Tiếng chuông vang dội vọng khắp Tú Miểu phong.
Mảnh đất mênh mông, hơn mười cái ghế đặt trên đài cao. Diệu Vân trai chủ ngồi chính giữa, bên tay trái nàng gồm Lâm Thiên, Long Lăng Thiên, Tử Cực Chân Nhân, Cổ Kiếm Phong, Ngộ Pháp Chân Nhân. Tay phải Diệu Vân trai chủ là Giáo Hoàng, Huyết Đế, Kim Đế, Lôi Đế, Ngân Hoàng.
Trừ Diệu Vân trai chủ ra những người khác toàn là Nguyên Anh kỳ.
Dưới đài cao, người Từ Hàng Tịnh Trai hay người tới đây đều hưng phấn. Một lần thấy nhiều siêu cao thủ thế này thật là mở rộng tầm mắt.
Diệu Vân trai chủ đột nhiên đứng lên, cất cao giọng nói:
– Các vị tân khách, gặp dịp thịnh điển phái chúng ta lập phái ba ngàn năm. Đa tạ các vị nể mặt quang lâm, Diệu Vân xin tạ.
Diệu Vân trai chủ hơi hành lễ.
Một nam nhân trung niên nói:
– Diệu Vân tiên nữ khách sáo quá, được mời tham gia thịnh điển là vinh hạnh của chúng ta. Phái Nam Hải đặc biệt chuẩn bị hai viên dạ minh châu biển sâu làm quà, lễ nhẹ tình nặng, mong Diệu Vân tiên nữ đừng chê.
Nam nhân trung niên vung tay, một thanh niên khoảng hai mươi tuổi bưng cái hộp gỗ đỏ lên đặt trên bàn dài trải vải đỏ trước đài cao. Người trẻ tuổi mở nắp hộp gỗ đỏ ra, hai viên dạ minh châu to cỡ bóng bàn bày ra trước mắt mọi người. Hai hạt châu ở dưới ánh mặt trời tỏa ánh sáng tím nhạt, cực kỳ xinh đẹp.
Diệu Vân tiên nữ mỉm cười nói:
– Nhân vật phái Nam Hải có lòng.
Chờ phái Nam Hải tặng quà xong các môn phái cỡ vừa, cỡ nhỏ lần lượt đưa quà.
Môn phái nhỏ tặng quà trước, cuối cùng mới tới lượt các tai to mặt lớn trên đài cao.
Lâm Thiên hỏi thầm trong đầu:
– Tiểu Linh cảm thấy ta nên tặng cái gì?
Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:
– Chủ nhân, theo ý kiến của Tiểu Linh thì tặng trữ vật giới chỉ rồi đưa một ít tiên tinh đi. Vấn đề ở Tu Chân giới Trái Đất trữ vật giới chỉ rất thưa thớt, hiếm hoi. Tiên tinh thì e rằng không có một khối nào.
– Trữ vật giới chỉ không tệ, lúc trước cũng kêu Tiểu Linh dùng giới lực tạo ra mấy chiếc rồi. Nhưng tiên tinh có phải là hơi không thích hợp? Cao thủ Xuất Khiếu Kỳ hấp thu năng lượng trong tiên tinh đã khó khăn, dưới Xuất Khiếu Kỳ e rằng không thu được chút năng lượng nào trong tiên tinh.
– Chủ nhân, tuy con người không thể hấp thu nhưng đại trận hộ phái Từ Hàng Tịnh Trai có thể sử dụng. Vì không có tinh thạch, bằng vào trận pháp kia bình thường tự hấp thu chút năng lượng không đủ dùng. Nếu có mấy viên tiên tinh cung cấp năng lượng cho đại trận hộ phái Từ Hàng Tịnh Trai thì dù có là lão chủ nhânng phải tốn nhiều công sức để vào trận pháp đã mở, đây còn là vì đại trận lâu năm thiếu tu sửa, bị tổn hại.
Lâm Thiên nói thầm trong đầu:
– Được rồi, nếu có thể dùng vậy hai chiếc trữ vật giới chỉ, trăm khối tiên tinh, ngàn khối cực phẩm tinh thạch đi.
Lâm Thiên bỏ trăm khối tiên tinh, ngàn khối cực phẩm tinh thạch vào hai trữ vật giới chỉ.
Chờ mọi người dưới đài cao dâng quà xong mọi ánh mắt tập trung vào trên đài.
Long Lăng Thiên mỉm cười đứng dậy:
– Ta đại biểu Long tổ đưa lên một bảo khí tiên tinh hạ phẩm, đại biểu quốc gia tuyên bố xét thấy Từ Hàng Tịnh Trai cống hiến cho quốc gia, Tú Miểu phong và xung quanh 10km thuộc quyền sở hữu của Từ Hàng Tịnh Trai. Hy vọng Từ Hàng Tịnh Trai sẽ cống hiến nhiều hơn nữa cho quốc gia!
Long Lăng Thiên dứt lời rộ lên một đống hoan hô. Một bảo khí tiên tinh hạ phẩm, món quà này cũng nặng rồi, Trái Đất hiện tại đang bị phong ấn, đừng nói bảo khí tiên tinh hạ phẩm, dù là một pháo khí thượng phẩm cũng vô cùng quý giá. Khiến mọi người hưng phấn hơn là câu nói sau cùng của Long Lăng Thiên.
Đất đai thuộc về quốc gia, các môn phái chiếm núi làm vua nói sao cũng là danh bất chính ngôn bất thuận. Long Lăng Thiên nói câu này biểu lộ một tin tức, quốc gia ủng hộ môn phái làm ra cống hiến cho đất nước.
Không gian dao động, trên bàn vải đó có một phi kiếm nhỏ tinh mỹ.
Long Lăng Thiên gật đầu ngồi xuống. Tử Cực Chân Nhân đứng dậy, lòng máy động, tay cầm cái hộp hẹp dài.
– Hôm nay là thịnh điển Từ Hàng Tịnh Trai ba ngàn năm, Côn Luân đặc biệt đưa một gốc sâm tử kim ba ngàn năm biểu đạt tấm lòng.
Long Lăng Thiên cười to bảo:
– Tử Cực Chân Nhân, ngươi tặng bảo bối này ra không đau lòng sao? Dường như thứ này ngươi đã cất chứa rất nhiều năm?
Tử Cực Chân Nhân lạnh nhạt nói:
– Cất chứa nhiều năm cũng vì giây phút này đưa lên. So với tình nghĩa giữa Thục Sơn, Từ Hàng Tịnh Trai quý giá hơn sâm tử kim này nhiều.
Sau Tử Cực Chân Nhân tới lượt Cổ Kiếm Phong, quà là một viên đan dược có thể tăng cao thực lực, mọi người tự hiểu mức độ quý giá của nó. Ngộ Pháp Chân Nhân là người Từ Hàng Tịnh Trai, làm chủ nhân không cần tặng quà. Đám Long Lăng Thiên tập trung vào người Lâm Thiên.
Long Lăng Thiên cười to bảo:
– Lâm lão đệ, tuy ngươi cũng xem như nửa chủ nhân nhưng cũng vì vậy mà quà phải nặng hơn chúng ta tặng mới được. Ngươi tặng quà nhiều chút có lẽ Diệu Vân tiên nữ cảm động, vài chuyện sẽ thành, ha ha ha ha ha ha!
Diệu Vân tiên nữ lên tiếng:
– Long lão, Lâm sư điệt về Từ Hàng Tịnh Trai chúng ta đã là ơn huệ lớn lao, dù Lâm sư điệt đến tay không thì Từ Hàng Tịnh Trai chúng ta cũng vô cùng hoan nghênh.
Dưới đài, Cổ Mộng Dao lo lắng nói nhỏ bên tai Thạch Huyên Hiên:
– Sư tỷ nói xem Lâm sư huynh sẽ tặng những thứ gì? Sau lưng hắn không có môn phái chống lưng, nếu không đưa được thứ gì đáng giá sẽ bị người cười nhạo.
Thạch Huyên Hiên mỉm cười nói:
– Đừng lo, Lâm sư huynh của muội sẽ giải quyết tốt.
Thạch Huyên Hiên không hề lo lắng, tuy sau lưng Lâm Thiên không có môn phái ủng hộ nhưng hắn có Tinh Giới, trong Tinh Giới có mười vạn thế giới, rất nhiều thế giới không nghèo như Trái Đất.
Lâm Thiên đứng lên, khẽ cười nói:
– Long lão đang ép ta ra máu nhiều sao?
Long Lăng Thiên nói:
– Ha ha ha! Tuy không biết báu vật của tiểu tử nhà ngươi lấy từ đâu ra, nhưng nói trên người của ngươi không có thứ tốt thì đánh chết ta không tin!
Lâm Thiên lòng máy động, hai chiếc nhẫn màu trắng xuất hiện trong tay.
Long Lăng Thiên kinh kêu:
– Trữ vật giới chỉ?
Long Lăng Thiên là dị năng giả hệ không gian, cực kỳ nhạy cảm với không gian giới chỉ.
Lâm Thiên cười nói:
– Ha ha ha! Ánh mắt Long lão rất tốt, hai chiếc này là không gian giới chỉ, tiếc rằng không gian hơi nhỏ, chỉ khoảng một ngàn lập phương.
Lâm Thiên cho rằng không gian giới chỉ này không lớn, hiện tại không gian Tinh Giới đã có độ dài rộng năm trăm thước, cao hai trăm thước, thể tích năm ngàn vạn thước vuông. Không gian trong giới chỉ khoảng một ngàn lập phương tương đương một phần năm vạn không gian Tinh Giới.
Nhưng đám Long Lăng Thiên nghe thì trợn to mắt nói:
– Lâm lão đệ, năm ngàn lập phương mà nhỏ? Ta tự mình mở ra một không gian nhỏ, bên trong chỉ có mười lập phương. Tử Cực Chân Nhân, không gian giới chỉ của ngươi chừng bốn, năm trăm lập phương đúng không?
Tử Cực Chân Nhân nhẹ gật đầu, không gian giới chỉ của lão được truyền lâu đời, khi đó người tu vi cao sâu đều đã rời khỏi Trái Đất. Không gian giới chỉ của Tử Cực Chân Nhân thuộc về tu chân giả thực lực thấp ở lại Trái Đất nên không tốt lắm.
Diệu Vân trai chủ nhìn Thạch Huyên Hiên dưới đài:
– Lâm sư điệt, quà của ngươi quá quý giá.
Lâm Thiên truyền âm cho Diệu Vân trai chủ:
– Trai chủ, thứ quý giá thật sự ở trong chiếc nhẫn, xin hãy nhận đi.
Lâm Thiên vung tay lên, hai chiếc nhẫn bay hướng Diệu Vân trai chủ.
Chiếc nhẫn không mở ra cấm chế, Diệu Vân trai chủ nhận lấy hai trữ vật giới chỉ, thần niệm chui vào trong, người run rẩy.
Làm trai chủ Từ Hàng Tịnh Trai, Diệu Vân trai chủ từng thấy qua tinh thạch, nhưng hiện tại Từ Hàng Tịnh Trai chỉ có mười khối thượng phẩm tinh thạch, vài khối cực phẩm tinh thạch. Những tinh thạch này là Từ Hàng Tịnh Trai cố ý chừa lại phòng hờ khi cần gấp, nếu có ngoại địch đến tấn công. Những tinh thạch dùng để mở đại trận hộ phái Từ Hàng Tịnh Trai, tuy không thể kéo dài lâu nhưng ít ra đem lại an toàn một chốc cho Từ Hàng Tịnh Trai.
Trong nhẫn của Lâm Thiên có cực phẩm tinh thạch mà Diệu Vân trai chủ biết, một ngàn khối cực phẩm tinh thạch làm Diệu Vân trai chủ thở hổn hển. Có mớ tinh thạch này sẽ giúp thực lực Từ Hàng Tịnh Trai tăng vọt nhiều. Khi thần niệm Diệu Vân trai chủ chui vào chiếc nhẫn chứa trăm khối tiên tinh thì suýt bị năng lượng khổng lồ chứa trong đống tiên tinh làm đứng tim. Diệu Vân trai chủ suýt hét ra ‘Tiên tinh’, may mà nàng biết mấy thứ này rất quý giá, nếu để những người có mặt hôm nay biết sẽ gây ra rắc rối lớn nên nuốt ngược lời sắp thốt ra.
Lâm Thiên mỉm cười nói:
– Diệu Vân trai chủ, xin đừng từ chối tấm lòng của Lâm Thiên.
Diệu Vân trai chủ hít sâu một hơi nói:
– Lâm sư điệt, nếu vậy Diệu Vân mặt dày xin nhận.
Long Lăng Thiên cười to bảo:
– Ha ha ha! Lần này Lâm lão đệ từ nửa chủ nhân có thể biến thành chủ nhân thật sự rồi.
Dưới đài, Thạch Huyên Hiên nở nụ cười. Thạch Huyên Hiên không biết bỏ gì trong chiếc nhẫn nhưng nàng biết chắc chắn có gì đó, Diệu Vân trai chủ không từ chối chứng minh đã chấp nhận cho nàng và Lâm Thiên bên nhau.
Diệu Vân trai chủ cất hai chiếc nhẫn, lòng thầm cười khổ. Hai thứ này của Lâm Thiên không cho phép Diệu Vân trai chủ từ chối, tiên tinh cung cấp năng lượng cho đại trận hộ phái Từ Hàng Tịnh Trai, đống cực phẩm tinh thạch thì cho đệ tử tu luyện. Diệu Vân trai chủ làm trai chủ Từ Hàng Tịnh Trai, vì tương lai của Từ Hàng Tịnh Trai rất khó bỏ bất cứ chiếc nhẫn nào trả lại Lâm Thiên, đây là điều hắn muốn.
Lâm Thiên cười ác với đám Giáo Hoàng:
– Giáo Hoàng các hạ, các ngươi từ xa vạn dặm đến chắc đã chuẩn bị lễ vật phong phú? Ta nghe nói Giáo Đình có nhiều thánh khí gì đó. Không cần nhiều. Lấy năm, ba cái là được. Giáo Hoàng thấy sao? Đương nhiên chất lượng kém quá chắc Giáo Hoàng không lấy ra được, chỉ cần giống thứ lần trước bị ta lỡ tay làm hỏng là được.
Mặt Giáo Hoàng đen xì, đám Long Lăng Thiên cười trộm. Giáo Đình có nhiều thánh khí thật, mỗi Hồng Y Đại Giáo Chủ đều có một, nhưng thánh khí uy lực lớn thì Giáo Đình chỉ có vài món.
Thánh quang quyền trượng, thánh hoàng quan, thánh kiếm, thánh giáp trùng, thánh thập tự giá, năm món này là năm thánh khí thật sự của Giáo Đình. Lần trước Lâm Thiên hủy hoại thánh hoàng quan, thánh kiếm, giờ trên người Giáo Hoàng chỉ có hai thánh khí là thánh quang quyền trượng, thánh giáp trùng. Thánh thập tự giá được đặt ở đỉnh cao nhất cung Giáo Hoàng thánh thành.
Giáo Hoàng nói:
– Thiên Đế các hạ, chỉ nhân viên thánh chức chúng ta mới phát huy ra uy lực của thánh khí được, đưa cho Diệu Vân trai chủ chẳng phải là quá qua loa sao? Phạn Ân đến đây cũng đưa một bảo khí tiên tinh hạ phẩm làm quà.
Tay Giáo Hoàng cầm đoản kiếm trắng tinh:
– Tên kiếm là Bạch Tuyết, mong trai chủ không chê.
Diệu Vân trai chủ mỉm cười nói:
– Đa tạ lễ nặng của Giáo Hoàng các hạ.
Bạch Tuyết kiếm này dường như chế từ băng giá vạn năm, làm vũ khí cho Cổ Mộng Dao tu luyện Băng Tâm quyết rất tốt.
Sau Giáo Hoàng, đám Huyết Đế lần lượt đưa quà. Với thân phận của bọn họ tặng quà dĩ nhiên giá trị không tầm thường, khiến người ở dưới đài mở rộng tầm mắt.
Quà chất đầy bàn, Diệu Vân trai chủ thu nguyên cái bàn vào không gian giới chỉ Lâm Thiên tặng cho, giai đoạn tặng quà đến đây kết thúc.
Tiếp theo là tế bái tổ sư, vài đệ tử Từ Hàng Tịnh Trai bưng nhang đèn cống phẩm bày ra. Từ Hàng Tịnh Trai gióng chuông vang dội, vẻ mặt Diệu Vân trai chủ trang nghiêm quỳ xuống.
– Trong thịnh điển Từ Hàng Tịnh Trai khai phái ba ngàn, đệ tử bất hiệu Diệu Vân đời thứ sáu mươi ba kính báo liệt vị tổ sư. Được liệt vị tổ sư phù hộ, ba ngàn năm qua tuy Từ Hàng Tịnh Trai gập ghềnh trắc trở nhưng bình an vượt qua, Từ Hàng Tịnh Trai hiện giờ được các phương trợ giúp, tuy không nói danh tiếng hiển hách nhưng trên mảnh đất Trung Hoa cũng có uy danh…
Diệu Vân trai chủ không ngừng tuyên cáo, trên bầu trời dần kéo đến những áng mây nhiều màu, giữa các áng mây vọng xuống tiên nhạc. Trừ Diệu Vân trai chủ ra nhiều người ngước lên nhìn mây tía trên bầu trời.
Cổ Mộng Dao khẽ hỏi:
– Sư tỷ, chuyện gì đây? Tổ sư hiển linh?
Thạch Huyên Hiên nhíu mày nói:
– Thải vân tiên nhạc dù sao không phải chuyện xấu.