Lê Trà Trà bắt đầu lén lút yêu đương với Tiếu Nam.
Người biết cũng chỉ có bốn người ~ Đàm Minh, Cố Điềm, Trương Dông và Kỳ Hinh.
Cố Điềm biết là bởi vì chính cô ấy là cố vấn tình yêu cho Lê Trà Trà, nhưng đôi tiểu tình nhân này lại tình chàng ý thiếp mặn nồng, yêu nhau cũng không quá dấu diếm, Cố Điềm đã biết, vậy thì ngày Đàm Minh biết cũng không xa. Đến nỗi Trương Đông và Kỳ Hinh trong một lần liên hoan club cũng đã phát hiện ra.
Quan hệ của Lê Trà Trà và Tiếu Nam bình thường đã vô cùng ái muội, sau khi âm thầm xác định quan hệ xong liền thường xuyên ở trong club phát cẩu lương. Vốn dĩ Trương Đông và Kỳ Hinh là hai người vô cùng trì độn trong tình yêu, cứ thấy Đàm Minh phát cẩu lương là lại trợn trắng mắt, thế nhưng lại không hề phát hiện ra có gì đó không thích hợp, thẳng đến một lần liên hoan nọ, Trương Đông không cẩn thận làm rơi đũa xuống dưới gầm bàn, lúc cậu ta cúi xuống nhặt, vừa ngẩng đầu lên liền sợ đến ngây người.
Phía dưới gầm bàn, hội trưởng và Trà Trà sư muội đang tay trong tay, mười ngón đan xen!
Cậu ta quay sang túm túm Kỳ Hinh.
Kỳ Hinh liền cố ý quăng đũa xuống đất, cúi xuống gầm bàn nhìn một cái, cũng sợ ngây người!
Mà hai người này đều cho rằng mình đang hoa mắt, sau đó liền thay phiên quăng đũa xuống đất bốn, năm lần, một người lại tiếp một người thay phiên nhau cúi xuống gầm bàn, làm cho Đàm Minh cũng cảm thấy tò mò. Cuối cùng, Lê Trà Trà nhìn chằm chằm ba con người trước mắt, không thể không cho Tiếu Nam một ánh mắt.
Tiếu Nam gõ bàn: “Được rồi, đừng nhìn nữa, bọn tao đang yêu đương.”
Lê Trà Trà cũng ở bên phụ họa: “Bất quá bởi vì công việc nên tạm thời mong mọi người giữ bí mật.”
Đàm Minh là người đầu tiên hô to: “Chị dâu!”
Trương Đông cùng Kỳ Hinh cũng theo đó gọi lớn: “Chào chị dâu!”
Lê Trà Trà nhìn ba anh chị trước mặt, rất có phong phạm của chị dâu, ho nhẹ một tiếng: “Ừm, được, chào tất cả mọi người.”
So với chuyện hai người bắt đầu yêu nhau như thế nào, thành viên trong club càng tò mò xem lão đại nhà họ và Trà Trà sư muội sẽ yêu đương kiểu gì. Rốt cuộc thì trước khi chưa xác định quan hệ, hai người đã thường xuyên rắc cẩu lương rồi, này sau khi xác định quan hệ xong, chẳng phải là sẽ lên trời luôn sao? Cho nên mọi người đều rất quan tâm tới chuyện hai người này sẽ dùng loại phương pháp thần tiên gì để bên nhau.
Vì muốn có cơ hội quan sát lão đại yêu đương, tổ hợp “Tình cha con chủ nghĩa khoa học và xã hội” hiện đã đổi tên thành “Hội trưởng và phu nhân” âm thầm bàn bạc, chọn ra một ngày cuối tuần chói chang ánh mặt trời, đề nghị hội trưởng mở ra hoạt động nhặt rác ở trên biển.
Ở trên biển rộng mênh mông vừa bảo vệ môi trường vừa có thể xem lão đại yêu đương, hoạt động giàu ý thức trách nhiệm kiêm giải trí đặc sắc như vậy quả thực là hiếm có. Vì thế nên tổ hợp “Hội trưởng và phu nhân” mỗi ngày đều chờ mong, rốt cuộc thì cuối tuần cũng đã tới.
………….
Tiếu Nam vào kỳ nghỉ đông năm thứ hai đại học mới thi được đủ loại giấy chứng nhận lái tàu, trước đó, club của bọn họ đều nhặt rác ở trong phạm vi ngắn trên biển, ngẫu nhiên sẽ cứu mấy sinh vật dưới biển bị rác rưởi vây khốn. Sau khi Tiếu Nam lấy được giấy chứng nhận xong, bọn họ mới mua một con thuyền, từ đó hoạt động của club mới được mở rộng hơn ra ngoài đại dương.
Bất quá, tuy nói là đi ra ngoài biển, thế nhưng cũng cách bờ biển không tính là xa, đi ra đi vào cũng chỉ mất chưa đầy một tiếng. Người phụ trách trên biển đều biết Tiếu Nam, còn đặc biệt cảm kích anh vì đã ra tận ngoài xa để cống hiến cho đại dương.
Thời điểm Lê Trà Trà gia nhập club, bọn người Tiếu Nam, Đàm Minh cũng đã học năm ba. Nói đến cũng trùng hợp, rất nhiều lần club muốn ra ngoài biển hoạt động đều bị thời tiết cản trở mà phải lùi lại, hơn nữa trước đây Lê Trà Trà còn phải quay gameshow, cho nên từ khi tham gia tới giờ, cô chưa từng hoạt động quá xa bờ bao giờ.
Đây là lần đầu tiên cô tham gia.
Thuyền rời khỏi bến, hướng về biển rộng bao la.
Lê Trà Trà đối với việc làm sạch biển, ấn tượng chỉ dừng lại ở máy lọc được gắn ở trên thuyền cùng với mấy dụng cụ lọc khác, không ngờ là sau khi thuyền dừng, cô lại nhìn thấy Đàm Minh ôm một cái rương đi từ trong khoang thuyền ra, bên trong là một cái máy màu đen, thân máy hình tam giác, mặt trên còn có thứ gì đó giống như vây cá mập.
Lê Trà Trà tò mò hỏi: “Cái gì thế ạ?”
Đàm Minh: “Tác phẩm mà Nam ca đoạt giải hồi năm ngoái đấy! Nó gọi là “vây cá đen”, giải phóng đôi tay, trả lại cho chúng ta một đại dương xanh sạch đẹp.” Nói xong, Đàm Minh khởi động chốt mở. Chiếc máy trong ngực hắn lập tức lóe lên tia sáng, vang lên mấy tiếng “tích tích tích”, sau đó liền hô lên: “Cho tôi đi xuống, tôi muốn dẹp hết đám rác rưởi đó!”
Đàm Minh lặng lẽ cười một tiếng: “Lời kịch anh viết đấy, thấy thế nào?”
Lê Trà Trà: “Ừm… rất có phong cách của anh.”
Lúc này, Đàm Minh đi tới biên thuyền, buông tay, vây cá đen rơi xuống trên mặt biển. Vây cá mập của nó bắt đầu lóe lên ánh sáng màu lam, nổi ở trên mặt biển nhìn giống như một con cá vui sướng, bất quá chỉ mấy giây sau, mấy bao nilon nổi lơ lửng gần đó đều bị nó hút vào toàn bộ.
Tiếu Nam đi từ trong khoang thuyền ra, nói: “Thật ra, nguyên lý hoạt động của nó giống với máy hút bụi trong nhà, có thể tự động dọn dẹp rác rưởi trên biển, còn có thể tự động phân loại rác, sau khi chứa đầy sẽ tự động trở về, đổ hết rác ra xong lại có thể tiếp tục làm việc.”
Hôm nay trên biển có gió nhẹ, lúc thổi tới đây, tóc mai của Lê Trà Trà liền dính ở trên trán.
Tiếu Nam rất tự nhiên duỗi tay ra, động tác nhẹ nhàng vén nó ra sau tai cô, lúc chạm vào vành tai mềm mại của Lê Trà Trà, anh có chút không nhịn được liền nhéo nhéo vài cái, lại đem mũ lưỡi trai đội lên đầu cô, nói: “Sắp tới không phải chuẩn bị đi đóng phim sao, không sợ bị cháy nắng? Đội mũ vào.”
………
Đàm Minh lập tức nháy nháy mắt ra hiệu với Trương Đông và Kỳ Hinh, hạ giọng nói: “Mau nhìn đi! Đây là bộ dáng Nam ca yêu đương đó!” Trương Đông chép chép miệng nói: “Tao thấy chẳng khác gì mọi ngày cả.”
Kỳ Hinh: “Lúc vẫn còn là tình cha con chủ nghĩa khoa học và xã hội cũng như thế mà.”
Đàm Minh: “Chúng ta phải tập làm người tàng hình, phải làm cho bọn họ cảm thấy ở đây là thế giới chỉ có hai người họ, lúc đấy chúng mày mới có thể nhìn thấy bộ dáng không giống bình thường khi yêu vào của Nam ca! Không biết có thể hay không có một ngày đẹp trời nào đó, Nam ca tự dưng ấu trĩ nói với Trà Trà sư muội rằng: A! Vợ, anh muốn ôm ôm!”
Trương Đông và Kỳ Hinh: “Này con mẹ nó quá đáng sợ rồi!”
Đàm Minh chắc chắn nói: “Nam nhân có thành thục trầm ổn đến thế nào thì khi ở trước mặt người con gái mình thích cũng đều sẽ lộ bản tính trẻ con của mình ra, không tin, chúng mày cứ chờ rồi xem!”
Hai cẩu độc thân bán tín bán nghi nhìn Đàm Minh.
………
Ngay lúc bọn họ chờ Trà Trà sư muội làm ra một hành động ngọt ngào nào đó thì lại thấy cô sửa sửa mũ lưỡi trai ở trên đầu, mang theo ngữ khí tham khảo hỏi: “Cái này chắc cũng phải nạp điện đúng không? Nếu có thể lợi dụng thủy triều hoặc năng lượng mặt trời để phát điện, lại chế tạo ra một cái máy lớn hơn đặt cố định ở trên biển, có thể tiết kiệm sức lực và thời gian hơn đúng không?”
Tiếu Nam hơi trầm ngâm: “Trên lý thuyết là được.”
Lê Trà Trà lại nói: “Rác rưởi đều sẽ trôi nổi theo hải lưu, cứ phải chạy theo nó như vậy, thà rằng để nó tự tiến lại gần mình không phải là đỡ tốn sức hơn sao?”
Tiếu Nam hình như đã bị cô dẫn dắt, liền lôi kéo Lê Trà Trà tiến vào trong khoang thuyền.
Anh lấy giấy bút từ trong ngăn kéo ra, vẽ ra năm cái chuyển động tuần hoàn lớn, nói: “Hải lưu có tuần hoàn, rác rưởi cũng sẽ trôi theo nó, năm chuyển động tuần hoàn lớn này tạo thành năm dòng chảy mang rác rưởi theo, nếu chúng ta ở chỗ này, chỗ này, chỗ này, còn có chỗ này và chỗ này, ở mỗi chỗ đặt một cái máy, lợi dụng thủy triền và năng lượng mặt trời, vậy thì có thể tiết kiệm được rất lớn năng lực tài chính, còn có thể giảm bớt ô nhiễm.”
Lê Trà Trà lấy bút từ tay Tiếu Nam, ở trên bản vẽ của anh vẽ thêm mấy đường, nói: “Hải lưu là lực cản, cũng có thể trở thành động lực, như vậy, nếu bố trí thành hình chữ Z như thế này thì có thể ngăn trở đại bộ phận rác rưởi chảy về phía bờ biển… A, có thể thiết lập thành phiêu phù ở trên mặt biển không? Như vậy sẽ không gây trở ngại tới sinh vật biển, một công đôi việc…”
“Chi tiết có thể từ từ nghĩ, ý tưởng này không tồi.”
…………
Hai người thảo luận đến cực kỳ nhập tâm, anh một lời em một lời, ngữ tốc càng lúc càng nhanh, giống như là hai tư tưởng lớn gặp nhau, bùm một cái liền bùng nổ, đem ba người đang yên lặng vây xem ở ngoài phải giật mình sửng sốt.
Đàm Minh: “Phương thức yêu đương của học bá, quả nhiên không giống người thường.”
Kỳ Hinh: “Tao bắt đầu hiểu, lão đại thích Trà Trà sư muội là vì cái gì rồi…”
Trương Đông: “Thế giới của học bá a…”
Kết quả là, tổ đội “Tình cha con chủ nghĩa khoa học và xã hội” được đổi thành “Hội trưởng và phu nhân”, lần thứ hai thay tên chính thức là “Nhóm thần tiên yêu đương”.