Ngày hôm sau khi tỉnh lại, bên cạnh Yên Vũ không có một ai, cô không biết tối hôm qua là nằm mơ hay là Đưòng Lăng Khiếu thật sự đã tới.
Thay quần áo xuống lầu, phòng khách không có ai, nhưng từ phòng bếp truyền đến tiếng leng keng.
Yên Vũ đi đến cửa phòng bếp thì thấy Đường Lăng Khiếu đang cắt rau dưa trái cây, Yên Vũ ôm lấy hắn từ phía sau. “Em còn cho rằng em đang nằm mơ nữa chứ.”
Đường Lăng Khiếu đem trái cây cắt xong nhét vào miệng cô. “Dùng tương gì?”
“Salad lòng đỏ trứng tương cà đi”
“Được, nhưng mà phải ăn sáng trước, anh có chỗ càng đối hơn.” Đường Lăng Khiếu gắt gao ôm Yên Vũ, dùng chỗ cứng cứng cọ vào cô.
Ý của hai anh em lvan và lan hắn đã sớm đoán được, chỉ bên phía bọn họ càng ngày càng thoái lui bây giờ đã nghèo túng.
Mà Đường gia hiện lại trải qua hơn mấy thế hệ phát triển, đã tích tụ được một lực lượng rất dày, đôi phó bọn họ dễ như trở bàn tay.
Đường Lăng Khiếu đè Yên Vũ ở trên tường, cởi bỏ quần áo của cô, gắp gáp không chờ được tiến hành hoan ái một hồi, trong khoảng thời gian này cũng là thời kỳ hắn động dục, hai ngày này không chạm vào cô, dục vọng hắn rất mãnh liệt.
Ăn xong bữa sáng, ra khỏi cửa Yến Vũ mới biết được Lý Văn Thanh mang theo một đám người ở trên xe vẫn luôn chờ bọn họ ở bên ngoài Yên Vũ nhìn dáng vẻ thỏa mãn của Đường Lăng Khiếu mặt đỏ bừng.
Hai anh em lạn và Trần Thư Quang đều bị Lý Vân Thanh mang đi, mà Đường Lăng Khiếu lại dẫn cô đến một nơi khác, đây là nơi hắn lớn lên từ nhỏ, một lâu đài cổ chiếm diện tích mấy trăm hecta.
Bên ngoài lâu đài có rừng rậm, Đường Lăng Khiếu từ nhỏ đã lớn lên tại rừng rậm nơi đây.
Từ dưới chân núi lên đến lâu đài cổ phải lái xe hơn nữa tiếng, trên đường đều có thiết bị hồng ngoại theo dõi và bảo vệ canh gữ rất nghiêm ngặt, muốn xông vào nơi này rất khó.
Bây giờ lâu đài cổ cũng là mùa đông, mặt đất bao trùm một tầng tuyết trắng mỏng, phía trước lâu đài cổ trên cỏ, Yên Vũ mặc áo khoác màu đỏ chơi đùa với sói tuyết rất vui vẻ, bất quá chỉ có Yên Vũ vui thôi, sói tuyết trợn trừng mắt thực sự rất bất đắc dĩ.
Nó là sói chứ không phải chó, bây giờ Yên Vũ đang chơi đĩa bay cùng nó.
Ăn xong cơm trưa, sói tuyết để Yên Vũ ngồi ở trên lưng nó, ở trong rừng rậm chạy loạn, Yên Vũ ôm cổ nó đôi mắt cũng không dám mở, tiếng gió gào thét xuyên qua bên tai, chạy hơn nửa tiếng, sói tuyết mới dừng lại.
Mở mắt ra là một hồ nước rất lớn, trên mặt hồ nước có khí nóng bốc lên, sói tuyết xé rách quần áo Yên Vũ muốn cô đi xuống nghịch nước.
Yên Vũ nghĩ đến lần trước ở núi tuyết, phủi đầu của nó qua một bên mắng. “Sắc lang!”
Sói tuyết thở hổn hển phun khí ở trước mặt cô, móng vuốt xé bỏ quần áo của cô Yên Vũ nhìn quanh bốn phía, hiện tại là ban ngày, nơi này chắc là không ai tới, nhưng khỏa thân tắm hồ, cô vẫn thấy ngại ngùng.
Sói tuyết có chút không kiên nhân, đảo tới đảo lui chung quanh cô, móng vuốt ở trên quân áo cô lôi kéo, áo bông cũng bị nó xé nát.
Yên Vũ đẩy nó ra. “Được rồi được rồi, em cởi là được, anh thật đáng ghét.”
Yên Vũ trần như nhộng đi vào suối nước nóng, sói tuyết cũng xuống nước, ở bên cạnh cô đùa nghịch, một lát sau há mồm khẽ cắn núm vú cô chơi đùa.
Yên Vũ ôm cả người đẩy lông xù xù của nó mắng. “Sắc lang, mày nhẹ chút, sẽ đau.”
Sói tuyết lắc lắc cái đuôi, thay đổi qua núm vú khác tiếp tục hút, Yên Vũ cảm nhận được gậy gộc dưới thân nó lại cứng lên, hơi hơi đỏ mặt “Đại sắc lang.”
Sói tuyết để cô nằm trong một tảng đá ở trong hồ, một nữa tảng đá hoàn toàn ở trong nước, một nữa trên mặt nước.
Yên Vũ nằm ở trên tảng đá, sói tuyết nằm trên người cô dùng đầu lưỡi liếm liếm trên người cô, khi ngửi được mùi tanh nhàn nhạt quen thuộc từ trên người cô, cái đầu của sói tuyết đi vào giữa hai chân cô.
Một bàn tay của Yên Vũ tự xoa bộ ngực của mình, một bàn tay sờ sờ đầu sói tuyết, cô có chút nhớ Đường Lăng Khiếu.
Đầu lưỡi sói tuyết liếm xung quanh hạ thể cô, đầu lưỡi ướt mềm chui vào từ lỗ nhỏ dưới thân cô.
Đầu lưỡi nóng bỏng nhét vào lỗ nhỏ, chuyển động.
Yên Vũ nhịn không được rên rỉ, hai chân hơi hơi kẹp chặt đầu sói.
Đầu lưỡi sói tuyết liếm láp ở trong thân thể cô một trận, lồ nhỏ dưới thân cô đã thành một cái động đầy nước, nó mới đem đầu lưỡi rời khỏi đó, côn thịt thô to hơi chọt chọt vào lộ nhỏ.
Yên Vũ đang ý loạn tình mê cảm nhận được lửa nóng thô to của nó hơi đâm vào hạ thể của mình, trong đầu hiện lên hình dạng cực lớn của cái đó, thân thể lập tức bị dọa đến cứng ngắc, hai đùi gắt gao kẹp lại, cuộn tròn ôm lấy thân thể, chỉ vào nó lắc đầu như trống lắc. “Không đươc…”
Sói tuyết phẫn nộ hướng lên trời kêu ngao ô, nhưng bây giờ Yên Vũ đã không còn sợ nó, gắt gao kẹp chặt hai đùi lại, không cho nó đem côn thịt thô to cắm vào.
Sói tuyết phẫn nộ di chuyển vòng quanh cô, Yên Vũ cuộn người lại, nó không thể tiến đến giữa hai chân cô, liền dùng cái mũi đẩy đẩy mông cô.
Yên Vũ trốn tránh nó, hai mắt sói tuyết xanh lè, nhưng lại không dám dùng móng vuốt bắt cô, móng vuốt của nó rất sắc bén, không cẩn thận sẽ làm cô bị thương, chỉ có thể dùng đầu đẩy cô, nhưng Yên Vũ gắt gao kẹp chặt chân cuộn tròn thành một đống.
Sói tuyết xoay vài vòng không được liền bắt đắc dĩ dựa vào trên lưng cô, đem côn thịt cấm ngay khe hở của mông cô, hoạt động thân thể để an ủi chính mình.
Yên Vũ xấu hổ và giận dữ cảm giác được côn thịt có kích cỡ siêu lớn của nó chọt chọt vào hạ thể của mình, phần đầu cực lớn dính dâm thủy nhỏ giọt từ nơi riêng tư của cô, toàn bộ mông cô đều ướt át trơn trượt, chân trước của sói tuyết nằm trên người cô, nhanh chóng di chuyển, thân thể Yên Vũ đã cứng đờ rồi mà nó còn chưa kết thúc. “Mày còn muốn bao lâu nữa vậy?”
“Ngao.” Sói tuyết ngẳng cao đầu kêu một tiếng động càng nhanh hơn.
Mặt trời đã lặn rồi, sói tuyết mới chở Yên Vũ trở về, Yên Vũ nằm trên người nó nhắc mãi. “Con sói hư, con sói háo sắc!” Sói tuyết híp mắt không để ý tới cô.
Ăn xong cơm chiều, Yên Vũ theo thường lệ cùng sói tuyết đi bộ ở chung quanh lâu đài cổ, sói tuyết có chút căm giận, bây giờ cô đã coi nó như một con chó, chỉ có việc chưa tròng cho nó cái vòng cổ nữa thôi.
Lâu đài cổ có lịch sử rất lâu đời, các vật dụng bằng gỗ bề ngoài bóng loáng sáng bóng, vừa thấy đã biết đó chính là đồ vật rất lâu năm rồi.
Rất nhiều đồ vật nơi này đã trải qua mấy thế hệ người thừa kế của Đường gia, đều là đồ cổ bên ngoài khó gặp.
Bên ngoài rất lạnh, nhưng bên trong lâu đài cổ lại rất ấm áp, phòng ngủ Yên Vũ ở chính là một phòng lớn, trong phòng ngủ còn có một cái lò sưởi nhỏ cạnh vách tường, toàn bộ phòng đều rất ấm áp.
Yên Vũ đi vào phòng tắm tắm rửa, đem sói tuyết khóa lại ở bên ngoài phòng tắm, mấy ngày hôm trước cô còn cùng nó tắm chung, nhưng mà hôm nay ở bện cạnh hồ nước, con sói động dục này làm cô cảm thấy vẫn nên duy trì khoảng cách an toàn cho tốt.
Sói tuyết trừng mất nhìn cửa phòng tấm đóng chặt, thật không công bằng, nếu bây giờ nó là người, nhất định sẽ đá văng cửa đi vào tắm uyên ương.
Yên Vũ tắm rửa xong, mặc một cái áo tắm thật dài, sói tuyết đi vào phòng tắm, nước trong bồn tắm đã mở đầy, tắm một hồi, sói tuyết từ bồn tắm đi ra liền dùng sức lắc lắc nước trên người cho ráo, mở mấy sấy hong khô, một hai phút lông tóc trên người đều khô mát.
Trong phòng ngủ Yên Vũ đã ngồi ở trên giường đọc sách, sói tuyết nhảy đến trên giường, kéo mày tính qua, nằm sấp ở bên cạnh cô.
Yên Vũ nhận lệnh giúp hắn mở máy tính lên, cho hắn xem tài liệu của công ty và tin tức của kinh tế tài chính.