Chương 1480: Đông Lâm Tinh Hướng Gia

Đông Lâm Tinh Hướng Gia

Lỗ Phu Tử hít sâu một hơi, đôi mắt hiện lên vẻ khiếp sợ nồng đậm. Hắn dù sớm đã có suy đoán nhưng lúc này khi tận mắt nhìn thấy thì bản thân vẫn kinh hãi vô cùng!

Nhưng rất nhanh sau đó sự kinh hãi này tiêu tan. Ánh mắt Lỗ Phu Tử lóe lên, khóe miệng chậm rãi nở nụ cười lạnh.

– May mà hắn còn chưa đạt tới bước thứ ba! Chỉ cần không đạt tới bước thứ ba thì ta không tin là hắn dám đánh một trận với lão phu!! Hai đạo bổn nguyên thì đã sao! Chẳng qua chỉ là một kẻ mãng phu mà thôi. Nếu hắn không chọc tới lão phu thì còn được, nếu dám chọc tới lão phu thì ta sẽ cho hắn biết Không Niết Sơ Kỳ là dạng tồn tại gì!

Trong tiếng hừ lạnh, Lỗ Phu Tử cất bước, cuối cùng cũng không thèm nhìn Tạ Thanh một cái, coi tất cả sinh linh trong thiên địa như kiến hôi, không xứng được hắn để mắt tới!

Đông Lâm Tinh là khu vực thần bí nhất trong La Thiên Tinh Vực! Những năm trước kia Vương Lâm đã nhiều lần nghe những tin đồn về khu vực này.

Vùng tinh không này không cố định, chậm rãi di chuyển trong đông vực của La Thiên Tinh Vực. Cho dù là tu vi Toái Niết viên mãn nếu không có ngọc giản chỉ dẫn, muốn ở trong tinh hải mênh mông này mà tìm được Đông Lâm Tinh thì cũng là một chuyện cực kỳ gian nan.

Cho dù thần thức có quét ngang toàn bộ khu vực thì bởi vì tinh cầu này có cấu tạo kỳ dị nên cũng sẽ không hiện ra. Tìm kiếm tinh cầu này đối với đại bộ phận tu sĩ chỉ có thể dựa vào mắt thường.

Nhưng Vương Lâm không nằm trong số đó!

Giờ phút này trong đông bộ rộng lớn của La Thiên Tinh Vực, có một tu chân tinh khiến người ta phải kinh hãi đang chầm chậm chuyển động trong tinh không. Ở trong tinh không, có thể thấy được trên tu chân tinh này có những cái hố lộ ra vẻ vàng sậm. Một luồng uy áp cường đại khuếch tán ra khắp không gian.

Đông Lâm tinh!

Tinh cầu này cũng không phải là đơn độc mà còn có mấy chục tu chân tinh nhỏ vờn quanh, thong thả vận chuyển theo Đông Lâm Tinh.

Ánh sáng của trận pháp tỏa ra bốn phía, khiến cho chỗ tiếp giáp giữa những tinh cầu nhỏ này và tu chân tinh từ xa nhìn lại trông như một cái lưới khổng lồ được dệt từ tinh cầu!

Vào lúc này trận pháp trên Đông Lâm Tinh đã được mở ra toàn bộ, khiến cho tấm lưới kia không ngừng truyền ra những tiếng bùng bùng, vang động tinh không.

Mơ hồ có thể ấy được ở trên mấy chục tu chân tinh nhỏ bên ngoài Đông Lâm Tinh, giờ phút này kiếm quang lóe lên, có rất nhiều tu sĩ đang nhanh chóng tạo trận pháp, đồng thời hình thành rất nhiều cấm chế, gia cố tầng phòng ngự cả Đông Lâm Tinh.

Không khí khẩn trương bao trùm nơi này, có thể cảm nhận rõ ràng qua vẻ mặt âm trầm của mấy ngàn tu sĩ!

Tất cả tu sĩ lúc này không có bất cứ kẻ nào mở miệng, toàn bộ đều ở trong đội ngũ, chậm rãi mở ra toàn bộ pháp trận trên mấy chục tinh cầu nhỏ này.

Mà ở trên mỗi một tinh cầu nhỏ đều có một lão già ngồi khoanh chân tại trận nhãn, số lượng những người này đạt gần tới một trăm, cơ thể đều lộ vẻ tang thương, hiển nhiên là những người tồn tại rất lâu, không dễ dàng xuất ngoại.

Nhưng vào giờ phút này bọn họ không thể không xuất hiện! Bởi vì đại biểu của Hướng gia, Hướng Vân Đông đã đem một tin tức trở về khiến cho cả Hướng gia rung động kinh hoàng!

Vương Lâm năm đó bị lão tổ cướp đoạt sinh cơ giờ đã mang theo tu vi mà Lỗ Phu Tử cũng phải kiêng kỵ trở về!

Tin tức này khiến cho cả Hướng gia chấn động. Sau một khoảng thời gian trầm mặc ngắn ngủi, đại trưởng lão và gia chủ hiện tại của Hướng gia lập tức phát động Đông Lâm huyết lệnh!

Trên Đông Lâm Tinh, Hướng gia chính là bá chủ âm thầm, bình thường rất ít khi xuất hiện. Dù là tu sĩ La Thiên Tinh Vực cũng chỉ biết rằng Đông Lâm Tinh có tam đại gia tộc!

Hứa, Lữ, Lưu!

Nhất là Hứa gia lại càng có nhiều sát thần, hung danh vang dội, ở trong La Thiên Tinh Vực có thể khiến cho người ta run rẩy tâm thần!

Còn Lữ gia dù không có danh tiếng như Hứa gia nhưng lại cực kỳ am hiểu thuật cấm chế, tuy rằng không nổi danh bằng gia tộc đã xuống dốc nhưng nổi tiếng bởi một trong tứ đại cấm chế- Gia tộc Lý Nguyên, nhưng Lữ gia có lớp lớp anh tài thiên tư hơn người, trên phương diện cấm chế đã có thành tựu sâu sắc!

Tất cả cấm chế trên Đông Lâm Tinh đều là do Lữ gia bày ra! Mà Lưu gia lại nổi tiếng bởi thần thông chế pháp bảo, nhất là Cửu sinh huyết anh thuật lại càng là thần thông dung hợp với pháp bảo, uy lực kinh thiên, nghe đồn từ khi sáng tạo ra tới nay chỉ dùng có một lần.

Nhưng một lần thi triển này lại khiến toàn bộ sinh linh La Thiên Tinh Vực rên xiết, chẳng khác gì ngày tận thế vậy.

Ba đại gia tộc này không ngừng chém giết, dùng một phương pháp tàn nhẫn để bảo trì sinh cơ mênh mông, không ngừng nhờ thế mà cường đại lên! Nhưng trên thực tế, trong La Thiên Tinh Vực chỉ có không nhiều lão quái biết được, Hứa, Lữ, Lưu, tam đại gia tộc trên thực tế hoàn toàn chỉ là phân chi của Hướng gia!

Hướng gia có thể nói là gia tộc tu chân được truyền thừa từ thời thượng cổ, là một gia tộc cực mạnh! Ở La Thiên Tinh Vực, một mình Hướng gia cũng có thể đối kháng với Lôi Tiên Điện, mà Lôi Tiên Điện rất dễ sẽ bị rơi vào thế yếu! Đương nhiên điều kiện đầu tiên là không tính tới Lỗ Phu Tử trong đó.

Hướng gia giống như một con quái vật khổng lồ đang say ngủ, một khi thức tỉnh sẽ khiến La Thiên Tinh Vực rung chuyển!

Cho nên đại biểu của Hướng gia là Hướng Vân Đông tuy tu vi rõ ràng không đủ nhưng lại cũng có thể được Lỗ Phu Tử tuyển chọn là một trong bốn người được truyền đạo thuật!

Lỗ Phu Tử tuyển chọn ra bốn người, mỗi người đều có chút thâm ý. Dù là Huyết Thần Tử, Liệt Vân Tử hay Viêm Lôi Tử cũng đều như vậy!

Mà một số ít lão quái trong La Thiên Tinh Vực cũng có nghe một tin đồn. Tin đồn này có liên quan tới Hướng gia, nhưng không cách nào phân biệt được thật giả. Có lẽ chỉ có mình Lỗ Phu Tử mới biết tin đồn này có phải là thật hay không!

Tin này nói, gia tộc tu chân thần bí duy nhất truyền thừa từ thời viễn cổ có một chút liên hệ với Hướng gia. Thậm chí tin này còn nói rõ là nghe đồn Hướng gia chính là một chi ngoại tộc của gia tộc tu chân viễn cổ thần bí kia!

Sự tồn tại của Hứa gia gần như là một người bảo vệ cho gia tộc viễn cổ nọ!

Gia tộc tu chân viễn cổ kia từ trước khi tiên giới sụp đổ cũng đã tồn tại rất lâu rồi, trải qua cả thời kỳ thượng cổ, qua vô số năm tới nay vẫn không ngừng được truyền thừa. Thực lực và những gì gia tộc này tích lũy được thật không thể tưởng tượng nổi!

Bọn họ càng thần bí khó lường, ngàn năm khó có một người xuất hiện tại La Thiên Tinh Vực. Cho dù là Vương Lâm sống ở La Thiên Tinh Vực, cho dù là dưới sự phát động của Lỗ Phu Tử mà cả La Thiên Tinh Vực chuẩn bị cho đại chiến thì gia tộc thần bí cổ xưa này cũng chỉ gửi ra một chiếu lệnh, phát một người ra mà thôi.

Chiếu lệnh phong chân tiên, người được phái ra chính là đệ cửu trưởng lão từng muốn đoạt cơ thể Vọng Nguyệt Khất Mộc Tử.

Cả Đông Lâm Tinh lúc này khi Hướng gia hạ huyết lệnh, tam đại gia tộc đều khởi động, triển khai tầng tầng lớp lớp phòng hộ. Lúc này ở vùng cực tây trên chủ tinh, mặt đất đỏ sậm, giống như trải qua năm tháng vạn cổ đã bị vô số máu tươi thấm đẫm, tỏa ra từng trận mùi tanh của máu.

Làn gió thổi qua khiến hương vị này tràn ngập trong thiên địa, rất lâu không tiêu tan.

Cũng bởi vì mùi máu tanh quá nồng khiến cho ở nơi này tràn ngập một khí tức bạo ngược.

Ở nơi cực tây này có một khu sườn núi liên miên không dứt, trên mặt đất có vô số tay chân cụt, đầu lâu dày đặc, xương trắng thịt vụn thối rữa khắp nơi, thu hút rất nhiều kền kền bay lượn trên bầu trời. Cũng có một vài con đang đậu trên đám xương mà rỉa thịt.

Cả vùng cực tây này tràn ngập tử khí, từ xa nhìn lại dường như hình thành một vòng xoáy khổng lồ, cuồn cuộn tử khí, khiến cho tu sĩ phải chấn động tâm thần.

Lại có vô tận hồn phách thê lương quanh quẩn tại vùng cực tây này, phát ra những tiếng gầm thét oán giận.

Nơi này, Vương Lâm đã từng đến, chính là chỗ lão tổ đời đầu tiên của Hướng gia bế quan!

Đi sâu vào nơi này, mặt đất lại càng đen kịt, sinh cơ ở nơi này như không hề tồn tại. Ngay cả người của Hướng gia nếu không có chuyện trọng yếu thì cũng không dám tới nơi này. Mỗi một lần tới đây, sinh cơ của bọn họ đều bị mặt đất này hút đi, lúc đi ra suy yếu vô cùng, phải lập tức ngồi xuống thổ nạp.

Lúc này có hai lão già mặc hắc y, sắc mặt âm trầm đang từ đằng xa chậm rãi đi tới. Khi tới chỗ sâu trong vùng cực tây này, hai người dừng lại.

Một lão già trong đó cung kính hướng về phía mặt đất màu đen ôm quyền, trầm giọng nói:

– Lão tổ, tất cả đã bố trí theo ý của người rồi, chỉ còn chờ Vương Lâm tới mà thôi.

Tiếng nói của lão giả xuyên thấu mặt đất, hướng về phía lòng đất truyền xuống, dần dần rơi xuống tận cùng của lòng đất này, vọng vào một không gian khổng lồ.

Vùng không gian này nhìn như không có tận cùng, chỉ có vô tận đầu lâu tạo thành cả một biển xương trắng! Tử khí nơi này mạnh hơn bên ngoài vô số lần, bao phủ tám hướng.

Ở chính giữa của biển đầu lâu này có một tòa tháp đầu lâu, trên đó đặt một cái quan tài. Cái quan tài này màu vàng đất, bốn phía lại còn hơi thối rữa, chảy ra thứ nước vàng thối rữa, từ quan tài chảy xuống, rơi trên đám đầu lâu phát ra những tiếng két két.

Tiếng nói của lão già mặc áo đen truyền vào nơi này, bị tử khí tràn ngập đánh sâu vào nên đã yếu ớt đi rất nhiều, truyền vào trong quan tài. Sau một lúc yên tĩnh ngắn ngủi, một tiếng nói khàn khàn từ trong quan tài chậm rãi truyền ra.

– Sinh cơ của người này năm đó tốt lắm, rất hợp….khiến cho ta có thể trở lại rất lâu…hắn đúng là cũng có cơ duyên không tệ, năm đó sinh cơ hoàn toàn biến mất mà cũng không chết….

– Người lui ra đi. Lỗ Phu Tử nọ nói có phần phóng đại rồi. Người này còn chưa đạt tới trình độ kia. Lỗ Phu Tử nói vậy chỉ là muốn để Vương Lâm này tới dò xét một chút. Trong lòng hắn thủy chung vẫn tồn tại suy đoán….việc này không đáng ngại!

Đại địa chấn động, tiếng nói già nua khàn khàn từ trong quan tài truyền ra. Nghe thấy những lời này của lão tổ, hai lão già mặc hắc y thầm thờ phào một hơi. Hai người hắn bị tin tức Hướng Vân Đông mang về khiến nội tâm chấn động, có cảm giác đại họa tới nơi rồi. Giờ phút này họ đã bình tĩnh lại. Đối với bọn họ, lão tổ chính là trời!

Lão tổ đã nói là không ngại thì việc này tuyệt đối không gặp phải chuyện gì!

Chỉ là kể cả lão tổ của Hướng gia bên trong quan tài lúc này cũng không nhận thấy, lúc này ở bên ngoài tinh không của Đông Lâm Tinh đã xuất hiện thân ảnh của một người mặc bạch y!

Vương Lâm đã tới!

Từ xa nhìn lại trận pháp tỏa ánh sáng tràn ngập Đông Lâm Tinh và mấy chục tiểu tinh xung quanh. Vương Lâm dường như trở lại năm đó, chính mình làm bạn với Thanh Thủy, cùng đi tới Đông Lâm Tinh, trong lòng mang theo kỳ vọng, lần đầu tới nơi này.

Dần dần trong mắt Vương Lâm tỏa ra hàn quang ngập trời!

Tiên Nghịch

Tiên Nghịch

Status: Completed Author:

Vương Lâm một cái thiếu niên bình thường, tình cờ có được 1 cái danh nghạch trắc thí vào 1 môn phái tu tiên xuống dốc của Triệu quốc, vì thiếu linh căn, vì một hiểu nhầm tai hại, vì một khối thiết tinh và nhờ có được một "thần bí hạt châu". Hắn đã bước lên con đường tu tiên và trên con đường tu tiên hắn sẽ đối mặt với chuyện gì ?

Tu tiên là nghịch thiên hay thuận thiên?

Tu tiên là vô tình hay hữu tình? Hãy dõi theo bước chân của Vương Lâm để biết hắn làm thế nào bằng vào sức lực của chính mình từng bước tiến lên phía trước, dương danh "Tu Chân Giới".

Review : Nhân vật chính là Vương Lâm, thuộc dạng lãnh khốc, quyết đoán, cơ trí, nhưng nhiều lúc cũng điên cuồng vì gia đình, đạo lữ, quê hương của mình.

Phải nói quá trình tu tiên của Vương Lâm trong truyện này mới thật sự gọi là tu tiên (trước giờ mình đọc mà đem lại cảm giác tiên hiệp đúng nghĩa chỉ có 2 bộ, một là Phàm Nhân Tu Tiên, hai là Tiên Nghịch, chắc là do 2 bộ này mình đọc đầu tiên nên cảm giác đặc biệt hơn.) Từ một phàm nhân tư chất không được, tiên duyên khó cầu, đến khi gặp kỳ ngộ, rồi từng bước từng bước gian nan trên con đường tu hành, trải qua bao nhiêu khó khăn, nguy hiểm, vui có, buồn có. Có lúc phải đoạt xá sống lại, có lúc phải chứng kiến người thân, bạn bè lần lượt ra đi, có khi vì sinh tồn phải ẩn nhẫn, có khi lại bất chấp tính mạng vì lý tưởng, mục tiêu… Hay có lúc được vạn người kính ngưỡng, có lúc lại cùng cả thiên hạ là địch… Từ một thiếu niên mong ước tu tiên đơn giản chỉ vì hiếu kỳ, vì sự kỳ vọng của cha mẹ, đến khi bất chấp trở thành một ma đầu tàn nhẫn để báo thù, rồi lại nghịch thiên, tranh đấu, từng bước lên đỉnh phong để tìm cách phục sinh thê tử. Rất nhiều màu sắc, cảm xúc, triết lý nhân sinh được truyền tải trong truyện.

Truyện này đoạn đầu hơi thiếu hấp dẫn nhưng càng về sau càng hay, nhất là từ khúc cảm ngộ ý cảnh để Hóa Thần. Truyện đặc sắc ở những lúc hóa phàm, luận đạo, những lúc thi triển “mộng đạo” thuật, đoạn sống với Lý Mộ Uyển hay sống với con trai Vương Bình một đời….Tất cả đều rất sâu sắc.

Nhiều đoạn đọc khiến ta cảm giác nhân sinh như mộng ảo, đời người sinh lão bệnh tử có gì quan trọng, thiên đạo vô tình mấy ai hiểu rõ, luân hồi chỉ là một vòng tròn, kẻ không hiểu bị lạc chẳng lối ra, người ngộ rồi chọn điểm nào cũng được giải thoát.

“Người trong thiên địa, phải có cái tâm nghịch hành… kẻ hiểu rõ trắng đen trải qua trăm năm cũng chỉ như khách qua đường… đời là giống mộng, vui thì sao… mà buồn thì sao…” Tiên Nghịch – Nhĩ Căn.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset