Hai người Trương Đông và Kỳ Hinh đều phát hiện hội trưởng của bọn họ mấy ngày nay không quá thích hợp.
Thời điểm hoạt động club, mấy thành viên kia bị anh làm đến không dám ho he một chút nào cả.
Kỳ Hinh tưởng nguyên nhân là do Lê Trà Trà sư muội không tới, muốn đem đứa con gái nhỏ của lão Phật gia kia xách đến thì mới phát hiện Đàm Minh đang điên cuồng nháy mắt với cô.
…….
[Tình cha con chủ nghĩa khoa học và xã hội (3)]
Diệt bá ba ba: Đừng nhắc tới Trà Trà sư muội! Đừng! Ngàn vạn lần đừng nhắc tới!
Kỳ ca:???
Đông Đông thiên hạ đệ nhất mỹ nhân: Xảy ra chuyện gì thế?
Diệt bá ba ba: Con gái tao mẹ nó không phải ở cùng phòng với Trà Trà sư muội sao?
Kỳ ca:… Show ân ái hả?
Đông Đông thiên hạ đệ nhất mỹ nhân: Được rồi được rồi, biết gần đây mày yêu qua mạng rồi, nói trọng điểm đi.
Diệt bá ba ba: Không phải yêu qua mạng mà, còn chưa có xác định quan hệ nữa, con gái nhà tao mẹ nó còn không biết tao là ai.
Kỳ ca: Trọng điểm bây giờ là hội trưởng!
Đông Đông thiên hạ đệ nhất mỹ nhân: Đúng đúng đúng, cô bạn gái quen qua mạng kia của mày đã nhắc đến bao nhiêu lần rồi, hiện tại bọn tao chỉ muốn biết là lão đại làm sao vậy? Hai người học cùng lớp, hẳn là biết tương đối nhiều.
Diệt bá ba ba: A, cái này sao. Nam ca cùng Trà Trà sư muội đang cãi nhau đó.
………..
Kỳ Hinh như bừng tỉnh.
… Thì ra là do giận dỗi hả.
Cùng ngày hôm đó, vài thành viên trong club lục tục gọi điện cho Kỳ Hinh, lấy đủ loại lý do xin ra khỏi club.
Kỳ Hinh nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy như vậy rất không ổn, vì sự phát triển của club, cô cùng hai người Trương Đông và Đàm Minh lập ra một kế hoạch.
……..
Ngày hôm sau.
Tiếu Nam xuất hiện ở trước cửa quán thịt nướng.
Đàm Minh duỗi tay: “Nam ca, bên này!”
Trương Đông cũng duỗi tay: “Lão đại, bên này!”
Tiếu Nam đi qua đó, ngồi xuống, hỏi: “Đang êm đang đẹp đi ăn thịt nướng làm gì?”
Đàm Minh nói: “Trước kia luôn là Nam ca mời bọn em ăn cơm, em cùng Đông Muội cảm thấy rất ngại, hôm nay vừa lúc liền mời anh đi ăn cơm! Nam ca, anh cứ việc chọn đi, em với Đông Muội trả tiền cho.”
Tiếu Nam nhìn Trương Đông.
Trương Đông ho nhẹ một tiếng, đưa thực đơn qua: “Lão đại, chọn thoải mái nhé!”
Tiếu Nam cầm lấy thực đơn, nhưng không nhìn nó, ngược lại là nhìn hai người đối diện, ngón tay gõ nhẹ trên mặt bàn, hỏi: “Kỳ Hinh đây? Đám các người bình thường đều đi với nhau cơ mà.”
Đàm Minh: “Trong nhà có việc.”
Trương Đông: “Ốm rồi.”
Hai người liếc nhau, lại đồng thời sửa miệng.
Đàm Minh: “Ốm rồi.”
Trương Đông: “Trong nhà có việc.” Hai người lần thứ hai liếc nhau, phát hiện ra ánh mắt ghét bỏ của đối phương, Trương Đông liền ho mạnh một cái, nói: “Bị ốm, trong nhà cũng xảy ra chút chuyện nữa.”
Đàm Minh dùng sức gật đầu: “Phải phải phải.”
Tiếu Nam liếc hai người: “Nói, chuyện gì?”
Lúc này tần suất của hai người rốt cuộc cũng khớp nhau: “Không có chuyện gì cả! Thật đấy, không có chuyện gì hết!”
Nhưng lời còn chưa dứt, bên cạnh bàn thịt nướng đã xuất hiện bóng người, là Kỳ Hinh và Lê Trà Trà. Kỳ Hinh kéo tay Lê Trà Trà, nói: “Thịt nướng ở đây đặc biệt ngon, nhưng chẳng có ai đi ăn với chị cả, vẫn là sư muội tốt…”
Nói xong, Kỳ Hinh liền đối diện với tầm mắt của ba người đàn ông bên kia.
Kỳ Hinh nói như đúng rồi: “Ối, trùng hợp vậy?”
Trương Đông: “Ây, trùng hợp thật đó!”
Đàm Minh dùng sức gật đầu: “Duyên phận duyên phận, ngồi cùng không? Đều quen biết cả mà!”
Ba người lại nhìn sang Lê Trà Trà, sau đó lại nhìn Tiếu Nam.
Hai người họ hoàn toàn không hé răng, Kỳ Hinh nỗ lực hóa giải bầu không khí xấu hổ này, hỏi: “Sư muội, em không ngại chứ? Chúng ta ngồi cùng một bàn với Đông Muội nhé?”
Lê Trà Trà im lặng, Kỳ Hinh liền đẩy cô qua.
Đàm Minh, Trương Đông và Tiếu Nam ngồi bàn sáu người, một bên có thể ngồi đến ba người. Đàm Minh cùng Trương Đông ngồi một bên, Tiếu Nam ngồi ở bên còn lại. Kỳ Hinh trực tiếp đem Lê Trà Trà đẩy qua ngồi cạnh Tiếu Nam, sau đó liền nhanh chân ngồi sang bên cạnh Trương Đông.
Ba người ngửa đầu, động tác nhất trí nói với Lê Trà Trà: “Sư muội, ngồi đi.”
Lê Trà Trà không còn cách nào, đành phải ngồi xuống bên cạnh Tiếu Nam. Bất quá ngồi khá xa, ở giữa hai người chính là khoảng cách của một người nữa.
“Tình cha con chủ nghĩa khoa học và xã hội” lén lút đập tay ở dưới bàn.
Ngon! Thành công rồi!
Kỳ Hinh nói: “Mọi người đều không kiêng cái gì đúng không, để tao gọi món cho.”
Trương Đông: “Được.”
Đàm Minh: “Không kiêng gì hết!”
Hai người rất nhiệt tình cổ động, thế nhưng hai người đối diện lại vẫn luôn im lặng. Từ sau khi Lê Trà Trà ngồi xuống, Tiếu Nam cũng chưa từng mở miệng thêm một lần nào, Lê Trà Trà cũng không khác gì, hoặc là nhìn cái ly trên bàn, hoặc là xem điện thoại của mình.
Ba người tổ “Tình cha con chủ nghĩa khoa học và xã hội” lén lút trao đổi ánh mắt, cũng đồng thời cúi đầu.
………
[Tình cha con chủ nghĩa khoa học và xã hội (3)]
Diệt bá ba ba: Bọn họ như vậy là không được rồi, chẳng ai nói lời nào là sao, có ngồi cùng một chỗ cũng vô dụng.
Đông Đông thiên hạ đệ nhất mỹ nhân: Chúng ta nên nói chuyện gì bây giờ?
Kỳ ca: Vạn nhất như họ không đáp lời, chẳng phải là chúng ta sẽ rất xấu hổ hay sao?
Đông Đông thiên hạ đệ nhất mỹ nhân:… Lão đại đích thực có khả năng sẽ không trả lời.
Diệt bá ba ba: Cách mạng chưa thành công, chúng ta vẫn còn cần phải nỗ lực! Hai chúng mày muốn nhìn thấy đám thành viên mới còn lại kia bị Nam ca dọa chạy hết sao?
…….
Cách mạng quả nhiên là vô cùng gian khổ.
Ba người hao hết tâm tư nghĩ ra được một đề tài, Tiếu Nam cùng Lê Trà Trà cũng không đáp lại, vì thế nên ba người đành phải tự nói với nhau. Cho tới tận lúc sau, cả ba đều từ bỏ, vừa lúc thịt nướng đã nguội, ba người bắt đầu yên lặng ăn.
Một bàn sáu người bị bao trùm bởi bầu không khí thất bại.
Một lát sau, Lê Trà Trà bỗng nhiên ho nhẹ một tiếng.
Ba người tràn ngập chờ mong nhìn về phía Lê Trà Trà, thế nhưng Lê Trà Trà cũng không nói gì tiếp, lại cúi đầu. Một lát sau, Tiếu Nam vẫn luôn trầm mặc bỗng nhiên nói: “Đứng lên.”
Đàm Minh: “Nam ca, anh muốn đi đâu?”
Tiếu Nam nói: “WC.”
Lê Trà Trà đứng dậy nhường đường.
Không đến hai phút, Tiếu Nam đã trở lại, Lê Trà Trà đang muốn đứng dậy nhường đường thì Tiếu Nam lại nói: “Ngồi vào trong.”
Lê Trà Trà hơi giật mình.
Tiếu Nam không kiên nhẫn nói: “Ngồi vào trong.”
Lúc này Lê Trà Trà mới dịch vào bên trong, mà Tiếu Nam lại ngồi ở vị trí ban đầu của cô. Tổ ba người “Tình cha con chủ nghĩa khoa học và xã hội” kia đều cảm thấy khó hiểu, thế nhưng hai người đã chủ động mở miệng nói chuyện, đây là tiến bộ rất lớn!
Trương Đông và Kỳ Hinh tiếp tục nướng thịt.
Dần dần, Kỳ Hinh phát hiện ra một chuyện, vị trí của bọn họ lúc này, khói dầu của thịt nướng toàn bộ đều bay hết về phía của lão đại. Mới nãy bọn họ chỉ chuyên tâm ăn, hoàn toàn không chú ý tới việc khói bay về phía của Trà Trà sư muội.
Nhưng chỉ có lão đại là chú ý tới.
… Tuy rằng lão đại với Trà Trà sư muội đang giận nhau, thế nhưng anh vẫn luôn chú ý tới hành động của cô.
Kỳ Hinh cười tủm tỉm gắp đồ ăn vào mâm của hai người, nói: “Chín rồi đó, ăn đi.”
Lê Trà Trà nói: “Cảm ơn.”
Một lát sau, Lê Trà Trà lại nói: “Cảm ơn.”
Trương Đông và Đàm Minh đều có chút giật mình, đang muốn mở miệng liền bị Kỳ Hinh gắp cho một khối thịt ba chỉ, đánh gãy lời nói.
Kỳ Hinh cười tủm tỉm nói: “Ăn của chúng mày đi, đừng nói chuyện.”
Thời điểm tính tiền, Kỳ Hinh kéo hai người chạy nhanh đi ra ngoài quầy.
Bàn sáu người ngay lập tức còn lại mỗi hai người Lê Trà Trà với Tiếu Nam.
Tiếu Nam đứng dậy.
Ngay lúc này, Lê Trà Trà bỗng nhiên túm chặt lấy góc óc của Tiếu Nam, cô ngẩng cổ, nói: “Em có chuyện muốn nói với anh.”