Chương 816

Chương 816

816

Khi còn ở Hàng Châu, anh đã từng nói, Tương Tư, từ nay về sau anh sẽ không bao giờ lừa gạt em nữa, em nói điều gì anh đều đồng ý.

Sở dĩ anh nói muốn để cô đi, là để anh được rảnh tay.

Nhưng mà hiện tại, những chuyện này có thể coi là chuyện gì đây?

Lúc trước anh buông tay, để mong chiếm được ấn tượng tốt về anh cùng sự tin tưởng của cô, sau đó sẽ lại lừa gạt cô tới California làm gì nhỉ? Dùng chứng bệnh tuyệt vọng kia để nói cho cô mềm lòng, đồng ý lưu lại với anh không bao giờ nữa rời đi…

Anh tính toán cô, làm sao anh lại có thể khôn khéo như vậy chứ?

Tương Tư chỉ cảm thấy hơi sức toàn thân cũng giống bị rút hết đi vậy, cô co rúc thân thể, níu thật chặt vạy áo trước ngực.

Tại sao anh vẫn cứ lừa gạt tôi như vậy, Hà Dĩ Kiệt, anh có thể không tuân thủ cam kết lần thứ nhất, lần thứ hai, liệu anh có thể có lần thứ ba nữa hay không?

Tương Tư dậy rất sớm, nhưng Nặc Nặc còn dậy sớm hơn.

Khi cô đến phòng bệnh, liền nhìn thấy Nặc Nặc cùng Hà Dĩ Kiệt đang nằm ở trong chăn, hai cha con đang thân thiết thì thầm nói chuyện gì đô với nhau rất bí mật.

Cô đứng ở cửa ra vào một lát, Hà Dĩ Kiệt mới phát hiện ra cô.

Tương Tư cố ý nhìn vào ánh mắt của anh một chút, anh phát hiện ra cô thì ánh mắt xoay chuyển vụt sáng lên, trên mặt lập tức hiện lên nụ cười thật lớn, không có mảy may một chút nào khác thường nào.

Anh giả bộ thật giỏi.

Trong lòng Tương Tư âm thầm tự nhủ.

Hà Dĩ Kiệt lớn tiếng gọi cô tới đó, Tương Tư ngẩng đầu lên, cất tiếng nhàn nhạt: “Em đi chuẩn bị bữa ăn sáng.”

Dứt lời, cũng không nhìn anh, cô liền xoay người đi ra ngoài.

Hà Dĩ Kiệt sững sờ, ngược lạ, anh lại nghĩ rằng có lẽ là cô xấu hổ, nên cũng không để ở trong lòng, tiếp tục nghe Nặc Nặc than phiền chuyện của mình.

Tương Tư cũng không đi chuẩn bị bữa ăn sáng, cô xoay người trở về phòng, lúc tới đây hành lý đều do Thẩm Bắc Thành giúp cô ký gửi thuê vận chuyển đến, cũng không biết ở chỗ nào.

Nhưng cũng còn may, Cận Trường Sinh vẫn còn ở đây, nếu như cô đi, anh cũng sẽ giúp cô mang hành lý trở về.

Tương Tư ngồi ở trên giường, sau khi ngồi đó ngây ngô một lát, tiếp đó, cô liền nhặt nhạnh tất cả những vật phẩm tùy thân của chính mình, thu dọn lại một chút cất vào trong túi xách, lặng lẽ ra khỏi gian phòng.

Gian phòng của cô cách thang máy rất gần, trong khoảng thời gian ngắn ngủn, cũng may mắn không bị gặp phải người khác.

Tương Tư vào thang máy, rất nhanh ấn nút đi ra lầu dưới, cửa thang máy mở ra, Tương Tư bước nhanh đi ra ngoài. Khi đi ra khỏi toàn nhà lớn, chỉ cảm thấy ánh mặt trời sáng ngời chói mắt đập vào mặt, Tương Tư không khỏi khẽ giơ tay lên che kín mắt.

Cô im lặng đứng ở nơi đó ngần ngừ một lát, nhìn người đến người đi trong bệnh viện, sau đó, từng bước từng bước đi xuống bậc thang, từ từ đi ra khỏi cửa chính bệnh viện.

Cô ngoắc tay chận lại một chiếc taxi, dùng tiếng Anh nói với tài xế đi san bay, sau đó liền quay đầu nhìn ra phía ngoài cửa sổ.

Trên cửa sổ xe dán lớp giấy dán kính chống nắng màu trà, ánh mặt trời cũng trở nên nhạt đi và ấm áp, Tương Tư cảm thấy trong trái tim mình có chút trống trải, nhưng lại cũng không cảm nhận ra bởi nguyên nhân gì.

Đến sân bay, Tương Tư vẫn cứ ngồi yên ở chỗ đó như không muốn xuống xe, tài xế mấy lần nghiêng đầu nhìn cô, lúc này cô mới mở miệng, mấp máy mãi mới nói ra được một câu:”Phiền ngài cho quay trở về đường cũ…”

Tài xế có chút giật mình, nhưng cũng không nói gì, chỉ vòng xe lại, chạy về phương hướng cũ.

Qua thời gian thật lâu, xe dừng lại.

Lần này, cô trả tiền xuống xe rất nhanh, sau đó đi vào bệnh viện, gặp hộ lý đang bưng bữa ăn sáng đang định đi vàophòng bệnh, Tương Tư đưa tay tiếp nhận, sau đó đẩy cửa vào.

Nặc Nặc cùng Hà Dĩ Kiệt, vẫn đang giữ bộ dáng y nguyên như lúc nãy.

Giống như là, hoàn toàn không xảy ra chuyện cô vừa mới trải qua một khoảng thời gian tinh thần bị hỗn loạn, đã bỏ trốn đi vậy…

Hai cha con Dĩ Kiệt nghe thấy động tĩnh, cùng ngẩng đầu lên, cùng cười híp mắt nhìn cô.

Vẻ mặt giống nhau, động tác giống nhau, nụ cười giống nhau, làm cho trong lòng người khác cũng thấy ấm áp.

Cô cũng không khỏi cười khe khẽ.

Nếu như anh lừa gạt cô, là vì muốn cô vĩnh viễn trở lại bên cạnh anh, là vì muốn cả đời cùng cô một chỗ, như vậy, cô tha thứ cho anh, cũng không phải là một chuyện gì khó khăn.

“Mẹ, mẹ đi thật lâu, Nặc Nặc sắp chết đói rồi!”

Nặc Nặc từ trong chăn bò dậy, kêu lên với cô kiểu làm nũng.

Hà Dĩ Kiệt đưa tay vuốt mái tóc của con gái, dịu dàng nói: “Con không được nói bậy.”

Nặc Nặc dựa vào trong ngực Hà Dĩ Kiệt làm nũng, Hà Dĩ Kiệt liền cười cười, ôm con gái vào lòng dỗ dỗ dành dành.

Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Score 9
Status: Completed Author:

Thể loại: Ngôn tình, đô thị, hào môn, HE
Nhân vật:Phó Tĩnh Tri, Mạnh Thiệu Hiên, Mạnh Thiệu Đình

Một tờ khế ước, việc này đối với cô, một người con gái riêng, không có gì đáng để mắt, đã được gả cho Mạnh Thiệu Đình, con trai của một nhà quyền thế được mọi ao ước, ca ngợi.

Trong hôn lễ, anh giống như một núi băng không thể tan, khiến cho trái tim cô sợ hãi bởi sự lạnh lẽo.

Ngày lại mặt, anh triền miên với một người con gái khác ở văn phòng...

Anh không thể đếm được những tiểu thư con nhà thế giao cần "Thân sĩ chiếu cố "

Cũng có những hồng nhan tri kỷ, người trước ngã xuống, người sau tiến lên, muốn "Hàng đêm tâm sự".

Nhưng cô vẫn trải qua những ngày bình thường với cuộc sống an phận thủ thường, dùng trà, đọc sách “phong khinh vân đạm”.

Anh muốn cô, cô nói “Vâng”, nằm xuống không chút cự tuyệt. Một tháng trời anh không trở về nhà, không đụng chạm đến cô, cô vẫn như cũ, mi tâm cũng không hề nhăn lại.

Người khác làm trong lòng rối loạn, nhưng dần dần biến thành anh.

Anh đi công tác ba tháng, nhà họ Phó tuyên bố phá sản, lúc này cô phát hiện ra mình đã mang thai.

Trong lòng đầy sự khát khao, cô muốn báo cho anh tin tức tốt lành này, nhưng lại được biết anh đã chuẩn bị xong xuôi bản thỏa thuận li hôn, muốn kết hôn với một thiên kim tiểu thư con nhà thế giao, môn đăng hộ đối về làm vợ.

Anh mang theo vị hôn thê đến nước Mỹ,

Nhưng cô lại sinh non nên bị băng huyết, nguyên nhân do cô đang mang thai mà phải quỳ quá lâu trước linh cữu của cha đến không dậy nổi.

Rồi sau đó, cô phải chịu đựng một cuộc sống hết sức khó khăn, rốt cục cô cũng quên đi những đau thương lẫn tình yêu với anh. Khi cô chuẩn bị gả cho một người đàn ông ưu tú khác, bỗng nhiên anh lại về nước tìm đến cô...

Cứ như vậy, anh nhìn cô, cười lạnh... Ngay trong buổi hôn lễ của cô, anh đưa tay xé nát chiếc áo cưới trắng tinh trên người cô, mạnh mẽ chiếm giữ cô...

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset