Chương 185: Lần đầu ra trận lập công (Hạ): Thiên Long Thần Sơn (Hạ)

Lần đầu ra trận lập công (Hạ): Thiên Long Thần Sơn (Hạ)

Trên tường thành cũng có cao thủ của Bái Hoả Giáo, những cao thủ tuy không cường hãn như những cao thủ võ lâm và cũng không có tính kỷ luật như trong quân đội nhưng bọn chúng đã luyện qua thuật hợp kích, thường thường sẽ có ba người tụ lại một chỗ, tự mình giữ lấy một vị trí phối hợp đánh rơi những người xông lên tường thành.

– Không biết sau khi công thành xong thì trong đám người trong võ lâm này có bao nhiêu người còn sống đây?

Triều Đình đứng trên một sườn núi gần gần đó nhìn cảnh tượng phía trước, đám quân binh thì vừa đánh vừa lui lại còn đám người Võ Doanh thì có chút nóng nảy tiến công khiến hắn không khỏi cười khổ.

Theo từng tiếng trống trận vang dội, công kích bắt đầu. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://thegioitruyen.com

Tiểu Báo Tử đi theo phía sau Kim Nam Thanh, khi tới gần thành thì song chuỳ của hắn đã nắm chặt trong tay. Hiện tại vẫn còn có năm ngàn binh sĩ đang cũng xông lên, đám người Võ Doanh thì xông lên phía trước, bởi vì bọn họ đều triển khai khinh công nên tốc độ rất nhanh, mấy cái tung mình đã tới trước tường thành. Người có khinh công cao thì trực tiếp đạp lên tường thành phóng lên trên, những người khinh công không cao thì tự nhiên phải mang theo trảo câu, dây thừng tới cách tường thành tầm mười trượng thì dừng lại, đợi đám binh phía sau chạy tới thì bọn họ mới mượn nhờ cái đầu của đám binh sĩ này phóng lên tường thành. Đám binh sĩ giống như tập mãi thành quen nên khi đám người võ lâm này đạp lên đầu họ thì tốc độ của họ thoáng dừng lại một chút, sau đó mới tiếp tục vọt tới phía trước.

Tiểu Báo Tử và Kim Nam Thanh thuộc về đám người phía trước, đặc biệt là Tiểu Báo Tử vốn là đi theo đằng sau Kim Nam Thanh nhưng về sau lại chạy lên trước. Khi tới trước tường thành gặp phải nào là đả tảng lớn, dầu nóng, mũi tên, thậm chí còn cả phân và nước tiểu thi nhau rơi xuống khiến hắn có chút sợ hãi và cũng có chút kích động. Hắn không tự chủ được, Nhạn Phù Tâm Pháp điên cuồng vận chùyển tránh né, song chuỳ trong tay hắn múa kín đến không kẽ hở.

“Đông, bốp, bang, phốc ….”

Đủ loại âm thanh hỗn tạp vang lên, phảng phất như nơi này đang có một đại nhạc hội hoà âm vậy, nhưng chỉ sau một nhịp hô hấp Tiểu Báo Tử đã lên tới đầu tường thành, trên người không dính chút bụi đất nào.

Mấy tên binh sĩ của Bái Hoả Giáo cũng không ngờ hắn có tốc độ nhanh như vậy nên khi Tiểu Báo Tử vừa lên tới đầu tường thành thì bọn chúng có chút sững sờ, sau đó mới chợt bừng tỉnh bỏ mấy thứ như nồi chảo trong tay, rút đao lên xông tới Tiểu Báo Tử. Tiểu Báo Tử tất nhiên cũng không yếu thế, song chuỳ vung lên liền đem mấy tên này đánh văng ra ngoài, sau đó mãnh liệt tấn công tới mấy tên binh sĩ vừa chạy tới.

Lúc này thần trí của Tiểu Báo Tử đã hoàn toàn thanh tĩnh, không hề có tạp niệm, song chuỳ huy vũ đem tất cả binh lính vây quanh hắn đánh bay ra ngoài chiếm cứ một góc tường thành.

Sau khi chiếm được góc thành ở đây, Tiểu Báo Tử cũng không tham công mà dựa theo phương pháp Kim Nam Thanh đã nói với hắn lúc trước, chăm chú giữ vững một góc này quét sạch đám binh sĩ Bái Hoả Giáo xung quanh đợi thêm người tới.

Mà cùng lúc đó, đám Bái Hoả Giáo cũng phát hiện ở chỗ này có chút bất ổn, Tiểu Báo Tử tuy tuổi còn trẻ nhưng đám binh sĩ Bái Hoả Giáo này đều là thân kinh bách chiến, khi thấy hai luồng ngân quang trên tay Tiểu Báo Tử thì thầm than một tiếng, sau đó quyết không chùn bước ùn ùn lao tới.

Tiểu Báo Tử thủ vững vị trí, song chuỳ của hắn là vũ khí nặng nên trong khoảng thời gian ngắn đám binh sĩ của Bái Hoả Giáo cũng không thể làm gì được hắn. Ngược lại bị hắn đánh bay mấy người, lúc này Kim Nam Thanh cũng đã lên tới, thấy Tiểu Báo Tử thủ vững được một gốc tường thành thì thầm khen một tiếng rồi không hề nhiều lời vung vũ khí lên hiệp trợ Tiểu Báo Tử. Có trợ thủ nên áp lực của Tiểu Báo Tử liền nhẹ bớt, vừa rồi trải qua một phen kịch chiến nhưng cũng không có cấu thành uy hiếp gì với hắn, lúc này tâm tình cũng dần ổn định lại, song chuỳ dần dần trôi chảy hơn, chiêu thức càng lúc càng linh hoạt đem chuỳ pháp của hắn hoàn toàn phát huy ra hết. Vũ khí loại nặng như song chuỳ của hắn chính là vì những tràng quần đấu thế này mà sinh, Tiểu Báo Tử chỉ đông đánh tây, chỉ nam đánh bắc đánh cho đám binh sĩ Bái Hoả Giáo phải liên tục lui lại phía sau. Rất nhanh chỗ khu vực này đã mở rộng ra khiến cho Tiểu Báo Tử hoạt động càng thêm thuận lợi, nhờ đó mà chỗ này người của Võ Doanh càng lúc càng nhiều, rất nhanh ưu thế của đám binh sĩ Bái Hoả Giáo ở khu vực này đã bắt đầu biến mất.

– Tiểu tử này không tệ!

Vương Xà ở trong quân doanh nhìn tình hình chiến đấu trên tường thành không khỏi nở nụ cười vui vẻ, nói.

– Vương thủ toạ biết vị thiếu niên kia?

Lý Nguyên nghe Vương Xà nói thì thần sắc khẽ động, hỏi.

– Lần trước ở Ô gia có gặp qua một lần, hắn là đệ tử của một trưởng lão Ô gia, tên gọi là Chu Báo. Người nhìn song chuỳ trên tay hắn kìa, ha ha, tinh tuý Loạn Phi Phong Chuỳ Pháp của Ô gia đã được hắn phát huy hoàn toàn!

Vương Xà cười ha hả nói.

– Ừm, quả nhiên lợi hại, nếu lần này có thể phá thành thì thiếu niên kia chính là công đầu!

Lý Nguyên cũng tán thưởng nói.

Tiểu Báo Tử lúc trước cũng đã nghe không ít chùyện về chiến trường, cái gì tình trường như chiến trường, thương trường như chiến trường … nhưng khi chính thức gia nhập trong chiến trường, Tiểu Báo Tử mới cảm thấy những câu nói kia toàn là nói nhảm. Chiến trường chính là chiến trường, ngoại trừ chiến trường thì những thứ khác không thể nào so sánh được với nó, bởi vì những chứ khác có thể chết một lần nhiều người vậy sao?

Ngay vừa rồi, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, song chuỳ của hắn đã đập chết không dưới hai mươi người, người bị hắn đánh bị thương càng nhiều hơn nữa, nhiều đến nỗi hắn cũng không có tâm mà đi đếm.

Lúc này, tình hình trên đầu tường thành đã rất hỗn loạn, trừ khu vực của Tiểu Báo Tử chiếm được ưu thế ra thì những khu vực khác không có được sự may mắn như vậy.

Trên đầu tường thành ngoại trừ đám binh sĩ còn có cao thủ của Bái Hoả Giáo thủ hộ, những võ lâm cao thủ của Võ Doanh đều bị bọn chúng cứ ba người bao vây lấy, tạo thành hợp kích trận cuốn lấy không cách nào thoát thân được.

Lúc này đám cao thủ của Bái Hoả Giáo cũng đã phát hiện chỗ khu vực của Tiểu Báo Tử có chút bất ổn nên có vài tên liền xông tới, dẫn đầu là một tên Nhị phẩm cao thủ, mấy tên còn lại đều là Nhất phẩm.

Đừng nghĩ tu vi Nhất phẩm là rất thấp, trên thực tế, những tên này đều là những người có thân thủ vô cùng tốt.

Thông Thiên Đại Thánh

Thông Thiên Đại Thánh

Score 10.0

Thiết quyền vô địch, song chùy hoành thiên hạ! Sau khi Tiểu Báo Tử xuyên việt, chỉ lấy những thứ nên cầm, chỉ làm chuyện nên làm. Tuyệt đối không đi gánh trách nhiệm quá nặng, cũng không làm những chuyện không thuộc nghĩa vụ.




Cái gọi là nhiệt huyết, cuộc đời trước đã tiêu hao sạch sẽ. Nhưng mà, khi huyết mạch cấm kỵ trong cơ thể của hắn thức tỉnh, đó là Vĩnh Hằng Chi Mâu, lại phát ra hào quang sáng chói. Chuyện duy nhất hắn có thể làm chính là dùng thiết quyền của mình tạo ra chân lý, dùng song chùy định thiên hạ! Thế giới trong truyện là thế giới võ hiệp đầy tính truyền kỳ.



Vương Bác ngồi trên chiếc ghế gỗ trong ngôi nhà nhỏ của mình. Hắn mặc áo yếm, đầu để chỏm, đôi mắt chớp chớp liên hồi. Vương Bác không ngừng liếc ngang liếc dọc, ngắm nhìn cảnh vật xung quanh mình. Hắn tò mò tự hỏi:



- Ai! Ai có thể cho ta biết, rốt cuộc ta đã xuyên việt đến thời đại nào đây?



Một câu chuyện tiên hiệp - kiếm hiệp xuyên không mà ngay từ bắt đầu đã khiến người đọc khó lòng dứt khỏi.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset