau viện truyền ra một tiếng “Oanh”!
Tiếng nổ mạnh và thét to vang lên!
Sư phụ! Trong nội tâm Tiểu Báo Tửu nhảy lên, liền xoay người đứng dậy.
Ngồi ở trên giường, tập trung tinh thần nghe ngóng, cảm giác có chút không ổn, liền quơ lấy đôi giày trên giường, lao ra khỏi phòng.
Lúc này, tiếng nổ ở hậu viện đã làm kinh động cả Văn phủ.
Văn phủ là một đại gia tộc ở Trữ Châu, trừ sinh ý ra, trong nhà có một lượng lớn cao thủ.
Bản thân cũng được xem là võ lâm thế gia, thực lực cực kỳ hùng hậu, nếu không, cũng không thể đứng vững gót chân ở Trữ Châu này.
Bởi vậy, Tiểu Báo Tử xông vào trong đám người, liền nhìn thấy nhiều bó đuốc, hơn mười đạo thân ảnh quát lớn lao vào trong hậu viện.
Gia đinh Văn phủ cũng cầm đao kiếm và đuốc chạy tới, lao về hậu viện.
Xảy ra chuyện gì?
Tiểu Báo Tử bắt một gã gia đinh lại hỏi.
Hậu viện có biến! Gia đinh chỉ nói một câu, liền giãy dụa chạy đi, cầm đao chạy về hậu viện.