Chương 298: Hồn Hỏa tân tác dụng

Hồn Hỏa tân tác dụng

Thiên Sứ cũng phát hiện sợi hồn lực của Lâm Thiên, nhưng sợi hồn lực mỏng còn hơn sợi tóc, gã không cho rằng nó sẽ cấu thành uy hiếp. Nhưng khi sợi hồn lực quấn quanh người thì Thiên Sứ cảm giác không ổn, hồn hỏa bá đạo đốt cháy làm gã rên rỉ. Họa vô đơn chí, lúc này rồng lửa đã đến trước mặt, rồng lửa nhiệt độ siêu cao đánh thẳng vào Thiên Sứ. 

Thiên Sứ chửi thầm: 

– Chết tiệt! 

Thiên Sứ không ngờ một phút sơ sẩy khiến mình rơi vào hoàn cảnh như vậy. 

– Bạo! 

Thánh lực bị Thiên Sứ áp chế thành quả cầu nhỏ ném vào miệng rồng lửa há ra. Thánh quang rực từ cơ thể rồng lửa bắn tứ tán, thành quả cầu ánh sáng nổ tung, rồng lửa cũng biến mất. Tuy đã tiêu diệt rồng lửa nhưng Lâm Thiên cảm giác mật độ năng lượng cấu thành cơ thể Thiên Sứ giảm xuống một chút. 

Tức là quả cầu thánh lực nhỏ vừa rồi tiêu hao năng lượng bản thân Thiên Sứ. 

Đáy mắt Lâm Thiên ánh sáng đỏ: 

– Nhiếp hồn! Phong khởi! 

Lâm Thiên vận dụng Nhiếp Hồn Nhãn, tuy tu vi Thiên Sứ cao hơn hắn một chút nhưng Nhiếp Hồn Nhãn lợi hại vô cùng. Tuy chỉ có hai giây cơ thể Thiên Sứ mất kiểm soát nhưng lốc xoáy của Lâm Thiên đã ập tới. 

Lốc xoáy màu xanh xoay tít, dù là sắp thép đút vào lốc xoáy cũng sẽ bị nghiền nát bấy. 

Thiên Sứ lộ ra bản lĩnh sống mấy ngàn năm, đôi cánh đập, gió mạnh ập hướng lốc xoáy, gã thì nhanh chóng bay ngược lại. 

Lâm Thiên đã hơi chiếm ưu thế làm sao chịu bỏ qua? Các loại công kích như gió to mưa bão ập hướng Thiên Sứ. 

Tâm tình Thiên Sứ siêu bực bội, gã hưởng ứng hạ giới kêu gọi giáng lâm vốn đã tiêu hao năng lượng khổng lồ, đám người Giáo Hoàng dâng hiến thánh lực giảm bớt năng lượng tiêu hao khi giáng lâm, tức mỗi lần Thiên Sứ giáng xuống kiếm năng lượng. Nếu rắc rối nhỏ thì Thiên Sứ giải quyết ngay lập tức, sẽ lời nhiều năng lượng, nhưng gặp phải người Lâm Thiên coi như gã xui. 

Thiên Sứ thầm nghĩ: 

– Sớm biết thế này đã không giành chạy tới, cái chỗ quái quỷ, thiên địa nguyên khí thiếu đáng ngờ, lần này lỗ to. 

Thiên Sứ tức giận trong bụng, gã đường đường là Thiên Sứ hai cánh lại bị một tiểu tử hạ giới chỉ có Xuất Khiếu Kỳ đè đầu đánh, nếu đồn ra ngoài thì về sau Thiên Sứ không còn mặt mũi lăn lộn ở thượng giới. 

Thiên Sứ đỡ một đợt công kích của Lâm Thiên, tức giận nói: 

– Tiểu tử, ngươi chọc giận ta! Ngươi thật sự chọc vào ta! 

Lâm Thiên lạnh lùng quát: 

– Chiến thì chiến đi, nói vớ vẩn cái gì? 

Miệng nói vậy nhưng trong lòng Lâm Thiên nâng cao cảnh giác. 

Hai tay Thiên Sứ giao nhau trước ngực: 

– Thánh Quang Thập Tự Trảm! 

Một thập tự giá tỏa ánh sáng trắng chói lòa xuất hiện trước ngực Thiên Sứ. 

Khóe môi Thiên Sứ cong lên nụ cười tàn nhẫn quát to: 

– Hủy diệt đi! 

Tuy Thánh Quang Thập Tự Trảm là loại thường, tất cả Thiên Sứ đều học qua nhưng uy lực không tệ, không thì đã sớm bị đào thải. Cơ bản tu vi cùng đẳng cấp muốn đỡ Thánh Quang Thập Tự Trảm phải trả giá rất lớn, tu vi Lâm Thiên yếu hơn Thiên Sứ, gã cho rằng hắn chết chắc. 

Khi Thánh Quang Thập Tự Trảm vừa ra là Lâm Thiên cảm nhận uy hiếp mãnh liệt. Thánh Quang Thập Tự Trảm tự động tỏa định Lâm Thiên, tức là trừ phi hắn cứng rắn đỡ nếu không Thánh Quang Thập Tự Trảm tuyệt đối không biến mất. 

– Phong nhẫn! 

Lâm Thiên lòng máy động, vô số phong nhẫn bắn hướng Thánh Quang Thập Tự Trảm. Những phong nhẫn vừa đến gần đã bị thánh viêm trên Thánh Quang Thập Tự Trảm đốt cháy. 

Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên: 

– Chủ nhân, công kích nào cũng cần tinh thần lực điều khiển, hồn hỏa của chủ nhân có thể luyện hóa tinh thần lực. 

Lâm Thiên mừng rỡ hỏi thầm: 

– Tức là nếu ta luyện hóa tinh thần lực của Thiên Sứ trong Thánh Quang Thập Tự Trảm thì Thánh Quang Thập Tự Trảm sẽ không đuổi theo ta nữa? 

Lâm Thiên lòng máy động, một sợi hồn lực nhanh như tia chớp xâm nhập vào Thánh Quang Thập Tự Trảm, thánh viêm có thể đốt cháy phong nhẫn nhưng không địch lại hồn hỏa, bị hồn hỏa luyện hóa hấp thu một chút. 

Thiên Sứ không công kích nữa, gã cười nhạt nhìn Thánh Quang Thập Tự Trảm đến gần Lâm Thiên. Nhưng đột nhiên Thiên Sứ biến sắc mặt, gã cảm ứng lũ tinh thần lực để lại trong Thánh Quang Thập Tự Trảm bị năng lượng chưa biết luyện hóa. 

Khi Lâm Thiên luyện hóa tinh thần lực trong Thánh Quang Thập Tự Trảm thì nó cách hắn có hơn mười thước, cơ thể hắn cảm nhận nhiệt độ thánh viêm. Lâm Thiên ngạc nhiên phát hiện mình có thể điều khiển Thánh Quang Thập Tự Trảm. 

Tuy khống chế không quá tốt, Thánh Quang Thập Tự Trảm lúc cao lúc thấp nhưng Lâm Thiên chắc chắn hắn có thể điều khiển Thánh Quang Thập Tự Trảm. 

Hồn hỏa luyện hóa tinh thần lực trong công kích của kẻ địch xong Lâm Thiên có thể khống chế đòn công kích đó, đây là phát hiện to lớn. Lâm Thiên lộ vẻ mặt mừng như điên. 

Lâm Thiên lòng máy động: 

– Luyện hóa đi! 

Thánh Quang Thập Tự Trảm xé gió công kích Thiên Sứ. 

– Cái này…! 

Dù Thiên Sứ có kiến thức rộng cũng chưa từng gặp chuyện quái dị như thế. Bản thân phát ra công kích nhưng không tấn công kẻ địch mà quay ngược lại với chủ nhân. Thiên Sứ vội né tránh. Trình độ điều khiển của Lâm Thiên có hạn, Thánh Quang Thập Tự Trảm đập xuống mặt biển. Nhiệt độ cao kinh khủng bốc hơi nước biển quanh Thánh Quang Thập Tự Trảm, trong phạm vi mười thước nước biển nóng sôi sùng sục, các con cá không kịp trốn bị nấu chín, mặt biển đầy mùi cá. 

Lâm Thiên líu lưỡi thầm nghĩ: 

– Má ơi, cường đại khủng khiếp. 

Lâm Thiên hơi khó chịu nói: 

– Tiểu Linh, hồn hỏa có thể luyện hóa tinh thần lực trong công kích của người khác dẫn đến khống chế công kích đó, sao Tiểu Linh không nói sớm năng lực này? 

Nếu Lâm Thiên sớm biết có vụ này thì những trận chiến trước kia đã nhẹ nhàng hơn nhiều. 

Tiểu Linh nói: 

– Chủ nhân, không phải Tiểu Linh không chịu nói mà vì chiến đấu quá nhẹ nhàng thì khí thế vô thiên duy ngã không tăng tiến được. Chủ nhân đừng nghĩ hồn hỏa có năng lực này thì khí thế có tăng lên hay không chẳng quan trọng. Ta nói cho chủ nhân biết, nếu bản thể Thiên Sứ ở đây thì không cần ra tay làm gì, bằng vào khí thế có thể trực tiếp đè chết chủ nhân. 

Mới rồi Lâm Thiên thật sự có ý nghĩ có khí thế hay không chẳng sao, nghe Tiểu Linh nói câu đó, liên tưởng lúc trước cảm nhận uy áp cường đại phát ra từ người Thiên Sứ, hắn công nhận lời Tiểu Linh. 

Lâm Thiên nói: 

– Hiểu rồi, cố gắng ít dùng năng lực này. May mắn không giống giới lực, sử dụng khí thế vô thiên duy ngã một lần thì nửa năm chẳng tăng lên chút nào. 

Tuy Thiên Sứ đã né qua Thánh Quang Thập Tự Trảm nhưng lòng cực kỳ kinh hoàng. 

Thiên Sứ trầm giọng hỏi: 

– Tiểu tử, công kích này của ngươi là gì? 

Lâm Thiên lạnh lùng cười: 

– Kẻ thua cuộc làm gì có tư cách đặt câu hỏi? 

Một cây mâu đất nhanh như tia chớp bắn hướng Thiên Sứ. 

Thiên Sứ tức điên, tuy gã một chiêu bị thua nhưng bây giờ còn chưa phân ra thắng thua mà Lâm Thiên dám kêu gã là kẻ thua cuộc. Vì thí nghiệm mới rồi có phải Lâm Thiên chỉ may mắn điều khiển công kích của mình, Thiên Sứ thi triển Thánh Quang Tù Lung. 

Một cái lồng cấu tạo từ thánh lực hiện ra quanh Lâm Thiên, bao hắn lại. Thánh Quang Tù Lung dùng để đối phó tộc hắc ám, cũng có thể dùng cho chủng tộc khác. 

Lâm Thiên giật bắn người, lòng máy động, một phong nhẫn nháy mắt hình thành chém vào cột thánh lực cấu thành Thánh Quang Tù Lung. Nhưng phong nhẫn có thể chặt đứt bách luyện tinh cương chỉ để lại dấu hằn nhạt trên cột thánh lực. 

Tộc Thiên Sứ trải qua vô số năm tháng hoàn thiện Thánh Quang Tù Lung rất là đáng gờm. 

Thiên Sứ bay hướng Lâm Thiên, cười khẩy nói: 

– Hừ! Ngươi có giỏi thì ra khỏi Thánh Quang Tù Lung đi. 

Lâm Thiên không muốn lật thuyền trong mương, lúc nên dùng hồn hỏa nhất định sẽ dùng. Nhưng làm Lâm Thiên giật mình là trong mỗi cột thánh quang đều có chút tinh thần lực Thiên Sứ để lại. 

May mắn hiện nay Lâm Thiên điều khiển hồn hỏa rất chặt chẽ, lòng máy động, mấy chục cây sợi hồn hỏa bay ra khỏi tay hắn bắn hướng mỗi cột thánh quang bị hồn hỏa luyện hóa. 

Không còn tinh thần lực Thiên Sứ khống chế, Thánh Quang Tù Lung nhốt Lâm Thiên bị hắn đấm gãy một cây cột thánh quang, nguyên Thánh Quang Tù Lung tan vỡ. 

Thiên Sứ biểu tình cực kỳ khó xem quát to: 

– Ngươi…! 

Dù khi gặp sinh vật hắc ám tu vi cao hơn mình cũng không khiến Thiên Sứ bất lực như vậy, công kích của mình bị đối phương hoàn toàn lờ đi, thật là không có thiên lý! 

Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng: 

– Ngươi nên lên đường. 

Lâm Thiên cảm nhận khí thế vô thiên duy ngã của mình hơi tăng lên, lòng máy động. Năm Oanh Thiên Lôi xuất hiện trong tay hắn bắn hướng Thiên Sứ. Tất nhiên Thiên Sứ né đi, nhưng Thánh Quang Tù Lung chợt bao quanh gã. Thánh Quang Tù Lung đó không đẹp chút nào, cột thánh quang có mấy cây bị cong. Dù không xinh đẹp nhưng nó vẫn là Thánh Quang Tù Lung, có thể nhốt huyết tộc, cũng có thể nhốt Thiên Sứ. 

– Bye bye. 

Lâm Thiên lòng máy động, trở vào không gian Tinh Giới. 

Bên ngoài, năm Oanh Thiên Lôi bắn tới gần Thánh Quang Tù Lung thì nổ tung. Một Oanh Thiên Lôi có uy lực siêu lớn, năm Oanh Thiên Lôi cộng lại, vụ nổ siêu mạnh xé xác Thiên Sứ thành nhiều mảnh nhỏ.

Tinh Giới

Tinh Giới

Score 7.0
Author:
Truyện kể về Lâm Thiên 19 tuổi, là một tân sinh viên của trường đại học Hải Thiên, tướng mạo bình thường, tài năng cũng khong có, tóm lại là không có gì để gọi là nổi bật. Điểm nổi bật duy nhất hiện tại chính là may mắn đỗ vào trường đại học quốc gia Hải Thiên - là một trong hai trường đại học trọng điểm của quốc gia. Nhưng định mệnh run rủi thế nào, ba ngày trước tình cờ hắn bỏ ra mười tệ mua “Đồ gia truyền” của một người, để rồi bây giờ cuộc sống của hắn gần như bị đảo lộn hoàn toàn.

Đối với hắn, tình huống này có thể nói là "chó táp phải ruồi". Khi đó là chiếc nhẫn thần bí “Tinh Giới”. Bên trong “Tinh Giới” chứa hơn mười vạn văn minh thế giới gồm rất nhiều như: Võ Hiệp Văn Minh, Ma Huyễn Văn Minh, Tu Chân Văn Minh, Tinh Tạp Văn Minh, Linh Hồn Văn Minh…Vô tận văn minh, vô tận năng lực đã biến Lâm Thiên từ một phàm nhân từng bước từng bước tiến tới đỉnh phong.

Hãy theo dõi hành trình bá chủ thiên hạ của một gã sinh viên bình thường thông qua tiểu thuyết Tiên Hiêp - Võng Du - Huyền huyễn nhé!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset