Chương 818

Chương 818

Không biết qua bao lâu, Tương Tư chợt vươn cánh tay ra, Tĩnh Tri kinh ngạc nhìn lại cô: “Tư Tư…”

Tương Tư đưa tay ôm lấy Tĩnh Tri: “Chị Tĩnh Tri, em không trách chị, em còn muốn cám ơn chị là khác!”

Nước mắt của Tĩnh Tri lập tức rớt xuống, kể từ sau khi Tư Tư trở về, cô vẫn đối xử với bọn họ đều không nóng không lạnh. Tĩnh Tri và Thanh Thu đã từng có biết bao nhiêu nỗi đau khổ thầm kín ở trong lòng, nhưng cũng không dám biểu lộ ở trước mặt Tư Tư.

Còn lần này, đã từ lâu lắm rồi, cho tới bây giờ, đây là lần đầu tiên Tư Tư gọi cô là chị Tĩnh Tri. Như vậy điều này có phải là đã đại biểu cho chuyện quan hệ giữa các cô, giờ đây rốt cuộc đã trở lại như ngày trước rồi hay không?

“Tư Tư, em có biết không, chị luôn hi vọng em được sống một cuộc sống thật tốt, cả chị và Thanh Thu, vẫn luôn luôn hy vọng như vậy, cho tới tận bây giờ cũng chưa từng thay đổi… Nếu như có thể lại lựa chọn một lần nữa, nhất định lúc trước chị sẽ không rời đi khỏi nơi này, chỉ vì những nguyên nhân nho nhỏ như thế. Chị sẽ nhất định luôn luôn ở bên cạnh em, em cũng sẽ không phải chịu những nỗi đau khổ kia…”

Tĩnh Tri đã khóc nức nở, khóc không thành tiếng, Tương Tư cũng không nhịn được, liền bật khóc, cô dùng sức lắc đầu, ôm chặt lấy Tĩnh Tri: “Em không trách các chị, cho tới bây giờ em cũng chưa từng bao giờ oán trách các chị. Khi đó em đối xử lạnh nhạt với các chị, không phải là bởi vì em tức giận đâu, em không hề tức giận bởi vì vào đúng thời điểm em cần có các chị xuất hiện thì không có các chị ở đó. Chẳng qua là em không muốn trở lại cuộc sống của nhiều những ngày trước, em không muốn đối mặt với những người và những chuyện mà em đã từng gặp phải. Giống như mình càng coi trọng điều gì, lại càng bị bỏ lỡ quá nhanh, nếu như đến cuối cùng, em lại không còn thứ gì cả, chi bằng vừa bắt đầu cũng không nên lưu luyến làm gì… Khi đó…em thực sự chỉ muốn bỏ đi sống một mình, tìm một chỗ nào đókhông ai biết gì về em, để sống cuộc sống cô độc của mình, ở nơi đó không có ai biết được quá khứ của em… Chị Tĩnh Tri… em không muốn nhìn thấy ánh mắt thương hại của người khác, cũng không muốn bị người khác thương hại, em cũng không phải là người đáng thương, cho dù là khi đó em đã sắp chết rồi, em cũng không hề cảm thấy bản thân em là người đáng thương. Em không muốn mỗi một lần gặp gỡ với các chị lại nói những chuyện về em, giống như là em đang cầu xin sự đồng tình của mọi người vậy… Chị Tĩnh Tri, nếu như chị có thể trải nghiệm qua loại cảm xúc đó, chị cũng sẽ hiểu được em. Giống như là… Giống như là nhìn thấu tất cả, muốn giữ lại quá khứ đầy lưu luyến, mà cũng đành dứt bỏ đi. Bởi vì như vậy, nếu về sau này, có mất đi cái gì, cũng sẽ không còn đau lòng, cũng sẽ không thấy khó chịu… Dù là cõi đời này, không còn có người nào yêu em nữa, em cũng đã luyện được cho mình thói quen sống một mình rồi…”

“Tĩnh Tri, mọi người có thể đi ra ngoài trước một lát có được không?”

Trong khi Tương Tư còn đang nghẹn ngào nói đến lạc giọng, Hà Dĩ Kiệt chợt chậm rãi mở miệng nói..

Tĩnh Tri ngẩn ra, quay đầu lại thấy Hà Dĩ Kiệt đã xuống giường, anh đứng ở nơi đó, thân thể cao gầy có một chút suy yếu, nhưng vẻ mặt của anh, lúc này cũng không cách nào hình dung nổi

Mạnh Thiệu Đình kéo Tĩnh Tri đi ra ngoài.

Tương Tư cúi đầu, nhẹ nhàng che mặt, nước mắt vẫn như cũ không ngừng tuôn ra, tràn qua đầu ngón tay, rơi xuống.

Hà Dĩ Kiệt đi tới bên cạnh cô, chợt hung hăng ôm lấy cô.

Hơi sức của anh lớn như vậy, hoàn toàn không giống như là sức lực của một người bị bệnh nặng.

Tương Tư bị anh siết chặt gần như không thở nổi, tròng mắt rưng rưng lập tức ngước lên, như muốn chống lại anh.

Đáy mắt anh như có lửa giận, nhưng cuối cùng lại bị tình cảm dịu dàng nồng đậm bao phủ.

“Văn Tương Tư, em hãy nghe đây, bắt đầu từ bây giờ, bắt đầu ngay từ giờ phút này, tốt nhất em nên nhớ cho kỹ, anh không cho phép em được nói như thế nữa, anh không cho phép em được tự giận mình nữa, không có ai vứt bỏ em hết. Tĩnh Tri không có, Thanh Thu không có, em còn có anh, còn có Hà Dĩ Kiệt anh đây, anh chưa từng bao giờ nghĩ tới chuyện vứt bỏ em, có rất nhiều người yêu quý em, em có biết hay không? Anh yêu em rất nhiều, rất rất nhiều, em có biết hay không?”

Anh càng ôm càng chặt, ánh sáng nơi đáy mắt anh gần như sắp đốt cô cháy thành tro. Hai con ngươi sáng ngời của anh nhìn cô đầy chăm chú thân thiết, như muốn xóa sạch bao nỗi lo lắng ưu phiền cuối cùng ở nơi đáy lòng của cô.

Cô dần dần ngừng nước mắt, cũng nhìn lại anh như vậy, nhìn lại người đàn ông mà cô yêu. Trên cõi đời này, còn có chuyện gì hạnh phúc hơn, vui sướng hơn, khi được người đàn ông mà bạn đã yêu thương nhất, đang ở bên bạn, chân tình nói với bạn rằng, anh ấy yêu bạn, rất rất yêu bạn!

“Tư Tư….” Anh than nhẹ một tiếng vẻ bất đắc dĩ, lại lưu luyến gọi tên cô lần nữa:”Em có biết hay không, cô bé ngốc của anh, em có biết hay không, em đã trộm của anh mất trái tim rồi, nếu như đời này không có em, anh giống như là một pho tượng gỗ không có tim mà thôi. Em nói xem, nếu như vậy anh còn sống nữa, cũng có ý nghĩa gì nữa đây?”

“Nhưng mà… Nhưng mà… lúc trước chính anh đã đuổi em đi, anh cưới người khác, anh ép em phải rời khỏi anh, chuyện ấy mà anh cũng làm được sao, anh cũng không chút mềm lòng hay sao…”

Bỗng nhiên nước mắt của cô lại bừng lên, cô không nhịn được, lên tiếng tố cáo anh, không nhịn được, hung hăng đấm anh.

Bao nhiêu uất ức như vậy, bao nhiêu năm phải chịu nhiều nỗi khổ sở như vậy, làm sao cô có thể quên được đây?

Ở giữa cơn bão tuyết đầy trời, trên đường chỉ có một mình cô bước đi, cô đã ôm trong ngực biết bao nhiêu tuyệt vọng? Cô đã từng cho là anh sẽ đuổi theo, nhưng cô đi cả đêm, anh cũng không hề đuổi theo cô.

Nếu như không phải cô may mắn sống sót, nếu như thsự cô đã chết rồi, như vậy, cô nằm ở trong phần mộ nghe những lời tâm tình này thì phỏng có ích lợi gì đây?

“Anh không muốn nói lời thật xin lỗi, anh cũng không muốn cầu xin được em tha thứ, những chuyện khốn kiếp mà anh đã làm trong quá khứ, anh thừa nhận, anh không chống chế, hơn nữa, Tư Tư, anh không sợ em hận anh, nếu như muốn anh lại lựa chọn lại một lần nữa, tất cả những chuyện lúc trước đã từng xảy ra, anh vẫn phải làm như vậy.”

Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Score 9
Status: Completed Author:

Thể loại: Ngôn tình, đô thị, hào môn, HE
Nhân vật:Phó Tĩnh Tri, Mạnh Thiệu Hiên, Mạnh Thiệu Đình

Một tờ khế ước, việc này đối với cô, một người con gái riêng, không có gì đáng để mắt, đã được gả cho Mạnh Thiệu Đình, con trai của một nhà quyền thế được mọi ao ước, ca ngợi.

Trong hôn lễ, anh giống như một núi băng không thể tan, khiến cho trái tim cô sợ hãi bởi sự lạnh lẽo.

Ngày lại mặt, anh triền miên với một người con gái khác ở văn phòng...

Anh không thể đếm được những tiểu thư con nhà thế giao cần "Thân sĩ chiếu cố "

Cũng có những hồng nhan tri kỷ, người trước ngã xuống, người sau tiến lên, muốn "Hàng đêm tâm sự".

Nhưng cô vẫn trải qua những ngày bình thường với cuộc sống an phận thủ thường, dùng trà, đọc sách “phong khinh vân đạm”.

Anh muốn cô, cô nói “Vâng”, nằm xuống không chút cự tuyệt. Một tháng trời anh không trở về nhà, không đụng chạm đến cô, cô vẫn như cũ, mi tâm cũng không hề nhăn lại.

Người khác làm trong lòng rối loạn, nhưng dần dần biến thành anh.

Anh đi công tác ba tháng, nhà họ Phó tuyên bố phá sản, lúc này cô phát hiện ra mình đã mang thai.

Trong lòng đầy sự khát khao, cô muốn báo cho anh tin tức tốt lành này, nhưng lại được biết anh đã chuẩn bị xong xuôi bản thỏa thuận li hôn, muốn kết hôn với một thiên kim tiểu thư con nhà thế giao, môn đăng hộ đối về làm vợ.

Anh mang theo vị hôn thê đến nước Mỹ,

Nhưng cô lại sinh non nên bị băng huyết, nguyên nhân do cô đang mang thai mà phải quỳ quá lâu trước linh cữu của cha đến không dậy nổi.

Rồi sau đó, cô phải chịu đựng một cuộc sống hết sức khó khăn, rốt cục cô cũng quên đi những đau thương lẫn tình yêu với anh. Khi cô chuẩn bị gả cho một người đàn ông ưu tú khác, bỗng nhiên anh lại về nước tìm đến cô...

Cứ như vậy, anh nhìn cô, cười lạnh... Ngay trong buổi hôn lễ của cô, anh đưa tay xé nát chiếc áo cưới trắng tinh trên người cô, mạnh mẽ chiếm giữ cô...

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset