Chương 442: Chút thành ý thôi

Chút thành ý thôi

Nói đến Đan Tổ Long Hồn, Diệp Thành lại vội vàng hỏi: “Long gia, rốt cuộc Đan Tổ Long Hồn là thế nào? Có lợi hại không?”

“Ngay cả Đan Thần cũng phải quỳ trước nó, ngươi nghĩ có lợi hại không?”, Thái Hư Cổ Long lườm chín phần phân thân của Diệp Thành, chậm rãi lên tiếng: “Theo định nghĩa của ta thì nó là Đan Chi Hồn, đương nhiên cũng có thể nói là Đan Chi Ý Chí, chỉ viên đan dược nào nghịch thiên phá được trói buộc mới có thể dẫn ra Đan Chi Long Hồn, đây là sự công nhận của đan dược, cũng là một loại công nhận của luyện đan sư”.

“Vậy Đan Tổ Long Hồn và linh hồn của Thái Hư Cổ Long các ngươi có gì khác nhau không?”, Diệp Thành tò mò hỏi.

“Đương nhiên là có”, Thái Hư Cổ Long giải thích tiếp: “Linh hồn của Thái Hư Cổ Long là long hồn thực sự, Đan Tổ Long Hồn chỉ là linh hồn của Đan Chi Ý Chí, chẳng qua là nó xuất hiện dưới hình dáng rồng mà thôi”.

“Vậy linh hồn của Thái Hư Cổ Long hay Đan Tổ Long Hồn lợi hại hơn?”, Diệp Thành xoa tay cười xoà.

“Mẹ kiếp, cái này có thể so sánh được sao?”, Thái Hư Cổ Long mắng: “Đã nói Đan Tổ Long Hồn chỉ là đan hồn, không phải long hồn thật sự, nó có thể so sánh với linh hồn Thái Hư Cổ Long sao?”

“Là ta nghĩ nhiều quá rồi”, Diệp Thành gãi đầu cười ngượng.

“Dù nó không lợi hại bằng linh hồn Thái Hư Cổ Long, nhưng nó cũng rất đáng sợ”, Thái Hư Cổ Long nói tiếp: “Nó khác với chúng ta, chúng ta có suy nghĩ độc lập còn nó chỉ là đan hồn của ý chí, nhưng ngươi đừng coi thường nó, sau này ngươi sẽ dần khám phá ra sự độc đáo của nó”.

“Ta hiểu rồi”, Diệp Thành mỉm cười, nhìn Đan Tổ Long Hồn rồi ra khỏi Thần Hải.

Trong linh hải, khi Diệp Thành từ từ mở mắt ra thì hai luồng ánh sáng sắc lạnh cứ thế bắn ra khỏi đôi mắt, còn đôi mắt hắn theo đó mà xa xăm hơn.

Tỉnh rồi!

Thấy Diệp Thành tỉnh lại, mấy người phía Đan Thần cũng bắt đầu quây quần lại. Thấy thế, Diệp Thành lật người nhảy ra khỏi linh hải, hắn cung kính hành lễ với mấy người phía Đan Thần: “Vãn bối Hạo Thiên Trần Dạ xin chào các chư vị tiền bối”.

“Không cần đa lễ, không cần đa lễ”, một lão già tóc bạc lập tức đi tới vỗ vai Diệp Thành, có lẽ vì quá kích động nên ông ta suýt nữa khiến Diệp Thành ngã ra: “Tiểu tử, ngươi được lắm”.

“Tiền…tiền bối quá khen ạ”, Diệp Thành cười trừ, nói rồi hắn bất giác xoa bờ vai.

“Hậu sinh khả uý mà”, Đan Thần cũng đi tới mỉm cười ôn hoà, ông ta lấy ra viên Tục Mệnh Thọ Nguyên Đan mà Diệp Thành luyện ra đưa cho hắn.

“Đa tạ tiền bối”, Diệp Thành mỉm cười, vuốt ve viên đan dược ánh lên sắc xanh tím kia, lòng chợt thổn thức, cũng vì nó mà hắn đã phải liều mạng.

“Con nghỉ ngơi đi”, Đan Thần cười nói: “Có quá nhiều người muốn gặp con, ngày mai Đan Thành sẽ phá lệ tổ chức yến tiệc chúc mừng con”.

“Vì con mà phá lệ sao ạ? Tiền bối, chắc không cần đâu ạ”, Diệp Thành ho hắng.

“Cần chứ, cần chứ”, ở bên lại có lão già mỉm cười vỗ vai Diệp Thành: “Ngươi đã thay Đan Thành bảo vệ danh dự, làm vậy cũng là nên mà”.

“Cũng bình thường thôi ạ”, Diệp Thành vội gật đầu như thể nghĩ tới điều gì đó, hắn nhìn Đan Thần rồi bất giác gãi đầu, cười nói: “Tiền bối, con nghe nói ba người đứng đầu có thể vào Vạn Thuật Bảo Điển, không biết bao giờ con mới có thể vào trong đó ạ?”

Đan Thần đáp lời: “Con nghỉ ngơi trước đã, sau buổi chúc mừng ngày mai ta sẽ đích thân dẫn con đi”.

“Ta…ta xin lỗi vì trước đó đã lỗ mãng với huynh”, phía này, Huyền Nữ bặm môi đi tới, Đan Chi Huyền Nữ cao ngạo lúc này không dám nhìn thẳng vào mắt Diệp Thành: “Cảm ơn huynh đã lấy lại danh dự cho Đan Thành”.

“Chút thành ý thôi”, Diệp Thành vội xua tay, cười nói: “Mặc dù ta chỉ là đệ tử ký danh nhưng cũng là một phần của Đan Thành phải không nào?”

“Cho dù thế nào cũng phải đa tạ huynh”.

Tiên Võ Truyền Kỳ

Tiên Võ Truyền Kỳ

Score 7.7
Status: Ongoing Author:

Bạn đang đọc truyện Tiên Võ Truyền Kỳ của tác giả Lục Giới. Ai ngờ chính vì bản tính của mình, một lòng gìn giữ linh dược cho môn phái, dù bị người môn phái đối địch hạ thủ vẫn không buông tay, trải qua nguy hiểm trùng trùng mới có thể bảo vệ linh dược về tông môn.

Thế nhưng lòng trung thành của hắn bị xem như rác rưởi, tông môn lập tức từ bỏ một kẻ vô dụng, bị phá hủy đan điền như hắn, không chút xót thương.

Hắn không nhà không cửa, không cha không mẹ, lang thang lưu lạc và cơ duyên gặp được phần chân hoả sót lại chốn nhân gian, từ đó, hắn bước vào con đường tu luyện tiên võ...

Bên cạnh đó, đừng bỏ lỡ nhiều truyện ngôn tình khác như: Hoa Vũ Chiến Thần hay Dụ Dỗ Đại Luật Sư.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset